Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nổi giận

Tiểu thuyết gốc · 1312 chữ

.

“ Thì ra đây là Tần Viên học viên.” hưng phấn đứng trước cửa học viện, ta vui vẻ nói.

“ Đi đứng cẩn thận một chút, ngươi định đăng ký cái nào lớp ?” đỡ ta đi xuống, Diệp Hạ hỏi.

Lịch của hắn hình như là Tiên thuật, Cung thuật, Thi thư, còn có cả Chiến sĩ ban.

Ta không nghĩ sẽ lấy mấy cái đó, ta muốn đến Cờ nghệ, cầm nghệ, y thuật, ta còn gia nhập Chế tác ban nữa.

Không trùng….Diệp Hạ rất không hài lòng, hắn muốn cúp đến xem ta, ta hết lời đem hắn đưa đến lớp học đàng hoàng.

Trong các lớp ta lấy có hai lớp trùng với Mộ Hình Như, là Cầm nghệ và y thuật, ta vừa đến cầm nghệ lớp, tỷ tỷ của ta đã nhào đến ôm lấy ta. Ta chỉ cười lạnh trong lòng, làm như nàng sẽ thực lo lắng cho ta ấy.

Bỏ qua nàng ta tìm chỗ ngồi của mình, ta phát hiện còn một nơi trống ngay đầu bàn thì lập tức ngồi xuống, cái khác đồng học thấy cũng xì xào bàn tán.

Ta khó hiểu, liền chỗ này không người ngồi, ta ngồi xuống có gì quái lắm sao ? Bọn họ cứ nhìn xem ta như nhìn xem quỷ vậy. Thế nhưng mà rất nhanh khi lão sư vào lớp ta đã hiểu vì sao không ai muốn ngồi đầu bàn trước mặt lão sư- không, là nguyên dãy đầu bàn đều bị bỏ trống.

Bởi vì tiếng đàn của vị lão sư này không phải bình thường tiếng đàn, nghe đến tiếng đàn của nàng gần như thế khiến đầu ốc trở nên hỗn loạn, thần trí trở nên bất bình thường.

Ở cầm nghệ lớp này cũng không là bình thường, chính là luyện tâm tĩnh một loại, chỉ có tâm tĩnh, tiếng đàn trên Mục Cầm mới trong trẻo, liền là loại này đem Mục Thu thụ làm cầm, phát ra tiếng đều tùy tâm.

Tâm của lão sư Sử Nhạc, nghe liền muốn khóc. Mà từ ngày đầu đến đây Sở Nhạc từng nói, nếu khóc quá sẽ bị đuổi đi, thế nên đến đây ai cũng đều muốn ngồi xa, ngồi đằng sau cái khác đồng học để nếu có khóc đến sẽ không bị thấy.

Cầm nghệ lớp vắng chính là phân nửa đều đã bị đuổi đi, Mộ Hình Như không nhắc ta chính là muốn ta bị đuổi a.

Chính là nàng nhầm rồi, ta không thể khóc. Ta là vô lệ nhân, vô lệ và vô tâm.

Liền Sở Nhạc tiếng đàn có buồn cỡ nào ta cũng không thể lại nhỏ ra một giọt lệ, từ đầu đến cuối đều thực bình tĩnh nghe tiếng đàn rồi nghe giảng, đem nó đánh lại một lần.

Đối với biểu hiện của ta, một người mới vào khiến Sở Nhạc rất ngờ, không ngại ngần tán thưởng ta trước lớp. Nàng thở dài, tiếc rằng ta không có tu vi, nếu không đưa nguyên lực vào trong tiếng đàn cũng có thể tạo nên uy lực đâu.

Ta không thể không nói, ngày đầu đến ta đã khiến thực nhiều người ghen ghét ta đâu.

Lạnh lùng như thế biểu hiện, không nhìn đến bất kỳ ai, khiến ai cũng ghét. Cộng thêm với lời nói của tiên tử thân thiện Mộ Hình Như kia, bọn họ bắt đầu tin đến việc ta tự kiêu do cứu được Ngũ Hoàng Tử.

Rải rắc tin đồn hại người là cơ bản nhất trong số các mưu kế, liền Mộ Hình Như dùng đến nó ta cũng đoán ra được.

Ta biết, thế nhưng không nói gì, không có vạch trần nàng, khiến cho lời nói dối của nàng càng hoàn hảo thêm.

.

