Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cứu Giúp Anh Lâm

Phiên bản Dịch · 1704 chữ

Theo giờ Bắc Kinh, ngày 15 tháng 8 năm 2019: Một ngày thứ 5 bình thường.

Chuyến bay Red - Eye CA 975 khởi hành từ Bắc Kinh lúc 7:00 giờ, hạ cánh tại sân bay Changi trễ 30 phút.

Singapore Airlines SQ317 khởi hành từ London lúc 7:00 giờ, hạ cánh tại sân bay Changi sớm 30 phút.

Mới vừa xuống máy bay, cái nóng ở Singapore vào tháng 8 thật khó chịu, mọi người liền nhịn không được cởi áo khoác màu đen mặc trên người.

Áo sơ mi sọc trắng xanh rộng thùng thình, quần jean rách, giày trắng, ba lô, tóc dài giấu trong mũ bóng chày. Dáng người thì y như tờ giấy, ba không: Không ngực, không eo, không mông kết hợp với chiều cao 173cm, nhìn sau lưng y như một tiểu thịt tươi đầy năng động. Thời gian còn sớm mà bạn thân vẫn chưa tới đón, nên cô ngồi đợi trên ghế sofa ở Starbucks tại sân bay để giết thời gian.

Đột nhiên, một thân ảnh cao gầy tiến lại gần, thuận tay nắm lên áo khoác đen trên ghế sofa, anh ta thông qua khẩu trang, nói một câu tiếng Anh xin nhờ giúp đỡ.

“Huynh đệ, giúp tôi với. Cho tôi ở chỗ này tránh né một chút, tôi không phải người xấu”.

Cô có chút khẩn trương, nhưng ánh mắt của anh ta khiến cho cô tin tưởng. Cô đưa cái áo khoác giúp anh và cởi mũ của mình xuống đội lên đầu anh ta.

Trong nháy mắt, mái tóc của cô tản mác rơi xuống, anh mới phát hiện hóa ra cô không phải là huynh – đệ, cô là một nữ..... sinh.

Thật sự là lúng túng. Che dấu đúng là không tồi!!

Bên ngoài, có một vài thanh niên trông như nhà báo cằn nhằn chạy luộc qua.

"Anh là người Trung Quốc à?" Cô hỏi anh.

"Cảm ơn cô đã giúp tôi giải nguy. Xin chào, tôi là Lâm Thân". Anh tưởng rằng cô sẽ quen thuộc cái tên này.

"Xin chào, anh Lâm. Bọn họ vì cái gì đuổi theo anh?" Cô rất tò mò.

Anh ngập ngừng vài giây, đang suy nghĩ làm thế nào trả lời câu hỏi của cô thì...

"Ồ, tôi không muốn biết nữa, anh không cần bận tâm". Cô cảm thấy chính mình rất nhiều chuyện.

"Ha, không bận tâm không bận tâm, thực ra bọn họ là đòi nợ, cô vừa rồi giúp kẻ xấu...." Hắn trêu chọc cô.

"Cô cũng là người Trung Quốc phải không? Tôi vừa rồi còn cho rằng cô là nam sinh...." Anh thực áy náy nhìn cô.

"Nam sinh là có thể giúp kẻ xấu sao?" Cô trêu ghẹo nói.

"Tôi tên Vu Trúc, Trúc trong cây trúc, con gái Bắc Kinh, vì ở Anh đang trong dịp nghỉ hè nên về đây tìm bạn chơi vài ngày sau đó trở về Bắc Kinh".

Nguyên lai cô mới từ nước ngoài trở về, anh nhìn cô nhóc trước mặt, "Trúc trong cây trúc, cô không phải là vì gọi "Trúc" nên bộ dạng mới gầy như vậy, hay là vì gầy cho nên mới gọi là "Trúc" nhỉ...." không biết vì cái gì, anh luôn luôn cao lãnh, giờ phút này lại cùng một cô nhóc không hề cố kỵ mà nổi hứng trêu đùa giống như một người bạn cũ.

