Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kí ức và Giấc mơ

Tiểu thuyết gốc · 2709 chữ

Hôm nay mình xin thông báo là thời gian đăng truyện sẽ dời lại vào 7h-12h. vì mình có nhiều công việc bận. Cảm ơn các bạn đã đọc

-------------------------------------------------------------------

-Chuyện gì xảy ra thế này.

Từ đâu đó giọng nói của Max vang lên, Ben và Gwen lần lượt xuất hiện bên cạnh ông cậu lên tiếng.

-Wow chuyện gì vậy

Max trả lời.

-Nội không biết hình như tối qua vòi rồng đi ngan chổ này vậy.

Ben đáp lại.

-Tốt.

Lúc này cả Max và Gwen đều nhìn vào Ben. Cậu ấp úng.

-Ý con là..à...à thiên nhiên nước ta quá kì lạ nhỉ phải không Gwen.

Gwen lúc này nở một nụ cười gượng gao trên môi gật đầu.

Lão thị trưởng lúc này xuất hiện.

-Thủ phạm của những hành động trẻ con quá bồng bột này thì đã quá rõ ràng rồi.

-Hành động bồng bột à, không lẽ là do hai đứa nhóc này gây ra.

Max hỏi lại.

Gã thị trưởng nói.

-Tôi không có ý nói hai đứa cháu của ông đâu.

Lúc này cả ba người đều ngạc nhiên.

-Không phải sao. (x3)

Max hỏi tiếp.

-Theo ông nếu không phải tụi nó làm thì là ai?

Lúc này môt tia điện vụt qua, sinh vật ấy xuất hiện bám lên người Gwen và Ben và nó còn trêu cả hai người nữa. Thấy sinh vật đó Ben liền hỏi.

-Nó là gì vậy ?.

Tên thị trưởng giải thích:

-Là quái điện.

Ben nhắc lại lời ông ta.

-Là quái điện sao??

-Đúng vậy bình thường nó bị nhốt lại trong quả banh cao su nhưng tối qua nó đã thoát ra, một số người nói nó là quả cầu điện có sự sống, một số khác lại nói nó là cục pin bị tăng động rất khó nói.

Lúc này sinh vật đó chui vào máy bán hàng tự động. Thấy lạ Ben liền hỏi.

-Nó đang làm gì vậy.

Thị trưởng giải thích.

-Nó đang nạp điện, càng nạp nhiều điện sức mạnh của nó càng tăng. Tính cách quậy phá của nó có thể gây ra nhiều việc nguy hiểm khó lường trước.

Hàng loạt lon nước Soda bay ra khỏi máy bán hàng tự động với một tốc độ kinh khủng. Lúc này cả đám liền phải chạy núp sau chiếc xe. Max liền hỏi.

-Ông nhốt nó trong quả bóng cao su suốt thời gian qua sao đó mới là một hành động nguy hiểm.

Thị trưởng giải thích.

Mọi người làm theo chỉ dẫn thì sẽ không sao.

Ben và Gwen lúc này liền nhận lỗi.

-Là lỗi của tụi con tại con hết.

-Sao lúc nảy anh nói là không được nhận.

Max lên tiếng.

-Chúng ta sẽ nói về việc này sau còn bây giờ làm sao ngăn chặn nó đây.

Lão thị trưởng ngồi lên chiếc ghế gần đó nói với vẻ mặt chán đời trong miệng còn ngậm cọng rơm nói.

-Đừng có hỏi tôi là các người thả nó ra mà thì tự mà bặt đi.

Sau khi cả ba người ra đi tìm sinh vật ấy thì nó lại đang đứng trên cột đèn. Nó từ từ chui vào ống quần Max rồi kéo cả chiếc quần lót lên. Max la lên

-Giỡn vậy không hay đâu. ơ..tê hết cả quần.

Sinh vật ấy vẫn còn cười thích thú. Ben tiến lại gần nói.

-Nội không cần lo con làm anh hùng là để trị mấy con quái vật này.

Nói xong cậu liền biến hình dạng" Upgrade " Gwen liền hỏi.

-Sao lại là siêu cấp.

-Chuyện này phức tạp lắm em sẽ không hiểu đâu.

-Đồng hồ lại không cho phép anh biến hình theo ý muốn à.

-Im đi

Quái điện lúc này leo lên một chai tương cà khổng lồ, chai tương sôi lên sau đó bắn như núi lửa phung trào, chiếc nắp chai bắn về phía đầu của con gà khổng lồ làm gãy nó rơi xuống phía dưới.

