Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 2

Tiểu thuyết gốc · 1416 chữ

Đưa cô đến bệnh viện, cô nằm trên băng ca mà hai dòng nước mắt cứ tuôn ra , tay nắm chặt hắn không muốn rời

" Làm ơn hãy cứu con của chúng ta "

Hắn hất tay cô ra , trong lòng dù có chút áy náy

" Đưa cô tới đây là coi như tôi đã hết nợ !"

Ả tình nhân khoát tay hắn õng ẹo trước mặt cô

" Nghe chưa ! bọn tôi đã hết trách nhiệm với cô .Hàn Sinh à chúng ta đi thôi "

Tim cô nhói đau một nỗi đau không nói nên lời , đến bây giờ , khi máu mủ của mình đang trên bờ vực sinh tử mà  hắn vẫn dửng dưng như vậy

Còn ả tình nhân kia , cô ta có quyền gì mà dắt tay chồng cô đi trong khi cô còn đang thập tử nhất sinh , hắn không sợ mất cô và cũng không cần đứa con của hai người.

Cô đã làm gì sai ? Yêu hắn , yêu hắn là sai sao , đến lúc cô đã yêu hắn sâu đậm như vậy cũng không thể nào làm tim hắn rung động, cô mệt mỏi thật sự đã mệt mỏi lắm rồi bây giờ chỉ muốn ngủ một giấc thật dài để quên hết những đau khổ , hai mắt nhắm lại vì tác dụng của thuốc mê .

Cô đã không phân biệt được sự sống và cái chết nữa rồi bây giờ cô mới hiểu thế nào là sống không bằng chết , cái chết mới có thể giúp cô thanh thản cô muốn chết lắm nhưng vì đứa trẻ trong bụng , nó vô tội .

Chỉ cầu mong ông trời , cầu xin ông hãy ban mầm sống để giữ lại đứa trẻ ,  một điều ước có lẽ là quá dễ dàng  nhưng không ai có thể giúp , khi cô tỉnh dậy cô như một kẻ vô hồn khi nghe được một câu nói đau lòng từ bác sĩ .

" Xin lỗi cô , mạng sống của cô đã được cứu nhưng đứa bé do cô bị chấn thương phần hông và bụng rất nhiều nên không giữ lại được " .

" Mất rồi , bảo bảo mẹ có lỗi với con . mẹ không giữ được con rồi "

Những ngày ở bệnh viện cô như một pho tượng ngồi ôm chiếc bụng nhỏ nhìn ra ngoài cửa sổ, một vài bác sĩ rất lo lắng và nghĩ rằng cú sốc đó đã tác động một phần nào đó tới não bộ của cô .

Mấy ngày nay hắn không đến thăm cô , không một cuộc gọi , không một tin nhắn một điều đơn giản như vậy nhưng lại quá xa xăm đối với cô , ngoài cánh cửa

Có một ánh mắt nhìn cô , ánh mắt này dịu dàng ấm áp lắm .

Nó chân tình , mộc mạc

" Đoan Trang có phải là em không ?"

Cô ngoảnh mặt lại không khỏi xúc động .

" Anh ! anh có phải Giang Lăng học trưởng "

Vị bác sĩ trẻ tuổi với ánh mắt màu xám tro dịu dàng kèm chiếc mắt kính màu đen , anh không kiềm chế được xúc động liền ôm lấy cô

" Đoan Trang đúng là em rồi "

Hai người ôm nhau khóc nức nở , C

chẳng phải tình cũ gì đâu vốn dĩ là anh đơn phương cô dù biết trong tim cô có Thái Hàn Sinh rồi nhưng anh vẫn đem lòng yêu cô .Ngày ấy bị cô từ chối tình cảm Giang Lăng buồn khổ nên đã bay qua Pháp du học

Quyết đem tình yêu này khắc mãi trong tim , không ngờ hôm nay lại gặp cô ở đây , tại nơi này

Hoàn cảnh này

Nhìn thấy người con gái mà anh yêu thương bấy lâu nay đang đau khổ ,Giang Lăng không khỏi đau lòng,tim anh như bị ngàn nhát dao đâm xuyên , anh vẫn đang ôm cô .Giang Lăng lấy hết dũng khí mà nói hết những gì mình nghĩ trong lòng ra , những nổi niềm mà mấy năm nay anh ta chôn chặt trong tim

" Đoan Trang em hãy về với anh ! anh sẽ lo lắng, chăm sóc cho em................................"

