Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Anh em "tốt bụng"

Phiên bản Dịch · 1028 chữ

Sáng sớm hôm sau, bên trong biệt thự Lâm Giang.

Trên giường lớn cao su xa hoa mềm mại, An Vũ Yên mơ mơ màng màng mở mắt, vô ý thức đưa tay muốn ôm lấy Giang An.

Nhưng tay cô lại vồ hụt.

Cô lấy lại tinh thần, đôi mắt đẹp nhìn thoáng qua phòng ngủ trống rỗng, thế nhưng đâu còn có bóng dáng Giang An ở đây.

Trên chiếc tủ ở đầu giường có để một hộp giữ nhiệt, phía dưới đè một tờ giấy nhỏ.

An Vũ Yên từ trên giường ngồi dậy, cầm qua tờ giấy, nguyên bản đôi mắt đang lười biếng bỗng nháy mắt âm trầm xuống, tay nắm chăm chú tờ giấy.

“ Chị đại liền chậm rãi chơi nha, em không phụng bồi, à đúng, chị đun cháo rất là khó ăn, tốt nhất lần sau đừng có làm nhé.”

Nhìn từng dòng chữ nhỏ trên tờ giấy, An Vũ Yên lên cơn giận dữ, khẽ nói một tiếng.

“ Giang An, cậu chờ đó cho tôi!”

Sau đó cô nhìn về hộp giữ nhiệt, nghi hoặc cầm tới, mở ra xem, phát hiện bên trong là một bát cháo màu đen bốc hơi còn nóng.

( Cháo đen làm từ gạo lứt nha)

Một mùi thơm từ cháo gạo lứt trong hộp giữ nhiệt bay ra, làm cho An Vũ Yên động lòng muốn ăn.

Cô mím môi một cái, cuối cùng vẫn cầm lấy cái thìa, ăn một hớp nhỏ, mắt phượng( mắt hí) sáng lên.

Không nghĩ tới, tên đầu đất này lại có trù nghệ tốt đến thế.

Đã như vậy thì không thể để cho cậu ta chạy thoát!

Nghĩ tới đây, An Vũ Yen trực tiếp cầm lên điện thoại, tùy ý phát ra một cái tin tức, sau đó bắt đầu hưởng thụ phong phú bữa sáng ngay đây.

Một bên khác, bên trong căn cứ Giang Nam F4.

Bên trong gian phong nhỏ hẹp, Giang An đối với ba người Vương Lâm giang tay ra, thản nhiên nói:

“ Chúng mày giao ra đây, đừng để phải chịu khổ.”

Nghe vậy, Vương Lâm đau lòng móc ra một tấm 100 tệ tiền giấy từ trên thân, nhịn đau nộp ra.

“ Đại ca, đây chính là một tháng tiền ăn của đệ, đại ca nhất định phải đối xử với nó thật tốt nha!”

Lương Đông cùng Trương Khải cũng nhao nhao lấy ra một tờ màu xanh 50 tệ tiền giấy, cùng nói như Vương Lâm.

“ Xem ra các người không chịu phối hợp.” Giang An đứng người lên, mặt lộ vẻ âm hiểm, thân thể hoạt động một chút gân cốt.

Sau đó cậu ta không do dự lấy chiếc điện thoại di động ra, tìm được một số điện thoại, sau đó ấn gọi, hét lên:

“ Alo, cháu chào dì Vương, cô biết Vương Lâm hiện tại đều lười biếng ở nhà đúng không, cháu nghe cậu ta còn nói muốn tìm một cô gái giàu có bao nuôi để kết hôn, hơn nữa, nó còn muốn lôi kéo cháu làm như vậy...”

Đầu bên kia điện thoại lập tức truyền ra âm thanh táo bạo của mẹ Vương Lâm: “ Cháu nói cái gì! Thằng đó dám nói như vậy với cháu?”

“ Đây không phải đang muốn giết người nỗi dõi Vương gia hay sao, thằng bạn đáng chết này.”

Giang An nhếch miệng lên, tiện tay cúp điện thoại, âm hiểm nhìn Vương lâm cười nói:

“ Nói như vậy không đúng nha, tao nói tao không cố ý, mày có tin không?”

Trên mặt Vương Lâm đã lộ ra vẻ sợ hãi, đối với Giang An tức giận nói:

“ Tiểu nhân hèn hạ, thế mà lại báo cha mẹ tao.”

Một giây sau, trên điện thoại của Vương Lâm liền vang lên, rất rõ ràng là mẹ của cậu ta gọi tới.

Vương Lâm bi phẫn trừng mắt Giang An, sau đó vội vàng cầm lấy điện thoại chạy đến một bên giải thích.

Thấy một màn này, trên mặt Lương Đông cùng Trương Khải không tự chủ sinh ra sợ hãi, vội vàng đem toàn bộ tiền tham ô hôm qua thu hoạch giao ra.

Trong lòng thầm mắng Giang An: Thằng này mẹ nó thật nhát gan, lại chả có đạo đức gì, chỉ biết lo cho bản thân mình. Tức chết đi mà!

Nhìn trong tay hai tấm thẻ ngân hàng, trên mặt Giang An lộ ra nụ cười đắc ý.

Có số tiền này, kể cả trong nhà cắt đứt tiền sinh hoạt của cậu thì cũng có thể chống đỡ một hồi.

Ngay tại thời điểm ba người Vương Lâm chửi mắng trong lòng, cửa sắt lớn của căn hộ bỗng nhiên truyền đến thanh âm vang lên, còn không chờ bốn người phản ứng.

Cửa sắt lớn “ Ầm” một tiếng bị đá mở, ngay sau đó bốn, năm bảo tiêu cao to như ong vỡ tổ vọt vào.

“ Con mẹ nó!”

Nhìn những người hộ vệ này, Giang An kinh hô phát ra một tiếng, không cần nghĩ nhiều, đây nhất định là mấy người được cô gái điên kia phái tới bắt mình.

Cậu liền muốn chuồn ngay lập tức, vẫn không quên đối với ba thằng bạn khốn nạn hô:

“ Nhanh, ngăn lại bọn họ cho tao, làm xong tao giới thiệu mấy em gái cho chúng mày.”

Nghe vậy, Lương Đông cùng Trương Khải liếc nhau một cái, giả vờ đứng người lên, hô lớn:

“ Đại ca đừng sợ, để cho chúng ta”

Nhưng lời vừa nói dứt, chân hai người trực tiếp mất thăng bằng, ngã rầm trên mặt đất không hề nhúc nhích.

Mà Vương Lâm lại còn giả bộ như không nghe được, trốn vào phòng vệ sinh, mười phần khoa trương nói ra:

“ Ôi đau bụng quá, tao sắp đẻ sắp đẻ rồi, xin lỗi nhưng đại ca lên đường bình an nha.”

Giang An: “...”

Fuck you!, mày đường đường là con trai lại đi ôm bụng sinh con, anh em chó chết!

Bạn đang đọc Bị Cưỡng Hôn Về Sau, Ta Bị Ép Buộc Cùng Nữ Tổng Giám Đốc Lĩnh Chứng (Dịch) của Vũ Khấp Vô Nhân Tri
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Namga123
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.