Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hải Thiên tái hiện

Phiên bản Dịch · 4177 chữ

- Thu tám viên thú đan lại đi. Huyết Hải mã tuy rằng quái dị, nhưng thú đan của nó cũng là thánh phẩm. Tuy rằng chỉ là ngũ giai nhưng bởi vì có rất nhiều khí huyết nên sau khi luyện hóa xong, một viên có thể thể tăng được trăm năm tuổi thọ. Chẳng qua con người có cực hạn, cho dù là Kiếm Hoàng thì nhiều lắm cũng chỉ thọ được tới năm trăm năm. Tới cực hạn này cho dù dùng nhiều Duyên Thọ Đan đi chăng nữa cũng vô dụng . Nhưng có Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh của ngươi đã vượt tầng thứ tám thì cho dù không đạt tới Kiếm Hoàng, cũng chẳng cần Duyên Thọ đan thì khí huyết của ngươi cũng vẫn đủ tới bảy trăm tuổi. Trước khi đột phá cảnh giới Kiếm Phách , ngươi có được bảy trăm năm.

- Bảy trăm năm? Lục Thanh ngẩn người rồi nói:

- Bảy trăm năm thì bảy trăm năm .

Trầm ngâm một lát, Diệp lão mở miệng nói:

- Xem ra có nhiều thứ ngươi, còn nhận rõ hơn ta. Đúng thế! Thời gian tiếp đó sẽ như thế nào? Cái cảnh người còn người mất không phải là thứ người bình thường có thể chịu được.

Lục Thanh gật gật đầu rồi thu tám viên thú đan của Huyết Hải mã vào trong không giới. Hiện giờ, trong không giới của Lục Thanh có thêm rất nhiều bảo vật. Mấy thứ này, cho dù là tông môn cấp Kim Thiên bình thường cũng phải thán phục.

Màu nước màu làm nhạt không có gì ngăn cản, để cho Lục Thanh thoải mái xuyên qua. Tác dụng duy nhất của nó đó là ngăn cản nước biển.

Kiếm Nguyên dao động khiến cho nước biển trên người nháy mắt bị bốc hơi. Sauk hi Lục Thanh ngưng thần, một làn khí huyết dày đặc từ phía cuối bắt đầu dao động. Trên người Lục Thanh tỏa ra một vầng ánh sáng màu vàng, rồi nhanh chóng đi về phía trước.

Đây là một cái đại sảnh rộng chừng trăm trượng. Toàn bộ vách đá xung quanh đại sảnh chỉ có một màu đỏ. Từ phía trên, Lục Thanh ngửi thấy một mùi máu tươi rất nồng.

Giữa đại sảnh là một cái kiếm trận Động Hư, bên cạnh là một tảng đá hệ Thủy rộng một trượng. Trên tảng đá hệ Thủy màu xanh lam, có lơ lửng một hạt châu màu xanh đậm, to bằng ngón tay cái. Từ trong hạt châu tỏa ra khí hệ Thủy dầy đặc. Đối với biển lực lượng đó, cho dù là Lục Thanh cũng cảm thấy tim mình đập mạnh.

- Thủy Linh Châu.

Một tia sáng lóe lên trong mắt mà Lục Thanh cả kinh. Không ngờ, Thủy giao lại dùng linh bảo như vậy để làm tâm trận.

Thủy Linh Châu được hình thành trong đá hệ Thủy. Nơi có rất nhiều đá hệ thủy mới có thể hình thành được Thủy Linh Châu , bên trong có vô biên khí hệ Thủy. Nó có thể tăng tiến tu vi của Linh Thú, là tài liệu quí báu của rất nhiều kiếm trận hay linh trận. Đồng thời, kiếm giả tu luyện kiếm khí hệ Thủy có được nó liền có thể lĩnh ngộ các loại khí mà đột phá cảnh giới.

