Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Yên Ý Điên Cuồng - Tuyệt Cảnh Tiến Bước

Tiểu thuyết gốc · 1931 chữ

Chương 69: Yên Ý Điên Cuồng - Tuyệt Cảnh Tiến Bước

Lúc này, ngoài vòng chiến cách Thiên Nữ Tối Cường Cung hơn một cây số.

Quách Lợi và Lục Thanh Nhi vẫn không ngừng ăn miếng trả miếng, có một lần hắn sơ ý bị dính Mê Hồn Chỉ của Quỳnh Mai, chỉ trong một giây choáng váng mà thôi nhưng ngay thời khắc hắn lấy lại thanh tỉnh đã thấy lưỡi đao kề sát mắt mình, cũng may là linh hồn hắn mạnh nếu không e là đã mất một mắt.

Vũ Giả tuy không tu luyện linh hồn, nhưng theo tu vi thăng tiến, sự cường đại của linh hồn cũng dần được tăng cao, thế nên đối với Định Hồn Âm của Thúy Hằng mới có công dụng yếu như vậy. Thúy Hằng có thể làm choáng mọi tên Vũ Sĩ, làm Vũ Sư có chút trì trệ, nhưng đối với Vũ Phách thì chỉ có thể làm hắn giảm nhẹ khả năng tập trung chiến đấu.

Mê Hồn Chỉ của Quỳnh Mai thì có lực khống chế mạnh hơn, bất quá lại là chiêu thức định hướng nên khó mà đánh trúng, may mắn lắm mới đắc thủ. Bất quá do chênh lệch thực lực nên Quách Lợi vừa choáng một cái đã tỉnh lại ngay, Lục Thanh Nhi bỏ lỡ mất cơ hội đả thương kẻ này.

Quách Lợi cảm thấy trận chiến thật vô nghĩa, hắn mà còn dây dưa nữa chắc chắn sẽ để xổng mất đám người kia cao chạy xa bay, Quách Lợi vô cùng sốt ruột nhìn về phía Thiên Nữ Tối Cường Cung, nhưng lại làm hắn thêm bất ngờ.

- Cái cục cưng nhà nó chứ! Tưởng đám này chạy trốn, ai dè tìm chỗ đẹp để quan sát trận chiến à?

Quách Lợi cảm thấy đầu óc của mình dường như không đủ dùng, từ đầu đến giờ đều là hắn bị xoay như chong chóng.

- Nhưng mà như vậy cũng tốt! Đã đến lúc ta dùng món quà của Gia Chủ!

Nhìn thấy mọi người đều tụ tập trên đỉnh đại điện, Quách Lợi chợt nhớ ra món quà mà Gia Chủ giao cho hắn trước khi ra trận, giờ chính là lúc thích hợp, chỉ cần vận dụng nó, hắn sẽ giải quyết được tình huống giằng co trước mắt.

- Lục Thanh Nhi, lão phu quả thật đã thua ngươi, ta công nhận bản thân không cách nào làm gì được ngươi, thế nhưng nếu tiện tì ngươi cho rằng chỉ như đế đã khiến ta tay không mà về thì ngươi nhầm rồi!

Quách Lợi nhìn Lục Thanh Nhi, hắn đưa ngón tay cái lên, tỏ ý khen ngợi nàng, thế nhưng chỉ ngay sau đó, ngón cái hướng thẳng xuống đất, rồi từ từ co thành trảo.

Trảo vừa thành, ý niệm khẽ động, một vệt sáng nho nhỏ xuất hiện trong tay Quách Lợi, sau đó vệt sáng dần lan rộng, từ từ hình thành một khối cầu ánh sáng bao quanh hắn.

- Linh Hoàng Khải Giáp!

Quách Lợi co tay gắn vệt sáng lên ngực, lập tức hiện ra một kiện khải giáp vàng óng bao phủ toàn thân hắn, khối cầu ánh sáng quanh người ngưng tụ lại tạo thành một quang tráo phòng hộ vô cùng cứng chắc.

- Thôi chết rồi!

Lục Thanh Nhi liền cảm thấy tình hình không ổn, nàng liền lao thẳng tới, đao bổ ra một đường cực mạnh.

Koong!

Lưỡi đao va chạm với quang tráo liền bị đánh bật ra, giờ đây, Quách Lợi đã không thể nào cản phá.

- Ha Ha! Bất lực chưa? Ta đi trước đây!

Quách Lợi cười lớn, hắn không thèm để ý đến Lục Thanh Nhi nữa, thẳng hướng đại điện mà lao tới.

