Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tuổi thơ

Tiểu thuyết gốc · 495 chữ

Đúng là làm cha mẹ không hề dễ chút nào thấm thoát như cái chớp mắt đã lăm năm, lúc này Diệp Thánh đã năm tuổi đang cùng những đứa trẻ khác trải qua độ tuổi ăn và chơi từ lúc mặt trời mọc cho đến khi xế chiều.

"Tiểu quỷ về ăn cơm". Giọng mẹ hắn vọng từ đằng xa Như để thúc gọi đứa con của mình về, Diệp Thánh nhanh chóng chào đám bạn chạy về phía giọng của mẹ hắn. " Nương nương hôm nay chúng ta ăn gì vậy ạ". " Món con thích nhất mà nhớ tắm rửa rồi hãy ăn kẻo bẩn đấy". "Vâng ạ". Hắn nhanh chóng nắm tay mẹ mình cả hai cùng về nhà, về đến nhà hắn nhanh chóng chạy ra sau nhà nơi có một chiếc giếng được bố hắn đào sẵn để cho tiện cả gia đình cùng sài, đỡ phải gánh nước từ sông về. Khi Diệp Thánh chuẩn bị tắm thì mẹ hắn vào. " Nương sao nương lại vào con đang tắm". " Tiểu quỷ thẹn cái gì bộ ta chưa từng thấy của con à". " Đó là hồi nhỏ giờ con lớn rồi con cũng phải biết ngại chứ nương mau ra ngoài". " Vậy làm sao con có thể kéo nước từ giếng lên nếu không có sự trợ giúp của ta". Hắn lúc này mới chợt hiểu lý do mẫu thân hắn vào hoá ra là vì để kéo nước lên cho hắn tắm, hắn có ngại thì đã sao hắn chỉ mới năm tuổi sao có thể dùng sức trẻ con mà kéo lên được, Diệp Thánh đành phải chịu thua mà cho mẹ hắn vào giúp. Tối đến hắn phụ mẫu thân mình bày chén đũa và các món ăn ra bàn, để chờ phụ thân hắn về rồi cả nhà cùng dùng bữa, không ngoài dự liệu khi vừa dọn xong cũng chính là lúc phụ thân quay về. "Phụ thân về rồi người có quà gì cho con không ạ". "Không được quấy rầy phụ thân con để ông ấy nghỉ ngơi". "Không sao đây cho con". Nói đoạn hắn lấy ra từ trong túi một cây kẹo hồ lô ngào đường đã được bọc rất kĩ, ra và đưa cho hắn. "Đa tạ phụ thân". Hắn vui mừng cầm lấy và hí hửng cười mặc cho còn một người khác không mấy vui vẻ đó là phụ mẫu hắn, nàng rất không vui vì cái tính chiều con cái này của chồng mình. " Chàng cứ chiều nó có đến hư mất thôi". " Hà ha không sao trẻ con không phải chính nàng bảo cho con thuận theo tự nhiên mà trưởng thành à". " Chàng". Phụ mẫu hắn cũng hết cách với tướng công mình chỉ đành thuận theo ý của Tử Uyên vậy. " Được rồi vào ăn cơm thôi". Cả ba cùng nhau vào ăn cơm.
Bạn đang đọc Bất Hủ Thành Thần sáng tác bởi luhan2908
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi luhan2908
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.