Tất cả những điều đó là do sau khi Lục Thanh tìm được rất nhiều linh thạch rồi từ các điển tịch trong Triều Dương cung mới biết được. Một viên Thủy Linh Châu chỉ sợ phải nơi nào có tới mấy vạn viên đá hệ thủy mới có thể tìm được. Luận giá trị của nó có lẽ còn vượt hơn so với thanh Thần Kiếm Kim Thiên bình thường.

Trên kiếm chỉ của hắn chợt lóe lên ánh sáng màu vàng sắc bén, phá vỡ cái vòng linh lực màu lam bên ngoài đá hệ Thủy. Sau đó, hắn lấy Thủy Linh Châu từ bên trong đó ra. Mặc dù là trận tâm nhưng do năng lực phòng ngự vô cùng khiếm khuyết. Xem ra, thứ mà Thủy Giao bố trí cũng chỉ là Linh Trận Địa Giai. Nếu tăng mạnh sự phòng ngự trận tâm thì không thể làm cho linh khí quán chú vào trong linh trận, khiến cho phần lớn linh khí bị tổn thất.

Trong phút chốc, sau khi Lục Thanh lấy được Thủy Linh Châu từ trong đó ra, một thứ dao động huyền ảo liền tản ra xung quanh. Lục Thanh có một thể cảm ứng một cách rõ ràng, không gian xung quanh vốn có khí hệ Thủy kéo dài chợt tản ra khiến cho tầm nhìn vốn mông lung chợt biến mất.

Lục thanh chẳng hề do dự thu luôn viên đá hệ Thủy rộng một trượng. Đây có lẽ là viên đá hệ Thủy lớn nhất mà Lục Thanh được nhìn thấy, đủ chia thành mấy ngàn viên.

Ánh mắt của hắn chợt thay đổi khi thấy bên cạnh trận tâm còn có mấy cái vẩy giao đang lóe lên ánh sáng. Dường như nó là của Thủy Giao rơi ra. Đây là một thứ tài liệu đúc kiếm hiếm có. Tuy rằng Lục Thanh không tham lam nhưng những thứ này xuất hiện ngay trước mắt mà không lấy hay sao?

Sau đó, hắn quay đầu nhìn về phía kiếm trận Động Hư, không biết phía bên kia của nó là nơi nào

Chẳng qua cái kiếm trận Động Hư này Lục Thanh cũng có thể hủy được. Đồng thời, Lục Thanh còn phát hiện trong góc đại sảnh có một số vật. Từ huyết khí và hình dạng của chúng có thể thấy đó là thứ của tám con Huyết Hải mã.

- Nơi này không nên ở lâu. Đi nhanh! Tám con Huyết Hải mã chết chắc chắn sẽ có người cảm nhận được. Kiếm trận Động Hư này hình như đang dao động. Thực lực của người tới không được rõ, không nên đối mặt- Diệp lão chợt lên tiếng.

Sau khi nhìn xung quanh một vòng, trong đại sảnh không còn vật gì khác. Lục Thanh chẳng hề chần chừ theo hướng ban đầu mà đi ra. Men theo lực ép của nước biển, Lục Thanh chui qua các động phủ. Cảm nhận được sức ép lên người giảm bớt, Lục Thanh biết bản thân bây giờ đang đi đúng hướng về phía Địa Động Hải.

Trên đường đi, Lục Thanh còn thu được một thanh thần kiếm cấp Kim Thiên hệ Thổ. Cảm nhận hơi thở trên thân kiếm thì đúng là của Địa Động đảo.

Hiện giờ đã qua một canh giờ, Địa Động đảo cũng không còn rung chuyển. Lúc này, trên mặt Địa Động đảo, trong phạm vi mặt biển mười dặm xung quanh nổi lên vô số tôm cá. Thậm chí còn hơn mười thi thể linh thú bậc một hoặc bậc hai.Vào lúc này, người thường lấy tay sờ vào nước biển thì thấy hơi nóng đủ có thể pha trà để uống. Mặc dù khả năng thích nghi của các loại cá trong biển rất mạnh nhưng do Địa Hỏa nham dưới đáy biển bùng nổ khiến cho chúng vẫn chết hơn nửa.

