Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hàn Tuyết Trở Về

Tiểu thuyết gốc · 3269 chữ

Sau một lúc, Tuyết Y Y, Lục Hàm, Tư Giai Lệ mới chịu ngồi dậy, sửa soạn, chải chuốt tóc tai.

Tuyết Y Y một bộ phụng phịu nói:

"Công tử ngài thật quá đáng a, hành hạ nàng mấy ngày trời!"

Trương Nhược Trần định nói gì thì nhìn thấy nàng chỉ về phía Tiểu Huyện đang đỏ ửng thì ngượng ngùng, đúng là hơi quá a, Lục Hàm thì không có như vậy, nàng cảm thấy rất là thoả mãn, giống như mong ước bấy lâu nay, Tư Giai Lệ thì mặt mày đỏ ửng, có chút không dám nhìn thẳng Trương Nhược Trần.

Hôm qua trong lúc dục vọng tràn đầy, hắn bắt các nàng làm nhưng tư thế xấu hổ không thôi, nàng lại da mặt mỏng, chỉ có thể âm thầm chịu đựng, nhưng cảm giác rất là kích thích, hưng phấn không thôi.

Hệ thống thông báo.

"Ting, Tu vi tăng lên Thiên Cực Cảnh Đại Cực Vị, Tinh Thần Lực tăng lên 52 giai hậu kỳ, Luyện Thể tăng lên Thiên Cực Cảnh Tiểu Cực Vị, vàng +20k hiện tại có 284428 vàng."

Ký chủ: Giang Thiên (Ma Đế)

Cảnh giới tu vi: Thiên Cực Cảnh Đại Cực Vị.

Tinh Thần Lực: 52 giai Hậu kỳ.

Cảnh Giới Luyện Thể: Thiên Cực Cảnh Tiểu Cực Vị.

Công pháp: Tà Thần Thất Cảnh, Âm Dương Thánh Kinh, Cửu Thiên Minh Đế Kinh, Ma Thần Biến, Phạm Thánh Chân Ma Công.

Vũ Kỹ: Long Tượng Bàn Nhược Chưởng, Thiên Tâm Kiếm Pháp, Âm Dương Lưỡng Nghi Kiếm Pháp, Thập Mạch Kiếm Ba, Lạc Thủy Quyền.

Kỹ Năng Đặc Biệt: Tam sắc Haki, Dâm Ấn, Nô Lệ Ấn Ký, Âm Dương Ma Nhãn.

Pháp bảo: Thiên Long Kiếm, Thời Không Bí Điển, Thiên Tử Kiếm, Thiên Luân Ấn.

Danh hiệu: Thần Cấp Văn Minh, Thần Y, Chưởng Khống Không Gian, Điều Khiển Thời Gian, Thần Cấp Luyện Đan, Thần Cấp Luyện Khí, Thần Cấp Đàn Hương.

Huyết mạch: Nguyên Tố Sáng Thế Thần.

Thể Chất: Thủy Tinh Bào Thể

Vật phẩm lưu trữ: Thiên Không Châu, Thuốc kích dục *97, 3 giọt máu Kim Ô, 2 giọt Vạn Niên Linh, Lời Chúc Phúc Của Thần.

Vàng: 284428.

Kiếm Ý: tầng thứ Ba, Kiếm Tâm Thông Minh.

Thương Ý: Tầng Thứ Hai.

Nữ Nhân: Lâm Nính San, Tần Nhã, Đan Hương Lăng, Hoàng Yên Trần, Đoan Mộc Tinh Linh, Hoàng Yên Mẫn, Lạc Thủy Hàn, Diệu Linh Anh, Hàn Tưu, Bạch Hư Linh, Tuyết Ảnh Nhu, (Trần Hi Nhi, Hàn Tuyết, Linh Vũ, Trương Vũ Hi chưa song tu).

Thị Nữ: Tử Thiến, Tố Mai, Diêu Thanh Đồng, Tuyết Y Y (Khổng Tuyên chưa song tu).

