Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Có phải hắn muốn lừa ta hay không?

Phiên bản Dịch · 1552 chữ

“Tô Trạch!”

Dương Phàm nổi giận!

Đây là vào lúc nào?

Buổi thi thử khảo sát võ đạo!

Ngoại trừ chủ nhiệm phòng giáo vụ ra, hiệu trưởng, phó hiệu trưởng đều ở đây, còn có hai vị lãnh đạo bộ giáo dục cùng với các lão sư chiêu sinh võ khoa của Đại Học Tây Bắc, đại học Tây Hạ, vân vân.

Nếu để Tô Trạch quấy rối buổi kiểm tra, hắn sẽ phải chịu trách nhiệm.

Nhưng mà, hắn dùng sức kéo cánh tay Tô Trạch một chút, Tô Trạch lại giống như tảng đá, không hề bị lay động.

“Dương Phàm, hắn chính là Tô Trạch của lớp ngươi?”

Sắc mặt chủ nhiệm Lý của phòng giáo vụ âm trầm, lạnh lùng nói: “Được, rất tốt, loại học sinh như ngươi, không khai trừ khó mà làm vơi cơn tức trong lòng ta, ta lấy thân phận chủ nhiệm phòng giáo vụ của trường cấp ba Linh Châu chính thức báo cho ngươi biết, ngươi bị đuổi học!”

Thầy hiệu trưởng cũng không mở miệng, chẳng qua là nhíu mày một cái.

Hắn khẽ nghiêng đầu, thấp giọng cùng người của bộ giáo dục nói gì đó.

Dương Phàm thở ra một hơi thật dài.

Cũng còn may.

Chưa gây ra nhiễu loạn quá lớn.

Nhưng mà sau một khắc, Tô Trạch lại là cười lạnh một tiếng.

Hắn đứng dậy, lại nói: “Đúng rồi, Lý chủ nhiệm, nếu như ta nhớ không lầm, hôm nay là ngày khảo sát thi thử võ đạo, ta cũng nộp tiền phí khảo hạch, nếu đóng tiền rồi, không đạo lý gì ta không được tham gia khảo hạch đúng không?”

Ha ha.

Lý chú nhiệm cười.

Nếu không phải có lãnh đạo ở đây, hắn phải giữ mặt mũi, chắc chắn sẽ hung hăng quở trách Tô Trạch một phen.

“Làm sao?”

“Lý chủ nhiệm xem thường ta?”

Tô Trạch cũng không để ý, cười nhạt nói: “Nói không chừng ta đột nhiên lên đồng, biểu diện ưu dị, sẽ có Võ Đại đặc chiêu ta đó, ha ha.”

Mấy lão sư võ khoa của đại học tại đây, tới xem thi thử khảo hạch võ đạo, vì chính là tìm hạt giống tốt.

“Đặc chiêu?”

Tô Trạch vừa dứt lời, lão sư chiêu sinh của đại học Tây Bắc nhưng là vuốt vuốt chòm râu dê, nói: ”Tây Bắc Võ Đại chúng ta chiêu sinh, chú trọng thiên phú thực lực học sinh, nhưng cũng đồng dạng coi trọng đạo đức học sinh.”

“Loại học sinh như ngươi, trong mắt không có kỷ luật, cho dù có thực lực chuẩn võ giả, Tây Bắc Võ Đại chúng ta cũng sẽ không thu nhận ngươi.”

“Tây Hạ Võ Đại chúng ta cũng không nhận con sâu làm rầu nồi canh này!”

“Lam Tường Võ Đại chúng ta, đối với loại người này luôn luôn trực tiếp kéo vào sổ đen!”

Tô Trạch chớp chớp mắt, bị chọc cười.

“Cái gì Tây Hạ Võ Đại, Lam Tường Võ Đại, toàn là trường học ta chưa nghe qua, liền coi như các ngươi quỳ xuống cầu xin, ta cũng không thèm để ý!”

“Tây Bắc Võ Đại, mặc dù tên được xếp trong mười hạng đầu, nhưng là đội sổ, cũng không coi vào đâu.”

“Ừm?”

Lập tức, mấy đạo khí tức lăng liệt, bạo phát ra!

Thân là lão sư chiêu sinh của Võ Đại, mặc dù ở trong trường học chỉ tính là chân sai vặt, nhưng mà thực lực cũng không yếu, trong đó mạnh nhất chính là vị lão sư có chùm râu dê của Tây Bắc Võ Đại kia!

Tam phẩm đỉnh phong!

Hắn đột nhiên đứng dậy, khí thế áp bách, giương tay vồ một cái, liền hướng Tô Trạch chộp tới, trong miệng chính là lạnh lùng nói: “Coi trời bằng vung, coi trời bằng vung, loại học sinh như ngươi, nếu không thật tốt giáo huấn một phen, về sau nếu thật trở thành võ giả, cũng sẽ đi lên đường tà!”

Ầm!

Không khí phảng phất đều bị bóp nát, phát ra một tiếng nổ đùng đoàng!

Tam phẩm võ giả, trong nháy mắt liền bộc phát ra lực lượng lớn đến mấy ngàn cân, dưới một trảo, sắt thép cũng sẽ bị bóp gãy, há là người yếu?

“Ừm?”

Ánh sáng hung ác trong mắt Tô Trạch lóe lên!

Hắn ngồi ở trên ghế, cũng không nhúc nhích, nhưng mà thúc giục pháp lực, một chưởng nghênh đón.

“Thầy giáo Liễu, hạ thủ lưu tình!”

Hiệu trưởng trường cấp ba hơi biến sắc, nhưng hắn vẻn vẹn chẳng qua chỉ là nhị phẩm võ giả, thực lực quá yếu, căn bản không ngăn lại kịp nữa.

