Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 11: Tài sản kếch xù trên vai

Phiên bản Dịch · 1616 chữ

Hai gã đội viên và Thư Tiểu Bạch cùng gác đêm.

Chuẩn xác mà nói, gác đêm chính là hai gã đội viên.

Thư Tiểu Bạch chỉ là ko muốn ngủ.

Thi thể con dị thú ban nãy đánh lén đã bị mọi người ăn hơn phân nửa.

Còn lại một nửa, sẽ làm khẩu phần lương thực vài ngày tiếp của bọn họ.

Khó trách bọn họ ko mang theo thức ăn.

Hóa ra là đã biết trước, trên đường đi nhất định có thức ăn tự mình chạy đến cửa cho bọn họ.

Cái thế giới này chính là như vậy, dị thú ăn thịt người, người cũng ăn dị thú.

Chẳng qua là Thư Tiểu Bạch giờ phút này nhìn chằm chằm nửa bộ thi thể của dị thú.

Muốn hồi tưởng lại chớp mắt đó.

“Tiểu Bạch, ngươi thật ko đi ngủ? Lộ trình tiếp theo của chúng ta cũng ko dễ đi, nếu ko nghỉ ngơi tốt, ngày mai chịu ko được, ngươi chính là thành viên trọng yếu nhất của chúng ta trong hành động lần này.”

“Ở phương diện nào đó, ta so với tất cả mọi người các ngươi đều muốn bền bỉ dẻo dai.” Thư Tiểu Bạch thuận miệng ứng phó.

Có lẽ bởi vì nguyên nhân lần hành dộng này nhiệm vụ của Thư Tiểu Bạch phi thường trọng yếu.

Đội viên chiến đội đặc biệt cũng tính là thân mật đối với Thư Tiểu Bạch.

Thư Tiểu Bạch rất rõ ràng nhân thiết cùng định vị của mình.

Mình chính là một cái người công cụ.

Một đêm qua đi, tới lúc sáng sớm, hai đồng đội gác đêm đã mệt mỏi rã rời.

Nói với Thư Tiểu Bạch một câu, rồi đi ngủ bù.

Mãi cho đến khi mặt trời lên cao, Thư Tiểu Bạch đem mọi người gọi dậy.

Chuẩn xác mà nói, là có một con đưa đồ ăn đến cửa.

Khiến Thư Tiểu Bạch ko thể ko đánh thức mọi người.

Sự thật chứng minh, ai cũng tức giận khi bị gọi dậy.

Nhìn thảm trạng của đầu dị thú ship đến thì rõ.

Thư Tiểu Bạch giơ tay giơ chân, hoạt động chút gân cốt.

Hôm nay lại là một ngày bận rộn, muốn đi về phía tử vong một bước dài.

Hộp chì 300 cân vẫn là rất nặng.

Coi như Thư Tiểu Bạch tăng thêm 20 điểm lực lượng, vẫn phải cố sức.

“Đội trưởng, ngươi cho ta xin thêm cái buff, giảm bớt chút gánh nặng cho ta.” Thư Tiểu Bạch nói ra.

“Không được, lực lượng tự tại thiên của ta ko dùng được lâu, hơn nữa có phóng xạ hồng tinh chống lại, ta tăng lên người của ngươi một điểm năng lực, qua mất phút liền mất đi hiệu quả.”

“Vậy nếu như ngươi cùng người khác chiến đấu, trên người khác giấu một khối hồng tinh, chẳng phải là vô địch thiên hạ?”

Đội trưởng nhìn khinh bỉ Thư Tiểu Bạch : “Giấu một khối hồng tinh, đầu tiên phải ko bị nhiễm phóng xạ hồng tinh, trừ ngươi ra, trước mắt ta chưa nghe nói tới ai có thể miễn nhiễm phóng xạ hồng tinh.”

Ở trong mắt của đội trưởng, Thư Tiểu Bạch là trường hợp đặc biệt, thế nhưng cái giá của việc miễn nhiễm với phóng xạ là hắn ko có sức chiến đấu.

Thư Tiểu Bạch trầm tư, vậy chính mình mang theo một khối hồng tinh trên người.

Có thể hay ko được miễn năng lực công kích của người khác, ít nhất giảm xuống tổn thương năng lực của người khác.

Đội trưởng tựa hộ nhìn ra tâm tư của Thư Tiểu Bạch, nói ra: “Đừng nghĩ, đối phó ngươi, cũng ko cần sử dụng năng lực, một viên đạn có thể giải quyết tất cả vấn đề.”

Thư Tiểu Bạch nghe xong lời nói của đội trưởng lại phiền muộn một hồi.

“Đương nhiên, điểm mấu chốt là, ngươi ko mua nổi hồng tinh, ngươi cõng trên lưng hồng tinh trị giá hơn trăm triệu Bạch tinh tệ.”

Thư Tiểu Bạch trừng to mắt, hắn cũng ko nghĩ đến, có một ngày, mình rõ ràng có thể cõng ở trên lưng một khoản tiền lớn như vậy.

Đội ngũ tiếp tục tiến lên, mọi người cũng đã quen thuộc với Thư Tiểu Bạch, một cái kỳ quái người công cụ.

Mặc dù tại loại đường đi rất khó đi này, Thư Tiểu Bạch vẫn như cũ nhìn xem bút ký cùng với tô tô vẽ vẽ lên.

Cái ma pháp hắc ám này cũng quá khó khăn, là ma pháp đối lập với ma pháp quang minh, ma pháp quang minh quả thật là quá dễ dàng.

Trong sáu hệ ma pháp, trước mắt Thư Tiểu Bạch đã sáng tạo hơn nữa nắm giữ được hệ hỏa, phong, quang minh ba hệ ma pháp.

