Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khách tới chơi (2)

Tiểu thuyết gốc · 1894 chữ

Chương 42: Khách tới chơi (2)

Đứng trước mười một mỹ nhân xinh đẹp, hai người vô cùng bối rối từ từ tiến về chỗ ngồi của mình. Kim Châu mang ra cho hai người hai cốc nước lớn, cả hai ngồi im như tượng, mắt không ngừng đảo qua đảo lại ngắm nhìn xung quanh. Thi thoảng có lén nhìn qua chúng nữ nhưng khi bắt gặp ánh mắt của các nàng thì vội vàng quay mặt đi.

- Xin tự giới thiệu với các vị cô nương. Ta tên là Cao Chiêu, còn đây là đệ đệ của ta, Cao Kiến.

Cao Chiêu liền giới thiệu bản thân và đệ đệ mình.

- Hai người chúng ta đến từ Hổ Đầu Bang trong Yên Nguyệt Lâm, hôm nay phụng mệnh thiếu gia đi hái sen, đang không biết đi đâu tìm thì vô tình đến được đây. Nhìn thấy hồ sen rộng lớn cùng kiến trúc nên thơ của các vị nên mới mạn phép xin làm khách.

Chúng nữ gật đầu. Cao Chiêu nói tiếp:

- Chẳng hay, ngoài Cung Chủ ra, còn có ai ở trong cung không?

Lục Thanh Nhi liền đáp:

- Trước mặt huynh là toàn bộ thành viên của bổn cung rồi, ngoại trừ Cung Chủ đi vắng ra, cũng chỉ có mười một tỷ muội chúng ta thôi.

- Ồ?

Hai người rất ngạc nhiên, cung điện to như vậy mà chỉ có một vị Cung Chủ kia cùng với mười một mỹ nữ. Trong đầu hai người Cao Chiêu và Cao Kiến thầm nghĩ: “Cha nội này mạnh dữ, một cân mười một chắc không tầm thường.”

Trước chúng nữ, dây thần kinh nói của Cao Chiêu dường như bị tê liệt, hắn chẳng nói được câu nào, chỉ ngồi vân vê ly nước để giảm căng thẳng. Cao Kiến thì ngó hết chỗ này đến chỗ khác, dường như tò mò với mọi thứ, đến cả con chó nhỏ hắn cũng không tha, tên này cưỡng chế bế nó lên vuốt ve nghiên cứu.

Cao Chiêu sau một hồi vuốt ve cái ly, rốt cuộc hắn cầm lên uống một ngụm nhỏ.

- Hả!?

Nước vừa vào miệng, ánh mắt của Cao Chiêu chợt sáng rực lên, hắn trợn mắt to hết cỡ bất ngờ nhìn vào ly nước của mình.

- Đây là? Linh Dịch sao? Sao lại tràn đầy Linh Khí thế này? Vị ngon quá!

Cao Chiêu mừng như điên, hắn vội vàng uống một hơi cạn sạch cốc nước, cảm giác Linh Khí nồng đậm không ngừng tẩm bổ cơ thể mình, tu vi theo đó mà nâng lên một chút, cảm giác này khiến hắn vô cùng khoan khoái dễ chịu.

- Các vị, nước này còn không?

Cao Kiến đang mải mê nựng chó, nghe thấy đại ca hỏi thế liền nhìn sang, hắn trợn to mắt khi thấy đại ca uy nghiêm của mình không ngờ đã uống cạn cốc nước to bự của mình, hơn nữa còn đang cầm cốc nước của hắn trong tay bắt đầu uống.

- Đại ca, huynh khát nước đến vậy cơ à? Từ trước tới giờ huynh có uống nhiều nước vậy đâu?

Thấy bộ dạng như chết khát của anh trai mình, Cao Kiến không khỏi xấu hổ với các mỹ nữ.

Lục Thanh Nhi tiện tay với lấy bình nước bên cạnh rót đầy cốc nước kia, Cao Kiến liền tiếp nhận.

- Để coi có ngon không mà ca ca thất thố như vậy.

Ực

- Trời!

Giống hệt đại ca mình, Cao Kiến cũng trở thành kẻ chết khát, hắn uống còn nhanh hơn cả Cao Chiêu, bộ dạng hệt như người bị bỏ khát mấy ngày.

Cả hai đặt cốc xuống, ánh mắt thèm khát nhìn về bình nước trên tay Lục Thanh Nhi.

