Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tình nghĩa vợ chồng

Tiểu thuyết gốc · 2459 chữ

Đường lên núi đúng là không khó đi, đều là đường bậc thang cả. Thi thoảng giữa lưng chừng núi sẽ có điểm dừng chân cắm trại. Các điểm cắm trại này đều sẽ được bán vé thuê cắm trại từ dưới chân núi. Một khu cắm trại sẽ bao gồm 3 4 nhóm dựng lều nấu nướng, khu vực cho 15 người trở lên. Tuy nhiên nhóm leo núi của Kha Bác Văn lại đi lên cao hơn, như vậy buổi tối sẽ lạnh hơn, có sương đêm ướt và có thể sẽ có mưa nữa. Nhưng thời tiết hôm qua rất đẹp: trời nắng vàng rực rỡ ban ngày, buổi tối đến trời quang, lên đây cắm trại có thể ngắm một trời ngàn sao. Khu vực cắm trại này có giá cao hơn khu bên dưới – vốn được dành cho các gia đình có con nhỏ. Do đó khá ít người thuê chỗ cắm trại trên cao này, một khu đất có thể chia cho 2 nhóm cắm trại, dành cho 10 người sinh hoạt. Cảnh sát nói đêm đó chỉ có nhóm cắm trại của Kha Bác Văn lên đây thôi.

Từ khu cắm trại đông đúc bên dưới đến khu cắm trại bên trên mất khoảng 1 tiếng leo núi – đó là với bọn người ít vận động như Anna và Boom. Còn Tư Vũ và Nam Y cũng giống Kha Bác Văn: tuần tập gym đều đặn, có khi còn rủ nhau đi bơi. Kha Giai Ý chỉ tập đúng một môn thể thao duy nhất: chạy bộ - theo thói quen từ bé chạy bộ buổi sáng với cha mẹ. Hân Nghiên thì do chạy lấy tài liệu, chạy deadline quá nhiều nên vụ leo núi này không làm khó được cô.

Đó là so sánh người ít vận động, người vận động đều đặn đều có thể leo núi này dễ dàng. Vậy tại sao người leo núi định kỳ như Kha Bác Văn lại bị lạc được?

Trong lòng Kha Giai Ý đã nhen nhóm bất an và lo: không lẽ vấn đề từ đám bạn kia?

Mặc dù Kha Giai Ý muốn ở lại tìm kiếm thêm. Nhưng thực sự mọi người đều vất vả đu dây treo mình xuống vách đã để tìm kiếm, thế nên dẫu có ở lại cũng chẳng giúp được gì. Khi cô đi xuống núi thì Huyền Minh đã ở phía dưới chờ cô. Trông anh cũng phờ phạc mệt mỏi không kém. Giai Ý hơi ngạc nhiên hỏi:

“Anh đến đây ngay sao?”

“Anh rể mất tích, không lẽ anh không nên đến?”

Nhưng chúng ta đâu phải kiểu vợ chồng đó? – Giai Ý nghĩ trong đầu, Huyền Minh cũng nhận ra suy nghĩ của cô nên nhanh chóng quay sang hỏi cảnh sát.

“Tôi có để lại thông tin liên lạc, nếu có thông tin gì mong các anh hãy báo ngay cho chúng tôi.”

“Chắc chắn rồi. Người nhà hãy cứ về nghỉ ngơi trước, cả các cô cậu nữa” – cảnh sát trưởng nói với đám bạn của Kha Bác Văn –“Dù sao cũng tối rồi, chúng tôi sẽ cố gắng tìm cậu ấy sớm nhất có thể, có lẽ là ngày mai.”

Kha Giai Ý và Huyền Minh ra xe về trước, đám bạn của Bác Văn đi ra bãi đỗ xe phía sau. Tư Vũ hỏi mọi người:

“Sao lúc nãy cậu ta lại gọi là “anh rể” nhỉ? Kha Giai Ý kết hôn rồi sao?”