"Tôi hối hận khi đã cứu anh Lâm rồi!" Cô làm một cái mặt quỷ.

"Bạn của cô có đến đón không? Một đứa trẻ đi du lịch một mình không an toàn, có muốn hay không tôi hộ tống một đoạn?" Hắn không đứng đắn mà nói ra lời rất nghiêm chỉnh.

"Bạn thân của tôi sắp đến rồi, anh là một người trốn nợ, đi theo anh mới không an toàn! Có muốn hay không tôi đem mũ và áo khoác cho anh mượn nhé..."

Cô và hắn cứ như vậy cười đùa, trong mắt cô, cái người gọi là Lâm Thân ở trước mắt này chỉ là một anh Lâm mà thôi, không có thân phận khác cùng hào quang, và trong mắt anh, cô cũng chỉ là cô nhóc, đơn giản, cởi mở, không quái đản, vui vẻ mà thân thiện.

"Bạn thân tôi cùng chồng cô ấy đến rồi, chính là ở kia, cái người vẫy tay". Cô trên lưng đeo balo, chuẩn bị nói với anh lời tạm biệt.

"Tôi tiễn cô đến đó đi". Anh kéo hành lý của cô, cùng nhau hướng về phía đó.

"Đây là bạn thân của tôi - Thiến Thiến, còn đây là lão công đẹp trai của cô ấy - Trần Nhiên, bọn họ đều là sinh viên trao đổi đến Singapore để học tập, hiện tại đã định cư rồi. Mấy ngày này tôi sẽ ở tại nhà của bọn họ".

"Đây là người tớ vừa mới cứu giúp, đến Singapore để trốn nợ - anh Lâm....."

Vu Trúc giới thiệu hai bên với nhau.

"Cái này, anh Lâm này, cái gì mà trốn nợ a? Cậu thật sự không biết anh ta sao?" Thiến Thiến kinh ngạc trợn tròn con mắt.

"Tôi cũng không mắc nợ tiền của cô đi, sao nhìn thấy tôi lại kinh ngạc như vậy!" Lâm Thân đối Thiến Thiến chớp mắt vài cái, ám chỉ cô đừng vạch trần.

"Kia, anh Lâm muốn hay không ngồi xe của chúng tôi tránh sự truy đuổi của bọn đòi nợ nhỉ, xe mặc dù nhỏ nhưng bảo đảm an toàn". Trần Nhiên rất nhiệt tình.

"Anh Lâm, Cá Cá của chúng tôi là học kiến trúc, bình thường chỉ vẽ vời, cuối tuần lại đi công trường, giống như một đứa nhỏ giản đơn, anh hay là theo chúng tôi đi đoạn đường, giúp này đứa nhỏ xem xét một chút tôi có phải hay không là bạn thân, tránh bị người xấu lừa gạt". Thiến Thiến có ý kéo Lâm Thân lên xe.

"Bạn gọi cô ấy là Cách Cách? Hay Cá Cá?” Lâm Thân hỏi.

"Cô ấy gọi là Vu Trúc, từ nhỏ đã gầy giống như thân trúc, vóc dáng thì cao nhưng không có thịt, chúng tôi liền đem chữ Trúc phân thành làm hai nên thành chữ "Cá", trực tiếp gọi cô ấy là Cá Cá" Thiến Thiến hướng Lâm Thân bày tỏ.

Lâm Thân ho khan cười trộm: "Bạn học Cá Cá, đồng ý cho tôi quá giang không?"

"Tôi cũng là khách, chủ xe đã định như vậy rồi tôi không có quyền lên tiếng! Còn có a, chỉ có người quen thuộc tôi, mới có thể gọi tôi là "Cá Cá" nhé!" Cá Cá mặc kệ người khác, cầm lấy balo lên xe.

"Vậy tôi liền lên xe, bạn học Cá Cá." Lâm Thân cất bước leo lên xe Trần Nhiên, ngồi ở bên cạnh Cá Cá.