Lục Thanh Nhi mỉm cười, rót thêm một cốc đầy đưa cho Cao Kiến.

- Của huynh đây.

Cao Kiến liền chộp lấy cốc uống lấy uống để, Cao Chiêu cũng đưa cốc của mình cho Lục Thanh Nhi.

- Thật xin lỗi, luật của Cung Chủ, khách đến chơi chỉ có thể uống hai cốc nước, huynh đã uống hai cốc rồi.

- Còn có luật khó khăn như vậy sao?

Cao Chiêu nhìn sang em trai mình, tên này đang uống như điên, nhìn mà ghen tị không thôi, nhưng nghĩ lại bản thân cũng đã uống hai cốc, Cao Chiêu cũng không có đòi hỏi nữa.

- Linh Dịch trân quý như vậy mà để cho chúng ta mỗi người uống hai cốc là đã rất hào phóng rồi.

Nghĩ vậy, Cao Chiêu không còn thấy khó chịu nữa, ngược lại vô cùng cảm kích vì đã được chiêu đãi bảo vật như vậy. Tuy tác dụng không mạnh mẽ như những loại linh dịch mà hắn từng thấy, nhưng tác dụng với bản thân cũng không nhỏ. Chỉ mới uống hai cốc mà Cao Chiêu cảm thấy bản thân nhẹ nhõm hơn rất nhiều, tu vi tinh tiến không ít.

Cao Kiến cũng đã uống xong, hắn tiếc nuối bào đến giọt cuối cùng trong ly mới chịu buông ra, khuôn mặt thập phần hưng phấn.

Cao Chiêu dường như đã hết ngại ngùng, hắn tiếp nhận con chó đen trong tay Cao Kiến, nựng nó một lúc, sau đó thắc mắc hỏi:

- Trong Cung cũng chỉ có quý Cung Chủ cùng các vị, vậy lập nên võ đài làm gì a? Ta thấy đằng kia có một võ đài.

Thái Dương liền trả lời:

- À, chỗ đó cũng chỉ có Cung Chủ hay ra đó luyện tập, chứ chúng ta thân là nữ nhân, làm gì có thể tu luyện, lấy đâu ra tư cách lên đó.

Cao Chiêu gật đầu, hắn tiến đến võ đài, xung quanh rất sạch sẽ, mặt đất cũng vô cùng cứng chắc, quả thật thích hợp làm võ đài. Chỉ có điều võ đài này nhìn rất mới, chẳng có chút dấu vết va chạm nào, chứng tỏ không được sử dụng nhiều.

Bỗng có một thứ thu hút sự chú ý của Cao Chiêu, hắn thấy ở một góc võ đài có một cái trụ cát, nhìn bộ dạng của nó vô cùng gợi đòn. Hẳn là thứ để luyện quyền cước.

- Đây là gì?

Cao Kiến cùng chúng nữ cũng đã tiến tới võ đài, chúng nữ cũng vô cùng ngạc nhiên khi thấy thứ này, mới hôm qua đâu có đâu, vậy mà giờ đã nằm ở đó.

- Chắc là bảo bối mới của Cung Chủ

Chúng nữ nghĩ thầm, lại đứng yên quan sát.

Lục Thanh Nhi nhanh nhẹn nói:

- Cái đó hình như là dụng cụ để Cung Chủ kiểm tra lực lượng của mình, muội thấy mỗi lần Cung Chủ đánh vào nó sẽ hiện ra con số nào đó đấy.

Cao Chiêu liền gật gù.

- Hóa ra là thiết bị đo lực, cái này ngược lại có chút khác so với những trụ đo lực ta thường thấy, nhất thời nhận không ra.

- Tiểu cô nương, ta có thể thử không? Cũng lâu rồi chưa có đo lực lượng của mình.

Lục Thanh Nhi liền gật đầu

- Huynh đừng phá hư là được.

- Đương nhiên rồi!

Cao Chiêu liền đi đến trước trụ đo lực, trên đó đã có sẵn một dãy số: 9.500 kg. Con số này Cao Chiêu cũng đã thấy, bất quá hắn không để ý lắm.

Thủ ấn trong tay đánh ra, quanh người Cao Chiêu dần hội tụ lực lượng nặng nề màu vàng đất. Thổ hệ.

- Đại Địa Kim Cương Chưởng!

