Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chọn lựa

Tiểu thuyết gốc · 2508 chữ

Khu vực bảo tồn Sinh sản, nằm ngay bên ngoài thị trấn Mahogany

"Bubbles, anh bạn ngốc to xác!" Tôi nhảy lên người Mamoswine, bắt đầu gãi cho nó dưới cằm - hành động khiến nó thích thú kêu lên và cười tít mắt. "Dạo này thế nào hả anh bạn to lớn?"

Tôi nhìn quanh chỗ của nó thì thấy cả đống Piloswine đang nằm ở dưới. "Aww đồ to xác, xem ra tao đã hỏi thừa. Mày đã lập cả đàn harem trong lúc tao đi vắng, giỏi lắm!"

"Mamo!" Nó đồng ý, vui vẻ cọ vào tôi: "Mamo!"

Người đằng sau tôi hằng giọng, cắt ngang cuộc hội ngộ đầy cảm xúc. " Nếu cậu đã chào hỏi xong..."

Pryce là một ông già gắt gỏng. Nói hoa mỹ hơn thì là một kẻ cố chấp. Ông ta đã gắn bó với công việc này lâu gấp đôi tuổi đời của tôi, và và tính cách thì cũng cứng nhắc y hệt như bất kỳ người già nào khác.

Ông ta lạnh lùng. Cáu kỉnh. Nói năng cộc lốc. Và là hiện thân sống của câu nói ' Lũ nhóc con, cút ngay ra khỏi vường nhà ta'

Tôi thích ông ta ngay lập tức.

Thật là đáng tiếc khi việc ông ta không thích Bradley cũ nên thành ra cản trở việc tôi với ông ta hòa hợp. Tôi ko thể thay đổi việc này, dù cố gắng thế nào đi chăng nữa.

"Được rồi, được rồi." Tôi nhảy xuống khỏi gờ đá và phủi hết tuyết trên tay. "Thỏa thuận là thỏa thuận. Cho tôi xem chúng rồi bí mật sẽ là của ông. Ông sẽ có Mamoswine của riêng mình trước khi cơn bão mùa đông đầu tiên ập đến."

"Hừm." Ông già gầm gừ, quay về hướng khuân viên chính khu bảo tồn, tiếng gậy chống kêu lạch cạch theo mỗi nhịp gõ mạnh xuống băng. "Không định rong chơi nhảy nhót với đám ngoại quốc thêm vài tháng nữa?"

Tôi mỉm cười. Ông ta đang cố chọc tức tôi. Khiến tôi phải bảo vệ hành động của mình. Đúng là kiểu phân biệt thế hệ ngấm ngầm của những người già rồi. Thêm điểm!

"Không." Tôi trả lời đơn giản, giữ nụ cười tươi tắn

Ông già 74 tuổi liếc nhìn tôi, mong chờ phản ứng dữ dội hơn, nhưng rồi lắc đầu bước đi tiếp với vẻ cáu kỉnh.

Phòng pokemon sơ sinh hoàn toàn đối lập với vẻ lạnh giá và khắc nghiệt bên ngoài. Nó là căn phòng ấm áp, đầy màu sắc với tông hồng và vàng, những bức ảnh treo trên tường, và những chú heo con tí hon đang kêu éc éc khi một nhân viên cho chúng bú bình. Ở góc phòng có một con Piloswine mẹ nhưng rõ ràng nó đang tận dụng thời gian này để nghỉ ngơi. Bạn cũng có thể làm vậy nếu có cơ hội trong tình huống của nó.

Tôi quan sát kỹ tám, chín con Swinub trong phòng. Tất cả đều mới nở ở mốc lv1. Không, khoan đã, có một chú lợn nhỏ thông minh bất thường ở cấp 2. Tốt cho nó. Xét về tiềm năng, không có con nào thực sự tồi tệ trong nhóm này, nhưng cũng không có con nào thực sự nổi bật. Con có chỉ số cao nhất là C +. Mặc dù nó sẽ tiến hóa lên 'B' sau hai lần tiến hóa và trở thành một Mamoswine mạnh mẽ hơn Bubbles thời kỳ đỉnh cao, nhưng chúng ta đang cố gắng nhắm đến mục tiêu cao hơn.

"Ông còn con nào nữa?"

Pryce nhíu mày y tinh tế. "Có vấn đề gì sao? Chúng đều hoàn toàn khỏe mạnh."

