Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhóc Bán Yêu Khờ Khạo

Phiên bản Dịch · 1353 chữ

Việc xây dựng doanh trại nên được thực hiện từ từ, mặc dù Gauvain đã viết rất nhiều chế độ và kế hoạch, thậm chí còn soạn thảo kế hoạch cho việc mở rộng và cải tạo trại tiếp theo để trở thành nơi cư trú lâu dài, nhưng những việc này không phải một sớm một chiều mà có thể đạt được. Cân nhắc theo trình độ hiểu biết của hầu hết mọi người trong thời đại ngày nay, tỷ lệ biết chữ của thường dân và nông nô là không, các hiệp sĩ chỉ có thể đọc và viết cơ bản, các chiến binh do gia tộc đào tạo (không phải là lính nông nô) chỉ có thể viết rõ ràng họ tên và tính ra con số trong vòng một trăm, cho nên rất nhiều việc phải từ từ mới có thể dần dà tiến lên.

Huống chi, vẫn không có nhiều người ở đây, thành Cecil trước mắt cũng chưa thể nuôi sống được bao nhiêu người.

Từ nhận thức sâu sắc trong tình huống này, Gauvain về tới liều trại của mình và ngồi trước bàn làm việc.

Chiếc bàn này có thể nói là một trong số ít đồ đạc, thành phẩm mà nhóm mang về từ Thị trấn Danzon, có thể phải mất một thời gian nữa những người thợ mộc mới sử dụng gỗ lấy được từ rừng ở phíaTây để làm ra mẻ đồ gỗ đầu tiên, các đồ dùng trong trại chỉ sợ mất mấy ngày mới hoàn thành được. Hơn nữa, nội thất gỗ bên trong trại cũng không thể quá giản dị và thô sơ như căn liều được, cho nên với chiếc bàn này liền xem như là quyền lợi lớn nhất của Gauvain khi làm lãnh chúa ở nới đây.

Có một đống lớn giấy tờ được trải trên bàn một cách lộn xộn, đầy đủ thứ: kế hoạch xây dựng, thống kê vật liệu, phác thảo trại và kế hoạch xây dựng tương lai bản thô bao gồm tường, bến tàu và khu dân cư. Các khu vực sản xuất, đất canh tác,… đều được xếp thẳng hàng trên đó, một bên bàn được đặt mực, bút nhúng, bút chì và thước gỗ, và bên kia bàn chính là Amber đang nằm sấp ra.

Gauvain bước tới, nắm lấy cổ áo của Amber và kéo cô bé sang một bên. Cô gái bán yêu tinh này còn chưa kịp tỉnh táo khi bị nhấc dậy, nhưng khi vừa bị nâng lên thì lập tức kinh hô một tiếng, ngay sau đó hóa thành một đạo bóng mờ biến mất trong tay Gauvain, rồi hiện ra nguyên hình ở chổ cách đó không xa.

“Ngài dọa ta hết cả hồn đấy!!” Amber đã tỉnh táo lại, mặt mũi tràn đầy giận dữ trừng mắt nhìn Gauvain, “Vừa rồi, tôi có tưởng là động đất!”

Gauvain nhìn đến con nhóc này, vừa cảm thấy bực mình lại vừa tức giận: “Kêu ngươi trông coi tốt đồ vật trong liều, ngươi cứ nằm sấp ra đó mà giữ cửa??”

Mặt Amber đầy lời lẻ chính nghĩa: “Cả người tôi đều nhào lên mấy cái bùa chú của ngài đây này, còn chưa được sao!?”

Gauvain cúi đầu nhìn thoáng qua trên bàn, ngẩng đầu liếc mắt lườm Amber: “Ngươi còn chảy nước miếng trên này này?!”

“Ngủ thiếp đi thì ai có thể khống chế nha,” Amber thì thầm lẩm bẩm, sau đó lại tò mò nhìn Gauvain ngồi xuống bên bàn làm việc, nghiêng người hai cái rồi mò lại gần, “Ngài đang muốn làm gì? Lại bắt đầu vẽ mấy thứ bùa chú này nữa sao?”

“Đây không phải là chữ như gà bới, đây là kế hoạch, quy tắc, bản vẽ xây dựng,” Gauvain cảm thấy vô cùng bất lực trước tiểu yêu tinh này. “Những thứ này là doanh trại cơ bản, người có chuyên môn xem mới hiểu được.”

Amber cầm một tờ giấy có ký hiệu và con số rồi nhìn hồi lâu, mới cong môi: "Lộn xộn cái gì, tôi xem cũng không hiểu được."

