Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tôi là Brad

Tiểu thuyết gốc · 4393 chữ

Johto,thành phố Goldenrod

Tôi tên là Brad, ý tôi là cái thân xác tôi nhập vào tên là Brad. 25 tuổi, sinh ra và lớn lên tại thị trấn Mahogany. Cao 1m83. Chỉ có duy nhất 1 con pokemon Swinub mà cậu ta đặt tên là "Bubbles" lúc cậu ta 4 tuổi.

Brad dành hơn 20 năm cuộc đời trong sự lười biếng. Thay vì ngày này chăm chỉ huấn luyện pokemon, Brad nằm dài trên ghế sopha. Có quá nhiều trainer từ bên ngoài gym tới vùi dập cậu ta không chỉ vì cậu ta lười mà còn vì cậu ta quá ngu ngốc để nhận ra bản thân mạnh về hệ Ground chứ ko phải Ice.

Bạn có thể tưởng tượng được ko? Là một người sử dụng aura bẩm sinh, trúng được "giải độc đắc" ngay từ khi chào đời... đi lãng phí nó bằng cách đi sử dụng hệ gần như đối lập với nó.

Nhưng hiện tại, tôi đã ở đây 16 tháng kể từ ngày Brad ngã đập đầu trên con dốc băng nọ.

Trọng tài giương cờ. "Aipom không thể chiến đấu! Tỷ số hiện là 2-0! Gym Leader Whitney chỉ còn lại một Pokémon!"

Đuôi của Sandile rung lắc qua lại khi nó gần như khoái trá nhìn đối thủ bị đánh bại. Ánh sáng trắng rực rỡ bắt đầu bao phủ cơ thể nó, và với một tiếng nổ lớn, một loài bò sát mới xuất hiện trên sàn đấu. "Krok! Krokorok!"

Krokorok: Lv. 27

Tính cách: Ngỗ ngược (Impish)

Tiềm năng: A-

'Hmm. Tiềm năng tăng lên một bậc từ B+. Như đã dự đoán mặc dù mình mong đợi nhiều hơn.' Tôi được ban tặng 1 món quà duy nhất kể từ khi bị kéo vào thế giới này. Đôi mắt có thể thấy tiềm năng của pokemon. Chỉ cần nhìn 1 cái là biết pokemon bất kì có thể tiến xa tới đâu. Biết được giới hạn của pokemon bởi sinh học di truyền. Nhìn vào một nhóm Pokémon gần như giống hệt nhau và ngay lập tức biết được con nào sẽ không bao giờ đạt đến Cấp 100 và con nào có đủ khả năng để trở thành Pokémon ưu việt.

Và đây ko phải là công cụ gian lận hoàn hảo. Thứ nhất, nó ko giúp tôi nhìn ra pokemon nào có Ability gì. Thứ hai cũng ko có hướng dẫn cụ thể về ý nghĩa thực sự của các 'thứ hạng'. Tất cả những gì tôi có là số liệu cùng kinh nghiệm bản thân. Tôi đã có mặt đủ nhiều giải đấu để suy luận ra mức giới hạn level của hạng 'E' ở đâu đó trong khoảng 40. Hạng C+ ít nhất có thể lên đến 63. Nhà vô địch giải cấp thành phố năm ngoái có một con Electabuzz là át chủ bài, đã cho tôi thấy điều đó.

Tôi cũng khá chắc chắn rằng thứ hạng ít nhất cũng ảnh hưởng phần nào đến tốc độ phát triển, nhưng tôi không có con số chính xác để chứng minh.

Ngoài ra thì cách duy nhất để tăng hạng hay tăng giới hạn level cho mon khỏi giới hạn từ lúc sinh ra là thông qua quá trình tiến hóa. Một hoặc đôi khi hai hạng là điều thường thấy mặc dù có một lần tôi chứng kiến cú nhảy 4 bậc từ một con Kakuna.

Tuy nhiên, đôi khi vẫn có trường hợp ngoại lệ. Năm tháng trước, tôi có vinh dự chứng kiến một Scyther tiến hóa thành Scizor và tiềm năng của nó chết đứng ở mức B-. Mặc dù phải thừa nhận, quá trình tiến hóa này đơn giản chỉ là sự phân bổ lại các chỉ số cơ bản, nên có lẽ tôi ko nên thêm nó vào.

