Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hỏa thần truyền thừa

Tiểu thuyết gốc · 1598 chữ

Gần một tháng kể từ sau trận chiến với huyết phượng, Chu Tiến lúc này vẫn đang nhắm mắt tĩnh tọa trong không gian thức hải đen tuyền.

Thương thế Chu Tiến thời điểm này đã hoàn toàn hồi phục, xung quanh cơ thể hắn một vòng hào quang bao bọc tẩy rửa đi những tạp chất còn sót lại.

Những ngày này Chu Tiến cảm nhận được linh khí trong không gian thức hải đang dần dần ít đi, hắn biết thời điểm mình phải rời khỏi đây đã sắp tới.

Tuy nhiên điều Chu Tiến vẫn còn băn khoăn là lần tiến nhập trước hắn có được thu hoạch khá lớn là con ấn chân long trong đan điền kia giúp hắn mở ra được sức mạnh đầu tiên của bản thân mà lần này hắn vẫn chưa có được bất cứ thứ gì ngoài trận quyết chiến sống dở chết dở với huyết phượng.

Điều này làm Chu Tiến có phần khó hiểu, dẫu vậy hắn nhận thức được không gian thức hải sẽ không chỉ có như vậy, bí mật nó chứa đựng hẳn là vẫn còn rất nhiều đi.

Mặt khác mấy ngày này Chu Tiến nhất thời cảm nhận được một chút khí tức ngoại lai đang vờn quanh thân thể hắn tuy nhiên nó lại không có gây nguy hiểm gì cho hắn cả.

Chu Tiến vẫn đang rất tích cực thổ nạp, linh khí xung quanh là thứ mà Chu Tiến cần nhẩt lúc này, hắn biết mình phải gia tăng thực lực một cách nhanh nhất có thể, Chu Tiến mấy ngày qua là không ngừng ngẫm nghĩ về kết quả của trận chiến lịch sử giữa huyết phượng và bộ ba kim ô, bạch hổ, sư tử hoàng kim.

Với phán đoán của hắn hẳn là trong trận chiến kia sẽ có ít nhất một tên là còn sống, vả lại Chu Tiến là người hiểu rõ hơn ai hết rằng huyết phượng đã ngã xuống rồi vậy tức là bộ ba kia đã dành chiến thắng.

Điều này gây ảnh hưởng không nhỏ đến Chu Tiến, hắn biết huyết phượng liền một cái ngã xuống sẽ phát sinh việc tiểu đỉnh đang nằm trong tay của hắn đã bị phát hiện.

Nếu như không sớm củng cố thực lực thì bản thân hắn sẽ khó có thể bảo toàn tính mạng. Tiểu đỉnh kia vậy mà như con dao hai lưỡi a.

Nhưng Chu Tiến vẫn chưa đến mức phải sốt ruột, hắn biết một ngày mình còn ở trong trấn Thanh Hà thì đám thú tộc sẽ không dám đến gây chuyện, chí ít là trong một khoảng thời gian sắp tới.

Liền trong khoảng thời gian đó Chu Tiến cần phải chuẩn bị nhiều hậu sự ở sau nếu muốn tính mạng của mình còn có thể đảm bảo.

Mà với việc này trước mắt Chu Tiến cần phải củng cố tu vi đến một mức nhất định để kế hoạch của hắn có tỉ lệ thành công cao.

Chu Tiến cũng là một cái thiếu niên thật thông minh, hắn mấy ngày qua liền đã nghĩ ra trên một trăm cái kế hoạch để bảo vệ bản thân rồi. Trong đó có một cái hắn liền thích thú nhất đi. Nghĩ tới đây Chu Tiến lắc đầu cười thảm, việc trước mắt vẫn nên là cũng cố tu vi làm tiền đề cho kế hoạch kia thật tốt a.

Lại mấy cái ngày nữa trôi qua, linh khí trong không gian thức hải cũng thật muốn hao hết, Chu Tiến biết thời điểm mình rời khỏi đây đã tới rồi.

Chỉ là ngay lúc Chu Tiến thoát đi việc thổ nạp linh khí thì thân thể hắn bỗng chấn động, từng ngọn hỏa diễm lại giống như lúc hắn tiến nhập vào đây cứ thế bao quanh lấy hắn tuy nhiên nó thực sự là không có khó chịu như lúc trước nữa.

Chu Tiến mơ hồ có thể cảm nhận được mình và ngọn lửa này có một chút ý chí tương đồng, hắn lúc này bình tĩnh trở lại, lục tìm kí ức trong bộ não của mình Chu Tiến nhất thời sững sờ.

Cái cảm giác này chính là lúc tháp thần ban sức mạnh hệ hỏa cho thức tỉnh giả mà Chu Tiến đã thấy trong dòng sông kí ức của huyết phượng.

Chu Tiến nhất thời cảm thấy như có một cỗ năng lượng nào đó cực kì mạnh đang tràn vào thân thể của mình:

“Đây… đây là?”

Tới đây giọng nói của Chu Tiến đã bắt đầu run lẩy bẩy:

“Hỏa thần truyền thừa!”

Hắn không biết rõ bản thân đang cảm thấy gì nữa nhưng có lẽ phần lớn chính là sự kích động không thể tả siết.

