Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhân Khẩu Bạo Tăng

Tiểu thuyết gốc · 1380 chữ

Chương 63: Bộ Lạc Thời Tiền Sử 10.

Con sói đầu đàn bị hai ngọn giáo đá xuyên thủng. Bầy sói mất đi thủ lĩnh chỉ huy liên tục loạn trận hình, bọn chúng càng đánh càng tán đi, chỉ có thể cúp đuôi bỏ chạy vào trong rừng.

“Thắng rồi! Đàn sói bỏ chạy rồi!”

“Tộc Trưởng muôn năm...”

Ở trong nhà gỗ quan sát chiến đấu nhóm tộc nhân vui sướng ùa ra reo hò. Một bên khác là các nữ tộc nhân bộ lạc Cừu hoàn toàn ngây ngốc, lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy được có người có thể đánh thắng được dã thú, đi theo tộc trưởng như vậy mới có cảm giác an toàn. Từ giây phút này năm nữ tộc nhân mới đã hoàn toàn dung hợp với bộ lạc mới.

Elina cũng chạy lại hô hô: “Đại ca, anh mạnh thật đấy.”

“Mọi người mau đi xử lý chiến lợi phẩm đi.”

Kong chỉ cười gật đầu nói một tiếng rồi trở về trong căn nhà gỗ, cánh cửa vừa mới đóng lại cậu đã thoát lực ngã khụy trên sàn nhà, vết thương ở trên cánh tay không được đè ép nữa liền phun ra máu tươi nhuộm đỏ cả một mảng lớn áo lông thú.

Trong khi những tộc nhân đi sử lý xác chết của bộ lạc Sói cùng với thi thể chó sói thì Elina cũng chẳng có việc gì làm nên đi vào nhà gỗ của Kong xem cậu bị làm sao mà lại vội vã đi như vậy.

Vừa đẩy cửa gỗ vào, trước mắt Elina thấy Kong nằm bất động trên sàn nhà, còn chảy rất nhiều máu, cô hoảng hốt vội vàng đỡ cậu dậy.

“Anh Kong, anh làm sao bị thương nặng vậy?”

Thì trình độ thương thế hiện tại với biểu hiện ngoài kia hoàn toàn trái ngược, xem ra là vị tộc trưởng đi đầu đánh với đàn sói cũng không có nhẹ nhàng như các tộc nhân tưởng tượng. Thế nhưng để duy trì quyền uy thì buộc phải bất chấp thương thế cùng mệt nhọc mà thể hiện ra một hình tượng cường đại cho tộc nhân nhìn.

“Giúp anh lấy nước nóng...” Kong chỉ tay về phía chiếc nồi đá đặt ở bếp lửa đang đun ở góc phòng nói.

Cậu cảm giác cơ thể đã khôi phục được một chút sức lực, cố gắng ngồi dậy cởi bỏ áo ngoài để lộ ra một đạo vết thương do sói cắn ở cánh tay cực kỳ dữ tợn.

Elina biết bản thân phải làm gì, cô vội vàng đi lấy gáo gỗ múc nước ở trong nồi đá đổ vào một cái chậu bưng tới chỗ Kong đang xử lý vết thương.

“Ở cái điều kiện này, hy vọng là không bị nhiễm trùng...” Kong ngậm lấy một khúc gỗ trong miệng sau đó lấy nước ấm cố gắng nhịn đau rồi bắt đầu tẩy rửa vết thương.

Ngồi ở bên cạnh nhìn một màn này khiến cho Elina cứ xoắn xuýt không thôi.

Như nhìn ra tâm tình của cô, Kong nhả miếng gỗ trong miệng ra an ủi: “Yên tâm đi, chỉ số thể chất của anh cao lắm, chả mấy mà khỏi đâu. Vẫn dư sức bảo vệ cho em vượt qua nhiệm vụ thăng hạng.”

“Không phải... Chỉ là...” Elina ấp úng không nói được, thế là cô cắn răng một cái đưa đôi bàn tay nhỏ của mình đặt lên vị trí vết thương của Kong.

Ngay sau đó một màn thần kỳ phát sinh, bên dưới lòng bàn tay của Elina chợt phát ra một chùm quang mang màu lục bích. Kong chỉ cảm thấy một cỗ ấm áp thoải mái, không còn cảm thấy đau nhói khó chịu nữa. Miệng vết thương cũng bằng tốc độ mắt thường có thể quan sát được đang từ từ khép lại.

Trải qua hơn một phút, vết thương đã liền lại chỉ còn lại sẹo mờ.

Lúc này Elina mới lau đi mồ hôi trên trán lặng lẽ ngồi chăm chú nhìn người thanh niên trước mặt.