“Không biết nữa, nhưng nhìn con bé ăn mặc như thế, còn có thư ký và chồng… có vẻ không phải sinh viên nghèo như Bác Văn nói?” – Nam Y cũng thắc mắc

“Đúng vậy, Bác Văn nói em gái phải du học ở Mỹ nên thiếu tiền, có việc gì nhỏ như chụp ảnh tạp chí, pr sản phẩm hay đóng vai khách mời cậu ấy đều tham gia mà? Mọi người còn nói cậu ấy dễ dàng đóng vai phụ như vậy sẽ không được lên nam chính”

“Nhưng mà… cậu ấy còn cho mình vay tiền đấy”- Anna nói nhỏ

Mọi người đều quay ra sau nhìn cô:

“Vay tiền? Kha Bác Văn có tiền cho cậu vay sao?”

“1 triệu lận!”- Anna nói nhỏ

“Sao cậu ấy có tận 1 triệu?”- ai cũng bất ngờ trước tin này

“Lúc con gái mình bị mổ ý, mình đi vay khắp nơi mà không đủ tiền. Các cậu cũng không có mà. Nhưng bỗng Bác Văn đến thanh toán hết viện phí. Cậu ấy nói em gái đi du học ở Mỹ có học bổng gửi về tiết kiệm xây sửa nhà. Đợi em gái về mới sửa nên lấy ra cho mình vay trước. Khi nào có tiền trả em gái thì trả”

Mọi người đều bất ngờ trước thông tin này. Nam Y lại lên tiếng:

“Thế mà mình tưởng mỗi mình mình vay cậu ấy tiền…”

“Lại cả cậu nữa?”- Boom vỗ vào vai cậu ta cái Tét –“Cậu đâu có thiếu tiền? Cậu luôn nói cậu giàu nhất cái nhóm này mà?”

“Nhưng các cậu đều biết Tư Vũ mới là người giàu nhất. Tớ chỉ trêu thế thôi. Tớ tỏ vẻ giàu thôi… Con xe ô tô thể thao tớ mới mua ý… là Bác Văn cho vay đó.”

“Bao nhiêu?”- Boom hỏi

“Hồi đó là một triệu rưỡi…”

“Cậu mua ô tô mất triệu rưỡi?”- Anna quay sang nhìn con ô tô thể thao màu đỏ trong khu đỗ xe. Nó còn đắt hơn tiền viện phí của con cô nữa.

“Thực ra là 2 triệu đó… xe sang mà…”

“2 triệu!!!”- Boom lại đánh thêm một phát nữa vào tay cậu ta –“Không có tiền mà còn bày đặt vay mượn!!! Xe 2 triệu mà đi vay 1 triệu rưỡi. Cậu điên rồi à?”

“Vì là Bác Văn cho vay nên mình mới vay chứ”- Nam Y vừa xoa xoa tay vừa đi lùi về phía sau –“Tớ cần xây dựng hình tượng giàu có, thể hiện với người ta mình cũng là diễn viên nổi tiếng kiếm được tiền. Như thế các nhãn hàng cao cấp, vai diễn công tử mới về tay chứ. Mà đúng là mua xe xong tớ cũng được nhiều hợp đồng quảng cáo hơn mà. Tớ cũng trả nợ được 1 nửa cho cậu ấy rồi.”

“Xem ra có những điều về Bác Văn mà chúng ta không biết”- Tư Vũ khẽ nói

Mọi người lại trở nên lặng lẽ trước câu nói của cậu. Anna bỗng ngẩng lên hỏi

“Vậy… liệu có phải Bác Văn với Giai Ý cũng thân thiết hơn chúng ta nghĩ không?”

“Nếu vậy thật thì hẳn con bé đau lòng lắm đấy.”

---

Ở trên ô tô, Giai Ý mệt mỏi nhìn ra ngoài cửa sổ ô tô, tay nắm chặt điện thoại, hy vọng sẽ có tin tức gọi đến nói rằng đã tìm thấy anh trai cô bình an. Huyền Minh ở bên cạnh nắm nhẹ tay cô:

“Sẽ sớm tìm thấy anh ấy thôi. Bác Văn sẽ không có chuyện gì đâu.”

