Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hư Đạo Thánh Tông

Tiểu thuyết gốc · 1792 chữ

"Thời gian đã hết, ngươi thất bại rồi, về đi."

Giọng nói lạnh lùng quen thuộc của tướng quân lần nữa vang lên, chỉ là lần này lại không còn ai xôn xao lo lắng, bởi người trước mắt chính là người kiểm tra cuối cùng.

Theo đối phương ủ rũ bước đi để lại một cái bóng lưng cô đơn, lại không còn người chờ đợi khảo nghiệm, Thiết Vân tướng quân mới quay đầu nhìn lại hàng người phía sau, nhân số cụ thể có mười người.

Một bên Hắc Dương đối với tỉ lệ đào thải này đã có chút chết lặng, nếu khảo nghiệm đầu tiên có tỉ lệ là mười chọn một vậy ải khảo nghiệm thứ hai này chẳng khác nào là trăm chọn một, mà lại không có bất cứ ưu thế nào có thể nói, chỉ có thể cầu xin cho cha mẹ ngày trước sinh mình ra trong ngày lành tháng tốt một chút để bản thân có thể vượt qua ải khảo nghiệm linh hồn tư chất này.

Và quả thật người có tư chất là thật có, nhưng chung quy là số ít, đa số còn là người bình thường chỉ có thể trơ mắt nhìn đạo lộ bị chặt đứt, bụi bặm trở về.

"Được rồi khảo nghiệm thứ hai kết thúc, trước hết ta xin chúc mừng các ngươi, có thể vượt qua bài khảo nghiệm linh hồn này đã chứng tỏ các người vừa sinh ra liền chú định bất phàm, dù phía sau đó không có linh căn, không thể tu tiên thì phủ thành chủ vẫn sẽ trọng dụng các ngươi thích đáng tuyệt không để cho ngọc thô bị mai một."

Nghe được tướng quân thế mà khích lệ bọn hắn, không thể không nói mọi người ở đây ngoài trừ Hắc Dương, thần bí thiếu nữ cùng hai tên Diệp gia thiếu gia ra mấy người còn lại liền có chút thụ xủng nhược kinh, bởi đám bọn hắn không có một người là xuất thân từ thế gia giàu có, ngay cả võ giả chỉ có một vị, đa phần còn là người nông dân bình thường đi thử vận may một cái, khi nào lại được người khác tán thưởng cao như thế rồi, mà đây nào lại là người bình thường tán thưởng, đây chính là nhân vật có quyền lực cao thứ hai trong thành chỉ sau Thiết Vân thành chủ a, vì thế bọn hắn có bao nhiêu hưng phấn có thể nghĩ.

Chỉ là Hắc Dương biết được nội tình bên trong hắn cũng không quá có cảm giác gì lắm, chỉ mong mau mau đi kiểm tra khảo thí thứ ba để sớm biết con đường sau này đi sao.

"Được rồi để không làm lỡ thời gian của tiên nhân và của các ngươi, hiện tại chúng ta sẽ đi tiến hành ải khảo thí thứ ba."

Tướng quân hài lòng nói xong liền nhấc chân bước đi, mọi người ở đây cũng chợt có chút hưng phấn đuổi theo, đều hận thời gian lúc này không thể trôi nhanh một chút để sớm được tu tiên vấn đạo, sớm được học trường sinh chi pháp.

Chỉ là khi đi một hồi tướng quân liền đột nhiên dừng lại, giọng bình tĩnh nói:

"Đến nơi rồi."

Đến rồi?

Mọi người nhìn xung quanh, thấy được nơi đây lại là một bãi đất trống, ngoại trừ thiếu nữ áo vải kia ra mọi người còn lại từng cái đều nghi hoặc không thôi.

Có người muốn nói lại thôi, có người nhìn đông nhìn tây, cố tìm kiếm xem có gì đặc biệt không, chỉ có thiếu niên tên Diệp Thần sắc mặt cau có lên tiếng.

"Tướng quân, ngài có hay không đưa ta đến nhầm chổ rồi?"

Đối với Diệp gia thiếu niên câu hỏi, Thiết Vân tướng quân cũng không lập tức trả lời mà chỉ hơi cong lên khóe miệng đáp:

"Không nhầm, đợi một tí đi."

Nói xong hắn liền ngước mặt nhìn trời như đang chờ đợi thứ gì đó.

Thấy vậy mọi người mặc dù nghi hoặc nhưng cũng ngước đầu nhìn theo.

Ban đầu còn không có gì chỉ có trời xanh mây trắng khiến cho mọi người tâm tình ngứa ngáy không thôi.

Nhưng đột nhiên bầu trời xanh kia tựa như một bức tranh lụa mỏng bị đâm phá, màu xanh của trời nhanh chóng rút đi lộ ra một cái bóng khổng lồ khiến cho mọi người kinh hãi không ngớt.

Ngay cả Hắc Dương tự nhận bản thân định lực tương đối cao cũng không nhịn được mà chửi thề.

"Vãi cả thuyền!"

Chỉ thấy trên trời, một chiếc thuyền gỗ khổng lồ sừng sững giữa trời cao, kích cỡ thậm chí có thể bao trùm cả nội thành, Hắc Dương là không hiểu thứ như thế làm sao có thể bay lên được, mà càng không hiểu là làm sao không có ai phát hiện được nó thân ảnh.

Cuối cùng hắn chỉ có thể quy cho tiên nhân chi thuật ảo diệu đi.

"Được rồi Xuyên Vân Toa đã hiện ra các ngươi lập tức sẽ được một cỗ lực lượng kéo vào trong, nhớ kỹ không nên chống cự, tình huống không thể tiến vào Xuyên Vân Toa còn tốt, một ngày đang bay giữa chừng mà vùng vẫy có thể khiến các ngươi rơi từ độ cao trăm trượng xuống, khi đấy có thể giữ được thân thể toàn thây liền xem như các ngươi phúc lớn."