Nô Lệ: Lâm Phi, Tĩnh Huyên, Tiêu Phi, Hàn Thanh La, Hoa Liên, Lục Hàm (Triệu Lâm, Diêu Tô, Triệu Vũ Hà, chưa song tu)."

Trương Nhược Trần nhìn bảng thông tin cá nhân, âm thầm gật đầu, hắn cũng phải nâng cấp mấy bộ y phục của các nàng lên, như thế mới an toàn được.

Mua một ít vật liệu cần thiết, hắn bắt tay vào luyện chế y phục, thời gian không quá dài, một bộ được nâng cấp, hai bộ được luyện ra.

Lục Hàm đón lấy Trùng Dương Y, miệng nở nụ cười không thôi, Tuyết Y Y nhận lấy Hải Lam Trường Y, Tư Giai Lệ nhận lấy Vân Lâm Hoàng Y.

Đều được nâng cấp phòng ngự đạt tới thánh cảnh, Thần cảnh phía dưới không thể nhìn xuyên qua y phục, nhưng hắn là ngoại lệ, ai kêu hắn tự tay làm ra mấy bộ y phục này đâu.

Nhìn ba nàng mặc vào y phục, quả nhiên là hoàn mỹ a, dung mạo là vạn người có một, y phục thiết kế có sẵn quần áo lót nên không cần mặc thêm gì, các nàng cho là vậy, nhưng là Trương Nhược Trần liếc mắt qua là xem thấy ba bộ thân thể trắng bóc, cặp chân dài, ngực to, mông cong, Tiểu Huyện phấn hồng, mới nhìn thoáng qua một chút mà phía dưới hắn lại cương lên rồi.

Quả nhiên toàn là yêu nữ hại dân hại nước, Trương Nhược Trần thầm nghĩ.

Tư Giai Lệ với Lục Hàm ở lại đây không tiện, về sau phải đi theo hắn, Tư Giai Lệ cũng không có từ chối, một phần là vì nâng cao tu vi, phần còn lại thì ai biết, hắn cũng trả lại một nữa võ hồn cho nàng, tu vi nàng hiện tại đạt Thiên Cực Cảnh Trung Cực Vị, Lục Hàm tu vi đạt Thiên Cực Cảnh Hậu Kỳ, Tuyết Y Y tu vi đạt Hoàng Cực cảnh đại cực vị, kinh mạch mở ra 26 đường.

Tuyết Y Y theo Trương Nhược Trần đi ra ngoài, thì gặp mười sáu nữ tử đứng đợi ở đó, nàng chạy lại nói chuyện gì đó với mấy thiếu nữ.

Sau một lát Tuyết Y Y quay trở lại nói:

"Công tử nếu không chê có thể thu lưu các nàng, những tỷ muội này không còn nơi nào để về nữa rồi."

Trương Nhược Trần đáp:

"Tạm thời các này đi theo ta, ta sẽ tìm cho nàng nơi ở hợp lý."

Hắn thu mười sáu người cùng Tuyết Y Y vào Thời Không Tinh Thạch chia cắt ra một bên, bên còn lại là nữ nhân của hắn đang tu luyện.

Trương Nhược Trần đi tới Diệp Tuyết Thành, khắp nơi đã là đống đổ nát, khắp nơi toàn là thi thể, hắn đi một vòng xung quanh, thân thể bọn họ đa số bị tách rời, cứu sống không được a, tu vi hắn còn quá thấp.

Nhưng mà có một ít thi thể nguyên vẹn, mặc dù hắn chả muốn cứu đâu, nhưng ai kêu hắn cảm ứng có huyết mạch thân cận với Tuyết Y Y đâu.

Lấy ra Thiên Tử Kiếm (thái ất phẩm cấp), Trương Nhược Trần ánh mắt híp lại, nhìn thấy hai đầu sợi dây xiềng xích, hắn một kiếm chém hơn mười cổ thi thể.

