Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nói Sao Làm Vậy

Phiên bản Dịch · 1292 chữ

Ngôn Linh Thuật.

Giang Lan nhìn kỹ, phát hiện Ngôn Linh Thuật này quả thật không tính là thuật pháp lợi hại gì.

Ngôn Linh Thuật, là sức mạnh thuộc về ngôn ngữ.

Một phiên bản tương tự của “mô phỏng với nói sao thì làm vậy”.

Ví dụ, như nói với tảng đá "Đứng lên" thì tảng đá sẽ bay.

Có điều sẽ dùng tu vi gia trì ngôn ngữ.

Cần một cái bí quyết nhỏ đặc biệt.

Những việc mà trong khả năng mình làm được, có thể biến thành ngôn ngữ để kiểm soát.

Nếu quá phức tạp cũng không thể.

Ví dụ như càng nhiều từ thì càng không được, tóm gọn càng đơn giản càng tốt.

"Cũng có chút lòng thành."

Giang Lan đọc xong toàn bộ thuật pháp này, hắn liền bắt đầu học thử.

Ngôn Linh Thuật này tuy rằng trông thì vô dụng, nhưng phối hợp với Nhất Diệp Chướng Nhãn, có thể làm cho người ta lầm tưởng là nói như thế nào thì làm như thế đó.

Cho dù tiên nhân chưa chắc có thể nói sao làm vậy được.

"Phải học, sẽ có lúc cần dùng đến."

Giang Lan im lặng lẩm bẩm.

Có nhiều thứ hắn sẽ học và cũng có nhiều thứ hắn sẽ không học.

Dựa trên tiêu chí là nó sẽ hữu ích và không phí thời gian.

Bởi vì lúc trước có sự trợ giúp của Đạo Tàng, cho nên hắn học rất nhanh.

Nếu như cái này quá lãng phí thời gian hoặc không có quan trọng thì hắn sẽ không học.

Có nhiều thời gian thì nên chú trọng vào việc tu luyện.

Đấy mới là chân lí của hắn.

...

Thời gian trôi qua rất nhanh, khi Giang Lan mở mắt ra, trời đã sáng.

Hắn nhìn về phía trước, sương mù không có một dấu hiệu nào biến mất.

Lúc này, Giang Lan vươn nhẹ cánh tay ra, phất phất, một giọng nói đầy bình tĩnh phát ra:

"Tán."

Giang Lan vừa dứt lời, thì một tiếng hô tùy theo mà xuất hiện.

Hô!

Sương mù trực tiếp bị chia cắt.

Rất khó để thấy được tung tích của lực lượng.

Phảng phất chỉ cần một câu nói là có thể làm cho sương mù tản ra.

Chỉ có điều sương mù vừa bị chia cắt hồi nãy, lại nhanh chóng bị lấp đầy.

Có lẽ sương mù quá dày đặc, nên làm theo cách này cũng vô dụng.

Nhìn xem hết thảy, Giang Lan không để ý nhiều, mà lấy bình nhỏ trận pháp của hắn ra.

"Nếu đem cả hai kết hợp lại, không biết có hiệu quả hay không."

Ý tưởng vừa lóe lên, Giang Lan lập tức bắt đầu khởi động lực lượng của trận pháp, sau đó dung nhập vào Ngôn Linh Thuật.

m thanh nhẹ nhàng lại một lần nữa vang lên:

"Tán."

Hô!

Lúc này tốc độ sương mù tản ra rất nhanh, phạm vi cũng lớn hơn rất nhiều.

Giang Lan nhìn một lúc lâu, phát hiện sương mù chỉ chậm rãi khép lại, muốn hoàn toàn khép lại cần không ít thời gian.

"Ngược lại rất hữu dụng, chắc hẳn vị Ngao sư tỷ kia cũng làm như vậy."

Hắn có thể nghĩ đến, như vậy người khác tự nhiên cũng có thể nghĩ đến, có lẽ từ lúc mà hắn dạy đối phương tiểu trận pháp ấy, đối phương cũng đã liên tưởng đến.

Không có ai là ngu ngốc cả.

Giang Lan không nghĩ nhiều, nếu Ngôn Linh Thuật đã học không sai biệt lắm, như vậy việc tiếp theo là nên tu luyện.

Nhưng nếu tu luyện ở chỗ này, hắn không yên tâm, lỡ đâu có người trở lại thì sao.

Nếu nhìn thấy khí tức lực lượng tu luyện của hắn không giống như Luyện Khí cảnh, vậy sẽ là một chuyện phiền toái.

Oành!!