Ánh sáng đỏ hút Aipom vào Pokéball và Whitney trông khá khó chịu. Lông mày cô cau lại trong khi một nụ cười méo mó đang hiện lên trên môi. Tôi đã được cảnh báo trước rằng đôi khi cô ấy để cảm xúc lấn át trong các trận đấu và việc tôi tung ra một con Pokemon lạ mà cô ấy không quen thuộc có lẽ cũng không giúp ích được gì nhiều.

Khó chịu, Whitney với tay ra sau lưng, lấy một Great Ball mà cô định dùng cho trận khác, ném nó ra bằng cú xoay người mạnh mẽ. "Chúng ta đang bị dẫn trước hai điểm Bluebell! Hãy cho anh ta thấy sức mạnh của chúng ta!"

Ánh sáng trắng mờ dần lộ ra mộ cô bò màu hồng mạnh mẽ giậm chân xuống sàn đấu, rống lên một tiếng "Mooooo!" oang trời khi nó đứng thẳng người.

Miltank: Lv. 40

Tính cách: Cứng cỏi (Hardy)

Tiềm năng: D+

Tôi nheo mắt lại đánh giá đối thủ mới. Bản năng mách bảo tôi rằng đây không phải Miltank nổi tiếng của Whitney mà mọi người quen thuộc trong Gen II. Dựa vào tuổi của nó - và vài vết sẹo mờ tôi nhìn thấy - tôi cá rằng đây là một Pokémon gia truyền lâu đời. Có lẽ nó từng thuộc về cha của Whitney.

Dù sao đi nữa, điều khiến tôi chú ý là con Pokémon này có level cao hơn nhiều so với một "thử thách huy hiệu thứ ba" đơn giản. Đây là đối thủ xứng tầm cho huy hiệu thứ sáu hoặc thậm chí là thứ bảy. Liệu đây có phải là một bài kiểm tra? Một thử thách mà Whitney muốn xem tôi đối phó ra sao? Hay những lời đồn thổi về việc cô ấy là một kẻ cay cú ăn thua là chính xác? Nếu đúng vậy thì quả thật kém chuyên nghiệp.

Trong lúc đó, Krokorok mới tiến hóa của tôi công khai chế giễu đối thủ, khoanh tay trước ngực rồi nhìn ra chỗ khác. Bản tính của nó luôn có phần kiêu ngạo và ngay bây giờ nó đang cảm thấy đặc biệt hân hoan sau khi tiến hóa lẫn vừa nhận được không chỉ 1 mà 2 hai lần gia tăng Moxie(Khi Pokémon này đánh bại một Pokémon khác, Attack của nó tăng 1 bậc) riêng biệt. 'Nhưng điều đó sẽ không đủ để thu hẹp khoảng cách ở đây.'

Lá cờ hạ xuống và mệnh lệnh của Whitney được thực hiện ngay lập tức. "Brick Break!"

'Tsk. Cô ấy nhận ra đám Krookodile thuộc hệ Dark rồi.' "Protect!" Tôi ra lệnh, không có chỗ cho bất kỳ trò ngớ ngẩn nào của Pokémon của tôi lúc này.

Vòm bảo vệ hình lục giác nứt toác dưới cú đấm của Miltank và tôi có thể cảm thấy Krokorok khựng lại theo bản năng thông qua mối liên kết của chúng tôi.

"Đánh lần nữa Miltank! Thêm một phát nữa!"

" Toxic!"

Một dòng chất nhầy đặc sệt, kinh tởm phun ra từ mõm Krokorok ngay khi cánh tay của Miltank đâm xuyên qua lá chắn. Pokémon hệ Normal rú lên khi trúng Toxic trực tiếp vào mặt, nhưng Krokorok của tôi mới thực sự là kẻ khốn khổ. Đòn Brick Break cực mạnh, siêu hiệu quả đánh trúng chính giữa người nó. Chỉ với một đòn duy nhất, Krokorok bị văng khỏi sân đấu, bất tỉnh.

"Krokorok không thể tiếp tục chiến đấu! Tỷ số hiện là 2-1! Người thách đấu Brad, vui lòng chọn Pokémon tiếp theo của bạn!"