Ầm!

Rắc rắc!

Hai chưởng đụng nhau.

Sau đó chính là âm thanh xương cốt gãy lìa, sau một khắc... Cái tên lão sư có chùm râu dê kia, bay ngược mà ra, hung hăng đụng vào trên vách tường đại sảnh, sau đó lại bắn trở lại, lăn dưới đất.

Cánh tay hắn, mềm nhũn rủ xuống.

“Cái gì?”

Hiệu trưởng vừa mới đứng dậy, con ngươi co rụt lại.

Tại hiện trường...

Bầu không khí trong nháy mắt yên lặng như chết.

Lý chủ nhiệm của phòng giáo vụ đứng cách Tô Trạch gần nhất, mới vừa rồi trong nháy mắt khi hai cỗ lực lượng đụng nhau, kình khí lan ra, hắn vẻn vẹn chỉ là nhất phẩm võ giả, trực tiếp bị kình lực chấn cho ngã sấp mặt.

Nhưng mà hắn...

Bây giờ lại đứng hình.

Cả người, quỳ một chân trên đất, giống như hóa đá, trợn to hai mắt, lẩm bẩm nói: “Không có khả năng!”

“Cái này là không thể nào!”

“Ta nhất định là thâu đêm suốt sáng, mệt nhọc quá độ, dẫn đến sinh ra ảo giác!”

Bốp!

Hung hăng cho mình một bạt tai.

Nhưng mà nằm ngang trên đất, vẫn là “Liễu lão sư” của Tây Bắc Võ Đại.

Dương Phàm đứng ở phía sau Tô Trạch, thân thể run rẩy.

“Chuyện này... Chuyện này...”

Hắn lắp ba lắp bắp, một câu đều nói không ra, trong mắt, đầu tiên là khiếp sợ, không tưởng tượng nổi, cuối cùng biến thành hối tiếc!

Đuổi Tô Trạch, là hắn đề nghị!

Năm lần bảy lượt, tìm hiệu trưởng thêu dệt ra đủ loại, nói xấu Tô Trạch, vì chính là thoát khỏi con sâu làm rầu nồi canh Tô Trạch này, tăng cao thành tích toàn thể của lớp 12 ban 6... Hắn nghe được tiếng gió, bộ giáo dục có ý định điều động công tác của hắn, cho nên hắn muốn làm cho thành tích tốt nghiệp học sinh khóa này của mình dễ nhìn một chút!

Dưới đài.

Tất cả học sinh, yên tĩnh không tiếng động.

Đặc biệt là mấy vị lúc trước giễu cợt qua Tô Trạch, miệng há đến có thể nhét vào một quả trứng gà.

Trong hàng ngũ của lớp 12 ban 6, Tiết Giai Ngưng ăn mặc trang điểm lộng lẫy, đôi mắt đẹp khẽ động, ánh mắt nhìn về phía Tô Trạch vô cùng nóng bỏng!

“...”

Tô Trạch cũng có chút ngây ngốc.

Xương cánh tay bị gãy rồi?

Cái tên Liễu lão sư này, nằm trên đất, cái quái gì vậy, sẽ không bị chính mình đánh chết chứ?

“Ta mạnh như vậy sao?”

Hắn liền vội vàng đứng lên, mặt lộ vẻ kinh hoàng thất thố, nói: ”Các ngươi phải làm chứng cho ta a, là hắn ra tay trước, ta chỉ là tự vệ, ai nghĩ tới hắn dễ ngã như vậy?”

“Mẹ, lão sư chiêu sinh của Võ Đại, kém như vậy sao?”

Nói xong, còn chửi bậy một tiếng.

Sau đó Tô Trạch thừa lúc các lão sư lãnh đạo đang khiếp sợ, một đường chạy nhanh khỏi đại sảnh, gọi điện thoại cho Giang Thanh Hòa.

“Tô Trạch, bây giờ hẳn là trong giờ học, ngươi không cố gắng học, gọi điện thoại cho ta làm gì?”

Giang Thanh Hòa có chút không vui.

Tô Trạch cực kỳ hấp tấp, vội vàng nói: “Tỷ, xảy ra chuyện...”

“Ừm?”

Giang Thanh Hòa đang ở trong nhà tu luyện kiếm pháp khẽ biến sắc, lại nghe Tô Trạch nói: “Hôm nay trường học của chúng ta thi thử khảo hạch võ đạo, có mấy lão sư chiêu sinh võ khoa của mấy trường đại học đến...”

“Không đúng!”

“Ta hoài nghi, những lão sư này đều là hàng giả!”

“Xảy ra chuyện gì?”

Đầu óc Giang Thanh Hòa mơ mơ màng màng.

Võ khoa đại học?

Lão sư chiêu sinh?

Còn có người dám giả mạo lão sư chiêu sinh của võ khoa đại học ư?

“Tỷ, tình huống cụ thể về nhà ta sẽ nói cho ngươi... Ta không cẩn thận, đem một vị lão sư chiêu sinh của đại học Tây Bắc đả thương.”

“Ngạch...”

“Bị thương không nghiêm trọng mấy, chỉ là bị gãy một cánh tay, nhưng hắn nằm trên đất nửa ngày đều không dậy nổi, tỷ, ngươi nói xem, có phải hắn đang muốn lừa ta hay không?”

“Ui, tỷ, ta không nói được nữa rồi, có lão sư của trường học đang dí ta!”

Bạn đang đọc Các Ngươi Luyện Võ Ta Tu Tiên (Dịch) của Ngươi Không Phải Lưu Manh

Truyện Các Ngươi Luyện Võ Ta Tu Tiên (Dịch) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoangson0311
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.