Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 4

Tiểu thuyết gốc · 1312 chữ

Thân thể cô bây giờ đã hết sức lực để chống cự nữa rồi

Tình cảnh này đây , giây phút này đây cô có khác gì một con mèo nhỏ đang nằm trên dĩa để chờ đợi con sói hung hăng nuốt mình vào bụng . Lệ cô tuôn ướt đẫm chiếc gối không biết hắn có thấy không , hắn có cảm thấy sự  đau nhói trong cõi lòng của cô hay không ?

Bắt đầu với trò chơi ưa thích của hắn là phải làm cho cô đau đớn , hắn bắt cô chổng hông lên tất cả quần áo trên người cô đã bị hắn gỡ bỏ hoàn toàn .Bây giờ cả hai trần như nhộng

Cô bị trói chặt hai tay bởi chiếc thắt lưng dẻo dai , cô khóc trong sự đau khổ tột cùng , đau đớn cả thể xác lẫn tâm hồn . Giờ đây ngọn lửa thù hận cứ sôi sùng sục trong cô.

" Thái Hàn Sinh tôi hận anh , tôi câm thù anh "

Cự vật hùng dũng của hắn đã sớm đâm vào hắn không làm nhẹ nhàng như những lần làm với người phụ nữ khác ,  đâm thẳng sâu vào một cách đột ngột  không cần biết đối phương đau đớn bao .

Nỗi đau ấy , nó đau đớn đến không còn lời nào để miêu tả giống như dùng đôi tay của quái vật xé hàng ngàn miếng da trên toàn thân của cô ra khỏi cơ thể , cô mím môi chịu đau hai chân còn rung rẫy . Ác quỷ ! hắn ta là một con ác quỷ không có tình người , hóa ra tình yêu cô dành cho hắn mấy năm nay không hề cảm hóa được con ác quỷ này .

Cơ thể nhỏ bé của cô đã sắp không trụ vững nữa rồi đôi mắt cô bất đầu mờ đi nhận thức xung quanh đã dần dần mơ hồ . Cơ thể to lớn rắn chắc của hắn đè trên cứ rút ra rồi đâm vào trong cô .

Hắn kề sát tai cô

" Trò chơi chỉ vừa mới bắt đầu "

Nghe xong lời nói ngắn gọn và ghê tởm đó ,  cô gợn hết sóng lưng , hắn còn muốn hành hạ cô như thế nào nữa chứ ?

Nếu bây giờ cô có đủ sức mạnh . thì người đầu tiên cô giết sẽ là hắn , hai xương hông của cô có cảm giác như sắp gãy ra , một phần vì cô mệt một phần còn bị hắn vũ nhục trong tư thế khó coi này .Hắn dùng lưỡi liếm vào bờ vai của cô cắn mút điên cuồng .

Cảm giác này hoàn toàn đau điếng và khó chịu , răng hắn cấm vào sâu khiến hai bả vai cô trầy xước và còn chảy máu , cô không chịu được kêu lên .

" Đau , đồ khốn nạn "

Hắn đâm thẳng vào trong còn tay kia thì bóp lấy hai bầu ngực , cô đã quá sức của mình và ngất đi thấy cô không còn phản ứng nữa hắn tưởng cô ngoan ngoãn nhưng  không ngờ cô đã ngất xỉu đến khi nào rồi ?

Hắn nhíu mày , vơ đại tấm chăn che lấy thân thể lõa lồ toàn dấu vết của cô lại và khoác áo đi ra ngoài. Khởi động chiếc xe , hắn cứ chạy hoài chạy mãi không biết mình nên chạy đi đâu , dù đã độc chiếm được cơ thể của cô không biết bao nhiêu lần nhưng khi nghĩ lại cảnh tượng Lục Giang Lăng ôm ấp cô vào lòng là hắn cảm thấy rất khó chịu.

............

Chỉ còn mình cô trong căn phòng lạnh lẽo và vết thương lòng được ban tặng bởi người đàn ông mà mình yêu nhất trên đời

Rạng ba giờ sáng

Hắn đã ra ngoài mãi chưa về , cô thầm nghĩ hắn lại bay bướm cùng những cô tình nhân khác , cô đã bắt đầu ghê tởm hắn và không muốn ở lại bên hắn nữa , cô cũng mệt mỏi với tình yêu không bao giờ được đáp trả này .