Giai Ý khẽ rút tay ra khỏi tay anh rồi nghiêng người né ra gần cửa hơn. Cô chỉ đáp lại một câu khách sáo:

“Cám ơn”

Huyền Minh cũng mệt mỏi không kém, gặp chuyện này còn thêm phần có chút bực mình. Nhưng anh vẫn có nhẫn nhịn:

“Chút nữa về nhà em nghỉ ngơi đi. Tôi sẽ gọi cho ngài Đại tướng để ngài ấy chú ý đến vụ án này và điều động thêm người.”

Kha Giai Ý gật gật đầu:

“Làm phiền anh gọi điện thoại giúp tôi. Sau đó anh không cần phải đến hiện trường nữa đâu. Tôi sẽ lo liệu việc này.”

“Kha Giai Ý, em là vợ tôi đấy”

Khóe miệng Kha Giai Ý hơi giật giật, cô quay mặt ra ngoài nhưng vẫn đáp lời anh:

“Tôi nhớ rất rõ anh từng nói anh trai tôi không đủ đẹp trai, không đủ mạnh mẽ, chân còn bị tật, lại còn không nhiều tiền. Không thể làm nam chính được.”

Rồi Kha Giai Ý quay lại nhìn thẳng vào mặt anh:

“Anh còn nói tôi kiếm được nhiều tiền như vậy sao không mua vai diễn cho anh mình mà, anh quên à? Anh đâu có quý gì cả tôi lẫn anh tôi? Thế nên đừng ra vẻ quan tâm nữa, tôi không cần!”

Huyền Minh nhìn Kha Giai Ý như con nhím xù lông, thu mình về một góc xe, anh vừa xót xa vừa hối hận. Ai bảo anh trước kia không coi người ta ra gì chứ?

Huyền Minh và Kha Giai Ý kết hôn từ 5 năm trước, khi đó cô 20 tuổi còn anh 23. Vụ kết hôn này là chủ ý từ mẹ anh. Bà và mẹ Kha Giai Ý là bạn bè cấp 3, anh và Giai Ý cũng có biết đến nhau qua mấy dịp lễ tết, nhưng chẳng ai quan tâm tới ai cả. Thế rồi gia đình Kha Giai Ý gặp nạn, mẹ anh đã đứng ra lo liệu đám tang thay cho Giai Ý vì cô mới chỉ 15 tuổi, anh trai Bác Văn lại ở nước ngoài không về được. Mặc dù hồi đó không có cảm tình gì với Giai Ý, nhưng Huyền Minh vẫn nhớ hình ảnh cô nữ sinh bé nhỏ mặc đồ tang ngồi trong sảnh đường một mình. Bên cạnh là quan tài của cha mẹ, ông bà ở quê cùng họ hàng chưa kịp lên. Khi đồng nghiệp và người quen của bố mẹ đến viếng, Kha Giai Yến lại đứng lên cúi chào họ, trông đến là chật vật.

Thế rồi mẹ Huyền Minh quyết định sẽ nhận cô làm con dâu! Đúng vậy, là con dâu chứ không phải con gái nuôi. Bà nói với bọn họ rằng gia đình 2 bên đã đồng ý hứa hôn cho hai đứa, nhưng định chờ đến khi Giai Ý đủ 18 tuổi thì mới làm lễ xem mắt ra mặt thật sự. Huyền Minh đương nhiên không đồng ý. Anh ghét nhất là loại con gái nhạt nhẽo chỉ biết học học học, tỏ vẻ mình học thức hơn người để được ích gì? Kha Giai Ý cũng không muốn, nhưng mẹ anh đã nói rằng:

“Đó là ý nguyện trước khi chết của mẹ con với bác. Chẳng lẽ con không muốn làm theo ý nguyện này sao? Có bác ở đây chăm sóc con thay mẹ, chắc chắn mẹ con cũng yên lòng.”

Kha Giai Ý mệt mỏi nửa đồng ý nửa không, Huyền Minh thì không thể cãi được mẹ. Thế là năm cô 20 tuổi bọn họ đính hôn. Vì Kha Giai Ý còn muốn du học ở Mỹ nên không tổ chức đám cưới linh đình, chỉ làm một bữa tiệc đính hôn nhỏ tại nhà hàng 5* trên tầng thượng khách sạn.