Ben lúc này đang lăng quả banh quả banh cao su tới với tốc độ rất nhanh , nhưng do lực ma sát với mặt đất làm cho dây cao su bị đứt ra bắn tung tóe. Gwen la lên:

-Tên ngốc này anh theo phe ai vậy.

Lão thị trưởng vẫn còn đang ngồi trên ghế ăn PopCorn với một đứa nhóc ngồi bên cạnh, lão nói.

-Bình thường tôi rất là chán nên không thể bỏ lỡ bộ phim hành động này được.

Quái điện vẫn nhỡn nhơ trên bầu trời trêu chọc Ben trước những sự nổ lực của cậu.

Tức giận không biết làm cách nào đột nhiên một tia sáng xanh từ mắt của cậu phóng ra ngoài cậu cất tiếng.

-Quá tuyệt vời hết giỡn nổi rồi à.

Nhìn Ben quái điện lại cất lên tiếng cười. Nó bắt đầu di chuyển với tốc độ cao, Ben cố gắn nhiều lần chụp nó lại nhưng không thành công.

Lúc này Alan xuất hiện một luồng từ trường giam giữ sinh vật ấy lại, cậu cảm thán.

-Được rồi.

Nhưng Ben lúc này lại kêu lên.

-Giỏi thì né đi.

Cậu phóng một chiếc đỉa sắt vào thẳng người con Nosedeenians. Alan nghe vậy cậu hét lớn.

-KHÔNGGGGGGG...

Nhưng đã quá trể chiếc đĩa xé bỏ lớp trường lực chia con quái ấy ra làm hai nữa. Con quái ấy lập tức tái sinh, thấy mình đã thoát ra được không chần chờ, tụi nó cho rằng Alan là mối nguy hại lớn nhất cả hai lao nhanh về phía Alan. " Zip..Zip...zip."Cả hai đồng thời phóng điện hướng thẳng cậu, vì quá bất ngờ Alan không kịp né tranh cậu chỉ kịp la lên một tiếng.

-AAAAAAAAAAAAAAA....

Rồi sau đó ngất đi, hai mắt của cậu lúc này trắng rả miệng sủi bọ mép cả ra. Thấy vậy Gwen và Max liền chạy tới, cô hỏi.

-Alan anh tỉnh lại đi mà!

Max củng vỗ mặt cậu "Bộp..Bộp." Cảm thấy không có vấn đề gì ông liên nói.

-Không sao đâu chỉ là bất tỉnh thôi.

Sau khi Max đưa Alan về phỏng nghỉ ngơi ông liên đi ra ngoài tiếp tục xử lí rắc rối ngoài kia.

Trong phòng lúc này Alan đang co rúm, đầu cậu chảy mồ hồi đầm đìa toàn thân ướt sủng. Trong đầu cậu vang lên một giọng nữ máy móc.

-"Tit...Tit...Tit." năng lượng đã nạp đủ bắt đầu quy trình truyền tải.

Alan lúc này hai mắt mở to ra thay vì tròng mắt đen như củ nó lại biến thành một màu tím xung quanh tròng đầy những kí tự lạ lúc ẩn lúc hiện. khuông mặt cậu biến đổi thành hình dạng thật của cậu, khuông mặt tuấn tú tinh xảo ấy lại xuất hiện một lần nữa nhưng lần này mị lực lại tăng lên gấp bội.

Một luồn thông tin to lớn đột nhiên xuất hiện trong đầu cậu, trái ngược với lần trước chỉ truyền đi một lượng nhỏ thì lần này là toàn bộ công suất, Mọi kiến thức đều truyền vào bên trong não: Kỉ thuật, Công nghệ, Sinh vật,Công thức,Ma thuật, Không gian, Thời gian... và đặc biệt là kí ức linh hồn của tương lai và quá khứ của cơ thể này. Toàn bộ đều được đưa vào trong đầu cậu.

Ôm đầu Alan gào thét liên tục, hơi thở của cậu càng lúc càng nhọc hơn nếu so với lần trước thì lần này cậu như bị dìm vào một bể dung nham lớn sau rồi cho đi hồi phục lại rồi nhúng tiếp vậy càng kêu gào cậu càng cảm thấy đau hơn, Ý thức dần bị mài mòn còn bộ não như bị nổ tung ra hàng tỉ mảng. Âm thanh ấy lại cất lên.

-95%...96%...97%...98%...99%...100%. Truyền tải hoàng thành.

