Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Câu Chuyện Xưa Của Norris

Phiên bản Dịch · 1173 chữ

Câu hỏi đột ngột của Gauvain khiến Norris thẫn người trong giây lát, anh ta vốn dĩ đã chuẩn bị tinh thần nhận khiển trách, lại không nghĩ rằng mình sẽ phải trả lời loại câu hỏi này, vậy bây giờ anh có nên trả lời hay không? Có phải đã vi phạm điều luật nào đó rồi?

Suy nghĩ nữa ngày, người nông dân này vẫn quyết định đàng hoàng thừa nhận, bởi vì người biết anh ta có thể đọc viết được không chỉ có một người, nếu để lãnh chúa đại nhân đi tìm người khác để hỏi ra sự thật, như vậy anh ta đúng là đang vi phạm điều luật.

“Đúng thế…đại nhân,” Norris nắm lên cúc áo trước ngực, nói một cách lo lắng và bất an, “Tôi đã học qua…đọc và viết.”

Gauvain nhíu lông mày, trong lòng tự nghĩ, quả nhiên phán đoán của mình không hề sai.

Mặc dù vừa rồi Norris không viết một chữ nào mà chỉ phác thảo, nhưng chỉ từ tư thế khi cầm bút lên của đối phương, liền có thể phán đoán ra rất nhiều vấn đề: Người có thể đọc và viết, khi cầm bút sẽ có cảm giác khác hoàn toàn với người không biết chữ. Trong thế giới hầu như mù chữ này, hắn đã thấy những người mù chữ đó cầm bút và sử dụng một cách vụng về để vẽ đường trên giấy như thế nào, và tư thế cầm bút của người nông dân này rõ ràng là rất chuẩn.

Ngay cả Herty cũng nhìn Norris với vẻ ngạc nhiên, có vẻ như cô ấy chỉ vừa mới phát hiện ra sự thật này.

“Đừng lo lắng, biết viết chữ không phải vi phạm pháp luật, dạy người khác đọc và viết cũng không vi phạm pháp luật.” Gauvain nhận ra rằng hắn có thể đã làm người nông dân lương thiện này sợ hãi khi đột ngột đặt câu hỏi, vì vậy hắn liền dùng ngữ khí ôn hòa để hỏi tiếp, “Là ai đã dạy ngươi đọc viết?”

Sau khi nhận được lời hứa hẹn từ Lãnh chúa, Norris mới hơi an tâm mà thở phào một chút, anh ta xoa xoa đôi bàn tay, lộ ra nụ cười có chút ngượng ngùng: “Lãnh chúa đại nhân, nói ra thì lại sợ ngài cười…Năm đó tôi suýt chút nữa thì gia nhập vào giáo hội, trở thành một vị linh mục thờ phụng cho nữ thần mùa màng, đọc sách và viết chữ đều là do một vị thầy giáo dạy…”

Con trai của một nông dân, người gần như sắp gia nhập nhà thờ và trở thành một linh mục?

Một trải nghiệm tuyệt vời như vậy ngay lập tức thu hút sự quan tâm của Gauvain, vì vậy dưới sự hỏi han của hắn, câu chuyện về người nông dân Norris cuối cùng cũng được biết đến.

Đối phương quả thật sinh ra trong một gia đình nông dân, anh ta là một người dân tự do, tổ tiên của họ đã sống ở Cecil từ bao đời nay. Tuy nhà anh ta có mấy sào ruộng thưa thớt nhưng trong thời đại này, cũng đủ để anh ta sinh hoạt và đủ ăn đủ mặc như bao thường dân khác. Vốn dĩ, cuộc sống của anh ấy sẽ giống với hầu hết những người bình thường, anh ta sẽ bị trói chặt trên mặt đất này cả đời, bận rộn giữa cây trồng và mương nước. Cách duy nhất để anh ấy liên hệ với các vị thần và nhà thờ là thỉnh thoảng đến nhà thờ ở thị trấn, nói một lời cầu nguyện hoặc tiếp nhận lời giảng dạy của các mục sư khi học đến các cánh đồng ở nông thôn. Nhưng khi được tám tuổi, một cơ hội đã đến với Norris và cha mẹ của anh ta.

Một vị linh mục của nữ thần mùa màng từ Đồng bằng Thánh Linh đã đến thành Cecil để giảng đạo và ở lại trong ngôi làng mà gia đình Norris sinh sống. Đối với người nông dân, được tiếp đón các vị linh mục là một điều hết sức may mắn, do đó các già làng dựa trên quy củ của ba vị thần phì nhiêu, từ trong làng dắt theo vài đứa trẻ đem đến trình diện với vị linh mục kia, xem như là “Dâng tặng lễ vật” cho thần linh, để ông ta có thể chúc phúc ruộng đất trong ngôi làng.

Sau đó, vị linh mục liền nhìn đến cậu bé Norris tám tuổi và nói: "Đứa trẻ này được đất đai ban phước, có thể nhận ân sủng của nữ thần mùa màng.”

Vì câu nói này mà sau khi vị linh mục rời đi, cha mẹ của Norris gần như đã bán hết tài sản có giá trị trong gia đình, những người già trong làng cũng cố gắng gom góp một số tiền, họ đến trang viên để cầu xin người kỵ sĩ đứng đầu, Norris cuối cùng đã được gửi đến Nhà thờ mẫu thần đất đai ở Thị trấn Danzon, khiến anh ta trở thành "Nô bộc học việc", mặc dù Ba thần phì nhiêu là ba giáo phái có quyền thừa kế độc lập, đồng thời lại có liên hệ vô cùng chặt chẽ, với tư cách là vị thần chính trong ba thần bội thu, trong điện của Mẫu Thần Đất Đai thường thờ cả nữ thần mùa màng và nữ thần mùa xuân, mà các ứng cử viên linh mục của ba nữ thần sẽ đều nhận được sự giáo dục giống nhau trước khi được chính thức chúc phúc các phước lành. Sau khi hoàn thành về mặt giáo dục, họ sẽ được các vị thần lựa chọn dựa trên “Tài năng tâm linh” của riêng mình. Vì vậy, khi xung quanh không thể tìm thấy Nhà thờ của Nữ thần mùa màng, việc gửi Norris vào đền thờ Mẫu Thần Đất Đai là lựa chọn duy nhất của cha mẹ anh ta lúc bấy giờ.

Norris đã học tập tại nhà thờ trong năm năm, và sau đó nhận được thư xác nhận từ nhà thờ cấp cao hơn:

"Người học trò không sở hữu tài năng tâm linh của Hệ thống Ba Thần Phì Nhiêu."

Cho đến ngày nay, Norris vẫn còn nhớ mọi người trong làng đã vui mừng như thế nào sau khi bức thư có câu này được gửi đến làng. Bởi vì họ hoàn toàn không biết chữ, và người đưa thư thì say rượu nên đã không nói cho dân làng và cha mẹ Norris biết trong bức thư viết những gì.

Mãi cho đến khi Norris xách hành lý trên tay trở về làng, mọi người mới biết rằng bức thư không phải là tin vui từ nhà thờ gửi đến.

✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯Cầu Ủng Hộ - Ứng Cử Và Đẩy Kim Phiếu Cho Truyện Nhé!!✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯

Bạn đang đọc Bình Minh Chi Kiếm (Dịch) của Viễn Đồng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HoaThanh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 71

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.