- Thái Thượng trưởng lão. Chuyện này…

Sắc mặt của Địa Hiên ngưng trọng nói với Địa Như Tâm.

Thân là tông chủ của Địa Động Tông , chuyện hôm nay đã vượt ra khỏi sự dự đoán của y. Địa Hỏa nham bùng nổ khiến cho trong phạm vi trăm dặm của hải vực bị liên lụy. Kể từ đó, mảnh đất Địa Động đảo chắc chắn sẽ bị hủy, vùng nước biển xung quanh sau trận này chỉ sợ trong thời gian trăm năm vẫn luôn có đầy khí Địa Hỏa khiến cho những người sống trên đảo sẽ bị ảnh hưởng. Nhưng đó cũng không phải là điểm mấu chốt, điểm quan trọng ở đây là Địa Hỏa nham từ trong các địa động phun trào. Mà đối với Địa Động Tông thì có liên quan tới các địa động. Lần phun trào này căn cơ bị hủy, thì không thể đảm bảo lúc nào sẽ bị chìm. Vì vậy mà bao đời tổ tiên bảo vệ đảo không ngờ bị hủy trong tay y.

- Mệnh trời như vậy xem ra , trong địa động Địa Hỏa nham bùng nổ nên Thủy giao cũng khó có thể sống. Trừ phi bên trong còn có càn khôn, hoặc là có thể thông tới Kiếm Thần hải. Chẳng qua Lục đại sư cũng lành ít dữ nhiều- Địa Như Tâm thở dài nói.

- Bây giờ họa lớn đã trừ , từ nay Địa Động Tông có thể yên tâm. Cho dù không có Địa Động đảo thì chỉ cần có người còn là có thể khôi phục. Thậm chí lấp biển tạo đảo cũng có thể bố trí được Địa Động đảo.

Lô Luân đứng bên tám gã đại sư Địa Động Tông mà sắc mặt ảm đạm. Y lắc đầu cười khổ. Bây giờ đã qua một canh giờ, dưới Địa Động đảo không còn tiếng động nào nữa. Vì vậy mà Lô Luân liền từ biệt đám người Địa Như Tâm, lao về phía tông môn của y.

Sắc mặt Hỏa Nguyệt Loan đầy khẩn trương, nhìn mặt nước biển đã trở lại bình thường, Viêm nhi bên cạnh cọ vào nàng. Cái sừng màu đỏ thẫm của nó khẽ đưa đẩy như đang an ủi.

- Cha! Tại sao ông nội xuống biển vẫn chưa về? – Hỏa Nguyệt Loan quay sang người trung niên mặc áo hồng mà mở miệng nói. Lúc này, phía trước Nộ Viêm đảo, đám kiếm chủ chuẩn đại sư đã trở về các đảo được bố trí. Bây giờ, trên bải Hỏa nham cũng chỉ còn lại mười hai vị kiếm chủ vốn thuộc về Nộ Viêm đảo.

Người trung niên mặc áo hồng liếc mắt nhìn nữ nhi một cái rồi nói:

- Gia gia của ngươi và mấy người tông chủ co tu vị thông thiên, chắc chắn không sao.

- Vậy vị đại ca kia đâu? – Hỏa Nguyệt Loan lập tức lên tiếng.

Người trung niên mắc áo hồng trừng mắt:

- Đó là đại sư cảnh giới Kiếm Hồn do ngươi đưa tới. Bây giờ xảy ra chuyện thế này, chờ gia gia của ngươi về , ta sẽ tính sổ với ngươi.

Hỏa Nguyệt Loan nghe thấy vậy, sắc mặt buồn bã, trong lòng cảm thấy mất mát.

Dưới Nộ Viêm đảo, nơi đáy biển sâu ngàn trượng.