Tôi mất nhiều hơn một vài giây cần thiết để thu hồi Krokorok vào Pokéball của nó. Tôi không cố tình kéo dài thời gian, nhưng cũng không quá cao thượng đến mức bỏ lỡ cơ hội cho Toxic ngấm vào Miltank một cách triệt để.

" Làm rất tốt K.Rool." Tôi lẩm bẩm "Nhưng hy vọng bây giờ mày nhận ra rằng sau khi tiến hóa, những buổi huấn luyện sẽ không nhẹ nhàng nữa."

'Không biết có phải do tiến hóa nên Whitney quyết định tung ra con quái vật hung dữ này không.' Nếu đúng như vậy, thì Sandile quá xui xẻo. Xét theo 'level' chuẩn, 27 hơi sớm đối với loài của nó để tiến hóa. Trong các trò chơi ở vùng Unova, bạn thậm chí không thể gặp bất kỳ Krokorok nào dưới level 29. Mặc dù tất nhiên - như thế giới mới này liên tục nhắc nhở tôi - mọi thứ ở đây không bị bó buộc cứng nhắc theo yêu cầu như vậy.

Đúng vậy, không phải mọi Caterpie đều tiến hóa ở cấp 7, cũng không phải mọi Pidgey đều ở cấp 18. Mặc dù thông thường chúng sẽ tiến hóa ở khoảng khoảng đó. Tôi cho rằng một quy tắc thực tế là cộng hoặc trừ ba là hợp lý. Điều này áp dụng được cho ít nhất 90% trường hợp mà tôi đã thấy. Nếu một Pokémon vượt quá cấp độ tiến hóa của nó mà vẫn chưa tiến hóa thì gần như chắc chắn là do Pokémon đó cố tình chọn không tiến hóa.

Bây giờ... tôi có chút do dự khi đưa tay về phía Pokéball thứ hai chứa Pokémon ngoại lai trên thắt lưng. Mặc dù nó có lợi thế về hệ(Ghost) nhưng đó lại là một Pokémon nhút nhát. Nó chưa thực sự sẵn sàng cho những trận chiến đối kháng. Thêm vào đó, có khả năng Miltank này sở hữu Scrappy, thì xong luôn. Thay vào đó, tôi quay sang Pokémon thường ngồi trên vai tôi, một đứa nhóc ghét ở trong Pokéball gần bằng Pikachu của Ash. "Cậu muốn ra chiến đấu không?"

Gligar: Lv. 52

Tính cách: Cứng cỏi (Adamant)

Tiềm năng: A

"Gligar!"

"Vậy thì vào sân đi nào. Hãy cho nó thấy sức mạnh của cậu."

"Gli! Gli!" Chú dơi-bọ cạp nhỏ bé của tôi lao xuống sàn đấu ngay khi trọng tài bắt đầu tỏ vẻ sốt ruột. Nó liếc nhanh giữa hai đối thủ, trọng tài giơ cao lá cờ... rồi hạ xuống!

"Taunt!/Heal Bell!" Hai mệnh lệnh được đưa ra đồng thời. Một chiếc chuông vàng lung linh xuất hiện phía trên Miltank, nhưng ngay sau đó con bò đột ngột lùi lại khi một lớp Bóng Tối mỏng phá hỏng chiếc chuông.

"Tsk tsk tsk," tôi lắc lắc ngón tay về phía Whitney theo cách tương tự như Gligar vừa trêu chọc Miltank phút trước. "Định xóa Toxic sao? Không được đâu bạn ơi!" Tôi cố tình chọc tức Whitney.

Cô gái trẻ dậm chân tức giận vì bị bắt bài. "Làm sao mà-!"

"Agility." Thành thật mà nói, mệnh lệnh này là không cần thiết. Vlad được huấn luyện đủ tốt để tự có thể ra quyết định. Nó đã bắt đầu tích tụ năng lượng Psychic thậm chí trước khi tôi kịp ra lệnh.

Whitney quăng tay về phía trước. " Hung hăng hơn đi Miltank! Body Slam!"