Lục Thanh Nhi theo sau, nhanh chóng tiếp cận, nàng điên cuồng bổ ra Đoạn Tuyệt Đao

Koong! Koong!

Nỗ lực đến mấy cũng không có cách nào xuyên qua được phòng ngự này, Lục Thanh Nhi lại tiến lên chặn đầu Quách Lợi. Bằng mọi giá nàng phải ngăn cản được hắn, nếu không tên này sẽ giết sạch mọi người.

Nhưng Quách Lợi vốn không phải chính nhân quân tử gì, Lục Thanh Nhi xuất hiện, hắn liền tận dụng quang tráo trên người húc mạnh tới, Lục Thanh Nhi bị quang tráo nện thẳng vào ngực, bay mạnh ra phía khác.

- Tên này đã không thể cản phá, làm sao bây giờ!

- Thật kỳ lạ, đáng ra từ nãy giờ phải xong rồi chứ? Sao vẫn chưa lập trận?

Thúy Hằng phía sau đã ngừng hát vì cạn kiệt Linh Lực, nàng không khỏi thắc mắc vì sao lại lâu đến vậy vẫn chưa có dấu hiệu trận pháp hình thành.

Lục Thanh Nhi chỉ có thể lắc đầu, tiếp tục lao tới dùng chính thân thể mình cản trở Quách Lợi lao tới Thiên Nữ Tối Cường Cung.

- Cút ra ngoài!

Ầm!

Quách Lợi lại húc mạnh, Lục Thanh Nhi giống như bị một núi đá tảng phang vào mặt, bay thẳng về phía Quỳnh Mai đang nấp.

- Mọi người, cẩn thận!

Thúy Hằng, Quỳnh Mai và Lục Thanh Nhi đã không cách nào ngăn cản, Quách Lợi đã tiến vào phạm vi năm trăm mét đối với Thiên Nữ Tối Cường Cung. Các nàng chỉ có thể gào lên báo hiệu nguy hiểm.

Những người trên nóc nhà sao lại không biết nguy hiểm đang tới cơ chứ? Bất quá cái thằng cha Cao Chiêu vẫn chưa khôi phục xong, hắn cần phải trở lại trạng thái đỉnh phong thì mới phát động được lực lượng Vũ Sư, mà bây giờ mới chỉ khôi phục được một nửa mà thôi.

Nhìn thấy Quách Lợi chỉ còn cách đại môn hai trăm mét, đã sắp tiếp cận khu vực hồ sen, Như Ý liền hét lớn:

- Không ổn! Nếu hắn đi vào vùng hồ sen, trận pháp dù có kích hoạt cũng vô dụng, không thể ngăn cản hắn được!

- Con mẹ nó! Liều!

Cao Kiến nghe thế, hắn liền đánh liều một phen, còn hơn ngồi đây chờ chết, thân ảnh chợt lóe, Vũ Kỹ thân pháp phong hệ khiến tốc độ của hắn nhanh đến mức Vũ Sư cũng phải tặc lưỡi than thở, giờ đây Cao Kiến cũng không quan tâm gì nữa, toàn lực bộc phát tốc độ tối đa.

Hắn chộp lấy viên đá trên tay Như Ý, chạy nhanh lên đỉnh đại điện, nện thẳng viên đá xuống cái lỗ được khắc trên một miếng đá khác gắn trên đỉnh mái nhà.

Phụp!

Trái với suy nghĩ của hắn và mọi người, cảnh tượng khó khăn mới có thể gắn đâu? Cảnh tượng nhấn hoài không lọt đâu?

Sao chỉ đặt lên, nhấn nhẹ một cái, vậy mà đã hoàn hảo nhét được viên đá vào lỗ.

- Ủa? Sao bảo Vũ Sư mới nhét được mà?

Mọi người chết lặng, Cao Kiến chết lặng. Cao Chiêu cũng đình chỉ điều tức, gia nhập hội những người ngơ ngác.

Như Ý liền chớp thời cơ, Linh Lực vận chuyển, một chỉ ấn đánh thẳng vào phiến đá.

Phiến đá sáng lên, nhưng chỉ sáng được một nửa, Như Ý liền rối rít kêu:

- An Yên tỷ! Mau dùng toàn bộ Linh Lực, đánh vào viên đá đúng vị trí muội đang đánh, truyền hết Linh Lực cho nó! Mau!