Linh hồn sau khi chết ở bất kỳ giới nào đều sẽ đi về một hướng, Ly Hận Thiên hoặc theo tam đồ hà, thời gian chết chưa lâu thì ở đâu đó trong giới này.

Mới vừa cắt đức xiềng xích, Thiên Đạo khí tức đang cấp tốc tới gần, mây đen bao trùm cả Ngũ Hành Khư Giới, thổ dân lẫn Côn Lôn giới tu sĩ đều chịu áp lực nặng nè.

Bên ngoài khư giới có Ngư Long Cảnh tu sĩ toạ chấn, thấy hiện tượng lạ liền cấp tốc đưa tin tức báo cao lên trên

Trương Nhược Trần thần niệm như thủy triều muốn nhanh chóng tìm kiếm linh hồn.

Thiên Đạo khí tức khoá chặt lấy Trương Nhược Trần, dường như lần này nó khôn ngoan hơn, Không Gian hư vô cũng bị khoá cứng, sấm sét liên tiếp đánh xuống.

Bành! Bành! Bành!

Những nơi bị sấm sét giáng xuống đều bị trấn nát, không gian phá toái, từng cái khí tức khủng bố bên trong truyền ra.

Trương Nhược Trần gặp không sợ hãi, bình tĩnh tìm kiếm, mặc cho sấm sét đánh xuống, nhưng kỳ lạ là không có một tia nào có thể đánh trúng hắn.

Thiên Đạo: ......

Hừ lạnh một tiếng, tam sắc Lôi Kiếp đánh xuống.

Đứng cách xa, sinh linh khắp nơi nhìn Tam Sắc Lôi Kiếp đều tê dại cả da đầu.

"Nhìn kìa, đó, đó là truyền thuyết Tam Sắc Lôi Kiếp, Vàng Trắng Đen?"

"Chạy mau, không phải thứ chúng ta có thể trêu vào!"

Cả đám bỏ chạy thục mạng, sợ bị liên lụy vào bên trong.

"Tìm thấy!"

Trương Nhược Trần cười cười, tiếp theo chớp mắt, võ hồn chuyển vào lại cơ thể, sinh cơ bắt đầu có tiếng nhịp tim đập.

Thiên Đạo nhìn thấy nhưng lực bất tòng tâm a, theo Pháp Tắc Thiên Đạo quy định, kẻ tu vi dưới Thánh cảnh chỉ có thể huy động cao nhất là Tam Sắc Lôi Kiếp, kể cả bản thân nó là Thiên Đạo nhưng như cũ vẫn phải tuân theo Pháp Tắc.

Thiên Đạo ôm một bụng tức giận rời đi, trước khi đi nó nhìn chằm chằm như muốn nói với Trương Nhược Trần rằng, ngươi cứ chờ đó cho ta.

Trương Nhược Trần mảy may không để trong lòng, nhìn mười mấy người sống lại, lại nhìn vào số có ghi trên thanh kiếm, hắn mới để ý trên thanh kiếm có ghi số là 13/100, lúc này mới nhớ tới Thiên Tử Kiếm có thể nâng cấp.

Mười một người thấy mình được cứu sống nhau nhau cảm tạ, quỳ lạy Trương Nhược Trần như thần linh nhưng đều bị hắn dùng lực không cho quỳ.

"Các ngươi hiện tại cứ ở trong này tu luyện một thời gian đi!"

Trương Nhược Trần nói rồi mở ra không gian truyền tống tới chỗ Lão Thanh, nơi đó là một chỗ an toàn nhất, tại vì Thiên Không Châu của hắn vẫn chưa hoàn thiện, Thời Không Tinh Thạch có người tu luyện rồi.

Làm xong chuyện, vỗ vỗ Ma Viên, bắt đầu đi tới Tà Mộc Cung, sau một phen suy nghĩ lại thì, hắn chỉ cần lẻn vào đánh cắp hết Tử Vân Trầm Hương Mộc là được, đâu cầy thiết phải hủy diệt Tà Mộc Cung làm gì.