Chúng nữ khẽ nhíu mày, lực lượng Vũ Sĩ Bát Trọng của Cao Chiêu quả thật mạnh mẽ, khiến các nàng sợ hãi không thôi, chỉ có Lục Thanh Nhi vẫn bình thản quan sát, nàng cũng muốn xem lực lượng của Cao Chiêu này thế nào.

Ầm! Chưởng trong tay Cao Chiêu mang theo kình khí nặng nề của Thổ Hệ nện mạnh vào trụ đo lực. Lực lượng mạnh mẽ trùng kích vào trụ đo, bất quá nó vẫn chẳng suy chuyển tí nào.

Cao Chiêu rất hài lòng với một chưởng vừa rồi của mình, hắn nhìn lên màn hình, một con số hiện ra: 6.300 kg.

- Sáu tấn ba, không tệ, so với nửa tháng trước đã mạnh hơn vài chục cân.

- Hả chờ chút!

Đang tự sướng, Cao Chiêu liền quay sang hỏi Lục Thanh Nhi:

- Tiểu cô nương, vừa nãy trước khi ta đánh, con số là gì ấy nhỉ?

Lục Thanh Nhi khẽ xoa xoa thái dương, nàng mơ màng nói:

- Hình như muội nhớ không lầm là chín tấn rưỡi thì phải.

Cao Chiêu chết lặng, hắn cũng nhớ là chín tấn rưỡi, nhưng hỏi lại lần nữa cho chắc, không ngờ lại đúng là thật.

- Lực lượng mạnh như thế, Cung Chủ này chắc chắn phải từ Vũ Sư trở lên.

Cao Chiêu khiếp sợ nói khẽ, không ngờ Lục Thanh Nhi lại nghe thấy, nàng nói tiếp:

- Sao huynh có vẻ bất ngờ thế, đây cũng đâu phải con số mà Cung Chủ đánh ra đâu, chẳng qua hồi sáng sau khi luyện xong, Cung Chủ nhấc nó lên đặt vào góc cho gọn gàng, vì vậy con số lúc trước bị thay bằng chín tấn rưỡi đó!

- Cái gì?

Cao Chiêu, Cao Kiến và chúng nữ đều trợn mắt há hốc mồm. Nhìn Cao Chiêu xem, hắn đấm muốn gãy tay mới được sáu tấn ba, Cung Chủ kia chỉ nhấc trụ lên đặt vào chỗ khác đã lên đến chín tấn rưỡi, vậy chẳng phải đấm nghiêm túc sẽ mạnh gấp trăm lần à? Lực lượng phải mạnh đến mức nào chứ?

Cao Chiêu và Cao Kiến mồ hôi chảy ròng ròng, Cao Chiêu thầm thở phào nhẹ nhõm vì mình không vô lễ với chúng nữ, nếu không để vị Cung Chủ này biết chắc chắn hắn toi đời.

Đi dạo vườn linh dược và linh mễ, cả hai cũng vô cùng khiếp sợ, linh dược đại trà thì trồng như rau cải, linh dược hiếm có thì ở đây có rất nhiều. Những cây lúa thì miễn bàn, hạt lúa và năng suất hơn hẳn chỗ khác.

Sau một buổi tham quan, rốt cuộc không còn gì để nhìn nữa, cả hai mới cáo từ ra về, Lục Thanh Nhi bẻ cho hai người một đài sen cùng hai bông sen tặng riêng cho họ, cả hai vui vẻ ra về.

- Thanh Nhi, muội chỉ nhấc trụ đo lên mà đã có lực chín tấn rưỡi hả?

Hai người vừa đi khỏi, chúng nữ đã liền vây quanh Lục Thanh Nhi hỏi dồn dập

- Không có nha, đó là toàn lực của muội đó, nhưng muội nói như thế để hù chết hai tên kia. Các tỷ cũng thấy bọn họ rén hẳn đó sao?

- Công nhận, hiền như bụt ấy, không giống mấy tên nam nhân cao cao tại thượng chút nào.

Hết chương 42…

Truyện: Bổn Cô Nương Muốn Trang Bức – Tác giả: Weekend Anh

Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây:

MoMo: 0963617753 Ngo Duc Anh Tuan

MB Bank: 927105201314 Ngo Duc Anh Tuan

Bạn đang đọc Bổn Cô Nương Muốn Trang Bức sáng tác bởi WeekendAnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi WeekendAnh
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.