Sau khi quá trình hoàn tất Alan cảm thấy như mình được giải thoát cậu chìm sâu vào trong giấc ngủ và cậu mơ.

Trong giấc mơ hiện ra ba mảng hoàn toàn riêng biệt.

Một bên cậu là một cậu bé, một cậu bé bình thường có cha và mẹ cuộc sống lúc ấy thật vui. Nhưng rồi một ngày cậu bị bắt đi mất, khi mở mắt ra hiện trước mặt cậu bé lúc này là một người đàn ông trung niên nhưng đầu tóc của ông bạt phơ nhưng ông ta vẫn giữ được vẽ tuấn tú ấy, chưa bàn hoàn được bao lâu cậu liền rơi vào sự tuyệt vọng tột cùng, ngày qua ngày cậu phải chịu hiều cuộc thí nghiệm, toàn bộ những thứ đó làm thay đổi cơ thể cậu. Năm năm dần qua đi, tuy cơ thể này không có gì biến đổi nhưng cậu lại biết là cơ thể này không còn là của mình.

Alan nhìn cậu bé trong lòng hoảng hốt.

-Đây...Đây là chủ thể của Alan, Alan thật sự

Lúc này gã trung niên ấy ấy đi vào đưa Alan thật ra ngoài, hắn đặt cậu lên một chiếc máy. Trên chiếc máy đó đều là những công nghệ tiên tiến. Từ trong áo hắn lấy la một chiếc hộp, mở chiếc hộp ra bên trong có một "Con chíp nhỏ" gã trung niên thì thào trong miệng.

-Tất cả là vì ngươi mà thôi.

Alan thật ngước nhìn ánh đen trên đầu cậu, hai mắt híp dần, híp dần rồi cậu chìm sâu vào giấc ngủ.

Alan lúc này không nhìn thấy giấc mơ ấy nữa thở dài một hơi cậu liền cho qua và đến mảng thứ hai của giấc mơ.

Lúc này đây cậu đang đứng giữa một căng phòng trắng xung quanh toàn là những thiết bị máy móc, ma thuật, một lão trung niên đang đứng giữa chiếc vòng tron trong miệng lẩm bẩm thứ gì đó, Một vòng sáng hiện ra lão không ngần ngại liền đưa tay vào chụp lấy. Khi rút tay ra ở trong tay lão là hình ảnh của một cậu bé, một cậu bé chừng 6 tuổi không ngần ngại gã ta liền làm cho cậu bé tỉnh dậy nhưng khi vừa tỉnh dậy lão liền đưa cậu be ấy bắt đầu thí nghiệm. Đúng cậu bé ấy chính là Alan thật...Năm năm sau lúc này lão đang ngồi trong phòng điều chỉnh một con chíp nhỏ, nhưng trái ngược với sự nhỏ bé ấy nó lại mang cả một thứ mà không vũ trụ nào có thể đạt đến. Không chần chờ hắn liền chạy tới đưa cậu bé đi vào một giang phòng nhỏ bên trên là đầy đủ thiết bị phẩu thuật hiện đai nhất. Lão gây mê cho cậu bé rồi bắt đầu...Sau khi ca phẩu thuật hoàn thành. Gã trung niên liền đưa cậu bé trở lại chiếc vòng củ lão niệm chú rồi thả cậu bé vào trong chiếc cổng, nhưng khác một chỗ là năm năm sau, sau sự kiện lần đầu Alan mất tích.

Hoàn thành đầy đủ lão liền bước vào một chiếc máy, một chiếc máy phức tạp là kết tinh của cả ma thuật lẫn khoa học. Chiếc máy ấy có thể tránh khỏi sự ảnh hưởng của không gian thời gian và của cả một kẻ chuyên đi cản trở trong tất cả dòng thời gian ấy "Professor Paradox " và cả những thực thể quyền năng nhất trong cả giải ngân hà này.

Hai mắt của gã hép dần rồi mất đi sự sống.

Trở lại với kí ức chính lúc này một cơ thể nhỏ đang nằm giữa khu rừng. Đột nhiên lúc này có hai luồn sáng bắt đầu xuất hiện và lao tới cơ thể. Alan không còn là người xem nữa cậu chính thức trở thành một trong hai luồng sáng. Sau khi nhập vào cơ thể này Alan cũng nhận ra đây là lần đầu tiên cậu có được thân xác và cái tên Alan này. Trong não hải của cơ thể lúc này có ba quả cầu phát sáng. Một cái màu xanh, một cái màu xám và một cái màu đỏ. Alan lúc này có vẽ là màu đó, của Alan thật là màu trắng, còn màu xám là của gã trung niên. Không ngần ngại quả cầu xám và đỏ liền lao vào nhau cả hai bên liên tục lao vào một cách dữ dội sau thời gian dài quả cầu xám dần yếu thế, không chần chừ quả cầu đó liền lao vào nuốt lấy.