Nữa canh giờ sau, Trương Nhược Trần đi tới Liệt Âm Sơn chân núi, đỉnh núi chính là Tà Mộc Cung.

Hắn dịch dung, hoá thành một đệ tử bình thường, cầm lấy một tấm lệnh bài đệ tử thân phận, thế là được phép tiến vào bên trong, đi vào trong một lát liền phóng xuất tinh thần lực dò xét, tinh thần lực của hắn đạt cấp 52 hậu kỳ, tức là Thánh Giả Trung Cảnh, không qua bao lâu.

Hắn phát hiện một toà cung điện nằm dưới lòng đất trăm trượng chỗ sâu, Trương Nhược Trần tìnm tới cửa vào, lại điều động Không Gian quy tắc phong toả nơi này, động tĩnh nơi này sẽ không thể truyền ra ngoài.

Trương Nhược Trần phá vỡ trận pháp, hướng cửa đá bước vào.

"Ngao!"

Một tiếng Man thú tiếng gào vang lên.

Ghé vào lòng đất cung điện bên ngoài một cái màu xanh hai cánh cự mãng tỉnh lại, thân thể của nó to lớn, mọc đầy lân phiến, phần cổ mọc ra rất sư đầu, trên người tản mát ra một cỗ băng lãnh huyết tinh chi khí.

Địa Ngục Sư Mãng, ngũ giai hạ đẳng Man thú, lực lượng có thể so với Ngư Long Đệ Nhị Biến cường giả, chính là Tà Mộc Cung hộ Sơn Thần thú.

Địa Ngục Sư Mãng lộ ra miệng bên trong răng nanh, phun ra một cái sương độc, hướng Trương Nhược Trần công kích đi qua.

"Nhiếp hồn!"

Tinh thần lực phóng xuất, làm Địa Ngục Sư Mạng bất động, tinh thần lực của hắn tuy mạnh nhưng không có học tinh thần lực công pháp, thành ra một số chuyện bó tay bó chân, Trương Nhược Trần quyết định trở lại phải học một số thủ đoạn công kích từ xa.

Thiên Long Kiếm sắc bén, một kiếm chém ra, Địa Ngục Sư Mạng bị cắt làm hai nữa.

Hắn thu lấy thi thể rồi bước vào cung điện, mới vừa tiến vào cung điện, một cỗ nồng đậm Mộc thuộc tính linh khí giống như như thủy triều, hướng hắn vọt tới, mỗi một cái lỗ chân lông đều tại tham lam hô hấp, bởi vì huyết mạch của hắn có mộc thuộc tính.

Trong cung điện trên vách đá, để đó từng cái chất gỗ ngăn chứa, chừng hơn một trăm cái, có ngăn chứa bên trong chứa trân quý Thủy Tinh Thần Trượng, có ngăn chứa bên trong chứa lấy Tử Vân Trầm Hương Mộc.

Trương Nhược Trần đem những cái kia ngăn chứa toàn bộ mở ra, phát hiện trong đó bốn mươi lăm cái ngăn chứa bên trong đều chứa Tử Vân Trầm Hương Mộc, có thể tích khá lớn, nặng đến mấy chục cân; có thể tích nhỏ bé, chỉ có hai lượng nặng.

Tất cả Tử Vân Trầm Hương Mộc cộng lại, có chừng hai trăm bốn mươi cân.

Trương Nhược Trần trong lòng đại hỉ, không chút khách khí, đem bốn mươi lăm cái ngăn chứa, thu sạch tiến trữ vật giới chỉ.

Về phần những Thủy Tinh Thần Trượng kia, hắn nhưng không có hứng thú, nhìn cũng vô dụng nhìn một chút.

Trương Nhược Trần đi ra khỏi nơi này, trốn thật xa.

Mấy canh giờ sau, bên trong Tà Mộc Cung truyền tới tiếng hét giận dữ, sóng âm vang tới mấy ngàn dặm bên ngoài:

"Tiểu tặc phương nào, to gan, dám đánh cắp đồ của Tà Mộc Cung, nếu để lão phu tìm được sẽ rút da lột gân."