Cô bỏ ra ba năm để yêu hắn và hắn cũng dùng tận ba năm để dày vò trái tim và thân xác của cô , tâm trí cô mách bảo mình là phải bỏ trốn . Nhưng bây giờ , cô không có tiền và cũng chẳng có quyền thì phải cầu cứu ai bây giờ ?

Ngồi vò đầu suy tư chợt cô nhớ đến số điện thoại của một người có thể giúp mình

" Lục Giang Lăng "

Ba chữ này giống như thiên thần hộ mệnh của đời cô khi sa vào cơn giông bão , cô không ngần ngại mà gọi điện thoại cho anh . Bây giờ cô không màng sĩ diện gì nữa mà chỉ muốn thoát khỏi con ác ma này càng xa càng tốt

[RENG RENG]

" alo "

" Anh Giang Lăng , là em đây "

Giang Lăng bất ngờ , sao cô lại chủ động gọi điện thoại cho mình .

" Anh Giang Lăng hãy nghe em nói hết " .Cô kể hết mọi việc cho Giang Lăng nghe và bàn với anh kế hoạch bỏ trốn , lòng anh như bừng lên một tia sáng

" Anh nhất định sẽ giúp em ! nhưng bây giờ em đang ở đâu ?"

" Em sẽ gửi địa chỉ cho anh " 

" Ok anh sẽ tới ngay "

Hai bên cúp máy

Cô cố gắng đứng lên mặc dù cơ thể còn đau quằn quại , mỗi lần nhích một bước chân là toàn thân cô đau tấy cả lên . Lấy một chiếc vali nhỏ bỏ vào vài bộ đồ và vật dụng cá nhân thứ không thể thiếu đó là hộ chiếu và chứng minh thư

Lần này cô quyết tâm sẽ đi thật xa và che lắp những dĩ vãng đau buồn xuống hố đất sâu , từ hôm nay cô sẽ bắt đầu cuộc sống mới .

[TIN TIN ]

30 phút sau

Chiếc xe mui trần màu đen của Giang Lăng đã đợi trước cổng biệt thự.

"Đoan Trang ! Đoan Trang"

Cô bước ra xe và không dám nhìn thẳng mặt vào Giang Lăng , tại vì anh đã đối xử quá tốt với cô nên càng khiến cô e ngại . Cô không nghĩ sẽ có ngày mình phải cần sự giúp đỡ của anh

" Em không sao chứ ?"

Giang Lăng xoa đầu cô , cái ánh mắt dịu dàng ấy , giọng nói ngọt ngào ấy là thứ cô luôn khao khát được có từ Thái Hàn Sinh nhưng hôm nay cô lại nhận được từ Lục Giang Lăng .

" Em ,  em không sao ? " . Cô đỏ mặt trốn tránh ánh mắt của anh , cô không dám đối mặt với nó lúc này.

" Vậy chúng ta đi thôi ! "

Cô ngoảnh mặt lại vào căn biệt thự mà ba năm trời hắn và cô chung sống , ba năm với những kỉ niệm đau buồn đến khó quên , bây giờ rời xa nó chính cô cũng cảm thấy hối tiếc nhưng nếu cô cứ mãi như vậy thì e là người luôn đau khổ là cô .

" Ưm chúng ta đi thôi anh  "

Chiếc xe dần dần rời đi và để lại sự lạnh lẽo cho căn biệt thự , ngày cô đi cô đã đem theo mùa xuân của hắn theo luôn rồi  .

Bây giờ chỉ còn dư vị của cơn gió mùa đông và sự hối tiếc khôn cùng của tên một máu lạnh mất đi bảo vật vô giá của cuộc đời , có nhận ra thì cũng đã muộn màng.

Hết Chương 4.

Bạn đang đọc Bảy Năm Chờ Em sáng tác bởi duongmocthienthu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi duongmocthienthu
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.