Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta thật có bàn tay vàng?

Tiểu thuyết gốc · 1522 chữ

"Thứ này thật sự là trái ác quỷ sao?"

Hắc Dương cũng không chắc chắn lắm, dù sao hắn chỉ nhìn qua anime lại chưa từng nhìn thấy trái ác quỷ ngoài đời làm sao biết được nó có phải thật hay không?

Chỉ là mặc dù không xác định được nhưng Hắc Dương vẫn là hưng phấn vô cùng mà nâng niu vuốt ve trái cây trong lòng bàn tay, mặc dù cũng không xác thực bản thân hiện tại là tỉnh hay là mơ, và trước mắt cái này đại thụ hư hư thực thực là hắn kim thủ chỉ có phải thật hay không, nhưng nếu là thật vậy Hắc Dương tự nhận sau này bản thân cuộc sống hẵn sẽ dễ dàng hơn một chút không đến mức chết đói như trong tưởng tượng.

"Nhưng ăn thứ này ta thật sẽ không có việc chứ?"

Cũng không trách hắn hoài nghi như thế, vì dù sao ai biết trước mắt có phải cái hố hay không, ai biết hắn vừa gặm một cái trái cây kỳ quái này liệu có phát nổ một cái đem hắn nổ chết hay không.

Mặc dù nghe viễn vong một chút nhưng trên đời này không thiếu quái sự, bất kỳ thứ gì cũng có thể xảy ra.

Chỉ là nghĩ đến bản thân sắp phải đối mặt với nhân sinh u ám, nghĩ đến một thế này thời đại khắc nghiệt, Hắc Dương liền lại không do dự nữa ánh mắt quyết tuyệt đem trên tay trái cây gặm ăn.

Ngược lại quá lắm liền lại chết thêm lần nữa, dù sao ta cũng đã sớm chuẩn bị tinh thần ngược lại cũng không sợ chút này rủi ro.

Nghĩ như thế Hắc Dương liền lại không đoái hoài mà đem trong miệng thịt trái cây nuốt xuống.

"Trước không nói, hương vị quả thật con mẹ nó kinh khủng, mẹ nó sặc chết ta rồi khụ khụ..."

Mặc dù sắc mặt bị trên tay trái cây hương vị hung cho xanh xám nhưng trên mặt hắn vẻ hưng phấn cùng thư giản lại hiển hiện không che dấu chút nào.

Bởi nếu trên tay trái cây hương vị thật như bản thân biết một dạng tràn đây kinh khủng cùng dở tệ, vậy tỉ lệ cái trái cây này là trái ác quỷ trong truyền thuyết là thật liền càng cao.

Nghĩ như thế Hắc Dương liền lại không e dè nữa mà trực tiếp tống hết phần còn lại vào miệng nhai nuốt, sắc mặt cũng theo đó mà biến càng thêm xanh xao hơn.

Nhưng đau dài không bằng đau ngắn, Hắc Dương cố gắng nhịn qua cơn kinh tởm đợi toàn bộ thịt quả đều nuốt vào bụng mới há hốc mồm thở dốc liền hồi, sắc mặt luyến không thể tả hai mắt vô thần nhìn tán cây xanh đậm mà dày đặc.

"Được rồi, giây phút định mệnh tới, cũng không biết ta năng lực là gì a"

Hắc Dương tràn đầy trông chờ ngồi dậy bắt đầu loay hoay thử nghiệm phóng xuất năng lực.

Chỉ là theo thời gian hắn sắc mặt càng ngày càng tái đi.

Bởi rắm đều phóng mấy cái nhưng năng lực lại một điểm đều không có thấy được.

Điều này không khỏi khiến Hắc Dương cảm thấy bản thân bị lừa thảm rồi.

Thời điểm hắn muốn quay lưng đối với phía sau đại thụ chửi bậy lúc, một cơn mê mụi bỗng truyền đến khiến Hắc Dương tay chân lảo đảo không bám vững nổi trên thân cây nữa mà chợt cắm đầu rơi xuống.

"Con mẹ nó a!!!"

...

"A!!"

Từ trên đệm cỏ giật bắn dạy, Hắc Dương sắc mặt kinh hãi tới cực điểm, dù sao giấc mơ vừa rồi cũng quá thật đi, nhất là cuối cùng một màn rơi tự do từ độ cao ngàn trượng trở lên trực tiếp dọa Hắc Dương cho tỉnh ngủ cùng hoảng hốt, phải mất một lúc lâu mới ổn định lại tâm thần được.

"Hồ, cũng may không cần nếm trải cảm giác tan xương nát thịt, nếu không ta sợ bản thân sẽ bị ám ảnh cả đời mất."

Lần nữa trực diện tử vong, Hắc Dương mặc dù cảm giác thân thể có chút uể oải nhưng hắn đã không còn muốn ngủ xúc động, ngược lại thở dài một hơi chống người chuẩn bị đứng dậy.

Chỉ là không biết vì là mệt mỏi hay là do nguyên nhân nào khác, khoảnh khắc hắn một tay chống đất lúc một cổ run rẩy bỗng lan truyền khắp toàn thân khiến Hắc Dương chợt bị tê liệt lần nữa ngồi bệch xuống, sắc mặt đầy nghi hoặc.