Nghe lời của Giang Lăng như một tia sáng chiếu sáng vào bóng tối của cuộc đời cô nhưng trong lòng cô lại không muốn đi theo anh , khoảng cách giữa hai người từ lâu đã có một rào cản, rào cản giữa tình yêu và tình bạn , cô luôn xem anh là bạn và mãi mãi chỉ là bạn .

Cuộc đời của cô đã đủ đau khổ và trong trái tim không còn chứa đựng nổi thứ thiêng liêng được gọi là tình yêu cô sợ lắm những lời nói dịu dàng ân cần của anh , cô sợ lắm đôi bàn tay ấm áp của anh , vì cô cũng đã sớm biết tình cảm của anh nhưng không biết phải từ chối bằng cách nào, cô không yêu anh nhưng cũng không muốn anh bị tổn thương.

Lương tâm cô mách bảo thay cho lời nói từ trái tim , cô không muốn mình phải gieo rắc cho anh bất kỳ hi vọng nào nữa , cô cũng cảm thấy mình bây giờ không xứng đáng với anh .

" Xin lỗi anh ! nhưng bây giờ em đã không có tư cách nói yêu một ai đó nữa rồi giữa chúng ta chỉ có thể tồn tại một tình cảm duy nhất đó là tình bạn "

Tại sao hả Đoan Trang ? người yêu em nhưng em không đón nhận còn người làm trái tim em đau em lại nặng tình như thế . Mộc Đoan Trang anh mất em một lần nên sẽ không để mất em lần thứ hai đâu

Giang Lăng ôm chặt cô

Ôm đến cho cô khó thở

Ôm để thoả mãn sự nhớ nhung 3 năm dài đăng đẳng

Ôm cho dù cô có cự tuyệt nhưng anh vẫn sẽ ôm , ôm cô mãi trong lòng không bao giờ tách ra

" Ưm Giang Lăng thả em ra ! em khó thở "

" Không ! anh sẽ không bao giờ để tuột mắt em "

[Rầm rầm]

Tiếng cánh cửa bị một lực đẩy mạnh từ bên ngoài đẩy vào

" Mới xa tôi có mấy ngày mà đã không chịu được tìm trai rồi à  "

Là hắn ! Thái Hàn Sinh .Tại sao hắn lại ở đây , chẳng phải hắn không hề quan tâm đến mạng sống của cô hay sao ?Nhưng bây giờ tại sao khuôn mặt của hắn lại đáng sợ như vậy .ánh mắt giết người , bây giờ hắn có thể giết người bất cứ lúc nào

Hắn dùng tay đấm vào mặt Giang Lăng khiến anh ngã nhàu xuống mặt đất , tay kia vòng qua ôm lấy thân thể nhỏ nhắn của cô .

" Cô đến chết cũng không bỏ tật có đúng không ? hay là bình thường tôi chưa thoả mãn cô "

Hắn xem cô là loại phụ nữ gì chứ ? như những tình nhân mồi chài đàn ông ngoài kia của hắn sao ?Người vợ chung chăn chung gối với hắn ba năm trời không bằng giá trị của một con điếm sao ?

Hai hàng nước mắt cô không một lời mà rơi xuống lã chã , vị mặn của nước mắt truyền qua khe miệng cô có thể cảm nhận

" Ý của anh là sao ?"

"Chẳng phải quá rõ sao ? nếu cô thiếu đàn ông có thể nói với tôi , tôi sẽ kiếm cho cô vài thằng để thưởng thức"

[Bốp ]

Một cái tát tay trời giáng mà ba năm nay cô không ngờ sẽ phải tát hắn , hắn ôm bên má bị tát vung tay định đánh lại cô nhưng bị tay của Giang Lăng chặn lại kịp thời

" Đàn ông dù có nóng giận đến cỡ nào cũng không được động tay với phụ nữ  "

" Mày là thằng nào, tình nhân của cô ta à ?"

" Anh đừng ăn nói xằng bậy "

" Hay tại vì tao đã nói đúng "

Cô vào can hai người ra

" Hai anh im hết đi ".

Hết chương 2.

Bạn đang đọc Bảy Năm Chờ Em sáng tác bởi duongmocthienthu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi duongmocthienthu
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.