Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngoại Tình, Ai Sẽ Không (2)

769 chữ

Tần Sắt hít sâu một hơi, vén tóc ra sau tai, đi qua, khi đi qua nhóm người kia, bỗng nhiên trượt chân một cái, ngã về phía Cố Cảnh Uyên.

Một đôi tay có lực vững vàng đỡ lấy Tần Sắt.

Tần Sắt vội ngẩng đầu, đôi mắt nhìn thẳng mắt Cố Cảnh Uyên, đôi mắt kia lạnh như băng dày ba mét, nhưng phảng phất giống như nắng gắt giữa hè, thâm thúy xa xưa.

Cô sững sờ xong, giả bộ kinh ngạc mở đôi môi đỏ hồng, nhút nhát nói:

- Cảm ơn… Cố… Cậu Cố… Cậu…

Trong khoảnh khắc đó, trái tim Tần Sắt giống như ngừng đập.

Cố Cảnh Uyên, bà con của Thẩm gia, là một người đàn ông cho dù nhón mũi chân lên nhìn, đều không nhìn tới, chong chóng đo chiều gió trong giới quyền quý ở thủ đô, một nhân vật có thể nói là truyền kỳ.

Khuôn mặt anh sắc bén, ngũ quan góc cạnh rõ ràng giống như điêu khắc, tuấn tú khiến người ta nhìn thấy lần đầu tiên không dám hô hấp, nếu dùng giá trị nhan sắc phân chia lực công kích, rõ ràng Cố Cảnh Uyên là bom nổ.

Anh có một đôi mắt một mí thon dài, hai tròng mắt như sao mờ trong đêm đông, lúc không cười thì lạnh lùng, lúc cười làm người ta không rét mà run.

Môi mỏng mà hồng, màu da hơi trắng xanh, lạnh lùng cao ngạo cách xa bụi trần, trên người lộ ra lạnh nhạt không thích gần gũi với người khác.

Anh gầy, rất cao, lúc nhìn anh nhất định phải ngửa mặt lên nhìn.

Dựa theo bối phận cô nên gọi Cố Cảnh Uyên một tiếng cậu.

Hầu như Vương Thu Hà gặp ai đều phải khoe một chút, nói Cố Cảnh Uyên là em họ bà ta.

Thực ra cô là ai người ta cũng không biết.

Trước kia Tần Sắt chỉ đứng từ xa ngăn cách đám người gặp Cố Cảnh Uyên hai lần.

Hôm nay Cố Cảnh Uyên là mục tiêu của Tần Sắt, bị coi là kẻ ngóc lừa hai năm ở Thẩm gia, cô tất phải trả thù lại.

Xưng hô ‘cậu’ này, rõ ràng làm Cố Cảnh Uyên ngớ ra một giây, lập tức buông lỏng cánh tay Tần Sắt ra, mặt không chút thay đổi chuẩn bị rời đi.

- Cậu, chân cháu đau, rất đau… Cậu có thể đưa cháu đến bệnh viện không?

Bộ dạng Tần Sắt thanh tú ngây thơ, bạn bè thường nói cô có gương mặt bạch liên hoa, lúc giả bộ đáng thương, thật sự có thể hòa tan người có tâm địa sắt đá.

Trong mắt Cố Cảnh Uyên hiện lên hứng thú, hành động vô cùng vụng về, liếc mắt một cái là có thể nhìn thấu…

Màu mắt anh hơi nhạt, đôi mắt như hổ phách, lúc anh nhìn một người như muốn ngưng kết bóng dáng đối phương thành thực thể trong mắt, nắm giữ đối phương, làm đối phương không thể động đậy.

Lúc này Tần Sắt có cảm giác như vậy, khó có thể vùng vẫy.

Cô nhíu mày giả bộ đau đớn, giọng nói run rẩy kêu lên một tiếng:

- Cậu…

Tần Sắt cho rằng Cố Cảnh Uyên sẽ từ chối, nhưng nằm ngoài dự đoán, một giây sau, bỗng nhiên thân thể Tần Sắt bay lên không, cô sửng sốt, mãi đến khi Cố Cảnh Uyên nhét cô vào trong xe, cô mới hoàn hồn.

Cố Cảnh Uyên, vậy mà - - ôm cô rồi!

Trời ạ! ! !

Tuy mở đầu rất tốt, nhưng sắp đến bệnh viện rồi, Cố Cảnh Uyên đều im lặng không nói, yên lặng ngồi bên cạnh cô, cách cô một cánh tay.

Trong lòng Tần Sắt sốt ruột, đối phương hoàn toàn không tiếp chiêu, cô nên ra tay thế nào đây?

Bỗng nhiên xe tránh một chiếc xe đi ngược chiều phía trước, nghiêng mạnh về một phía, thân thể Tần Sắt lung lay, đúng lúc lọt vào trong lòng Cố Cảnh Uyên, cô mừng rỡ, cơ hội tới rồi.

Cố Cảnh Uyên lễ phép đỡ lấy Tần Sắt, sau đó liền muốn buông ra, không có một chút ý tứ muốn chiếm tiện nghi, hoàn toàn là kiểu mẫu chính nhân quân tử.

Nhưng Tần Sắt giống như không có xương dính lên trên người anh, cô dán sát vào tai anh nhẹ giọng nỉ non nói:

- Cậu, thực ra chân cháu không đau, nhưng… Đau lòng… Cậu sờ sờ cho cháu là được rồi…

Bạn đang đọc Boss Sinh Mãnh: Tổng Tài, Ta Có (Dịch) của Thập Nguyệt Sơ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi shinbiah9x
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 40

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.