Con vật bị khiêu khích ( Taunted) tiến lên hai bước trước khi lao mình lên không trung với tiếng "Mooo!" giận dữ, bay ngang qua sân đấu bằng tốc độ nhanh hơn nhiều so với những gì người ta mong đợi ở một con vật có kích thước như vậy. Động lực bằng khối lượng nhân vận tốc và nếu trọng lượng đó đâm sầm vào tôi thì... cũng dễ hiểu tại sao chiêu thức này có thể gây ra Paralyze

Vầng hào quang xanh từ Agility xung quanh Gligar hoàn thành nhiệm vụ của nó và với điều đó, tôi biết trận chiến này thực sự đã kết thúc.

'Speed là chỉ số tốt thứ 2 của Miltank'

Con bò cái cố gắng dùng thân hình to lớn húc bay Pokémon bay của tôi, nhưng nó chỉ húc trúng vào tàn ảnh mờ ảo do Double Team tạo ra.

'Điều đó cũng đúng với Gligar!'

Mud-Slap tuy yếu ớt, nhưng gây sát thương chưa bao giờ là mục đích của chiêu thức này. Thực tế, Vlad và tôi đã tập luyện để khiến chiêu thức này yếu hơn, nhưng đổi lại nó đánh trúng nhanh và chính xác vào vị trí chúng tôi muốn.

Phải công nhận, Miltank có cố gắng đỡ ( (như bất kỳ sinh vật sống nào khác khi có thứ gì đó bay về phía mặt) nhưng Pokémon hệ Normal này chỉ thành công một phần. Bùn đất vẫn bắn vào mắt nó và con bò rú lên một tiếng "Mooooo!" đau đớn.

"Miltank! Cào nó xuống !"

Pokemon hệ Normal cố gắng, thậm chí nó gần như thành công, nhưng đến lúc đó Gligar đã giơ vuốt ra và cát bắt đầu cuộn lên.

Sandstorm xuất hiện bao trùm khắp sân đấu khiến Whitney bắt đầu hoảng loạn. "Water Pulse!"

'Ý?' Việc này nằm ngoài dự đoán của tôi. Không chỉ khắc chế hệ mà nó còn là một lựa chọn tấn công tầm xa, điều mà loài Miltank thường không có. Thêm nữa, nếu tôi nhớ không nhầm thì trong một số game Pokemon, Water Pulse không bao giờ trượt, thành ra bị hạn chế tầm nhìn không làm ảnh hưởng tới độ chính xác. Rất tốt Whitney.

Vấn đề duy nhất là ... Miltank có chỉ số Special Attack thảm hại.

"Đòn hệ nước đấu hệ nước, Vlad. Kết thúc trận đấu này theo phong cách nhất có thể đi nào."

Gligar lướt qua đám mây bụi mù, chiếc càng kẹp sáng lóa với màu xanh lam của đòn Crabhammer xẻ ngang đòn Nước yếu ớt đó.

"Cái gì!?" Whitney suýt hét lên. "Từ khi nào Gligar có thể học được...!?"

Vlad hoàn thành cú lộn vòng và lao xuống sau lưng Miltank. Với đòn Crabhammer tàn khốc vào sau đầu, chiêu thức sức mạnh cơ bản 100 cùng tỉ lệ chí mạng cao đã khiến con át chủ của Whitney gục ngã.

Tôi lập tức cảm nhận được Gligar bắt đầu tăng tốc, tích tụ năng lượng bên trong nó, rung chuyển và lắc lư dọc theo liên kết aura mà chúng tôi chia sẻ. Nhưng tôi kìm nén mệnh lệnh sử dụng ' Earth Quake' đòn tấn công mang tính biểu tượng của hệ Ground... vì tôi nghĩ nó không cần thiết.

Miltank bị cả Toxic lẫn Sandstorm hành hạ cả ở trong lẫn ngoài, nó đến cuối không thể chịu đựng được nữa và bất tỉnh

"Đủ rồi Vlad." Bão Cát tan đi và gần như ngay lập tức, lá cờ hiệu chiến thắng được giương lên.

"Miltank không thể tiếp tục chiến đấu! Người thách đấu Brad giành chiến thắng!"

Chỉ có vài tràng pháo tay nhỏ. Cũng có cả tiếng la ó từ câu lạc bộ người hâm mộ địa phương của Whitney, nhưng nhìn chung trận đấu kết thúc mà không có bất kỳ vụ việc lớn nào xảy ra hết. Dù sao tôi cũng không có mong đợi có nhiều khán giả tới xem vào lúc 2h chiều thứ ba.