Lớp cát trắng chợt dao động, rồi cùng với tiếng kiếm ngân vang lên,một tia khí màu vàng bắn ra, hất tung cát trắng khiến cho cả khu vực biển đục ngầu.

Trong dòng nước đen, có một số điểm sáng chớp động. Đó là những cư dân khổng lồ dưới đáy biển. không biết chúng sinh trưởng từ Hậu Thiên hay là Tiên Thiên từ Kiếm Thần hải chuyển đến.

- Ra rồi sao? – Ngẩng đầu nhìn ánh sáng phía trên, Lục Thanh chẳng hề chần chừ thân hình nhanh chóng bay lên, hóa thành một đạo kiếm quang màu tử bạch.

Sau thời gian chừng một hơi thở, đám người Hỏa Nguyệt Loan chợt nghe thấy một tiếng kiếm ngân. Ngay lập tức, trên mặt biển xuất hiện một bóng người mặc áo xanh. Tuy rằng quần áo có chút rách rưới nhưng vẫn không thể che giấu được phong tư trác tuyệt của hắn.

Chỉ có điều so với Lục Thanh lúc trước thì những tia sáng tản ra từ người hắn dưới ánh nắng mặt trời khiến cho Hỏa Nguyệt Loan cảm thấy tráng lệ.

Sau khi hạ xuống bãi Hỏa Nham, Lục Thanh đưa tay sờ đầu Long Mã, nói:

- Nếu ngươi có được một chút huyết mạch của Chân Long thì từ nay về sau phải cố gắng tu luyện, Nhị Giai không phải là điểm dừng cuối cùng của ngươi.

Dường như hiểu được điều Lục Thanh nói, Viêm nhi thốt lên mấy tiếng nho nhỏ.

- Đại Sư… - Thấy người trung niên áo hồng đi tới, Hỏa Nguyệt Loan liền lên tiếng.

Lục Thanh ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn Hỏa Nguyệt Loan rồi nhìn về phía mười hai gã kiếm chủ.

- Giữ vững bản tâm thì có thể bước đi trên kiếm đạo. – Nói xong, Lục Thanh liền di chuyển.

- Lục đại sư dừng bước.

Lục Thanh đứng lại nhưng vẫn không quay người. người trung niên áo hồng nhướng mày, bước đến.

- Không biết Lục đại sư có thấy mấy vị tông chủ của chúng ta đâu không?

- Không có.

Lục Thanh quay người lại trả lời. Mặc dù thân là đại sư cảnh giới Kiếm Hồn nhưng khi nói chuyện với người khác. Lục Thanh vẫn luôn nhìn thẳng vào mặt.

- Vậy Lục đại sư đuổi theo Thủy giao không biết cuối cùng là ai thắng ai thua? – người trung niên áo hồng lại tiếp tục hỏi.

Lục Thanh nhướng mày, nói:

- Ngươi đang chất vấn ta?

- Tại hạ không dám – người trung niên không hề có chút kêu ngạo hay xu nịnh.

Lần này Lục Thanh cũng chẳng thèm để ý, xoay người bước đi.

- Lục đại sư ! – người trung niên áo hồng lại nói:

- Việc này đối với Địa Động Tông rất quan trọng.

Mười hai gã kiếm chủ cũng xông tới:

- Xin Lục đại sư chờ một chút. Chúng ta nhanh chóng báo cho mấy người tông chủ, chắc chắn họ sẽ tới đây rất nhanh.

Ánh mắt Lục Thanh như dao nhìn bốn xung quanh. Dưới ánh mắt đó, tất cả mười hai gã Kiếm Chủ đều không thể chịu nổi mà cúi đầu. Đợi cho tới khi họ ngẩng đầu, Lục Thanh đã hóa thành một đạo Kiếm Quang, biến mất phía cuối chân trời.

