Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 9

Phiên bản Dịch · 1581 chữ

_Hừ! anh làm j` đâu mà em bảo anh làm mất tự do của em hả? chỉ là anh bốc thăm trúng chứ có phải do anh muốn đâu

Thế hả? _mắt nó sáng lênthế thì anh đổi người khác chơi với anh đi

_Thế sao được? nếu anh đã bốc trúng thì anh phải thực hiện chứ

_Anh chọn người khác thì có sao đâu

Không sao trăng gì hếtKen bỗng quát lên_tôi nói nhỏ nhẹ mà cô không nghe hả? cô quay lại với tôi

Tôi…tôithấy Ken bỗng dưng nổi đóa lên làm nó đâm…quíu._được rồi. đi thì đi

Ken đi trước, nó đi sau mà khuôn mặt trở nên buồn rười rười. hik! Đã hk muốn mà sao chạm mặt hoài zậy trời? bọn nó quay lại làm cả lớp ngạc nhiên:

-ủa? Linh sao hk nghỉ mà ra đi chi vậy?

-uk! Nghỉ đi cho khỏe

-…

-A`! Linh vì k muốn cả lớp mất vui nên đã hết đau và quay lạiKen lên tiếng rồi quya sang nóanh nói vậy đúng không Linh?

-À ừm!nó nói mà răng cứ nghiến kèn kẹtmình chỉ đau sơ sơ thôi. Với lại mấy bạn đnag chơi mà mình lại ở một mình thì chán chết. h` hết đau oiz_mỉm cười tươi rói dù trong lòng đang “dậy sóng”

-Ukm! Vậy tốt quá. Chúng ta bắt đầu thôilớp trưởng kêu lênluật chơi như sau: mỗi cặp sẽ dùng trán đưa từng trái táo thả vào trong rổ của mình. Aai được nhiều táo trong rổ là chiến thắng. còn về phần thưởng…mình xin để phần cuối cuộc choi mới được tiết lộ cho thêm phần hấp dẫn. rồi….h` thì…start………..

Trò chơi bắt đầu, trái táo được đặt vào trán 2 đưa tụi nó. Nó cảm nhận khoảng cách giũa nó và Ken rất gần, có thể nhận thấy hơi thở ấm nóng của Ken phả lên mặt nó. Dù không muốn nhưng nó phải công nhận là Ken rất ddwpj. Gương mặt góc cạnh đầy nam tính, da trắng, dôi môi đỏ mọng luôn nhếch lên đúng chất lãng tử, hàng lông mày rậm màu đen…tất cả đều toát lên vẻ quyến rũ. Hèn chi mà mấy đưa kon gái theo hắn như điếu đổ. Đến nó còn thích nữa là…nghĩ đến đây, nó bỗng đỏ mặt. ôi ôi! Nó đnag nghĩ cái jthế này?. Tên Ken nãy h mới lên tiếng:

-Nãy h` ngắm anh đủ chưa vậy zợ iu?

-Tôi…tôinó ấp úng đâm nổi quạuai là zợ iu của anh hở? ai bảo tôi đang ngắm anh

-Thế à?hắn nheo mắtzậy em tập trung đi. Sắp hết h` rồi. anh không muốn thua cuộc

-Tôi cũng có muốn đâu

ở bên kia, có 1 ánh mắt đang lạnh lẽo nhìn nó. Chàng Quân tuy cũng tham gia chơi nhưng ánh mắt không ngừng quan sát nó. Vân tuy cùng đội với Quân nhưng hắn chả liếc mắt nhìn nhỏ một cái, Vân rụt rè hỏi:

-Quân…Quân thích Linh à

Lúc này Quân mới giật mình thu ánh mắt mình lại và đối diện với Vân

-Cô đang nói cái quái j` thế?

-Đừng chối! nhìn mắt Quân là mình thấy ánh lên 2 chữ ganh tị liền hà_Vân buồn rầu đpá mà không dám ngước mặt lên

-A`…ừ! tôi thích cô ấy. nhưng cô ấy có vẻ như…rất hời hợt

Tuy đã bk kết quả là như vậy nhưng lòng Vân không ngừng buồn bã. Đúng là lúc đầu Vân chỉ thích Quân vì vẻ ngoài hào nhoáng. Nhưng lâu dần, càng tiếp xúc với Quân, Vân nhận ra rằng đằng sau cái vẻ ngoài lạnh lùng ấy là một trái tim nồng cháy khao khát yêu thương(đoạn này có hơi sến k nhẩy?) và dần dần thì Vân đã bị guvj hoàn toàn trước Quân rồi. nhưng càng thích, Vân càng đau đớn nhận ra người Quân thích k phải là Vân mà là Linhcô bạn thân chí cốt của mình. Mà cũng đúng thôi. Linh là một cô gái ngây thơ,thánh thiện đáng được mọi người yêu thương. Còn Vâncô chỉ là 1 nàng mắc bệnh “hám trai đẹp” chứ đâu có được như Linh. Tiếng hô của lớp trưởng khiến Vân thoát khỏi chùm suy nghĩ:

-5…4…3…2…1…hết h`. rồi đề nghị các đội dừng lại

Tất cả dừng lại, lớp trưởng đi đến từng rổ và đếm kết quả. Nó quệt mồ hôi trán. Ôi! Mệt chết đi được.lăn tăn chạy đến bên Vân, nó hỏi thăm:

-Mệt quá mày nhỉ! Tao hk ngờ là mệt z đó

-Hì_Vân cố nặn ra 1 nụ cưới thật tươi mà miệng méo xệch

-Éc! Mày làm sao z? sao cười mà miệng y như khóc z? có chuyện j` hả?