"Anh Lâm, nơi anh ở có an toàn không? Sẽ không bị bọn đòi nợ lần theo dấu vết chứ?" Thiến Thiến dò hỏi Lâm Thân.

"Không sao, đó là một căn hộ riêng mà người bạn tốt của tôi đã giúp tôi sắp xếp, người ngoài sẽ không nghĩ ra nơi đó." Lâm Thân giải thích.

"Các người cũng thật vất vả, hết thảy đều phơi bày ra bên ngoài, không gian thuộc về chính mình hầu như đều không có." Trần Nhiên vừa lái xe vừa nói.

"Cũng không phải hoàn toàn không có không gian, ở trước mặt Cá Cá tôi có thể hưởng thụ "anh Lâm" không gian của chính mình." Lâm Thân mân môi mỉm cười thoải mái.

"Này, tôi có cảm giác hình như ba người đều quen biết nhau, đang diễn trò cho tôi xem...." Cá Cá chớp mắt đánh giá ba người bọn họ.

Lâm Thân, Thiến Thiến và Trần Nhiên nhịn không được nở nụ cười.

Chiếc xe chạy đến đối diện tòa nhà chung cư gần khu Chinatown, Trần Nhiên nói cho Lâm Thân đây là chỗ ở của bọn họ, hỏi ý Lâm Thân có muốn lên ngồi chơi không. Có lẽ là sợ phá vỡ bầu không khí tốt đẹp này, cũng có thể là bởi vì gấp gáp vẫn chưa có chuẩn bị quà, Lâm Thân từ chối lời mời.

Trần Nhiên không yên tâm để Lâm Thân đi Taxi, nên hỏi Lâm Thân địa chỉ nhà riêng ở gần khu Sentosa, kiên trì tiễn anh.

Thiến Thiến cùng Cá Cá xuống xe, Lâm Thân đứng dậy hỗ trợ đem vali xuống.

"Cá cá, cảm ơn cô hôm nay đã cứu giúp, rất vui được biết cô, tôi ba ngày sau trở lại Bắc Kinh, cô chơi đến ngày nào thì quay lại, chúng ta còn có thể gặp nhau không?" Lâm Thân nhìn Cá Cá cũng không biết nên nói cái gì...

"Nào nào nào, ngàn năm mới có một cơ hội như thế này, em có thể cùng anh Lâm thêm wechat, em hiện tại chính là người đại diện của Cá Cá, muốn gặp thì cần phải hẹn trước với em!" Thiến Thiến lập tức lấy ra điện thoại, mở mã QR của wechat.

"Hơ hơ hơ, người nào đó dám làm trò trước mặt chồng à, dùng Cá Cá làm chiêu bài cùng nam thần thêm wechat hả!" Trần Nhiên cắn răng nhìn Thiến Thiến.

"Anh đừng đen tối như vậy á, không cần suy nghĩ nhiều, Trần Nhiên mới là nam thần, Lâm Thân chỉ là thần tượng, thần tượng mà thôi." Thiến Thiến tay nắm điện thoại.

"Cái gì thần tượng?! Tỉnh lại chút đi, anh ta là bị chủ nợ đuổi đến cửa, Trần Nhiên đẹp trai như vậy, ngươi còn hoa tâm!" Cá Cá ghét bỏ nói.

"Đứa nhỏ ngươi không hiểu à, có phải ngươi vẽ đến choáng váng rồi không, 95 mà như bà cụ 60, có mắt mà không nhìn thấy được Lâm Thân!” Thiến Thiến tháo kính mát của mình xuống đeo lên trên mũi của Cá Cá.

Lâm Thân thấy câu chuyện càng nói càng lộ, ngay lập tức lên xe chuẩn bị rời đi, Cá Cá và Thiến Thiến vẫy tay tạm biệt Lâm Thân.

Bạn đang đọc Bên Bờ Biển, Tìm Thấy Em! của Vu Cá Cá
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi moka1205
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.