-KHÔNG......

Một giọng nói phát ra từ quả cầu xám. Sau đó quả cầu đỏ tiến lại gần quả cầu trắng . Nhìn thấy quả cầu trắng không có vẻ gì chống cự quả cầu đỏ liền nuốt vào. Một tiếng thì thầm vang lên.

-Cảm ơn cậu Alan.

Có vẽ đó chính là câu nói cuối cùng của Alan thật, cậu đã dao phó hết tất cả cho Alan lúc này.

Trong cơn mơ Alan tỉnh dậy. Một cơ thể mang kí ức của cả ba người, hít sâu một hơi Alan ổn định tinh thần. Cả quả cầu xám và quả cầu trắng đều là cùng một người một người là Alan quá khứ còn người kia là Alan tương lại hắn vì muốn cải mệnh của mình nên không từ thủ đoạn nào để giúp bản thân quá khứ đê trở về đoạt xác trở lại với thành tựu mạnh hơn. Lúc này Alan chợt thì thào trong miệng.

- Hum... lấy tên gì mới ngầu ta. Đúng rồi là Alan Nemesis.

Lúc này cậu mới từ từ bước ra ngoài, có vẽ mọi chuyện đã xửa lí xong. Cậu chậm rãi tiến về phía đập nước vừa tới nơi cậu thấy hàn loạt con Nosedeenians bị nhốt trong chiếc chậu cá thủy tinh, thấy Alan tiến lại gần Gwen và max chạy lại hỏi.

-Con (Anh ) có sao không?

Alan gật đầu cười đáp.

-Vâng, không sao ạ.

Max nói tiếp.

-Vậy thì tốt nhưng con cần nghỉ ngơi thêm đấy Alan à.

Cậu gật đầu, sau đó Ben, Max và Gwen liền đi giúp người trong thị trấn dựng lại đồ đạc. Alan lúc này cầm ra chiếc nón sử dụng lực lượng của chiếc nón cậu liền rút ra ba con trong số hàng loạt, với sức mạnh của chiếc mũ cậu nén cả ba con lại thành 3 viên pin nhỏ rồi nhét vào một lọ thủy tinh rời đi trong lúc không ai thấy.

Không lâu sau đó lão thị trưởng dẫn 4 người tới một nơi ở đó có một chiếc màng đang che phủ thứ gì đó. Lão thị trưởng mở lời.

-Rất cám ơn vì đã giúp chúng tôi.

Max đáp lại

-Tôi hi vọng rắc rối lần này sẽ không gây cản trở gì cho SparksVille.

Lão trả lời bằng một giọng hời hợt.

-Cứ coi đây là một bước tiến lớn, nhiều người sẽ biết chổ này hơn vì thứ này sẽ thu hút rất đông khách.

Vừa nói lão vừa kéo tấm màng ra, bên trong là một chiếc bóng đèn khổng lồ, nếu nhìn kỉ ta có thể nhìn thấy được hàng loạt con Nosedeenians đang ỏ trong.

-Bóng đèn lớn nhất thế giới và đảm bảo sáng nhất.

Trong lúc Ben và Gwen đang chăm chú xem thì lão đưa mặt lại gần.

-Miễng là những người khách chịu làm theo biển báo.

Nhìn biển báo Ben đọc to lên.

-Dành cho các trường hợp khẩn cấp không được làm bể kiến.

Đọc tới đây cả bốn người đều hết hứng thú liền bước về phía xe. Vừa đi Ben thở dài.

-Hơi..con nghỉ là con sẽ thôi quậy phá một thời gian.

Max quay lại nhắc nhở Ben.

-Bất cứ trò nào cũng phải đúng lúc và đúng nơi thì mới hay.

Cậu nhìn Max xong mở cửa ra, không biết từ đâu một cái xô nước rơi xuống làm cho Ben bị ướt hết.

Max đưa mặt lại gần cười nói.

-Vui đúng kiểu thì phải như thế này. hahaha... đặc biệt là trò đó không phải do mình bày ra.

Bạn đang đọc Ben10 Vũ trụ hậu cung sáng tác bởi Thousand_Doll
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thousand_Doll
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 149

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.