Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngươi lại dám phế ta!

Phiên bản Dịch · 1340 chữ

Editor: Kingofbattle

Nguồn: truyenyy.vip

Lúc này, Lâm trưởng lão đã hoàn toàn bối rối.

Hắn vốn tưởng rằng tên đại sư huynh Đông Lâm Tông này chỉ biết sử dụng kiếm kỹ giống với nữ đệ tử kia.

Kết quả không giống!

Ngược lại dùng một môn võ công Địa cấp cấp cao hơn!

Lâm trưởng lão sống đã gần trăm năm, tự nhiên có thể nhận biết ra được cái môn võ công Địa cấp này so với cái trước mạnh hơn rất nhiều!

Chỉ là cảm nhận khí tức tản ra thôi, trên da thịt chính mình cũng có cảm giác đau rát!

Chỉ sợ đây chính là kiếm thuật Địa cấp cao giai!

"Không ngờ lại Lật thuyền trong mương!"

Phục hồi lại tinh thần, Lâm trưởng lão có cảm giác cả thân thể như đang rớt vào hầm băng, tê dại cả da đầu.

Lão không thể nào hiểu được, Đông Lâm Tông trong Đạo Vực chỉ thuộc hàng lót đáy, tại sao có thể xuất ra kiếm thuật kinh khủng như vậy!

Một bộ còn chưa tính!

Lại có hai bộ!

Hơn nữa bộ sau so với bộ trước phẩm cấp còn cao hơn!

"Đao Tông trưởng lão, tiếp cho tốt nha."

Lục Huyền dùng hai ngón tay điểm nhẹ về phía trước, Xích Kim cự kiếm cũng nhắm ngay Lâm trưởng lão.

Tê tê !

Bị một trăm thanh kiếm khoá chặt, trên trán Lâm trưởng lão nhất thời đổ mồ hôi lạnh, nhịn không được nuốt nước miếng một cái.

Giờ khắc này hắn cảm giác dường như không còn chỗ nào có thể trốn!

Hưu hưu hưu!

Theo ý niệm trong đầu Lục Huyền điều khiển, Xích Kim cự kiếm giống như sao băng rơi xuống, hướng về phía Lâm trưởng lão bắn tới như chớp .

"Hắc Nguyệt Đao Pháp!"

"Viên Nguyệt Như Hoa!"

Lâm trưởng lão không biết nói gì để cầu xin tha thứ, chỉ có thể kiên trì chống đỡ.

Trường đao trong tay liền huy động, chém ra từng đạo Viên Nguyệt đen kịt, giống như một cái khiên!

Đây là chiêu thức phòng thủ bên trong Hắc Nguyệt Đao Pháp!

Chỉ tiếc Hắc Nguyệt Đao Pháp phẩm cấp vẫn quá thấp.

Đối mặt với kiếm mang Canh Kim Chi Khí ngưng luyện ra, cái khiên Viên Nguyệt của hắn cơ bản không chống đỡ nổi bao lâu, sẽ giống như giấy, rất nhanh sẽ vỡ vụn.

"Người Thanh niên, làm người nên lưu lại một đường, ngày sau dễ nói chuyện, ngươi xác định về sau muốn cùng Khai Minh Đao Tông của chúng ta không chết không ngớt sao? !"

Cảm giác mình sắp chống đỡ không nổi những Xích Kim cự kiếm này công kích, Lâm trưởng lão vội vã hô to.

"Nếu như Khai Minh Đao Tông các ngươi mà cũng không dám đắc tội, ta đây làm sao nói tới việc đạt tới đỉnh cao của võ đạo chứ!"

Lục Huyền hai mắt hờ hững, hai ngón tay lại thêm lực!

Xích Kim cự kiếm nổ bắn ra quang mang, khí tức càng thêm sắc bén!

Một thanh lại tiếp một thanh, phi tới bên trên hộ thuẫn chân nguyên của Lâm trưởng lão.

Xoạt xoạt!

Rốt cuộc, Lâm trưởng lão cũng chịu không nổi, hộ thuẫn liền vỡ tan.

Một thanh cự kiếm đâm xuyên thủng cơ thể lão, hung hăng đóng vào vách núi đá cách đó không xa.

Phanh!

Kiếm khí sắc bén dũng mãnh tiến vào trong cơ thể, trực tiếp xé rách tứ chi của hắn, máu đỏ tươi bắn ra giống như suối phun, trong nháy mắt nhiễm đỏ cả một vách núi.

"Ngươi lại dám phế ta!"

Lâm trưởng lão thống khổ kêu rên, muốn rách cả hai mí mắt.

Có vô số kiếm khí hoành hành trong cơ thể lão, xé rách gân cốt kinh mạch, cuối cùng còn phá tan đan hải của hắn !

"Ta hận ngươi !"