Gauvain bắt đắc dĩ mà nhìn đối phương: “Ngươi cầm ngược rồi.”

Amber liền biểu cảm hết sức vô tội: “Mấy bức vẽ này của ngài, tôi chưa từng được xem qua, so với công thức ma pháp đơn giản còn khó hơn, làm sao tôi có thể nhìn ra tốt, xấu đây!”

“Vậy nên ngươi cần phải học, kiến thức là một thứ rất quan trọng.” Gauvain thở dài. Hắn không mấy ngạc nhiên khi Amber không thể hiểu được những điều này: một tên trộm vặt, người không được giáo dục chính thống từ khi còn nhỏ, hoàn toàn được cha nuôi và sư phụ tận tay dạy và học một bộ kỹ năng trộm cắp, cộng với tài năng ám ảnh thân không thể giải thích được, mấy nhiêu đã đủ để cô lang thang mạo hiểm khắp thế giới này. Đối với cô, học văn hóa từ trước đến nau đã không có điều kiện học, mà cô cũng không cần thứ này. Vì vậy trình độ học vấn của Amber chỉ có khả năng đọc và viết cơ bản. Những bức vẽ mà hắn vẽ không chỉ chứa một loạt các danh cổ quái mà còn mang theo đủ mọi số liệu cùng các ký hiệu đánh dấu. Thứ này mà ném cho Herty, e rằng đối phương cũng môt mặt chết lặng…

Nhớ tới Herty, Gauvain liền liếc Amber: “Ta kêu ngươi, lúc rảnh rỗi thì tìm đến Herty hoặc Rebecca học thêm chút kiến thức, xem ra ngươi hoàn toàn không để trong lòng mấy lời giáo huấn này.”

“Mấy thứ đó không có ý nghĩa, quá nhàm chán, tôi lại không thích cùng quý tộc nói chuyện,” Amber trợn mắt nói, “Lại nói, cái vị đại mỹ nhân kia đã từng từng…cháu gái của ngài bận rộn như vậy, thời gian đây mà quan tâm đến tôi. Rebecca thì có vẻ nhàn rỗi hơn đấy, nhưng cô ta toàn muốn dùng quả cầu lửa khét tôi.”

Gauvain cười như không cười nhìn đối phương: “Không thích liên hệ với quý tộc, nhưng ta lại thấy ngươi đối với ta khá thỏai mái đó.”

Amber liền ăn ngay nói thật: “Tôi luôn cảm thấy ngài không giống quý tộc cho lắm…”

“Ngươi cũng rất khác với những yêu tinh trong ấn tượng của ta.” Gauvain nói và bắt đầu sắp xếp các giấy tờ trước mặt sau đó đặt chúng sang một bên. Đồng thời, hắn lấy ra các viên pha lê (tinh thể) và đặt chúng lên bàn.

Amber lẩm bẩm: "Tôi là bán yêu, còn bị nhân loại nhặt về nuôi. Làm sao tôi biết được một yêu tinh nghiêm túc là như thế nào ... Hả? Hôm nay ngài không viết gì sao? Ngài đang muốn nghiên cứu những viên đá này?"

Sau khi xác nhận rằng những viên pha lê này không có ma lực và Gauvain cũng không có ý định bán chúng để lấy tiền, những vật này trong mắt Amber liền từ cấp độ pha lê hạ xuống mức xem như mấy viên đá.

Gauvain có chút đau đầu nhìn tên bán yêu này: “Ngươi nếu có thể ngoan ngoãn ở bên cạnh và yên lặng một chút, ta sẽ vô cùng biết ơn.”

Amber: “Thôi đi, một chút ý tứ cũng không có, ngài cứ việc nghiên cứu mấy viên đá của mình đi.”

Nói xong, thân thể cô dần dần biến mất trong không khí, nhưng thông qua cảm giác hơi thở mỏng manh bên trong, Gauvain có khả năng đoán được con nhóc này vẫn đang đứng tại chổ, tiếp tục tò mò mà nhìn chằm chằm hắn.

Được rồi, quên đi, chỉ cần cô có thể dừng mấy câu hỏi ngu ngốc thì cứ để cô theo vậy.

Lúc này, Gauvain liền tập trung sự chú ý đến mấy phiên pha lê trước mặt.

*****Ủng hộ và Đề Cử cho Truyện nhé!!!****

Bạn đang đọc Bình Minh Chi Kiếm (Dịch) của Viễn Đồng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HoaThanh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 87

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.