Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiếu

Phiên bản Dịch · 944 chữ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chuyển ngữ: Gà - LQĐ

Nhóm thích khách đã ẩn nấp tại Trịnh Châu mười ngày.

Bọn họ ngày ngày ngồi chờ Tấn Việt hầu nên luôn túc trực bên ngoài hành cung, cải trang trà trộn vào mọi người để điều tra tình hình.

Mặc dù đang là thời gian chiến tranh, ngược lại phòng vệ hành cung không mấy chặt chẽ.

Tuy vậy không biết tại sao bọn họ vẫn luôn không tìm thấy sơ hở, bọn họ tiếp xúc với mấy nô bộc hầu hạ bên người Tấn Việt hầu nhưng chẳng tìm thấy một ai để có thể thu mua được, hoàn toàn không có cách nào tìm hiểu về hành tung của Tấn Việt hầu.

Những người này từ trên xuống dưới đều nhất nhất trung thành và tận tâm với Chúa công, thật là hiếm gặp.

Bởi vậy có thể thấy được Tấn Việt hầu này quả thực là một nhân vật lợi hại, ít nhất hắn rất biết cách nắm bắt lòng người.

Cũng may nhờ kiên nhẫn chờ đợi, rốt cuộc họ đã thấy Tấn Việt hầu Trình Thiên Vũ đi ra khỏi hành cung.

Phải động thủ sao? Thị vệ đi theo cũng không nhiều, đây là một cơ hội.

Thích khách dáng người nhỏ gầy ngồi xổm dưới đất, qua khe hở đấu lạp nhìn chằm chằm vào ô cửa sổ đối diện.

Lưng gã còng xuống, mặt đầy nếp nhăn, tóc mai hoa râm, trông như thể là một người dân khổ cực bình thường không có gì lạ.

Dù là ai cũng không thể nhìn ra đây là một kẻ ám sát mà trên tay dính vô số mạng người.

Là một thích khách có thâm niên, gã biết rõ bí quyết ám sát, quan trọng nhất là phải một kích tất trúng.

Nếu thất bại lần đầu, bứt dây động rừng, đối phương sẽ có phòng bị, việc đoạt lấy tính mạng của mục tiêu sẽ trở nên khó khăn gấp bội.

Khi đã đi qua mấy thập niên trong đời, gã vì Chúa công mình mà chấp hành qua vô số nhiệm vụ thế này.

Sở dĩ có thể nhiều lần đắc thủ, một phần là vì gã đứng đầu tử thị mà Chúa công tin cậy, mặt khác là do bí quyết độc nhất của gã “nhẫn”.

Đã từng, gã mai phục một mục tiêu tròn năm năm, đến khi có mười phần nắm chắc gã mới đột kích bất ngờ, thành công lui thân.

Hay là thôi đi, nếu quá nóng vội, không có mười phần nắm chắc thì không nên mạo hiểm.

Gã thu lại ánh mắt sắc bén, ra hiệu lui với đồng bọn đã cải trang mai phục sẵn, sau đó xoay người từ từ thu dọn cái gánh trước mắt.

Trong đám người hối hả, không ai để ý đến một người bán hàng rong như gã, gã có thể thong dong rút lui.

Có lẽ trước khi đi gã nên vào quán trà này, uống một chén trà, thuận tiện xem thử thú vui của vị Tấn Việt hầu và những người bên cạnh hắn ra sao.

Đang cúi người, sau lưng thích khách bỗng nhiên nổi lên cảm giác sợ hãi, trực giác nhiều năm hành tẩu bên bờ sinh tử khiến cơ thể gã có phản xạ ngay, tránh né mũi tên đoạt mệnh kia.

Mũi tên nhọn sượt qua mặt, chém đứt tóc mai, để lại một vết thương bỏng rát trên mặt gã.

Những mũi tên nhọn khác thi nhau bay đến, cắm phập vào nơi gã vừa mới đứng, bụi mù tung bay.

Xoay người tránh thoát làn mưa tên, thích khách chợt ngẩng đầu lên.

Tầm mắt gã đối diện với một bóng dáng màu đỏ bên cửa sổ trà lâu, vẻ mặt người nọ lạnh lùng, không hề do dự mà căng tay, kéo cung lắp tên, hàng loạt mũi tên nhọn lại xé gió lao đến trước mặt gã.

Dáng người thích khách nhỏ gầy nhưng lại vô cùng nhanh nhẹn, gã lộn người tránh né tên nhọn.

Đồng thời lộ ra đoản đao, chống lại một đôi chủy thủ [1] tấn công gã từ phía sau.

[1] chủy thủ: là loại kiếm ngắn (giống như dao găm, lưỡi lê..)

Người công kích gã là một nữ tử trẻ, dù trẻ nhưng ra tay lại rất tàn nhẫn.

Nữ tử này dùng một đôi đoản đao, liên tục tấn công vào chỗ hiểm, vừa nhanh vừa ác.

Vẻ mặt của người này không hề có biểu cảm gì, ra toàn chiêu liều mạng, không có một nửa chiêu nào là phòng thủ cho mình.

Trực giác nhạy cảm nói cho thích khách biết đây cũng là một tử thị từ nhỏ đã được huấn luyện qua địa ngục như gã.

Nữ tử này thậm chí ra tay còn ngoan độc hơn gã năm đó, hung hãn không sợ chết.

Nhưng dù sao tuổi vẫn còn rất trẻ, vốn không phải là đối thủ của mình.

Nếu không phải ở bên bệ cửa sổ có xạ thủ lợi hại, liên tục bắn tên, gã vốn có thể nhanh chóng thoát khỏi người này.

Xạ thủ kia là một người lợi hại, không ngừng bắn tên, mũi tên bắn ra hầu như không để lại khoảng trống, từng mũi đều chính xác ngăn chặn đường lui của gã.

Không thể tránh được, thích khách liên tục trúng hai mũi tên, động

Bạn đang đọc Bắt Nạt Tướng Quân Đến Phát Khóc của Cung Tâm Văn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.