Vừa nói xong câu đó, hai mắt của Lâm trưởng lão liền nhắm nghiền, đầu ngẹo một bên, ngất xỉu.

"Lâm trưởng lão!"

Ngụy Lan hô to.

Lâm trưởng lão dù sao cũng là trưởng lão tông môn của mình, cũng là vì hắn nên mới lựa chọn xuất thủ, nhưng không ngờ kết quả lại trở nên thê thảm như vậy.

Tứ chi bị phế, đan hải đã không còn, trừ khi có được Linh Dược nghịch thiên, bằng không thì không cách nào khôi phục như cũ!

Mà điều này cũng có ý nghĩa Khai Minh Đao Tông mất đi một vị cường giả Tạo Hóa Cảnh!

Thực lực bị hao tổn quá lớn!

Ngụy Lan nhìn về phía Lục Huyền.

Bóng người cao lớn kia đứng thẳng ở trên không trung, lại làm cho hắn cảm nhận được tim mình đang đập dồn dập!

Hắn cũng không có ý định báo thù trong đầu, bởi vì hắn không làm được. Ngược lại hiện tại hắn rất sợ hãi.

Một tên hai mươi tuổi Tạo Hóa Cảnh, tương lai có thể đi được bao xa ?

Chính mình ngày hôm nay coi như tạo thêm cho tông môn một gã địch nhân kinh khủng rồi!

Còn nếu như mời tông chủ xuất thủ, đem hắn giết đi trừ hậu hoạn sau này ? Đây là sự tình không có khả năng, trừ phi tông chủ của hắn không muốn sống.

Thiên cơ các của Thương Hải Học Tông, giám thị toàn bộ người ở Đông Châu, không ai có thể đơn giản tránh được tầm mắt của bọn họ.

Ý niệm trong đầu khẽ động, Xích Kim cự kiếm bay trở về rồi thu vào trong cơ thể Lục Huyền.

Mà thân thể của Lâm trưởng lão cũng rơi xuống từ trên vách núi đá.

Cũng may Ngụy Lan đúng lúc đỡ kịp, mới không có ngã xuống mặt đất.

"Hôm nay các ngươi thắng."

Ngụy Lan liếc nhìn Lục Huyền một cái thật lâu, sau đó mang theo những người còn lại, xoay người rời đi, không dám dừng lại chút nào.

Vưong Việt Gia chủ Vương gia trợn mắt há hốc mồm, hình như muốn nói điều gì, nhưng nhìn thấy thần sắc thượng tông bên mình rất âm trầm, nên làm ra quyết định thông minh, chính là lựa chọn câm miệng, sau một hồi cũng rời đi.

"Muội không có sao chứ ?"

Lục Huyền từ trên không hạ xuống, đi tới bên người Khương Dao Ca, đem một luồng Chân Nguyên đánh vào trong cơ thể nàng, xoa dịu đi cảm giác mệt nhọc của Khương Dao Ca.

"Đa tạ sư huynh."

Khương Dao Ca sắc mặt trắng bệch, nở một nụ cười.

"Vừa rồi muội đánh rất tốt, không nghĩ tới trong mấy tháng ngắn ngủi, ngươi liền đem một môn kiếm thuật Địa cấp luyện đến thức thứ hai, thật là khiến cho người ta giật mình."

Lục Huyền vừa cười vừa nói.

Võ công Địa cấp tuy là chia rất nhiều loại, nhưng đều có một điểm giống nhau, chính là rất khó luyện.

Chẳng những cần ngộ tính cao, còn cần đến tài nguyên hỗ trợ.

Khương Dao Ca sử dụng Tử Lôi Kiếm Quyết cùng hắn Canh Kim Kiếm Quyết là hai bộ kiếm thuật khác nhau.

Người trước chính là kiếm Thuật cần ngộ tính. Người sau thì phải cô đọng Kiếm Phôi, nên cần nhiều tài nguyên, chính là phải hấp thu rất nhiều Canh Kim Chi Khí mới có thể tu luyện.

"Cùng đại sư huynh vừa so sánh, muội càng không đáng nhắc tới "

Thân thể hồi phục được một ít, hai mắt Khương Dao Ca liền chớp chớp.

Thấy vậy, Lục Huyền chỉ có thể lắc đầu cười.

Vốn là hắn không muốn bại lộ cảnh giới cùng võ công, dù sao có vài thứ không dễ dàng giải thích, nhưng ai biểu mình làm cho Tạo Hóa Cảnh của Khai Minh Đao Tông xuất thủ chứ.

Bạn đang đọc Biếu Tặng Cơ Duyên, Bạo Kích Bồi Thường! (Dịch) của Tả Tả Đích Nhục Bao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi zxvgvádgvadg
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 8
Lượt đọc 668

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.