Dùng nhiều nhất là hỏa hệ ma pháp, bởi vì là ma pháp đầu tiên, Thư Tiểu Bạch ko có bất kỳ kinh nghiệm nào.

Cho nên dùng thời gian nửa tháng, còn dùng Lâm Thái làm đối tượng thí nghiệm, tiến hành đại tu sửa chữa mấy lần.

Phong hệ, quang minh, cộng thêm huyết nhục ma pháp, cũng chỉ mới có thời gian hai ngày.

Thế nhưng ma pháp hắc ám, đến giờ Thư Tiểu Bạch vẫn ko có manh mối, một điểm manh mối cũng ko có.

Khó nhất ở chỗ, Thư Tiểu Bạch ko tìm thấy nguyên tố hắc ám.

Không giống với nguyên tố phong, quang, hỏa tràn đầy cùng dào dạt khắp nơi.

Phảng phất như cái thế giới này ko tồn tại nguyên tố hắc ám.

Có lẽ thật sự ko tồn tại.

Thư Tiểu Bạch tin tưởng, nếu như mầy ngày này hắn nghiên cứu thổ,thủy hai loại nguyên tố, hẳn là đã rất nhanh khai phát ra sơ bộ ma pháp.

Thế nhưng Thư Tiểu Bạch cảm thấy hai loại ma pháp thổ, thủy cũng ko giải quyết được nguy cơ mà hắn sắp phải đối mặt.

Ít nhất,ko phát ra trình độ cấp cấm chú, hắn là ko có khả năng giải quyết được vấn đề.

Cho nên Thư Tiểu Bạch đem thời gian nghiên cứu ma pháp hắc ám càng có tính quỷ dị hơn.

Hy vọng thông qua ma pháp hắc ám có thể giải quyết được nguy cơ mà mình gặp phải.

Ban ngày đi đường bình an vô sự, liền ship đồ ăn đều ko có.

Đến tối, Thư Tiểu Bạch vẫn như cũ ngồi gần đống lửa, một lần nữa đọc bút ký của mình.

“Tiểu Bạch, thể lực của ngươi cũng quá tốt, chẳng nhẽ thể chất thánh bạch đều giống như ngươi là thể lực quái sao?”

Nói thật, đội trưởng cùng một đám đội viên đều có chút kinh ngạc, Thư Tiểu Bạch cõng trên lưng 300 cân, đi cả ngày, vậy mà ko hề kêu mệt mỏi.

Đội ngũ đi nhanh bao nhiêu, hắn đi nhanh bấy nhiêu.

Hơn nữa toàn bộ hành trình Thư Tiểu Bạch đều đang xem bản bút ký ghi chép rậm rạp chằng chịt của mình.

“Xem ra thể chất thánh bạch cũng ko phải tất cả đều xấu.”

Thư Tiểu Bạch ko có cách nào giải thích, cũng ko có ý định giải thích.

Thư Tiểu Bạch cảm thấy, mình cùng với những tiền bối có thể chất thánh bạch đó càng lúc càng cách xa.

Đã nói mọi người cùng nhau bình thường đi tới cuối cùng.

Vì cái gì chính hắn liền đi lên con đường ko lối về này nha.

Một cái đội viên đi tới, Lâm Đồng.

Lâm Đồng là trong đội ngũ nắm vai trò xôi nổi bầu không khí và thùng cơm.

Thể chất của hắn là thể chất tử quang, đặc điểm của thể chất này là sức ăn kinh người.

Sau đó đem đồ ăn chuyển hóa thành năng lượng cất chứa trong cơ thể, khi cần sử dụng, thân thế của hắn có thể phóng xuất ra chùm tia sáng có năng lượng cường đại để tiến hành công kích địch nhân.

“Tiểu Bạch, ngươi đang nghiên cứu cái gì?”

Lâm Đồng nhìn ko hiểu nội dung trong bút ký của Thư Tiểu Bạch.

Trình độ văn hóa của hắn ko cao, khi còn nhỏ tuổi đã thể hiện ra thiên phú của thể chất, sau đó bị đưa đi huấn luyện tại trường học đặc thù.

Cho nên lực chiến đấu của hắn rất cao, thế nhưng trình độ văn hóa thì lại ko quá đủ.

“Nghiên cứu làm sao để ta…..chúng ta còn sống trở về.”

“Được rồi, ngươi tiếp tục cố gắng, ta xem trọng ngươi.”

Nếu như Lâm Đồng chủ động tìm Thư Tiểu Bạch trò chuyện, Thư Tiểu Bạch cũng vui vẻ cùng người chia xẻ.

“Lâm Đồng, ta hỏi ngươi một vấn đề.”

“Nói đi.”

“Làm sao để chứng minh một vật, ko nhìn thấy, ko sờ thấy,ko tìm thấy, thậm chí ko phát sinh bất luận phản ứng vật lý nào với ngươi, thế nhưng ngươi chính là biết rõ ràng loại vật chất này tồn tại.”

“Ngươi đánh giá ta cao quá, ta nghe còn ko hiểu ngươi nói cái gì, làm sao có thể chứng mình được.”

“Tìm vật như vậy.”Chu Vũ một gã đội viên đeo kính bên cạnh nói ra: “Ngươi đang nói tới vật chất ám?”

Thư Tiểu Bạch nhíu lông mày, chẳng lẽ nguyên tố hắc ám mà mình tìm kiếm chính là vật chất ám?

“Vật chất ám có thể tìm được sao?”

Bạn đang đọc Cái Thể Chất Này Bán Quá Tiện Nghi (Dịch) của Hán bảo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi v0lka
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 128

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.