Whitney bĩu môi một chút khi chúng tôi đến trung tâm sàn đấu để bắt tay nhau. "Mou! Đội của cậu toàn những chiến binh cứng cỏi. Phán đoán về Heal Bell rất chính xác. Nhiều trainer không biết về chiêu thức đó vì Miltank là Pokemon duy nhất ở Johto học được nó." Whitney thở dài. " Tôi thực sự nghĩ Bluebell sẽ đủ mạnh để ép cậu lôi ra con pokemon bí mật ra."

Tôi ngạc nhiên. " Pokemon bí mật?"

Whitney nở một nụ cười không chút xấu hổ. "Pryce đã lỡ phàn nàn về cậu trong cuộc gọi giữa các Gym Leader hàng tháng vào tuần trước. Có một loại tiến hóa mới mà cậu không chịu tiết lộ cho ông ấy."

Ah. Cô ấy đang ám chỉ đến Mamoswine. Bubbles của tôi.

"Xin lỗi, nhưng thực sự thì lúc này nó không ở cùng tôi. Nó đang ở khu bảo tồn sinh sản ở Mahogany." Và quả là một trò đùa thú vị, phải không? Pryce quyết tâm moi cho ra bí mật tiến hóa của Piloswine... nên tôi đồng ý tiết lộ cho ông ấy. Tất nhiên là có điều kiện

Ông ấy chỉ cần đưa Bubbles vào chương trình nhân giống Swinub của ông ấy và tôi được phép chọn 1 con trong đàn. Ngay khi tôi chọn được Swinub ưng ý, ông ấy sẽ có bí mật. Khá dễ dàng.

Tất nhiên, ngay sau khi thỏa thuận đó được hoàn tất, tôi đã lên thuyền tới vùng đất khác trong khoảng 3 tháng nên tôi đoán chắc rằng ông ấy hơi khó chịu với tôi. Tuy nhiên, bây giờ tôi đã quay lại Johto, tôi thực sự nên đi vòng để ghé thăm và xem những con Swinub mới được sinh sản. "Bubbles" Pokémon ban đầu của Brad, khá là trung thành nhưng ngay cả khi là một Mamoswine, tiềm năng của nó dường như không cho phép nó vượt quá lv.58, thành ra nó không phù hợp cho mục đích lâu dài của tôi.

Thêm vào đó, con mon này đã gần 30 tuổi và có lẽ tốt hơn là nó nên sống an nhàn thay vì cùng tôi rong ruổi đi chiến đấu.

Về vụ thỏa thuận thì tôi đã trao cho Pryce chính xác những gì ông ấy yêu cầu. Ancient Power là một chiêu thức di truyền qua trứng và do đó, tất cả con cái của Bubbles đều có thể học được chiêu thức này. Bây giờ, về việc làm thế nào Bubbles (khi còn là Swinub) lại biết được chiêu thức này thì... tôi thực sự không rõ. Bố của Brad đã bắt được anh bạn này ngoài tự nhiên nên ai biết được.

"Aww, bực mình thật." Whitney giả vờ hờn dỗi trước thông tin này. "Dù sao thì tôi vẫn thấy được một Pokemon mới! Thậm chí còn tận mắt xem nó tiến hóa nữa! Nó đến từ vùng nào thế? Hoenn? Tôi biết chắc chắn không phải Sinnoh vì biên giới của họ đóng cửa rồi."

" Thực ra là Unova"

Whitney há hốc mồm. "Unova - Đợi đã, thật á?! Làm sao cậu được chấp thuận nhập cảnh vậy? Chẳng phải chính sách nhập cư của họ siêu siêu nghiêm ngặt sao?'"

Tôi mỉm cười nhẹ. "Tôi luôn nhận thấy rằng, nếu biết bôi trơn đúng người, thì trên thế giới này nơi nào cũng có thể đi."

"Ừm..." Whitney lầm bầm. "Dù sao đi nữa, cậu đã chứng minh quá đủ để xứng đáng nhận được thứ này." Cô ấy giơ cánh tay lên và đưa ra một chiếc ghim nhỏ hình thoi. " Huy hiệu Plain."

Tôi gài chiếc huy hiệu cạnh hai chiếc khác vào trong áo khoác, chúng tôi trao đổi thêm vài câu ngắn, và có một bức ảnh lưu niệm chụp cảnh tôi bắt tay Whitney nếu tôi muốn mua.