Thật lâu sau không ai nói gì, Elina mới lấy hết can đảm hỏi: “Không trách em đã giấu anh sao?”

“Ha ha... Sao lại trách em chứ, còn phải cảm ơn em đâu.” Kong cười nói cảm ơn.

“Nhưng mà...”

“Không nhưng gì cả. Ai mà chẳng có bí mật của bản thân.”

“Eh he he... Vậy là tốt rồi, anh nghỉ ngơi đi.” Elina nói xong vội chạy ra khỏi nhà gỗ.

Bên ngoài tộc nhân thu dọn chiến lợi phẩm, các nữ tộc nhân dùng dao đá làm thịt sói, các nam tộc nhân đem thi thể cùng nội tạng sói đem đi nơi xa chôn cất. Tất cả mọi người vận chuyển công việc thành một dây chuyền khép kín, Elina cũng không có mất nhiều tinh lực để hướng dẫn quán triệt tộc nhân.

Cả bộ lạc đang đi vào chiều hướng cao tốc phát triển.

Sáng ngày hôm sau, trải qua một đêm tĩnh dưỡng Kong lại một lần nữa nạp đầy trạng thái. Hôm nay thời tiết không có mưa tuyết, cậu quyết định dẫn theo một nhóm tộc nhân hướng tới bộ lạc Sói.

Một đường bôn ba tìm kiếm, đến gần trưa thì Kong cũng tìm tới được nơi tọa lạc của bộ lạc Sói.

Bên trong hang đá vậy mà giam giữ lấy hơn một trăm người thổ dân của các bộ lạc lân cận. Những tên thổ dân bộ lạc Sói nhốt tất cả ở bên trong hang đá tựa như là thức ăn dự trữ đồng dạng. Cứ có tên nào gần chết lại lôi ra ngoài để ăn thịt. Từ đống xương cốt vứt ở trong góc tường cũng đủ để thấy ghê rợn.

Cái đám không còn nhân tính này, Kong một rìu giết chết hết không để lại một tên nào.

Khi giải cứu những thổ dân này, Kong cũng phải tốn mất rất nhiều công sức mới có thể thuyết phục họ gia nhập vào bộ lạc của mình, cũng may là khi đi đem theo đầy đủ thịt khô.

Những lời hứa kiểu đại loại như cung cấp thức ăn, chỗ tránh rét, rồi chia cho một mẩu thịt khô là đã có thể lừa... à, thuyết phục bọn họ đi theo.

Lục lọi khắp nơi trong hang đá cũng chỉ tìm thấy người, hoàn toàn không tìm được tư nguyên đặc thù nào cả. Nhưng cũng không ảnh hưởng quá nhiều, nhân loại, là sức lao động, là tư nguyên lớn nhất trong chuyến đi này rồi.

Tập hợp tất cả các thổ dân xong Kong gấp rút thúc đẩy mọi người mau chóng trở về. Đoàn người dài lê thê lại nương theo lối cũ mà đi.

Khi tới phải mất thời gian tìm kiếm nên rất lâu, còn đến lúc đi trở về lại cực nhanh. Có lẽ là một phần vì những thổ dân này bị bỏ đói mấy ngày đang nóng lòng tiến tới nơi được hứa sẽ cung cấp thức ăn cho họ.

Khoảng ba giờ chiều thì đoàn người cũng về tới được bộ lạc.

Khi đi Kong đã dặn dò các tộc nhân chuẩn bị rất nhiều cá nướng, thế nên là vừa về tới nơi thì nhóm thổ dân được cho ăn no đến bể bụng. Vừa ăn lại còn được quán triệt tư tưởng về bộ lạc mới nên độ trung thành từ đó mà kéo cao lên tới một mảng lớn.

Nhìn nhân số đã đạt tới quy mô một trăm năm mươi người khiến cho Elina vừa mừng vừa lo lắng hỏi: “Anh Kong, tiếp nhận một lần nhiều người như thế có ổn không?”

“Có chút khó làm, thế nhưng không đáng lo, qua giai đoạn đầu sẽ ổn thỏa thôi.” Kong nhỏ giọng trả lời.

Nhân khẩu tăng lên gấp mười lần, vấn đề phát sinh dĩ nhiên sẽ nhiều. Nhưng Kong tin tưởng bản thân từng có kinh nghiệm quản lý qua công ty sẽ xoay sở được, huống chi nhóm người thổ dân này cũng rất dễ chiều, bao ăn no là được.

Bạn đang đọc Bộ Lạc Thời Tiền Sử sáng tác bởi TruongCong098
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TruongCong098
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.