Dưới đáy biển sâu ngàn trượng, trong địa động…

Nơi đại sảnh mà Lục Thanh đi vào lúc trước, từ trên kiếm trận Động Hư chợt có một cái không gian Động Hư rộng khoảng một trượng xuất hiện . Từ bên trong đó có một gã kiếm giả cao chừng bảy thước bước ra, sau lưng kiếm giả có đeo một thanh thần kiếm cấp Kim Thiên màu hồng. Một làn ma khí dầy đặc lập tức tản ra khiến cho đại sảnh rộng trăm trượng chợt xuất hiện những trận gió lạnh. Đồng thời, một tiếng kiếm ngân khiến cho tinh thần con người mê mẩn vang lên. Từ trong hai mắt của người trung niên chợt bắn ra hai đạo ma quang màu hồng.

- Linh trận của Thủy Giao không ngờ bị phá – người trung niên nhìn xung quanh rồi biến sắc. Sau khi nhắm mắt cảm ứng trong chốc lát y chợt mở hai mắt một đạo Kiếm Cương mà hồng kèm theo sát khí bắn ra khiến cho trên mặt đất xuất hiện hai cái lỗ thủng giống như bị ăn mòn, từ từ sập xuống.

- Tám con Huyết Hải mã bị giết chết – Người trung niên lại biến sắc

- Có thể phá vỡ linh vực giả này trừ khi là Kiếm Hoàng nhị kiếp. Không ngờ lại có Kiếm Hoàng nhị kiếp đến đây. Ngay cảm tám con Huyết Hải mã cũng chỉ kịp phát ra tâm niệm mà chết. Là ai?

Tiếp theo đó, ma khí trên người trung niên liền thu lại. Rồi ngay lập tức một vầng Kiếm Cương sắc bén xuất hiện. Thanh ma kiếm sau lưng, dưới sự huy động từ bàn tay trái của người trung niên liền biến mất. Rồi một thanh thần kiếm màu hệ Kim chợt xuất hiện sau lưng y.

Rồi ngay lập tức, kiếm giả trung niên biến mất.

Nếu Lục Thanh có mặt ở đây sẽ chắc chắn hết sức sợ hãi. Kiếm Giả trung niên đó không ngờ lại có thể thay đổi thuộc tính của thanh kiếm. Thủ đoạn như vậy ngoại trừ Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh ra không còn có công pháp nào có thể làm được.

Rời khỏi Địa Động Hải ,Lục Thanh liền tìm một dãy núi vô chủ mà hồi phục. Mất tới hơn một tháng, hắn mới có thể làm cho Thức Hải bị thương trở lại bình thường. Đây là od Lục Thanh tu luyện Luyện Hồn quyết nên mới được như thế.Nếu là đại sư cảnh giới Kiếm Hồn khác mà bị thương như vậy, chỉ sợ nếu không tới nửa năm thì không thể hồi phục.

Nơi Lục Thanh dừng chân là một dãy núi hoang vu, nguyên khí rất ít. Tuy nhiên đối với hắn thì điều đó cũng chẳng có vấn đề gì. Thậm chí ngược lại, đây còn là nơi mà hắn cần lúc này.

Lục Thanh đứng trên một ngọn núi hoang cao mấy trăm trượng, xung quang cỏ dại mọc thưa thớt kèm theo mấy cái cậy mọc lơ thơ. Chẳng cần phải nói tới người, ngay cả dã thú cũng không muốn đến đây. Bao bọc xung quanh vị trí của hắn là một dãy núi dài năm trăm dặm.

Nói tới thì trong giới Thanh Phàm, những dãy núi như thế này có rất nhiều, trên đường đi Lục Thanh cũng gặp không ít. Nhưng ở Kim Thiên giới thì lại không thể so sánh. Giới Kim Thiên , mặc dù phần lớn đường đi Lục Thanh đều nhờ tới kiếm trận Động Hư, nhưng dưới một khoảng không kiếm vực,lại có thêm một số kiến thức. Mà cách một giới, thì số kiến thức đó lại chênh lệch cực lớn. Trong giới Kim Thiên , những dãy núi hoang vu cũng có nhưng nó cũng thưa thớt giống như Kiếm Hoàng ở giới Thanh Phàm.