Tuy nhiên cỗ sức mạnh khủng khiếp này đang không ngừng tràn vào cơ thể Chu Tiến làm hắn bắt đầu sinh ra cảm giác lục phủ ngũ tạng dần bị tê liệt.

Chu Tiến hẳn là một cái phàm thể trước đó đã không được tháp thần công nhận, vậy mà giờ liền được hỏa thần truyền thừa, hắn đã đi ngược lại với quy tắc của thiên địa, nếu cứ với tình trạng như này cơ thể hắn sẽ bị bạo nổ hình thần đều diệt.

Nhưng điều làm Chu Tiến bất ngờ đã xảy ra, cỗ năng lực không lồ ấy đang dần dần bị hút vào trong đan điền của hắn, dao động năng lực cứ tiến nhập vào cơ thể Chu Tiến là bị hút tới đó.

Quá trình này xảy ra trong vòng một giờ, cuối cùng sóng năng lực hỏa thần đã bị đan điền Chu Tiến hấp thụ hết, trong đan điền của hắn lúc này xuất hiện thêm một đạo ấn ký mới, đó là ấn ký hình huyết hỏa phượng!

Bóng tối dần dần bao phủ lấy cả thân ảnh của Chu Tiến, con mắt thứ ba nhắm lại, khi hắn mở mắt ra đã thấy mình xuất hiện trong gian nhà quen thuộc.

Tuy nhiên chưa kịp để Chu Tiến thở ra thì lúc này một đạo ánh sáng dưới chân hắn bỗng lóe lên đem hắn cả người biến mất vô ảnh vô tung.

Chỉ một khắc sau Chu Tiến nhận ra mình đã ở trên một mảnh bình nguyên vô tận, xung quanh thổi tới một làn gió nhẹ man mát thực sự rất dễ chịu.

Đảo thần thức ra xung quanh Chu Tiến nhất thời cả kinh, linh khí nơi này cũng quá là nhiều đi, tuy vẫn không bằng trong không gian thức hải nhưng bên ngoài vẫn có một nơi như vậy thực sự là quá tốt rồi.

Chỉ là Chu Tiến còn chưa kịp ngồi xuống thổ nạp thì phía trước mặt sương mù bỗng tán đi hiện ra một tòa tháp khổng lồ.

Nó cao đến mức Chu Tiến còn không nhìn được số đánh trên tòa tháp ấy, lúc này từ bên trong vang lên giọng nói trầm thấp:

“Ngươi là hệ hỏa, là một cái hỏa thần thứ mười hai. Lễ vật chúc mừng đến Hỏa Quốc tiếp nhận.”

Nói xong vầng sáng trên chân Chu Tiến xuất hiện đưa hắn truyền tống trở lại nhà của mình.

Chu Tiến chấn kinh, hắn bây giờ đúng là có phần bội phục tiểu đỉnh rồi, loại chuyện như này nó cũng còn làm ra được thì còn gì là không thể nữa.

Sau khi có thêm ấn ký huyết phượng trên người, Chu Tiến như nhận thêm được một nguồn năng lực mạnh mẽ hơn, toàn thân hắn so với trước kia liền muốn so sánh một con kiến với một con mãnh hổ đi.

Hắn định thử sức một chút nhưng nghĩ lại đang ở trong nhà nên lắc đầu mà kìm nén. Nhà ta lại còn chưa đủ nát đây!

Hai ấn ký xuất hiện, Chu Tiến vẫn là thản nhiên như không có chuyện gì xảy ra, hàng ngày vẫn đến y các làm việc bình thường, sau đó ban đêm lại tới khu đất hoang luyện công.

Gần đây hắn rất ít khi thấy được Trương đại phu, mọi người trong tiểu viện nói với hắn rằng ngài đang điều trị cho một bệnh nhân rất đặc thù.

Chu Tiến cũng thấy được, trong phòng làm việc của Trương đại phu canh gác rất nhiều thức tỉnh giả. Ông cũng không cần phải làm gì cả chỉ cần ở bên trong điều trị cho người này thôi còn những thứ khác đám thức tỉnh giả kia đã lo liệu xong xuôi cho ông.

Mà sau khi người này nhập viện được một tuần số bệnh nhân tới đây đều vãn đi rất nhiều, Chu Tiến có đôi lúc muốn hỏi quý danh người này là ai mà lại đặc biệt tới vậy song đều bị Vương Hạo cản lại, hắn nói tốt nhất là không nên thắc mắc nhiều.

Khoảng thời gian này Chu Tiến cũng đang tỏ ra rất hiếu kỳ, người ngoài không biết sẽ còn tưởng hắn đang nghiên cứu loại sách vở gì đó nhưng họ đâu có hay Chu Tiến là đang nghiền ngẫm ký ức của huyết phượng.

Luồng ký ức này có trong bộ não của Chu Tiến từ sau lần huyết phượng đoạt xá thất bại. Nó bao quát toàn bộ quá trình phát triền của một thức tỉnh giả hệ hỏa là như thế nào.

Bạn đang đọc Bóng Tối sáng tác bởi spmvipzen13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi spmvipzen13
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.