Ba ngày sau, một chiếc dài đến hơn một trăm ba mươi mét to lớn kim loại chiến thuyền, từ phía trên bên cạnh bay tới, đứng ở đỉnh đầu của mọi người phía trên.

Linh Xu Bán Thánh ăn mặc một thân quần áo màu đỏ, cõng một thanh Thánh Kiếm, từ kim loại trên chiến thuyền mặt bay xuống tới, cười nói:

"Trương Nhược Trần, chúc mừng ngươi, lần thứ nhất tiến vào Khư Giới chiến trường, liền trở thành « Thiên Bảng » võ giả, sư tôn quả nhiên không có nhìn lầm ngươi."

Trương Nhược Trần chấm hỏi, hắn nhớ mình điệu thấp lắm cơ mà, đâu có làm sự tình gì để người khác để ý tới đâu.

"Bái kiến Bán Thánh."

Hoàng Yên Trần, Đoan Mộc Tinh Linh, Trần Hi Nhi, toàn bộ đều cung kính hướng Linh Xa Bán Thánh hành lễ.

Trương Nhược Trần chấp tay hành lễ, rồi nói:

"Bán Thánh đại nhân, ta tại Ngũ Hành Khư Giới đã thu phục được một đầu Man thú, muốn mang về Côn Lôn Giới..."

Linh Xu Bán Thánh hướng cái kia một đầu Ma Viên nhìn thoáng qua, nói:

"Không cần nhiều lời, việc rất nhỏ, ta thay ngươi mang về Thánh Viện. Ngươi cũng không cần lại để ta Bán Thánh đại nhân, chờ trở lại Thánh Viện, đoán chừng, ngươi liền muốn gọi ta một tiếng sư tỷ. Sau này, chúng ta là người một nhà."

Tại Linh Xu Bán Thánh dẫn dắt phía dưới, đám người cưỡi chiến thuyền, đi vào Ngũ Hành Khư Giới Khư Giới thông đạo.

Tại Khư Giới thông đạo, lại đợi một ngày.

Đến đây khảo hạch học viên, lục tục ngo ngoe đều bị tiếp về, tiếp theo, chúng học viên mới cưỡi chiến thuyền, thông qua Khư Giới thông đạo, quay trở về Hỗn Độn Vạn Giới Sơn.

Về tới Đông Vực Thánh Thành, Trương Nhược Trần cũng không có đi tham dự tiệc mừng mà quay trở về dịch quán, tiếp tục tu luyện.

"Ồ, Tiểu Hắc đi tới Đông Vực Thánh Thành, Thiên Không Châu bên trong, Tiểu Hắc ấn ký loé lên một cái."

Một con kia Phì Miêu đem Hàn Tuyết mang đi, vẫn không có tin tức, ai có thể nghĩ đến, nó lại có thể một mình tìm đến Đông Vực Thánh Thành.

Giờ phút này, thứ bảy nội thành, một đầu phồn hoa trên đường phố chính, một cái cao ba mét to lớn mèo đen, chính nện bước lại mập vừa thô bước chân, uể oải đi về phía trước đi.

Một cái bốn, năm tuổi tiểu nữ hài, ngồi tại trên lưng của nó, mặc một bộ không nhuốm bụi trần áo bào màu trắng, giữ lại một đầu bích mái tóc dài màu xanh, da thịt mười phần trắng nõn, trong suốt sáng long lanh, tản mát ra nhẹ nhàng ánh ngọc.

Hai tròng mắt của nàng, mười phần thanh tịnh, lộ ra hắc bạch phân minh, từng cây lông mi vừa dài lại vểnh lên, tràn đầy linh khí.

Tiểu Hắc mang theo Hàn Tuyết, đi vào Nam Đình dịch quán bên ngoài cửa chính, vào bên trong nhìn thoáng qua, nói:

"Ta đã cảm nhận được Càn Khôn Thần Mộc Đồ khí tức, Trương Nhược Trần hẳn là liền ở tại bên trong."

