Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Rút thưởng: Ẩn Thân Phù!

Phiên bản Dịch · 1559 chữ

“Tỷ, tại sao ngươi về rồi?’

“Tại sao ta lại về?”

Giang Thanh Hòa đẩy cửa vào, đặt mông ngồi trên ghế sa lon, cầm hộp gỗ thật dài trên tay đặt nằm ngang trên bàn trà, tức giận nói: “Tô Trạch, ngươi còn không thấy ngại hỏi? Ba mẹ mới đi vài năm, ta liền không quản được ngươi đúng không?”

“Giờ học ngủ, không làm bài tập, trêu chọc cô giáo, lên mạng, đi bar, bây giờ đều bắt đầu cúp cua?”

“Ta còn nghe nói, ngươi còn có một người yêu nhỏ học trung học cơ sở đúng không?”

Giang Thanh Hòa híp mắt lại.

Có sát khí.

Tô Trạch thầm mắng một tiếng “Con mẹ nó” trong lòng, kinh ngạc nói: “Cái đồ chơi gì? Trung học cơ sở? Người yêu nhỏ? ? ?”

Tại sao trong trí nhớ của ta không có chuyện này?

“Chính mình” lúc trước mặn như vậy?

Không phải nói, bị nữ thần mình thầm mến đả kích ư? Nhận hết giễu cợt cùng xem thường, hết thảy đúng chuẩn “Khởi đầu phế vật lưu”.

Kết quả quay đầu một cái, nhân gia còn ngầm vụng trộm “Nạp thiếp” sao?

Nhưng mà học sinh trung học cơ sở... Cái này liền có chút cầm thú a!

Nhưng mà suy nghĩ một chút, ngược lại cũng thật kích thích!

“Đừng giả bộ.”

“Ngươi nghĩ rằng ta ở Giang Nam Võ Đại, những chuyện ngươi làm có thể giấu được ta rồi?”

Giang Thanh Hòa cười lạnh, đôi bàn tay trắng như phấn bóp rung động răng rắc:” Sáng mai, ngươi đi trường học, chuyện cúp cua, tự giải thích cùng lão sư, ngoài ra... Ngày mai ta sẽ phải nghe được tin tức ngươi và con bé người yêu kia chia tay!”

“Tỷ...”

“Được rồi, chớ giải thích.”

Giang Thanh Hòa không cho Tô Trạch cơ hội nói chuyện, thở thật dài một cái, cười khổ nói: “Tô Trạch, chuyện của ngươi, chủ nhiệm lớp của ngươi đều nói cho ta biết, không có thiên phú võ đạo, cũng không đáng sợ, đáng sợ là đắm mình trong trụy lạc, không chịu cầu tiến... Xã hội hiện nay, võ giả vi tôn, nhưng mà luyện võ cũng không phải là đường ra duy nhất!”

Tô Trạch không nói gì.

Hắn là không biết mở miệng thế nào.

Giang Thanh Hòa cũng không có nói quá nhiều, nàng hỏi thêm một ít chuyện trong nhà, sau đó nói: “Chuyện thi đại học, ngươi đừng lo lắng.”

“Bây giờ dự thi võ khoa nhiều lắm, văn khoa thiếu, cho nên điểm để trúng tuyển văn khoa tương đối thấp, thành tích của ngươi mặc dù kém, nhưng mà thời gian thi đại học còn có nửa tháng, ta bổ túc bài học giúp ngươi, vẫn có hy vọng thi lên đại học.”

“...”

Nhất thời Tô Trạch có loại cảm giác rất khó chịu.

Cmn!

Cái này sao, lại là đi học, lại là học thêm, không ngờ được lão tử kiếp trước vừa mới tốt nghiệp đại học, bây giờ lại phải nhảy vào hố lửa?

Hắn đi đến bên người Giang Thanh Hòa ngồi xuống, đưa tay chụp vào hộp gỗ trên bàn trà, cười hỏi: “Tỷ, đây là vũ khí của ngươi sao? Ngươi nhưng là thiên tài nổi danh của Linh Châu Thành chúng ta, bây giờ là võ giả mấy phẩm? Có phải đã là Tông Sư hay không?”

Bốp!

Giang Thanh Hòa vỗ một cái lên tay của Tô Trạch.

Nàng đem hộp gỗ nắm lên, nói: “Tông Sư?”

“Cảnh giới Thất Phẩm, mới có thể được xưng Tông Sư, Linh Châu Thành chúng ta, một triệu nhân khẩu, hơn mười ngàn võ giả, cũng chỉ có Vương cục trưởng của cục quản lý võ đạo là Tông Sư, vẫn là hai năm trước mới tấn cấp.”

“Chị của ngươi, ta ở tuổi 18 thành chuẩn võ giả, được đại học Giang Nam đặc chiêu, bây giờ ở trường hai năm, đã là cảnh giới Tam Phẩm đỉnh phong, ở Giang Nam Võ Đại, cũng coi là nhân vật số má!”

“Trâu ghê!”

Tô Tiểu Bạch khen một câu.

Cảnh giới Tam Phẩm đỉnh phong?

Chính mình Luyện Khí Cảnh nhị phẩm, thân thể lại được năng lượng Vũ Trụ tôi luyện, cũng không coi là yếu, lại phối hợp Cửu Trọng Lôi Đao, phỏng chừng cũng liền so với cảnh giới Tam Phẩm đỉnh phong hơi mạnh hơn một chút chứ?

“Ngươi không phải là vẫn muốn một cây đao sao?”

Rào!

Hộp gỡ mở ra.

Một thanh chiến đao hợp kim, xuất hiện ở trước mắt Tô Trạch.