Tôi gật đầu đồng ý. " "Tôi biết. Tôi chỉ muốn xem ông còn con nào khác nữa. Cho tôi xem các lựa chọn khác."

Ánh mắt Pryce trở nên khó chịu. " Cậu muốn một con pokemon hoàn toàn mới. Đây là những con pokemon mới nhất rồi, chúng mới có vài ngày tuổi."

"Tôi có thể quay lại chọn một trong số này," tôi trấn an. "Nhóm tiếp theo có gì? Những con không cần bú bình nữa ấy."

Với tiếng "gừ gừ" quen thuộc của ông lão, Gym Leader dẫn tôi tới khu nhốt nối với bên ngoài bằng một cánh cửa nhỏ dành cho chó mèo. Đây là một kiểu chuồng trại kết hợp, cho phép những chú Swinub con trải nghiệm cái lạnh của bên ngoài nhưng vẫn có thể chạy ngược trở lại nơi an toàn của "hang ổ".

Và thật tệ! Tất cả chúng đều quá yếu kém. Toàn những con hạng D và E! Điều này không chỉ tệ mà còn đáng kinh ngạc về mặt thống kê! Dựa trên dữ liệu tôi thu thập được từ Pokémon hoang dã, đáng lẽ phải có ít nhất một con tốt hơn.

"Mmm," tôi xoa cằm giả vờ suy nghĩ. "Ông còn đàn khác nữa không?"

A few moment later

"Đủ rồi!" Pryce quát sau lần hỏi thứ 5 của tôi. "Carolyn," ông ta quay sang phụ tá. " Mang Delilah vào đây! Ta đã quá già không rảnh chơi trò trẻ con này!"

Cô phụ tá trợn to mắt, rõ ràng là muốn phản đối, nhưng nhìn thấy ánh nhìn giận dữ của ông chủ, cô ấy đành cúi đầu nghe lệnh.

"Delilah? Ông còn giấu pokemon với tôi sao?"

Gym Leader quay sang tôi, sẵn sàng mắng mỏ, nhưng ánh mắt ông bất chợt dừng lại ở thắt lưng tôi. Tư thế đặc biệt của tôi lúc này vô tình để lộ đống pokeball ra trước mặt ông ta.

"Brad," giọng ông ta trở nên gay gắt, như muốn ăn tươi nuốt sống tôi vậy. " Tại sao thứ đó vẫn còn ở trên thắt lưng cậu?"

Tay tôi vô thức sờ vào NetBall chứa Quagsire, một thói quen tôi hình thành từ lâu để bảm bảo chắc chắn tôi ko làm rơi nó. " Ông nghĩ tôi dễ dàng từ bỏ? Tôi hỏi . "Ông nghĩ tôi sẽ tin tưởng ai khác giữ nó? Hơn nữa, Netball này đang ở trạng thái ngủ đông. Giống như một Pokemon bị thương nặng cần được phẫu thuật. Không được tôi mở khóa, nó sẽ ko bao giờ thoát ra được. 'Giữ, chạm hai lần, giữ. Đừng bao giờ quên. Giữ, chạm hai lần, giữ.'

Gym Leader hừ tiếng chế giễu. " Cậu phải lập tức giao nó cho League. Để họ an tử cho sinh vật đáng nguyền rủa này."

"Tôi cảm thấy như vậy là lãng phí." Tôi lên tiếng bảo vệ quan điểm, kéo khóa áo khoác lên nhằm che đi quả cầu. " Đôi khi... người ta cần một quân bài tẩy ở phía sau."

Gỗ gậy của Pryce kêu cót két khi ngón tay của ông ta siết chặt lấy nó. "Chính xác thì quân bài tẩy này dùng để chống lại ai? Cậu biết cậu ko thể dùng nó chiến đấu! Ta không cần nhắc cậu rằng nó đã giết 2 người! Bao gồm cả trainer của nó!"

Lưng tôi cứng lại còn vẻ mặt thì tối sầm đi đáng kể. "Tôi biết" Tôi nghiêng người về phía trước. " Và ông cũng biết rằng nếu Vlad không ở đó, tôi đã là nạn nhân thứ 3."