Lục Thanh không dám tưởng tượng, Kiếm Thần điện đã thi triển kiếm trận như thế nào mà có thể giam cầm nguyên khí trong trời đất, phân ra bốn giới như thế.

Kiếm Thần điện… Kiếm Thần có cảnh giới như thế nào?

Theo mạch cảm xúc bên ngoài, trên người Lục Thanh từ từ xuất hiện những tia sáng màu vàng, những tiếng long ngâm từ trong cơ thể hắn phát ra.

Trong vô tận tủy hải, huyết mạch Chân Long sau một tháng yên lặng lại một lần nữa dao động, Lục Thanh phát hiện nếu sử dụng huyết mạch Chân Long càng nhiều thì linh tính càng tăng lên mạnh.

Sau khi có được huyết mạch Chân Long, huyết mạch con người của Lục Thanh cũng hòa vào đó. Vì vậy, mà trong tủy hải, bây giờ chỉ còn lại huyết mạch Chân Long. Tủy hải màu tím, trắng chứa đầy hai loại khí Phong, Lôi liên tục làm dịu xương cốt. Với tầng thứ tám của kiếm thể Kim Thiên , tính cả Kiếm Cốt nữa thì bây giờ xương cốt của Lục Thanh có thể gọi là Phong Lôi Kiếm Cốt.

Cùng với Phong Lôi Kiếm Cốt , nó còn sản sinh ra Phong Lôi kiếm sí. Dựa theo lời nói của Diệp lão thì khi Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh đạt tới tầng thứ 6 là có thể có được một thứ thần thông. Còn nó có được thần thông như thế nào cần phải căn cứ vào thân thể của kiếm giả. Hai loại khí Phong Lôi tạo thành Phong Lôi kiếm sí . Còn huyết mạch Chân Long cùng với Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh tạo thành Phong Mang chân long.

Ánh mắt của Lục Thanh trong nháy mắt như linh hoạt hẳn lên.

Huyết mạch Chân Long sôi lên sung sục,phá tan sự trói buộc của Tủy Hải, thôn phệ Lục Thanh từ ngoài đến trong. Long uy vô tận tản ra khiến cho đám quạ đen trong núi đang bay lươn kêu lên những tiếng thê lương.

Những tia khí mà vàng tản ra xung quanh trong giây lát thân thể Chân Long dài ngàn trượng xuất hiện, nén ép chúng thành một thứ thực thể màu vàng nhạt.

Một tiếng kiếm ngân vang lên, cũng với khí thế vô biên tỏa ra xung quanh. Trong cảm ứng của Lục Thanh, phong mang Chân Long lại bành trướng. Mặc dù không dài hơn bao nhiêu nhưng thân hình cũng thêm được trăm trượng, tráng kiện hơn rất nhiều.

Trong cơ thể Chân Long, hơn mười viên thú đan ngũ giai có được trong chiến trường Kiếm Hồn bị nuốt chửng bổ sung cho Long Nguyên dịch bị mất.

Long uy vô biện đón lấy Phong Lôi kiếm ý mà bay lên trời khiến cho Thiên Lôi và Thiên Phong từ trên chín tầng trời giáng xuống, quấn quanh thân thể Chân Long dài ngàn trượng.

Sau khi tiếp xúc với huyết mạch Chân Long, những tia sáng màu vàng liền tràn ngập Thiên Lôi và Thiên Phong . Trong giây lát, Chân Long mở cái miệng của nó, ngưng tụ một đạo linh cầu màu trắng tím. Phong Lôi Kiếm Cương xuyên qua khoảng không phát ra tiếng gió rít cùng với tiếng sấm.

Đồng thời, một vầng ánh sáng màu vàng nhạt cũng theo huyết mạch Chân Long lan tới phía trên linh cầu màu tím , trắng.