Hàn Tuyết con mắt có chút sáng lên, cẩn thận hướng dịch quán bên trong nhìn lại, một đôi tuyết trắng tay nhỏ nắm chặt lấy ống tay áo, một khỏa tâm linh nhỏ yếu có chút kích động lên.

"Bạch!"

Bóng người lóe lên.

Trương Nhược Trần ăn mặc kim sắc Thánh Đồ trường bào, xuất hiện tại dịch quán ngoài cửa lớn trên thềm đá, cười nói:

"Tiểu Hắc, Hàn Tuyết, các ngươi có thể cuối cùng là trở về! Ồ!"

Trương Nhược Trần ánh mắt, chăm chú vào Hàn Tuyết trên thân, ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.

Tiểu nha đầu này tu vi Võ Đạo, thế mà đã đạt đến Huyền Cực Cảnh đại viên mãn, Nàng và Tiểu Hắc rời đi đoạn thời gian này, đến cùng đi địa phương nào.

"Sư tôn!"

Nhìn thấy Trương Nhược Trần, Hàn Tuyết trong lòng mười phần mừng rỡ.

Nàng từ nhỏ đen trên lưng bay vọt, thân pháp linh xảo, cực kỳ giống một cái hoàn mỹ không một tì vết tiểu Tiên nữ, nhào vào Trương Nhược Trần trong ngực.

Ngắn ngủi thời gian một năm, đã từng một cái kia xanh xao vàng vọt tiểu nha đầu, hiện tại, đã đại biến dạng.

Nàng toàn thân mỗi một tấc da thịt đều lưu động màu trắng Bảo Quang, tản mát ra nhàn nhạt ngưng hương, hiển nhiên là phục dụng một loại nào đó thiên tài địa bảo.

Trương Nhược Trần đem Tiểu Hắc cùng Hàn Tuyết mang vào Vũ Thị dịch quán, đi vào gian phòng của hắn, an trí xuống tới.

"Tiểu Hắc, trong khoảng thời gian này, ngươi đem Hàn Tuyết mang đến địa phương nào? Mà lại, làm sao ngắn như vậy thời gian, nàng liền đã đạt tới Huyền Cực Cảnh đại viên mãn?"

Trương Nhược Trần hỏi.

Tiểu Hắc thân thể thu nhỏ, trở nên chỉ lớn chừng quả đấm, ghé vào bàn ngọc thạch phía trên, nói:

"Chẳng lẽ ngươi không biết nàng là Thiên Cốt thể chất? Ta đương nhiên mang nàng đi Thần Vẫn Đảo, bái tế Thiên Cốt Nữ Đế."

Thiên Cốt Nữ Đế, chính là Côn Lôn Giới ức vạn năm trong lịch sử danh khí lớn nhất cường giả một trong, có thể cùng Tu Di Thánh Tăng nổi danh.

Tại nàng một cái kia thời đại, nàng liền là vô địch đại danh từ, không có người nào là nàng một chiêu địch thủ, nghe nói, tại nàng đỉnh phong nhất thời điểm, có thể đồ Thần.

Chỉ bất quá, đồ Thần sau đó, Thiên Cốt Nữ Đế liền biến mất không thấy gì nữa, không còn có xuất hiện tại Côn Lôn Giới, không có ai biết nàng đi địa phương nào.

Hàn Tuyết thể chất, cùng năm đó Thiên Cốt Nữ Đế, cũng có được 1,008 cục xương.

Thể chất như vậy, 10 vạn năm cũng khó được xuất hiện một cái.

/////

Chúc mọi người vui vẻ.

Ai có lòng thì ủng hộ em với, thông tin đây ạ:

STK: 1029657323 - ngân hàng Vietcombank - NGUYEN THANH GIANG TRA

Em chân thành cám ơn ạ.

Bạn đang đọc Bắt Đầu Từ Vạn Cổ Thần Đế sáng tác bởi ThiênGiang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiênGiang
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 146

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.