Gym Leader giận dữ. " Tốt thôi! Đừng trách-"

" Cô bé tới đây," Người phụ tá xông vào phòng, một con lợn ngọ nguậy trong tay cô, đôi chân nhỏ xíu quẫy đạp để thoát ra. "Bradley, đây là Delilah!" Cô ấy nói với vẻ tự hào, dang rộng hai tay và đề nghị cho tôi xem. "Delilah, chào đi nào!"

"Nu...nu..." tiếng con Pokémon con kêu khe khẽ.

Đã mười sáu tháng kể từ khi tới đây, tôi mới chỉ nhìn thấy 3 Shiny Pokemon. Metapod, Remoraid và Pidove. Đúng là… một đội hình toàn sao sáng chói mà. Con bọ màu cam cháy thuộc về một cậu bé ở Thành Phố Violet. Remoraid màu tím đang ở trong thủy cung công cộng mà tôi ghé thăm ở Goldenrod vào ngày hôm trước khi rời Johto. Còn Pidove màu xanh nhạt thì là một phần của đàn chim bay ngang đầu tôi trong tháng thứ hai ở Unova. 'Mặc dù tôi không thực sự chắc chắn 100% về con cuối cùng. Có thể chỉ là trí tưởng tượng đang đánh lừa tôi thôi.'

Cô bé đây chính là số 4.

Tuy nhiên, lại có vấn đề...

Swinub: Cấp 5

Tính cách: Rụt rè (Bashful)

Tiềm năng: D-

Tôi thở dài trong lòng, mặc dù bề ngoài cố tỏ ra ấn tượng. ' Đây chính là mức đánh giá Bubbles khi còn là Swinub. Nó rất có thể sẽ gặp phải rào cản giống như nó đã từng gặp. Cha nào con nấy, tôi đoán vậy.'

Và, khoan đã, xin lỗi, tôi có nói chỉ có một vấn đề không? Xin lỗi nhé, ý tôi là hai vấn đề. Mặc dù tôi sẽ thừa nhận thẳng thắn rằng lý do thứ hai cực kỳ phù phiếm. Nó không dựa trên toán học, cấp độ hay sức mạnh gian lận nhỏ bé của tôi. Mà là vì... shiny Mamoswine khá xấu xí,

Shiny Swinub ì trông hệt như một chiếc bánh bao dưa hấu nhỏ xinh xắn. Cô bé này đích thị vậy. Nó giống như một viên kẹo bạc hà mát lạnh tráng miệng. Tôi có thể chơi đùa với nó cả ngày. Shiny Piloswine thì thực sự tuyệt đẹp. Bộ lông vàng óng ánh lấp lánh tuyệt vời vào một ngày tuyết rơi. Tôi thích nó, ngay cả khi một số người hâm mộ gọi nó là 'Pilostraw' vì nó giống như một kiện cỏ khô khổng lồ. Còn Shiny Mamoswine thì lại trông giống như... giống như cần phải đi thú y. Bác sĩ ơi, đặt lịch phẫu thuật cho nó ngay đi. Chúng tôi nghĩ gan của nó có vấn đề vì màu sắc đó không ổn chút nào.

Dĩ nhiên, Pryce và Carolyn đây hoàn toàn không thể biết điều đó. 'Còn nếu từ chối con này thì có khả năng Pryce sẽ bị vỡ phình động mạch vì tức giận.'

Tôi đưa chú Pokémon đang ngọ nguậy trở lại cho Carolyn và cố hết sức để thể hiện vẻ mặt đang mâu thuẫn. Như thể tôi đang thực sự rất suy nghĩ về điều đó. "Tôi đi dạo chút. Năm phút nữa tôi sẽ quay lại."

Pryce nhướng mày, vẫn cau có im lặng sau cuộc nói chuyện của chúng tôi, còn Carolyn thì thở phào nhẹ nhõm. Như thể cô ấy thực sự không thể tin rằng tôi không vội vàng chấp nhận đề nghị này và đang cảm ơn các vì sao vì điều đó. Shiny Pokemon có thể mang lại rất nhiều tiền tại các buổi đấu giá. Tất nhiên, với điều kiện bạn có thứ gì đó hữu ích hơn Rattata để bán.