Giang Thanh Hòa lấy ra chiến đao, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve, nói” Đây là một thanh chiến đao hợp kim cấp độ B, là ta nửa tháng trước, lúc làm nhiệm vụ lấy được, đao này cũng chưa dùng tới, từ giờ trở đi, nó là của ngươi.”

Tô Trạch sửng sốt một chút.

Từ trong “Trí nhớ” hắn biết, Giang Thanh Hòa vô cùng yêu thương chính mình.

Nhưng mà khi nghe tới thanh chiến đao này, là chiến đao hợp kim cấp độ B, vẫn là có chút xúc động.

Chiến đao hợp kim cấp độ B, một thanh ít nhất có giá từ 1 triệu khởi bước!

Vật này, lúc trước hắn ở diễn đàn “Nhà của Võ Giả” thấy qua.

“Tỷ, vật trân quý như thế, đưa cho ta lãng phí, ngươi coi như không cần đao, có thể bán hoặc là đổi lấy một thanh trường kiếm hợp kim cấp độ B cũng được mà?”

“Nói ngươi lấy thì ngươi cứ lấy!”

Giang Thanh Hòa trừng mắt, nói: “Hai chị em ta, phân rạch ròi như vậy làm gì?”

“Cũng phải!”

Tô Trạch nắm chiến đao, cười hắc một tiếng, nói: “Ngay cả ngươi đều là của ta, phân rạch ròi như vậy làm gì?”

“Cái gì?”

Giang Thanh Hòa dường như không nghe được, hỏi một câu.

Tô Trạch liền cười ha ha, nhấc đao lên liền chạy ra bên ngoài, nói: “Tỷ, ta đi thử đao một chút!”

Ầm!

Cửa phòng đóng lại.

Tô Trạch đi xuống lầu.

Gương mặt Giang Thanh Hòa thoáng đỏ, thầm mắng: “Phi, tên tiểu hỗn đản này, ngay cả ta cũng dám đùa bỡn?”

“Hừ!”

“Lại dám tìm người yêu nhỏ học cấp 2... Chẳng lẽ hắn không biết, ban đầu mẹ nhặt hắn trở lại, chính là để làm cha của con ta?”

Giang Thanh Hòa nhìn trong gian phòng một mảnh bừa bộn...

Lặng lẽ cầm lên cây chổi, quét dọn lại.

Nam nhân ở nhà một mình, chính là như vậy.

Đương nhiên... Nguyên nhân chủ yếu, còn là do cỗ năng lượng phong bạo mới vừa rồi kia tạo thành.

...

“Ừm?”

“Người của cục quản lý võ đạo còn chưa đi?”

Tô Trạch đi xuống lầu, muốn thử đao một chút, lại phát hiện người của cục quản lý võ đạo vẫn còn ở cư xá.

Đương nhiên.

Không chỉ là cục quản lý võ đạo, thậm chí ngay cả người của quân đội, đều tới mấy xe, bây giờ tuy hắn là “Luyện Khí Nhị Phẩm”, nhưng cũng coi là đạp vào tiên đồ, thính giác thị giác đều cực kỳ bén nhạy.

Hai lỗ tai động một cái, liền bắt được một tràng thanh âm nói chuyện với nhau cách chừng hai mươi mét bên ngoài.

“Ồ?”

Tô Trạch vui vẻ.

Hệ thống thức tỉnh, tạo thành gió bão năng lượng Vũ Trụ, khiến cho cao tầng Linh Châu Thành ngủ không yên, thậm chí ngay cả cao tầng Tinh Quốc đều đã bị kinh động!

Có cường giả ở cư xá Bắc Hồ, chứng đạo Đỉnh Cao Nhất?

Tìm một vòng lớn, cũng không tìm được địa phương thích hợp để thử đao, Tô Trạch mơ hồ cảm giác, một cỗ lực lượng kỳ lạ, dường như đang giám sát bốn phía cư xá Bắc Hồ.

Hắn ngẩng đầu lên, ngắm bầu trời một cái.

Bóng đêm, rất tối.

“Chẳng lẽ, hệ thống thức tỉnh tạo thành động tĩnh, kinh động một vị đại lão võ đạo?”

Theo hắn vừa nhìn lên.

Cỗ cảm giác bị “Giám sát”, trong nháy mắt tiêu tan.

“Được rồi, tối nay không thích hợp thử đao.”

Tô Trạch vừa nhìn về phía hệ thống.

Dường như, còn lại 100 điểm cường hóa giá trị.

100 điểm, có thể rút thưởng một lần!

“Thử xem đi.”

“Ngộ nhỡ rút ra cái Ngự Kiếm Thuật, các loại Bát Cửu Huyền Công(1), há chẳng phải là phát đạt?”

Trong lòng mặc niệm.

Bắt đầu rút thưởng.

“Đinh!”

“Cường hóa giá trị -100, rút thưởng bắt đầu.”

“Chúc mừng kí chủ, ngươi lấy được phù lục: Ẩn thân phù.”

“...”

Tô Trạch ngẩn người.

“Cmn, cái hệ thống này, thật giống như không quá đứng đắn?”

Người đường đường chính chính như lão tử, há lại sử dụng loại vật bàng môn tà đạo này?

--

(1) Bát Cửu Huyền Công: là pháp thuật Đạo gia, còn có tên Thất Thập Nhị biến (72 biến), cũng gọi là Cửu Chuyển Huyền Công, người sử dụng: Dương Tiễn, Tôn Ngộ Không, Ngưu Ma Vương, người sử dụng thuật pháp có thể cưỡi mây đạp gió,...

Bạn đang đọc Các Ngươi Luyện Võ Ta Tu Tiên (Dịch) của Ngươi Không Phải Lưu Manh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoangson0311
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.