-Hk có gìVân xua taychỉ là tao hơi mệt nên cưới hk nổi

-Thế à? Thế mà làm tao lo muốn chết

Nhìn con bạn lo lắng , Vân thiệt là muốn ôm nó quá. Từ nhỏ Linh đã gặp nhiều chuyện đau đớn rồi, h nhỏ phải được hạnh phúc. Và Vân tin rằng Quân đủ khả năng đem lại hạnh phúc cho Linh…

Lớp trưởng công bố kết quả, đội thắng là đội của Hồng và Kiên.mọi người hồi hộp nghe công bố giải thưởng:

-Và…giải thưởng chính là…một phần quà vô cùng giá trị

-Trời ơi! Nhanh yk! Hồi hộp quá_mấy đứa giục

-Từ từ đã nào. Phần thưởng là…một tràng pháo tay của mọi người

-Trời_cả lớp gần như ngã ngửa. cái này gọi là giá trị ư?

-Hì hì_lớp trưỡng gai đầu gãi tai khi thấy ánh mắt hình viên đạn của mấy đứa bắn _các bạn đừng nhìn m thế chứ. Phần quà này rất giá trị …về mặt tinh thần mà đúng hk. Với lại giải thưởng có j` là quan trọng. quan trọng là lớp chúng ta hiểu nhau hơn là được oiz

Mấy đứa nghe nói cũng có lý nên đỡ bực mình phần nào, tản ra sinh hoạt văn nghệ. Phongbí thư của lớp cũng là một tên chơi guirta ổn nhất trong lớp phụ trách phần đệm đàn. Mới đầu là tiếng hát của nhỏ Vânsơn ca của lớp. chúng nó hòa vào âm điệu du dương của bài “my heart will go on”. Sau đó cả lớp cùng hòa nhịp theo bài “Hãy đến với con người Việt Nam tôi”. Bài đó cũng chính là bài dự thi văn nghệ của lớp nó. Nhớ lại mấy ngày â’y vui cực, là 1 kỉ niệm khó quên của lũ nó. Đêm càng khuya, mấy đứa càng “máu”, k đứa nào muốn về lều cả. chẳng mấy khi được cùng nhau thế này, ai mà muốn nủ chứ. Ngủ thì lúc nào chả được. còn ở cùng nhau thế này, có mấy khi…hơn nữa, tụi nó đều là học sinh 12 cả rồi. sắp chia tay cả rồi…

-E hèm…hkhông hát 1 m nữa, chúng ta hát song ca đi. Mấy cặp hồi nãy cùng song ca cho nó vui. Hen mấy bạn

-Nhất trí…._mấy đứa hào hứng la to

Chỉ khổ cho nó, nhìn sang Ken với ánh mắt cầu cứu hy vọng hắn giải quyết được j. ai pk caí j mà hát với chả hò cơ chứ. Hik!

-Còn đứng đó mà nhìn hả? chuẩn bị đi

-Chuẩn bị? chuẩn bị cái gì?_nó ngơ ngác

-Cô k định thi à?

-Tôi…

-Tôi tôi cái j`…cô hát được nhất bài nào

-Tôi k pk

-Không bk? Cô từ Sao Hỏa xuống à?_hắn quát nhỏ

-Nhưng thực sự là tôi k pk mà

-Rồi! được rồi. vậy cô pk bài “Thiên đường hạnh phúc” chứ

-Sơ sơ

-Sơ sơ là thế nào?thấy nó trả lời nhát gừng nên Ken đâm nổi quạu. cái jcũng như trên trời rơi xuống. a k hỉu nó là loại kon gái kiểu j đâybk thì bk, k thì k chứ sao lại sơ sơ

-ừ thì pk! Mà…song ca bài đó à?

-Chứ cô có bài khác ak?

-K! ý tôi là! Anh định thi thiệt à?

-Chứ cô nghĩ nãy h` tôi giỡn cô à

-Có thể…k thi được k?_nó rụt rè

-Cái gì…_Ken quát nhỏ

-Thôi thôinó hoảng hồntôi chỉ hỏi thế thôi. K được thì thôi vậy, anh k cần phải la to như vậy chứ

-Cô bớt giỡn đi. Tôi với cô tập tí nào

Nó tuy k muốn nhưng cũng phải tập. lẽo đõe đi theo Ken đến một gốc cây, Ken uốn nắn, chỉ cho nó tập từng câu sao cho chuẩn và còn thêm vài động tác phụ họa nữa

-Nek! Có cần phải quá thân mật như thế này k?_nó la nhỏ khi Ken ôm eo nó wor đằng sau

-Cô hay nhỉ? Cô tưởn tôi thich lắm ak? Chỉ làm cho phù hợp với nội dung của pài hát thôi. Với lại…

-Với lại cái j`?

-Với lại cô cũng sắp thành vk tôi rồi. tuy chỉ là vợ hờ nhưng những kai này cũng là bình thường thôi

Nó im lặng k nói j, đúng hơn là chả pk nói j. hắn nói quá đúng.haizzzzzzzzzzz. nó thở dài trong lòng

-Được rồi. hết thời gian chuển bị. mờii các đội trình diễn. đầu tiên là đội của…

Nó thích thú ngắm nhìn các đội khác. Hay ghê! K ngờ là lướp nó có nhìu “nhân tài như z”. thiệt là hát hay quá…làm nó mất tự tin^^

Bạn đang đọc Bé Lại Anh Nói Nè! Anh Yêu Em của Vô Danh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.