An Yên không chút chần chừ, Linh Lực trong người toàn bộ giải khai, ngón tay điểm ra một chỉ

Hai luồng Linh Lực đánh tới, phiến đá sáng lên rực rỡ, bất quá vẫn còn thiếu một chút nữa mới sáng đến độ sáng tối đa.

Như Ý điên cuồng nghiến răng, toàn bộ Linh Lực trong cơ thể rót hết vào trong phiến đá, một tia cũng không chừa lại, bất chấp bản thân có bị làm sao đi nữa, Như Ý vẫn sẽ làm đến cùng.

An Yên thấy lực lượng của cả hai vẫn không đủ, Như Ý đã muốn vắt kiệt chính mình, nàng cũng nghiến răng, lúc này sống chết của cả cung là do hai nàng.

- Ta không muốn chết! Ta phải sống, thù ngày hôm nay không thể nhịn!

An Yên điên cuồng gào thét, Linh Lực tràn ra như hồng thủy!

*- Đúng thế! Chúng ta phải sống sót, ta muốn diệt Quách Gia, ta không muốn cứ thế này mà chết đi!

Như Ý cũng gào to, hai nàng không ngừng vừa gào thét vừa vắt kiệt bản thân, dùng toàn bộ Linh Lực giúp viên đá sáng lên.

Nhưng đáng tiếc vẫn thiếu một chút, toàn bộ viên đá được bao phủ bởi hào quang rực rỡ, thế nhưng vẫn có một góc chưa được chiếu rọi. Dường như Linh Lực hai nàng chưa đủ mạnh.

- Sáng lên! Mau sáng lên đi!

Như Ý đã dùng hết tia linh lực cuối cùng, An Yên cũng không khác mấy. Cả hai thân thể vô lực, lung lay sắp đổ.

Phía xa, Quách Lợi chỉ còn cách hồ sen 50 mét.

Ngay thời khắc sắp gục ngã, Như Ý thấy toàn bộ khó khăn tủi nhục từ ngày xưa đổ về như sóng cuộn, bao trùm tâm trí nàng.

An Yên sống lại trong hồi ức, những tủi nhục, những khổ đau mà nàng phải gánh chịu giống như thước phim sống động phát trong đầu.

Trong mắt cả hai, dần hiện lên một thân ảnh nhỏ nhắn màu xanh, nàng mỉm cười với họ, sau đó là toàn bộ mọi người trong cung, ba con thú nhỏ đáng yêu, mấy con cá và cụ rùa trong hồ sen. Toàn bộ đều đang trông cậy vào các nàng.

- Ta phải bảo vệ! Ta phải mạnh hơn nữa!

- Thêm nữa! Phải thêm nữa!

Phanh! Phanh!

Và ngay lúc đó, Linh Lực của cả hai giống như được giải phóng, một tiếng nổ trầm đục cùng lúc phát ra, lấy hai nàng làm trung tâm, vô số năng lượng trong thiên địa hội tụ tới, quán chú vào thân thể hai nàng.

- Đột phá! Cả hai đều đột phá!

- Tuyệt cảnh đột phá, Linh Đồ Cửu Trọng! Thật không thể tin nổi!

Mọi người không khỏi ngây ngốc, hai nàng vậy mà trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, bộc phát tiềm năng mãnh liệt, phá bỏ xiềng xích đột phá cảnh giới

Mà theo đà đột phá, Linh Lực của cả hai tăng vọt lên một tầng cao mới, viên đá rốt cuộc sáng lên hoàn toàn, rực rỡ một màu vàng kim chói mắt.

Quách Lợi đã tiến gần đến hồ sen, thế nhưng cảm thấy năng lượng thiên địa tụ tập nên thoáng dừng lại quan sát. Và đó cũng là sai lầm lớn nhất của hắn.

Khi ánh sáng đạt cực đại, cục đá hình trái tim vốn đã được Cao Kiến gắn chặt vào lỗ chợt nhảy lên, giống như một cái nút bấm.

Như Ý thấy cảnh này, điên cuồng cười to, bàn tay mạnh mẽ giáng xuống cái nút hình trái tim, hô lớn:

- Thiên Nữ Lôi Minh Đại Trận! Khai!

Hết chương 69…

Truyện: Bổn Cô Nương Muốn Trang Bức – Tác giả: Weekend Anh

Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây:

MoMo: 0963617753 Ngo Duc Anh Tuan

MB Bank: 927105201314 Ngo Duc Anh Tuan

Bạn đang đọc Bổn Cô Nương Muốn Trang Bức sáng tác bởi WeekendAnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi WeekendAnh
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.