Trong huyết mạch Chân Long màu vàng nhạt, thế giới trước mắt Lục Thanh chợt thay đổi, không gian xung quanh đột nhiên dao động.

Đúng vào lúc này…

Con mắt của Chân Long chợt bắn ra ánh sáng màu trắng tím chói mắt. Tâm thần Lục Thanh hoàn toàn trấn định, nhanh chóng vận chuyển Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh, hấp thu thú đan rồi chuyển hóa thành linh lực rót vào bên trong Phong Lôi cầu.

Sinh Tử thú nắm trong tay vốn là linh lực luân hồi. Thậm chí linh lực trong đó so với Lục Thanh chuyển hóa còn tinh thuần hơn rất nhiều. Linh lực luân hồi cuồn cuộn rót vào trong Phong Lôi linh cầu.

Một làn dao động huyền ảo chợt tản ra. Theo luân hồi linh lực dung nhập, Phong Lôi linh cầu chợt thay đổi, xuất hiện một tia đen kịt cùng với một tia sáng màu bạc. Tía sáng màu đen và tia sáng màu bạc nhanh chóng quấn lấy nhau trở thành một quả cầu ánh sáng màu xám bạc to bằng đầu người, quả cầu sáng nhanh chóng tản ra, hấp thu Phong Lôi linh cầu.

Một tiếng kiếm ngân vang lên, trong lòng Lục Thanh chợt có cảm giác quái dị. hồn thức tỏa ra xung quanh khiến cho trời đất như nằm trong lòng bàn tay hắn. Tinh thần của hắn hết sức bình tĩnh, tiếp tục thi triển, quyết tâm nắm chắc thứ linh lực màu xám bạc kia.

Lúc này hồn thức của hắn không hề có chút ngập ngừng, trong con mắt của Chân Long, tất cả không gian trước mắt Lục Thanh như bị nhuộm một thứ màu bạc.

Một chiếc lá khô từ trên một chiếc cây phía xa rơi xuống. Dưới cái nhìn chăm chú của Lục Thanh, nó như đứng lặng giữa không trung.

Đây là…

Trong nháy mắt, Lục Thanh có cảm giác hắn có thể làm được chuyện khác.

Gần như trong tích tắc, bên cạnh chiếc lá khô kia một cái khe tối đen dài một tấc cũng xuất hiện, nuốt chửng lấy nó.

Cùng lúc đó, Lục Thanh cảm thấy trong Thức Hải, hồn thức vượt qua tu vi bắt đầu tiêu hao. Trong nháy mắt, nó liền tiêu hao hết của hắn hai thành hồn thức. Trong hai thành đó, chỉ có chưa tới nửa thành hồn thức dẫn động một chút linh lực màu xám bạc tới phá vỡ không gian. Còn một phần rưỡi thì dùng để điều khiển.

Linh lực màu xám bạc khó điều khiển, cho dù là Diệp lão cũng chưa từng thấy. Chẳng qua uy lực của nó đủ khiến cho người ta khiếp sợ, dường như đối với không gian có một sự khống chế không thể nói được bằng lời.

Trong khoảng thời gian chừng mười hơi thở, Hồn thức liền tiêu hao hết năm thành, chẳng hề do dự, đạo linh cầu màu xám liền bị Lục Thanh phun ra.

Con mắt Chân Long bám sát theo sau đạo linh cầu màu xám bạc. Mặc dù nó bài xích con mắt Chân Long của Lục Thanh nhưng cũng không cắn trả.

Trong phút chốc, đạo linh cầu màu xám bạc tới cách Lục Thanh trăm trượng liền biến mất.

Ở đâu?

Trong lòng hắn cảm thấy chấn động, Chỉ trong tích tắc, con mắt Chân Long kèm theo hồn thức mất đi liên hệ với Lục Thanh.

Bạn đang đọc Bất Diệt Kiếm Thể của Thập Bộ Hành
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 87

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.