Chẳng lẽ là bản thân lao lực quá độ rồi sao?

Chỉ là khi nhìn tới mặt đất nơi bản thân vừa chống tay, Hắc Dương liền chợt phủ định cái suy nghĩ này liền vội vàng nhích lại gần ánh mắt trừng lớn.

"Sao... sao có thể, đây là ta làm ra sao?"

Chỉ thấy tại trên mặt đất cứng cáp in lấy một cái nặng nề thủ ấn, độ sâu có một centimet có hơn, kiếp trước mạnh mẽ nhất lực sĩ cũng tuyệt không thể làm đến mức độ này huống chi là hắn bộ này gầy gò yếu đuối thân thể.

Vì vậy suy nghĩ đầu tiên của hắn chính là không tin, nhưng nhìn chằm chằm trên mặt đất thủ ấn hồi lâu, Hắc Dương âm thầm nuốt một ngụm nước bọt liền đưa tay vào tra thử.

Quả nhiên hoàn toàn trung khớp, không một kẽ hở tựa như là nơi này thủ ấn là do có người chuyên môn lượng thân hắn mà đục khoét xuống.

Chỉ là có người rảnh như thế sao?

Hắc Dương không biết trên đời có người rảnh tới mức ấy hay không nhưng hắn biết được rằng bản thân sắp có đáp án về giấc mơ vừa nãy.

Chỉ thấy hắn tìm kiếm một hòn đá cuội tương đối lớn liền cầm chắc trên tay.

Hai mắt nhắm lại bắt đầu tìm kiếm vừa rồi cảm giác, tưởng tượng bản thân có thể một tay bóp vụn hòn đá cuội trên tay liền chợt dùng lực.

Bóp chặt mấy giây, Hắc Dương mở mắt ra nhìn lại.

Hòn đá vẫn y nguyên như cũ không một vết nứt.

Điều này khiến Hắc Dương hơi thất thần ảo não một chút.

Là giả sao, cũng phải ta chỉ là cái người bình thường, nào có thể gặp được như thế chuyện tốt a, ăn ăn liền có thể mạnh lên...

Mặc dù đã sớm chuẩn bị tinh thần nhưng càng nghĩ Hắc Dương càng cảng thấy ấm ức cùng phẫn nộ, nghĩ đến thế giới này tàn nhẫn, nghĩ tới tương lai u tối hắn sắp phải đối mặt mà bản thân lại chẳng có lợi thế gì trong tay hắn liền đem hòn đá ném mạnh xuống đến giải tỏa một chút nóng giận trong người.

Nhưng đột nhiên ngoài ý muốn phát sinh khiến Hắc Dương nhìn ngẫn người.

Hòn đá tại cùng mặt đất va chạm lúc liền hóa thành bụi phấn tung bay mù mịt khắp nơi nào còn có phía trước cứng rắn.

Chỉ là trải qua thất vọng hai lần, Hắc Dương không tin tà liền lại nắm tới một hòn đá cuội khác dùng sức một cái.

Không có gì thay đổi.

Nhưng khi hắn lần nữa nắm chặt lúc, hòn đá liền tựa như cục cát đặc bề ngoài cứng rắn chắc chắn nhưng bên trong lại mềm yếu lỏng lẻo vô cùng dễ dàng liền bị hắn bóp thành đống bụi theo bàn tay kẻ hở trượt xuống.

"Thật... thế mà là thật, ta có bàn tay vàng, ta thật có bàn tay vàng?"

"Hah... haha... hahahaha bàn tay vàng, ta thật có bàn tay vàng hahahaha."

"Kiếp này ta Hắc Dương tuyệt không tâm thường hahahahaha."

Hắc Dương thật sự là vui mừng quá đỗi, trải qua bị sơn tặc loạn đao chém chết cảm giác, trải qua kinh khủng đau đớn, cửu tử nhất sinh khử trùng, Hắc Dương sâu sắc cảm giác được tử vong đáng sợ nhưng càng đáng sợ hơn chính là bản thân vô lực yếu đuối.

Hắn không muốn lần nữa cảm giác được cơn thống khổ ấy, cũng không muốn lần nữa rơi vào yếu đuối vô lực tình huống chỉ có thể mặc cho người ta chém giết mà không thể làm gì khác.

Hắn muốn nghịch thiên cãi mệnh, một lần nữa sống lại, hắn muốn trở thành người trên vạn người vĩnh viễn không bị bất cứ kẻ nào khác nắm giữ vận mệnh của bản thân.

Mà có được bàn tay vàng hắn khoảng cách mục tiêu ấy đã rút ngắn không biết bao nhiêu lần.

Vì vậy Hắc Dương vui sướng, hắn hoan hỉ hưng phấn tới cực độ, bắt đầu thử nghiệm lên bản thân mới có được sức mạnh mới.

Bạn đang đọc Bắt Đầu Với Trái Gura Gura No Mi, Ta Tay Không Đấm Vỡ Tu Tiên Giới sáng tác bởi Duckca
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Duckca
Thời gian
Lượt đọc 89

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.