Chỉ sau vài phút, người thách đấu tiếp theo được thông báo và tôi thấy mình đang thanh toán với nhân viên tiếp tân, người đưa cho tôi một khoản tiền thưởng khiêm tốn mà chiến thắng thử thách mang lại.

Vừa bước ra khỏi Gym, tôi cảm thấy một rung động bất an từ thắt lưng. Một tiếng ùng ục trầm thấp phát ra từ Moon Ball ngay phía trên túi phải của tôi. " Bình tĩnh nào Grundy," tôi dịu dàng xoa dịu, lướt ngón tay trên quả cầu. " Bình tĩnh nào. Con Miltank đó đánh thức cậu dậy khỏi giấc ngủ trưa, phải không?"

Moon Ball rung lên.

"Thư giãn đi. Nó chỉ mới ở cấp 40 thôi." Tôi lẩm bẩm. " Ngay cả việc cho cậu khởi động cũng không đủ. Thêm vào đó, mục tiêu hiện tại là kiếm huy hiệu chứ không phải giết đối thủ. Bây giờ chúng ta đang ở trong thành phố. Cần cư xử văn minh."

Moon Ball rung lên một tiếng gầm gừ trầm khác, nhưng cuối cùng nó cũng im lặng, dường như chấp nhận câu trả lời đó.

"Mt. Mortar cách đây không quá xa đâu." Tôi đưa ra đề nghị. " "Chúng ta có thể đi ngang qua đó sau Ecruteak. Biết đâu lại tìm được thứ gì đó ở các tầng thấp hơn để cho cậu và Ma Ma thỏa sức chiến đấu."

Với lời hứa đó, tôi nhận ra đã đến lúc tiếp tục khám phá thành phố. Thành phố Goldenrod là trung tâm của Johto và quả thực nó cho thấy điều đó. Nhà hàng, đường sắt, các doanh nghiệp lớn nhỏ, chưa kể đến Tháp Radio mang tính biểu tượng chọc thẳng lên mây. Cửa hàng bán xe đạp, cửa hàng hoa, cửa hàng Poké và cả Sòng bạc. Trời ạ, sòng bạc.

Ah, đây mới là phần thú vị. Trong quá khứ, tôi không phải kẻ nghiện ngập gì. Rượu chè, ma túy hay phụ nữ đều không phải vấn đề với tôi. Nhưng, ưỡm, phải nói thế này, Vice the Dice, trò xúc xắc này thực sự ảm ảnh tôi.

May mắn thay - hoặc không may là tùy thuộc vào quan điểm của bạn - những ưu tiên của tôi đã thay đổi phần nào kể từ đó.

Bàn chân tôi lướt qua đám đông tụ tập quanh cửa sổ một cửa hàng, nơi tin tức hàng ngày đang phát trên nhiều màn hình. "...và do đó, chính quyền vẫn đang tìm kiếm con tàu mất tích. Trong một diễn biến khác, căng thẳng tiếp tục gia tăng với vùng Kalos khi các đại sứ được nhìn thấy đang rời đi..."

Thế giới này giống như một cái bẫy chết chóc được phủ lên lớp vỏ bọc ngọt ngào. Khoảnh khắc tôi quên điều đó và bắt đầu nhầm lẫn nó với phim hoạt hình trẻ em thì cũng là ngày tôi xuống lỗ.

~I'm on the road to Viridian City!~ Nhạc chuông reo, khiến tôi móc chiếc điện thoại hông minh ra và liếc nhìn tên người gọi.  ~We're on the road to Viridian~ " Alo Lori!" Tôi nói giọng vui vẻ vào chiếc điện thoại. " Em gọi lại nhanh vậy. Có chuyện gì sao?"

"Bradley," giọng của Lori đầy bực dọc. " Tệp video anh gửi cho em là cái gì vậy?"

"Aww, em thậm chí còn không thèm xem sao? Anh buồn quá đi mất Lori. Rõ ràng là trận đấu của anh với Whitney mà. Thắng lợi 3-1 nghiêng về anh nha. . À, cuối cùng cô ấy tung ra một con Miltank già nua, chắc chắn là của bố cô ấy. Nó hạ gục K.Rool chỉ bằng 1 đòn. Và nó chỉ mới tiến hóa nữa. Chắc chắn nó sẽ càu nhàu sau khi thức dậy.