Theo tướng quân lời nói vừa dứt, mười người đều đồng loạt cảm giác được một cỗ lực kéo mạnh mẽ đem bọn hắn đều nhấc bổng lên khỏi mặt đất.

Ban đầu bọn hắn còn thấy sợ hãi, nhưng nghĩ tới lời cảnh báo của tướng quân, từng cái thân thể cứng ngắc tới cực điểm mặc cho lực kéo đem bọn hắn nâng lên, mảy may không có ý muốn buông lỏng, sợ rằng xảy ra sai sót khiến cho bọn hắn rơi vào hạ tràng tan xương nát thịt.

"Chậc, cũng thật là kỳ huyễn."

Hắc Dương cảm thụ được lực kéo truyền khắp toàn thân mỗi vị trí khiến hắn không khỏi có chút hiếu kỳ muốn tìm tòi thử nghiệm nó xuất phát điểm từ đâu, chỉ là cuối cùng hắn cũng không dám đem tính mạng mình ra cược mà ngoan ngoãn như những người khác mặc cho thân thể bị lôi kéo vào khoang thuyền.

Đến tận đây Hắc Dương mới nhẹ nhỏm thở phào một hơi đồng thời bắt đầu đánh giá nơi này, chỉ thấy đây tựa như một cái đại sảnh to lớn làm từ loại gỗ không biết, đại thể toát ra một cổ khí tức cổ điển nhưng xen lẫn chút trang trọng do từng cái đèn lồng trang trí lấy trăm mà tính đang thắp sáng nơi này.

Ngay lúc Hắc Dương cùng đám người đều hiếu kỳ quan sát nơi này, một giọng nói đầy trẻ trung cùng hào sảng, khác xa với giọng tướng quân vang lên thu hút sự chú ý của bọn hắn.

"Hah, lần này có tận mười người sao, xem ra ta không phải tay không mà về rồi haha."

Theo thanh âm tìm đến người ấy, Hắc Dương nhìn người này tựa như một người thành niên hai bốn hai lăm tuổi, hắn không khỏi hơi nhíu mày một chút.

Bởi Hắc Dương giờ đây không cảm nhận được nhịp tim chấn động trên người đối phương truyền đến, phải biết trường hợp này chưa từng có tiền lệ, bởi ngay cả thành chủ, mặc dù yếu ớt nhưng Hắc Dương vẫn có thể cảm nhận được nho nhỏ chấn động phát ra, nhưng người này là hoàn toàn không có, vậy chứng minh đây chỉ có hai trường hợp.

Hoặc là người chết, hoặc là đối phương năng lực so với thành chủ càng kinh khủng.

Mà Hắc Dương càng thiên hướng lựa chọn sau một chút, vì vậy hắn có thể chắc chắn, người này tuyệt đối là "tiên nhân" trong truyền thuyết."

"Bẩm Diệp đại nhân, đây là chúng ta Thiết Vân thành một thế này tinh anh, còn xin ngài xem xét khảo nghiệm một lát."

"Haha tất nhiên tất nhiên rồi, nào hiện tại để không làm trễ nãi thời gian nên chúng ta sẽ bắt đầu luôn."

"Nhưng trước đó ta sẽ phổ cập vài điều cho các ngươi."

Nghe được người nam nhân trước mắt nói tới đây, mọi người đều tinh thần nghiêm túc đợi lắng nghe, hiển nhiên không muốn mảy may bỏ xót bất cứ từ nào.

"Đầu tiên và cũng là quan trọng nhất chính là kiểm tra linh căn, ở giữa căn phóng chính là đài kiểm tra linh căn, mặc dù thành tựu cao nhất của một người không phụ thuộc vào linh căn của hắn cao thấp nhưng linh căn là thứ không thể thiếu trong tu đạo, vì vậy việc các ngươi có thể nhập đạo hay không phụ thuộc rất lớn vào linh căn."

"Nhưng cũng không phải tuyệt đối, linh căn nói dễ hiểu chỉ là sợi rễ của linh khí trời đất còn sót lại sau khi các ngươi xuất sinh, vì là vật của trời đất, vì vậy nó mới có năng lực hấp thụ linh khí trời đất để phóng đại trưởng thành lên, nhưng người không có linh căn mặc dù không thể như người có linh căn điều động linh khí để tự cường bản thân nhưng bọn hắn có thể thông qua khí huyết chi đạo hoặc thiên địa kỳ bảo để gột rửa đi phàm uế lột xác thở thành thiên địa kỳ bảo, trường sinh có hi vọng."

"Nhưng không phải cá nhân nào cũng có cái kia tư chất, để làm được như thế, hai trong ba tam bảo là thân thể đại diện cho "tinh cùng linh hồn đại diện cho "thần" đều phải có thiên phú các ngươi mới có thể không nhìn "khí" mà nhập đạo thành công.

"Mà có thể đặt chân tới đây vậy ta có lời khen cho các ngươi, các ngươi đã có đủ tư cách nhập đạo, chỉ là đủ nhập đạo tư cách là vẫn chưa đủ để trở thành Hư Đạo Thánh Tông đệ tử, bọn ta chỉ nhận thiên tài mà không lấy kẻ tầm thường vì vậy các ngươi chỉ có vượt qua cửa ải thứ ba này, tinh khí thần tam bảo chu toàn mới có thể trở thành Hư Đạo Thánh Tông đệ tử."

Bạn đang đọc Bắt Đầu Với Trái Gura Gura No Mi, Ta Tay Không Đấm Vỡ Tu Tiên Giới sáng tác bởi Duckca
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dfray
Thời gian
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.