Tuy kết hôn với nhau nhưng mỗi người ở một nơi, Kha Giai Ý ở một căn chung cư riêng, còn Huyền Minh cũng ở biệt thự cách xa đó một vòng thành phố. Có lần mẹ anh nói sẽ đến thăm nhà 2 người, thành ra Kha Giai Ý phải qua nhà anh vờ như họ sống chung. Lúc cô đến nơi, bạn gái anh vẫn đang ở trong nhà – cũng đang thu dọn đồ đạc để rời đi. Giai Ý quan sát cô để đồ ở đâu thì chốc nữa sẽ để đồ của mình vào đó, tránh xê dịch đồ của Huyền Minh. Nhưng Huyền Minh lại cho rằng cô đang ghen tị với bạn gái mình, đúng lúc này tivi lại phát đoạn phim có sự góp mặt của Bác Văn trong vai phản diện. Anh vừa xem tivi vừa nói:

“Ồ nhìn xem ai này Giai Ý? Không phải là anh cô sao? Ra xem đi?”

Kha Giai Ý thực sự đi ra chỗ ghế sô pha để xem tivi, trên màn hình là Bác Văn đang vào vai ngụy quân tử, tỏ vẻ tốt bụng đạo mạo nhưng thực tế đang tính kế hại nam chính.

“Chà, trên mạng xã hội người ta ghét nhân vật này lắm đấy. Cái kiểu người tỏ vẻ tốt đẹp nhưng bên trong thì ghen tị, ngấm ngầm tính kế người khác. Tham vọng thứ không phải là của mình.”

Kha Giai Ý nghe được nửa cầu thì hiểu anh ta đang nhắm vào mình. Cô sao? Tỏ vẻ tốt đẹp nhưng ghen tị với người khác? Ghen tị với ai? Kha Giai Ý nhìn sang cô bạn gái của Huyền Minh đang vui vẻ xếp đồ trong phòng ngủ - ghen tị với cô ta chắc? Rồi cô nhìn Huyền Minh đầy khó hiểu: Anh ta bị ảo tưởng à?

“Ý anh đang nói cái gì vậy?”

“Tôi đang nói nhân vật của anh cô thôi” – Huyền Minh nhún vai –“Ê nhưng mà, Bác Văn thật ra cũng đẹp trai đấy chứ? Tuy không đủ đẹp để làm nam chính, cũng không đủ mạnh mẽ phong trần để vào mấy vai hổ báo, chân anh ấy còn bị thương nhỉ? Nhưng cô mua cho anh ta một vai nam chính cũng được mà? Mấy vai giám đốc tổng tài không cần hoạt động nhiều ý?”

Khi đó, Huyền Minh đã nói một câu chí mạng như thế này:

“Nhân lúc còn ở nhà tôi còn kiếm được nhiều tiền, thì đầu tư cho anh trai cô đi? Người thân duy nhất của cô còn gì?”

Chà, đúng là khi ghét nhau thì bao nhiêu thâm độc cay nghiệt người ta đều có thể nói ra được hết. Khi đó Kha Giai Ý đã phản ứng thế nào nhỉ? Cô không ngạc nhiên, không ngại ngùng hay chua xót, chỉ lạnh lùng vô cảm nhìn lên tivi:

“Tiền tôi kiếm được sao phải chia cho anh ta chứ?”

Bạn gái của Huyền Minh đang gấp quần áo trên giường cũng giật mình nhìn Kha Giai Ý, vẻ mặt của cô vẫn vô cảm như thế nhìn điện thoại rồi quay sang hỏi:

“Cô xong chưa? Tôi cần xếp đồ vào để mẹ không nghi ngờ”

Lúc đó Huyền Minh đã nghĩ: quả nhiên là đồ vô cảm. Chắc cô ta đang tức điên nhưng phải cố nhịn đấy! Còn phải lấy lòng mẹ mình mà, đúng là đồ tâm cơ!

Nhưng giờ đây bị Kha Giai Ý đem từng câu từng chữ anh nói ra ném lại vào mặt, Huyền Minh hối hận vô cùng. Tự mình gây nghiệp đúng là không thể sống tốt.

Bạn đang đọc Begin Again - Làm lại từ đầu sáng tác bởi Rima12
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Rima12
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.