“ Này, đừng tưởng lão sư khen ngươi một câu liền có thể kiêu ngạo. Cây cầm này tặng ngươi chính là vì thương hại ngươi thôi.” Mỹ Hoa nhìn đến Linh Hoa cầm mà Sở Nhạc ban cho ta mà ghen tị.

Bởi vì ta tâm chỉ có tĩnh lặng một loại, lại có thiên phú lĩnh hội âm nhạc vô cùng cao, nghe liền có thể đánh lại một lần, thế nên được Sở Nhạc ban cho Linh Hoa cầm, so với Mục cầm còn cao cấp hơn một tí.

Được ban cho cầm mới chính là đại biểu cho sự coi trọng của lão sư đối với mọi người, đến cả ‘tài giỏi’ nhất lớp Mộ Hình Như vẫn còn chưa được ban đến đâu.

Nhìn đến trong tay ta Linh Hoa cầm, Mộ Hình Như ghen tị cũng là lẽ thường thôi.

“ Liền không thể tu luyện, nàng ta đến đây làm gì ấy nhỉ ?”

“ Phế vật.”

“ Ngươi nghĩ mình giỏi lắm sao ? Đừng quên cả đời này ngươi chỉ là một cái phế nhân.”

“ Ngũ hoàng tử đối tốt với ngươi căn bản chỉ là vì thương hại. Ngươi nghĩ hắn thực sự quan tâm ngươi sao ?”

“ Vọng tưởng!”

Rất nhiều tiếng nói mắng nhiếc ta khiến Mộ Hình Như rất hả hê, chính là nàng trong đám đông lặng lẽ đá ta một cái, cái khác không biết cũng bắt đầu hù theo, từ mắng chuyển sang đánh đá.

Thấy ta chỉ nhẫn nhịn ôm lấy Linh Hoa cầm chịu đựng, Mộ Hình Như càng thoả mãn hơn. Suy nghĩ của nàng ta đương nhiên rõ ràng ra được, chỉ cảm thấy thất vọng với thủ đoạn nhỏ của nàng.

Ta đã nói, nàng ta không có cửa đấu với ta. Chưa nói trò chơi vặt vãnh này là ta 'cắn răng' giúp nàng làm lên, chưa nói đến nàng chỉ mới có mười tuổi đời, mà còn nói đến việc ta đã từng trải qua cái loại đấu trí này nhiều lắm rồi.

Tiểu nữ hài đánh nhau, so với trước kia tại chiến trường bị mất một tay một chân hay so với tại bên trong phòng thí nghiệm, phòng tra tấn thì những cái này so với muỗi cắn còn không đáng gì đâu. Mộ Hi quyết định không thèm để ý, để mặc các nàng đánh là được rồi.

Mộ Hi không phải chịu ngược người, ta chính là đang chờ đợi. Bởi vì đấu trí cùng tiểu hài tử, ta cũng không dung cái gì quá phức tạp thủ đoạn đáp trả nàng. Như thế là quá coi trọng Mộ Hình Như, ta chỉ cần.....chờ đợi cái âm thanh cánh cửa vỡ vụn khi Diệp Hạ xuất hiện là được.

Đầu của Mộ Hi tính toán rất nhiều, Diệp Hạ chưa bao giờ thoát khỏi tính toán của bản thân, hắn cũng chẳng bao giờ làm ta thất vọng cả. Thời điểm ta nghe 'Rầm' một tiếng….cánh cửa đằng sau đổ xuống, Mộ Hình Như giật mình thu lại nụ cười, cái khác đang đánh đá ta cũng dừng lại nhìn đến. Trong lúc ta cúi đầm ôm chặt lấy Linh Hoa cầm liền lặng lẽ nở một nụ cười cực kỳ nhạt rồi nhanh chóng biến mất.

Diệp Hạ không ngoài dự đoán của ta đánh rớt cái cửa, bên cạnh hắn còn có cả thái tử Diệp Ngọc Hàn. Bởi vì không ngẩn đầu, Mộ Hi không hề biết bản thân tính toán lại xảy ra cái sai số, không nghĩ đến người mà bản thân chưa từng nghĩ sẽ dính lên chút quan hệ nào lại tới đây.

Mà bỏ qua việc tính toán của ta có chút sai lầm, Diệp Hạ đánh sập cửa nhìn đến mọi người bên trong phòng mà gằn từng tiếng lạnh lùng hỏi.“ Các ngươi đang làm cái gì ?” làm mọi người tấm lưng cảm nhận được thật sâu lạnh lẽo.

Bạn đang đọc Bi Thảm Thiết Cuộc Sống Trả Thù sáng tác bởi Phi_Ma
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Phi_Ma
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.