Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vụ mất tích không thể tưởng tượng được trong phòng kín (4): Nghi ngờ 2

Phiên bản Dịch · 748 chữ

Thảo luận đến cùng, ngay cả Liên Phàm cũng sinh ra một cảm giác không đúng rất mãnh liệt! Ví tiền và hành lý của cậu đều ở trong phòng, không thể nào không lo lắng được.

Liên Phàm là người đầu tiên đứng dậy, đi về phía tòa tháp màu xanh, bây giờ cậu có cảm thấy hình như chọn sai phòng rồi. Nếu lúc trước chọn ở tòa tháp màu xanh, vậy bây giờ chỉ cần một hai phút liền có thể đến ngay, lập tức nhìn thấy tình huống bên trong.

Mọi người hiểu ý nhanh chóng đi theo cậu ta, lúc này cũng đã gần mười giờ sáng, mà chỗ ăn và đĩa thức ăn cũng đã được nữ đầu bếp thu dọn sạch sẽ, chỉ có hai người là chị Vương và người đầu bếp là không đuổi theo, bởi vì bọn họ còn có rất nhiều việc nhà phải làm cho xong.

Quản gia hơi ung dung một chút, vì vậy cũng đi theo xem như thế nào, nếu ở nhà này xảy ra việc gì, chủ nhà sẽ tìm ông ta để làm rõ, việc này cũng không ít phiền toái.

Đoàn người đi qua tòa tháp màu xanh, đến chiếc cầu dưới mái nhà. Đi đằng trước là Liên Phàm, quản gia, Liễu Hàng, Uẩn Dạ Diêu, Nhan Mộ Hằng, và Mạnh Kỳ Nhi, Tiểu Mị vợ của Nhan Mộ Hằng, sau đó là Lục Hạo Vũ và Kiều Khắc Lực, tiếp theo, ông Liễu, Nhã Nhã, bà Đường, Văn Mạn Mạn, Hạ Hồng Thị, Tần Sâm và Đào Mộ Thanh đi sau cùng. Tổng cộng 16 người, lũ lượt kéo nhau đi lên cầu.

Một đoạn ngắn đi qua cầu lại rất lạnh, nên mọi người vô thức bước nhanh hơn, bởi vì lúc này phần lớn mọi người cũng chỉ mặc áo khoác cùng quần dài, một số cô gái còn mặc váy đầm, đúng là không sợ mình bị lạnh cóng mà.

Tuyết trên cầu đã được dọn dẹp sạch sẽ, bà Đường ở phía sau nói:

- Sáng sớm đã phải dọn tuyết, mấy người làm ở đây đúng là rất khổ cực.

- Cũng không phải, chúng tôi đều đã quen với những công việc này, chỉ là hôm nay tuyết hôm nay không hề dày, từ 5 rưỡi tôi chuẩn bị một vài dụng cụ cũng đều vô ích.

Quản gia trả lời ngay.

Liễu Hàng đi đằng sau lưng ông ta liền cảm giác vô cùng kỳ quái:

- Quản gia, không đúng nha! Lúc buổi sáng sớm thức dậy, đến khi phát hiện ra con mèo mun, sao đó mới nghe thấy âm thanh mọi người đang dọn tuyết, khi đó trời đã sáng bảnh rồi, trời mùa đông mà mới 5 rưỡi đã sáng như thế sao?

Câu này làm cho quản gia nhíu mày lần nữa, mấy người trẻ tuổi này đều ăn nói rất kỳ quái, quản gia kiên nhẫn nói với Liễu Hàng:

- Ở đây trời luôn sáng rất sớm, có lẽ là khác trong thành phố thật, 5 giờ rưỡi ở đây là trời đã sáng rồi.

- Thì ra là vậy à.

Liễu Hàng mặc dù không phản bác nữa, nhưng trong lòng vẫn hoài nghi như cũ.

Tuyết vẫn còn không ngừng rơi xuống, mấy người đeo đồng hồ sẽ thỉnh thoảng giơ tay lên nhìn thời gian, phía chiếc chuông lớn cũng vang lên tiếng gõ mười giờ. Mọi người đều cảm thấy sáng sớm quá nhanh, còn chưa nói xong mấy chuyện đã mười giờ, mà ông Liễu và tiểu Mị là hai người cảm nhận rõ nét nhất.

Ông Liễu cầm tờ báo trong phòng giải trí, từ lúc mọi người thức dậy đi thẳng đến phòng ăn, trong lúc đó không nói lời nào, cũng xem không xong tờ báo; Tiểu Mị càng kỳ quái hơn, cô với quý ông tiên sinh còn có ‘Chocolat’ tiên sinh, từ lúc mọi người ngồi ở phòng ăn, đã lập tức đi đánh bóng bàn ở phòng giải trí. Lúc ấy khoảng hơn tám giờ sáng, trừ đi thời gian nói chuyện cũng không nhiều, vậy mà hơn một giờ, lại chỉ thay phiên chơi với hai người kia có một ván, thật là kỳ lạ.

Nhưng bọn họ cũng không nói ra những nghi ngờ trong lòng mình, bây giờ quan trọng nhất là phải xem trong phòng của Liên Phàm rốt cuộc xảy ra việc gì?

Bạn đang đọc Bí Mật Của Ngôi Nhà Ma Quái của Tiểu Vận và Tiểu Vân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AnAnh519
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.