" Thật tuyệt Bradley, em mừng vì anh cuối cùng cũng chịu nghiêm túc," giọng Lori nghe mệt mỏi, thiếu ngủ. Cô gái đáng thương. ""Nhưng một lần nữa, anh lại gửi nó cho em?"

"Ugh. Lạnh lùng thế. Anh không được phép cập nhật cho một trong những người bạn thân nhất về hành trình của bản thân anh hay sao? Chậc chậc Lori. Trở thành Elite Four thực sự đã thay đổi em."

" Em không thể nói là chúng ta thực sự là bạn bè kể từ khi e rời khỏi Mahogany, Brad." Tiếng thở dài vang lên từ đầu dây bên kia. "Anh có nhớ những gì chúng ta đã nói vào lần trước anh làm điều này không?"

Tôi ậm ừ, giả vờ suy nghĩ. " Xem nào, em muốn bí mật tiến hóa Piloswine giống như ông nội Pryce của em."

"Ơi - Không! Lần đó chỉ là vô tình thôi - Ý em là ngay sau đó!" Aww. Cô ấy vẫn còn lúng túng. Dễ thương quá.

"Ehh, hình như là cái gì đó về chính trị giữa các vùng và cực kỳ bận rộn với tình hình Kalos, không nên làm phiền em trong giờ làm việc và...thực sự thì anh đã hơi mất tập trung sau đó.Nghe không có vẻ quan trọng lắm." Tôi nhẹ nhàng pha trò. Thực ra, tôi theo dõi rất kỹ mối quan hệ giữa Indigo với các vùng khác. Chỉ là thích chọc cho cô ấy phát cáu thôi.

Một tiếng thở hắt ra qua mũi. " Còn lần trước 'lần đó' thì sao?"

"Lần trước 'lần đó' à," tôi xoa cằm. " Anh mời em đi ăn tối và em bảo giành quyền tham gia Giải đấu Silver Conference trước rồi hãy nói."

" Vậy nếu anh nhớ điều đó, thì tại sao anh cứ liên tục làm phiền số điện thoại công việc của em sau mỗi lần giành được huy hiệu?"

Tôi nhếch mép cười vào điện thoại. " Thế tại sao em cứ gọi lại cho anh?"

"Anh-...! Em-...! Nó không-... Ý em là-... Giờ em phải quay lại làm việc đây."

"Bye! Hẹn gặp lại sau khi anh vùi dập Morty nhé!"

Sau hai tiếng "bíp" kết thúc cuộc gọi, tôi cất điện thoại đi và khẽ cười trong cổ họng. Brad đã để một người phụ nữ tuyệt vời vuột mất, nhưng tôi sẵn sàng đánh cược rằng bản thân có thể kéo cô ấy trở lại.

Mặc dù vừa tận hưởng xong niềm vui chiến thắng... nhưng thật không may, đã đến lúc phải nghiêm túc rồi

Ngụy trang khuôn mặt xong, tôi lấy ra từ túi một chiếc điện thoại thứ hai. Chiếc này rẻ hơn đáng kể và cũng dễ dàng để tôi vứt bỏ hơn nếu cần thiết. Cài đặt quay số nhanh cho số duy nhất được thiết lập bên trong và với một tiếng 'click' tôi nghe thấy đầu dây bên kia nhấc máy. "Đã lấy được huy hiệu thứ ba. Tôi sẵn sàng. Công việc là gì?"

"Ồ ồ, vậy thì để tôi là người đầu tiên chúc mừng cậu." Giọng cười của Giám đốc Petrel vang lên từ đầu dây bên kia. "Chúng tôi có manh mối về một trong những món đồ cậu yêu cầu. Hãy đến Khu Giải Trí Điện Tử vào 1 giờ chiều mai để biết chi tiết về cách 'kiếm' được nó." Nói xong, cuộc gọi kết thúc và tôi cất điện thoại đi.

À, nhân tiện tôi đang thực hiện một vài công việc với Team Rocket.

Xin lỗi, tôi quên không đề cập đến việc này.

Bạn đang đọc Brad: Chuyên gia hệ Đất sáng tác bởi vongoladex
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vongoladex
Thời gian
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.