Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nháo sự

Tiểu thuyết gốc · 1540 chữ

Theo lời nói của tướng quân vừa dứt, hàng người ở phía trước nhất liền ung dung bước lên, mỗi người đứng tại trước dụng cụ khảo thí, có nam có nữ, độ tuổi khác nhau, nhưng dù vậy đều có một điểm chung duy nhất chính là ăn mặc tươm tất sạch sẽ, vải vóc vừa nhìn liền biết không phải hàng đơn giản, không cần đoán cũng biết được đám người này không phú thì quý, không hề nghi ngờ là con cháu thế gia, hoặc là ngậm thìa vàng từ lúc sinh ra, trong nhà gia tài bạc triệu.

Nhưng chân chính khiến Hắc Dương để ý không phải ở những thứ này, giờ đây ánh mắt của hắn đang bị dị biến trong các bình thủy tinh thu hút, chỉ thấy cát hồng trong các dụng cụ khảo thí giờ đây cũng theo đám người đặt tay lên mà bắt đầu xao động không ngớt, có mạnh có yếu không đều nhưng chung quy đều là có chuyển động, tất cả đều đồng loạt thông quan.

Điều này cũng khiến cho Hắc Dương hơi nổi lên một chút suy nghĩ, hiển nhiên là không thể nào có chuyện tất cả bọn hắn đều bẩm sinh đã là luyện võ kỳ tài, thân thể tiềm năng dồi dào được, vì vậy cũng chỉ có thể do được bồi dưỡng từ bé, thân thể trôi qua thuận lợi lớn lên lại được dược vật quý hiếm rèn luyện, trực tiếp dùng tiền chồng lên.

Mặc dù không chắc đều sẽ có linh căn nhưng chỉ từ chút lợi thế như thế cũng đã ăn đứt vô số người bình thường, Hắc Dương mặc dù cũng có chút hâm mộ nhưng cũng không quá để ý lắm, dù sao hắn cũng không phải người bình thường, hắn có bàn tay vàng, dù hôm nay không thể nhập đạo tu tiên Hắc Dương cũng có tự tin có thể sống tiếp không tệ lắm, chỉ cần đợi cho Gura Gura no mi năng lực đem hắn thân thể tố chất lại nâng cao một chút Hắc Dương liền sẽ đi xông pha một chuyến giang hồ.

Chỉ là đấy còn là dự tính xấu nhất, nếu được Hắc Dương còn là cầu mong mình có linh căn, có thể tu tiên thì càng tốt hơn.

"Nhưng là cũng không biết ta tố chất thân thể hiện tại có đủ chưa..."

Mặc dù tự nhận bản thân hiện tại mạnh hơn người bình thường một chút, dù bị người đánh mấy lần cũng không khiến hắn xây sát gì nhiều nhưng Hắc Dương chung quy là còn có chút lo lắng, dù sao ai biết được giữa dùng dược vật rèn luyện thân thể với dùng trái ác quỷ năng lực có khác nhau gì hay không, mặc dù Hắc Dương đoán khảo nghiệm hẵn sẽ không có khắt khe như vậy đâu nhưng hắn chung quy vẫn là có chút lo lắng.

Mà trong lúc này hàng người đầu tiên khảo nghiệm cũng hoàn tất, những ai vượt qua đều không cần nhắc nhở mà tự giác tiến lên phía trước hình thành một hàng dài phía sau đài khảo nghiệm, cùng cái đám người chưa khảo nghiệm hoàn toàn tách biệt ra, hiển nhiên mặc dù là lần đầu nhưng bọn hắn đối với tình báo về khảo nghiệm cũng không lạ lẫm như đám người bình thường.

Hàng người thứ hai khảo nghiệm bắt đầu cũng nhanh mà kết thúc cũng nhanh, giống với đám người đầu tiên đều là toàn bộ thông qua, không khó để nghĩ đám người này gia cảnh kém một chút nhưng vẫn là vượt trên bọn người Hắc Dương rất nhiều.

Phải đến tận hàng người thứ năm mới bắt đầu xuất hiện lẻ tẻ chút trường hợp bị loại, chỉ là số lượng chung quy vẫn là phần nhỏ, số người thông quan giờ đây đã quá trăm chứng tỏ khảo nghiệm hẵn cũng không có quá khắt khe lắm, đám nhà giàu được dược vật rèn luyện chỉ cần không phải quá phế, thân thể bị gái gú rượu chè móc rỗng thì đa phần đều có thể thuận lợi thông quan.

Đến tận hàng người số mười mới hoàn toàn đem đám công tử thế gia khảo nghiệm xong, bắt đầu đến tầng lớp tiếp theo, chính là võ giả.

Hắc Dương tới lúc này cũng bắt đầu lên tinh thần, hắn vị trí là hàng thứ mười bảy, chẳng mấy chốc sẽ đến lượt thôi.