Ngay khi Giang Lan đang do dự có nên đổi chỗ khác không.

Thì trong núi đột nhiên truyền đến tiếng nổ vang, hơn nữa còn có lực lượng cường đại ba động.

Sương mù cuồn cuộn.

Keng!

Đột nhiên, phía ngoài vòng tròn bao bộc Giang Lan phát sáng.

Lực lượng khí tức này trực tiếp kích hoạt lá chắn phòng ngự mà Ngao Long Vũ lưu lại.

Tiếp đó, tất cả khí tức đều bị ngăn cách ra bên ngoài.

Giang Lan thấy vậy liền không tu luyện nữa, trực tiếp đứng lên .

Rất nhanh khí tức liền tĩnh lặng lại.

"Rất mạnh, ít nhất là Kim Đan."

"Không biết có quan hệ gì với cái tên Tân Giác kia hay không."

Ngao!

Ngao ngao!

Rống!!!

Từng tiếng rống của Yêu Thú truyền ra.

Kinh thiên động địa.

"Thú triều ư?"

Thú triều không phải là một chuyện bình thường, bởi vì trong đó có Yêu Thú mạnh.

Khi đó sẽ là một thảm họa.

Hắn đã đọc những điều này từ trong các thư tịch được cất ở Đệ Cửu Phong.

Những nơi thú triều đi qua, căn bản không còn một ngọn cỏ.

Qua đó.

Đã ít nhiều thấy được Yêu tộc đáng sợ bao nhiêu.

Nếu đúng là thú triều, hắn không thể ở tại nơi này nữa, một là nghĩ biện pháp rời đi, hai là nghĩ biện pháp giải quyết thú triều.

Giang Lan trước tiên sẽ lựa chọn rời đi.

Nhưng...

Không có ai nói cho hắn rời đi bằng cách nào.

“ Được rồi, trước tiên xem tình hình cái đã. Nếu thật sự nguy hiểm thì nghĩ cách chờ đợi cho đến khi cứu viện chạy tới. ”

Nghĩ như vậy, Giang Lan định rời khỏi chỗ cũ, đi ra ngoài xem tình huống.

Chỉ là vừa mới bước chân, hắn liền cảm giác đang bị ai đó nhìn chăm chú.

"Lại xuất hiện sao?"

Trong nháy mắt hiểu được cái ánh mắt này đang muốn làm gì, Giang Lan liền bỏ đi suy nghĩ muốn rời đi.

Dù sao cũng phải xem tên này muốn làm gì đã.

.......

Sau khi có quyết định, Giang Lan lại một lần nữa ngồi xuống, bắt đầu tu luyện.

Tu luyện giống như hằng ngày.

Kéo dài đến tận đêm.

Trong lúc đó có bộc phát mấy lần lực lượng trùng kích, bất quá đều không có đánh tan cái vòng kia.

Thậm chí có dư ba trực tiếp trùng kích tới, vẫn là bị vòng tròn kia ngăn lại.

Tiếng gầm giận dữ của Yêu Thú truyền đến cũng thường xuyên hơn rất nhiều.

Nửa đường thậm chí xuất hiện tiếng Long ngâm.

Nhưng Giang Lan vẫn không nhúc nhích, cái người mà nhìn chằm chằm hắn chưa từng có rời đi.

Đối phương hẳn là đang chờ, có điều Giang Lan cũng đang chờ.

Chỉ chờ xem người nào không nhịn nổi trước.

Đêm!

Giang Lan cuối cùng cũng phát giác ra ánh mắt kia đã bắt đầu di chuyển.

Nó đi về phía của hắn.

"Rốt cuộc nhịn không được sao?"

Hắn thật sự rất tò mò, rốt cuộc là ai đang nhìn chằm chằm vào hắn, nhưng có một điều chắc chắn, là không phải vị Ngao sư tỷ kia.

Lúc trước, đối phương đã mượn nhờ sóng dư ba để che dấu, đã công kích qua nơi này một lần.

Chỉ có điều không tác dụng mà thôi.

Rất nhanh Giang Lan liền nghe được tiếng bước chân, rất nặng nề, giống như bị trọng thương.

Sau đó, một bóng người bắt đầu đi ra khỏi sương mù.

Trên người có sức mạnh ba động nhưng mà bộ dáng ấy trông rất suy yếu.

Điều này khiến Giang Lan rất hiếu kỳ.

Bạn đang đọc Bế Quan Ngàn Năm, Bạn Gái Dao Trì Mời Ta Rời Núi ( Dịch) của Phạ Lạt Đích Hồng Tiêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Domino123
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 64

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.