'Đúng là mình có thể chọn cách đó... nhưng cảm giác thật tồi tệ. Liệu mình chỉ cần nói với Pryce rằng sẽ quay lại xem sau? Nghe không thông minh cho lắm. Nếu mình muốn có một Pokémon chiến đấu hiệu quả vào thời điểm Siliver Conference diễn ra vào mùa xuân, thì mình phải bắt đầu ngay bây giờ. Thêm vào đó, trì hoãn càng lâu rủi ro càng lớn, biết đâu Pryce sẽ tự mình khám phá ra bí mật của Ancient Power. Khi đó mình đúng còn cái nịt.' Tôi đi ra ngoài đến máng ăn, nơi những cá thể Piloswine lớn hơn đang xếp hàng và húp hết bữa trưa, chúng đã chuyển sang thức ăn đặc thay vì sữa mẹ.

'Mình có nên chọn con C+ đầu tiên nhìn thấy không nhỉ? Nó không phải là tệ nhất. Ngoài ra, mình có thể đi lên hướng Đông Bắc đến Ice Path. Tìm một con hoang dã đáp ứng các yêu cầu? Đã lâu rồi mình không làm thế... chết tiệt! Điều đó sẽ không hiệu quả. Nó phải có Ancient Power. Thật may mắn là Bubbles tình cờ biết nó. Tìm thấy một con rank A hoặc B ngoài tự nhiên sở hữu đòn này? Tỷ lệ tìm thấy con shiny thứ 2 còn cao hơn.'

"Um, Thưa anh Bradley." Giọng của Carolyn vang lên từ phía sau, kéo tôi ra khỏi dòng suy nghĩ.

'Cô ấy vẫn đang bế Delilah.' " Vâng, có chuyện gì?"

Giọng cô ấy đầy lo lắng. "Thỏa thuận của anh với ngài Pryce là anh có thể lấy bất kì ỳ Swinub nào phải không? Vậy...đúng là anh có thể lấy Delilah bất kì lúc nào anh muốn?"

Giọng điệu khó hiểu của cô ấy khiến tôi nghiêng đầu. "Tôi có thể, nhưng tại sao?"

Cô ấy liếc mắt xung quanh vội vàng, kiểm tra xem có ai khác nghe thấy không. " Xin hãy đi theo tôi." Vừa đi nhanh qua các hành lang của cơ sở, cô ấy vừa loay hoay với một chùm chìa khóa. "Delilah ở đây bị mẹ ruột từ chối vì màu lông của nó. Chúng tôi phải tách nó ra và cho bú bình mỗi bữa, thay vì chỉ sử dụng sữa công thức để bổ sung."

Con lợn con lại ngọ nguậy trong tay cô ấy. "Tôi sẽ rất đau lòng nếu thấy nó đi mất." Người phụ tá gần như bật khóc. "Đã nhiều tuần nay, cứ ba lần một ngày, chỉ có tôi và nó với nhau." Chúng tôi đến một cánh cửa dẫn đến một trong những phòng phía sau, gần khu vực trẻ sơ sinh, và cô ấy tra chìa vào.

Bên trong... có một chú lợn con đang trong cơn hứng chạy tồi tệ nhất mà tôi từng thấy. Chỉ cần nghe thấy tiếng mở khóa cửa, nó đã cuồng chân lên vì sung sướng. "Swinub! Swinub! Swinub! Swi!" nó húc vào thanh chắn nhỏ, ngo ngoe cái mũi về phía những người hy vọng đến để chơi với nó.

Nó đồng thời rất lớn.

Kích thước của nó trung bình ko tới mức alpha giống như Grundy. nhưng so với đồng loại thì đây là một chú lợn khá bự đấy!

"Đây là chú Swinub mà ngài Pryce định huấn luyện sau khi anh tiết lộ bí mật cho ngài ấy." Carolyn thú nhận đầy tội lỗi. "Chắc chắn ngài ấy sẽ nổi điên vì tôi cho anh xem nó... nhưng nếu thỏa thuận của anh với ngài ấy là bất kì Swinub nào..." cô ấy lảng sang chuyện khác, ôm chặt chú lợn xanh vào lòng hơn.

Tôi đưa tay xuống vào trong lồng chống trẻ em và để cho con vật háo hức hít ngửi khắp bàn tay tôi.

Swinub: Cấp 8

Tính cách: Vui vẻ (Jolly)

Tiềm năng: A-

"Ô hô. Tao nghĩ tao sẽ gọi mày là... Junior."

Bạn đang đọc Brad: Chuyên gia hệ Đất sáng tác bởi vongoladex
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vongoladex
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.