Mà quả nhiên như vậy, thời gian qua không bao lâu các hàng phía trước liền khảo thí xong, dù sao cũng là võ giả, thân thể được rèn từ sớm, dù không có dược vật rèn luyện như đám người nhà giàu nhưng tố chất cùng tiềm năng thân thể của bọn hắn tuyệt đối chỉ có hơn không có kém, ngoại trừ một số cá nhân đặc biệt không hiểu ra sao lại bị loại nhưng số lượng cũng chỉ có một phần trăm không đến.

Chỉ là dù vậy Hắc Dương vẫn là nhịn không được hơi lo lắng một chút, nhưng vẫn tiến lên trước đặt tay lên quả cầu thủy tinh, đồng thời trong lòng âm thầm cầu nguyện không ngớt.

May mắn là cũng không có gì ngoài ý muốn xảy ra, Hắc Dương vừa đặt tay lên chừng hai giây, cát hồng bên trong lồng kính liền bắt đầu xao động lên.

Nhưng đột nhiên Hắc Dương liền như cảm nhận được gì mà hai mắt chợt nhíu một chút.

Không hiểu vì sao hắn cảm giác mình có thể khiến cát trong kính xao động nhanh hơn một chút, chỉ là hắn cũng không dám làm ẩu, dù sao bản thân cũng đã thông quan, không cần thiết phải phô trương thanh thế như vậy.

Chỉ là Hắc Dương vẫn là hơi thử nghiệm dùng chấn động năng lực một chút để cát trong lồng thủy tinh xao động theo ý hắn.

"Quả nhiên là được."

Nhìn thấy cát trong lồng kính xao động quỹ đạo dựa theo ý mình mà chuyển động, Hắc Dương cũng nhịn không được mà hơi mỉm cười.

Nhưng ngay khi hắn vừa muốn rút tay về thì đột nhiên một tiếng xoảng vang lên dọa cho Hắc Dương sợ gần chết.

Chỉ là khi nhìn đến trước mặt lồng kính vẫn hoàn hảo nguyên vẹn hắn mới thở phào một hơi, đồng thời liếc mắt nhìn sang gần đó một đài khảo nghiệm lồng kính bị vỡ nát, Huyết sa bên trong túa ra nhanh chóng đem người kia hai bàn tay cho bao phủ, chỉ là đối phương thần thái vẫn điềm nhiêm như thường, mảy may không có chút e ngại mà để mặc cho Huyết sa tại trên tay vòng vo lấy.

Không hề để ý đến xung quanh ánh mắt, thiếu niên nhìn tới chổ Thiết Vân tướng quân liền điềm tĩnh nói:

"Tại hạ dùng lực có chút lớn, lỡ tay làm hư hao kháo thí dụng cụ còn xin tướng quân tha thứ cho, Diệp gia tuyệt đối sẽ thanh toán thiệt hại cho phủ thành chủ."

Mặc dù là xin lỗi nhưng Hắc Dương mảy may nhìn không ra chút hối lỗi ý tứ, đối phương độ không ngạo không kiêu nhưng cũng tuyệt không hạ thấp tư thái khiến cho hắn cũng có chút bất ngờ, Diệp gia trong thành này địa vị thế mà lớn như vậy.

Chỉ là rất nhanh Hắc Dương liền biết được câu trả lời từ thành chủ.

Diệp gia địa vị chính là lớn như vậy.

"Haha, Diệp công tử tuổi trẻ tài cao, niên cốt không lớn nhưng có thể luyện đến Hậu thiên đỉnh phong, khí huyết như tương mới có thể khiến Huyết sa táo bạo như thế, hoàn toàn không phải lỗi của Diệp công tử không cần phải quá đắn đo haha"

Không đợi tướng quân lên tiếng nói gì, thành chủ đã trước tiên tươi cười lấy lòng.

Nhưng khi Hắc Dương vốn nghĩ chuyến nháo kịch này sẽ dừng ở đây thì đột nhiên một tiếng xoảng khác vang lên khiến thành chủ sắc mặt cứng đờ.

"Ách, lỡ tay làm vỡ dụng cụ khảo thí dụng cụ mất rồi, chỉ là thành chủ ắt hẵn sẽ không để ý đâu nha hắc hắc."

Tới đây Hắc Dương cũng nhịn không được mà âm thầm nuốt nước bọt, đồng thời tức gần chết muốn đem tên khốn nháo sự kia ba đời tổ tông đều mắng.

Chỉ là khi quay sang nhìn người kia, Hắc Dương liền sợ gần chết.

"Con mẹ nó sao lại là hắn."

Mà trong lúc này, thành chủ cũng cười trừ tỏ ra khẳng khái, chỉ là ánh mắt lạnh lùng lại mảy may không che giấu mà lên tiếng bình tĩnh hỏi.

"Không biết vị công tử này là...

"Hanh, bổn thiếu gia sống không đổi họ, chết không đổi tên, Diệp gia trưởng tử, Thiết Vân thành đệ nhất thiếu niên, Diệp Vô Đạo hân hạnh được diện kiến thành chủ."

Bạn đang đọc Bắt Đầu Với Trái Gura Gura No Mi, Ta Tay Không Đấm Vỡ Tu Tiên Giới sáng tác bởi Duckca
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Dfray
Thời gian
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.