Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Có nắm chắc không?

Phiên bản Dịch · 1089 chữ

Chương 85. Có nắm chắc không?

Oanh! Oanh! Oanh!

Một bàn tay lớn hung hăng đè xuống, Tào Thần Oa phun ra một ngụm máu tươi, cổ của hắn ta lập tức bị ấn xuống mặt đất, mặt đất bị đánh nứt ra vô số khe hở, xung quanh tất cả đều là đá vụn vụn đất đá vụn.

"A!!!"

Tào Thần truyền đến một tiếng kêu thảm thiết nặng nề, hốc mắt của hắn bị ép tới nổ tung, cảm giác lục phủ ngũ tạng của mình đều đang nứt ra, thất khiếu đang không ngừng chảy máu.

Một bức tường lửa nóng rực ngăn cách Cơ Khôn và tất cả mọi người ở Kinh Lôi Môn, ngay khi bức tường lửa vừa được dựng lên, sư muội cũng bị ném tới.

"Sư huynh!"

"Sư muội!"

Cơ Khôn lập tức đỡ lấy nàng, sư muội không ngừng khóc rống trong lòng hắn, nhưng Cơ Khôn đã không còn tinh lực thưởng thức phong tình này.

Bên kia biển lửa hắn đã hoàn toàn thấy không rõ, trong mắt Cơ Khôn mang theo rung động mãnh liệt, Luyện Khí kỳ lại có cường giả nghịch thiên như thế, rốt cuộc là ai...

Tường lửa dần dần biến mất, rốt cục có thể thấy rõ tình huống bên kia.

Hốc mắt Cơ Khôn không ngừng run rẩy, trong lòng không ngừng truyền đến một cảm giác phát lạnh, sư muội cũng ngừng khóc rống, tê liệt ngã xuống đất, cả người như nhũn ra.

Bọn họ sợ hãi cũng không phải tình hình chiến đấu thảm thiết bao nhiêu, mà là quá bình tĩnh, ngoại trừ mặt đất nứt ra kia, lại tìm không thấy bất kỳ dấu vết đấu pháp nào, ngay cả thi thể cũng không có.

"Miểu sát... Đệ tử của thập đại Tiên Môn lại bị hai người miểu sát."

Cơ Khôn không ngừng thở hổn hển, trời đất rộng lớn, thì ra hắn chẳng qua chỉ là ếch ngồi đáy giếng:

"Sư muội, chúng ta đi thôi."

"Sư huynh, bọn họ là?"

Sư muội muốn nói lại thôi, hình như là tới cứu người.

"Không quen biết, không nên ôm tâm lý cầu may, lần này chỉ là chúng ta vận khí tốt."

Cơ Khôn lắc đầu, nhân vật nghịch thiên bực này, hắn làm sao có thể có cơ hội quen biết.

Hai người đỡ lẫn nhau, đi đến nơi khác, bọn họ muốn tìm một chỗ nhanh chóng khôi phục pháp lực.

Trên một cây cổ thụ nào đó.

"Đệ tử của thập đại Tiên Môn này, thật sự là một đám mặt lợn, gặp ai cũng đều là một bộ dáng ‘ta là cha ngươi’."

Trần Tầm nằm tựa vào thân cây, cười nhạo một tiếng:

"Ta cảm thấy vẫn là Ngũ Uẩn Tông chúng ta tốt hơn, ngươi cảm thấy thế nào, lão Ngưu."

"Mu~"

Đại Hắc Ngưu lên tiếng, những đệ tử tiên môn này ai nấy đều kiêu ngạo, không biết bọn họ đi thập đại tiên môn, sẽ bị bắt nạt thành bộ dáng gì.

"Còn may không có đi thập đại Tiên Môn, loại tạp linh căn như chúng ta, lão Ngưu, có nghe nói qua bạo lực tông môn chưa?"

"Mu?"

"Không ngừng bị trào phúng, sau đó chúng ta đi đánh mặt, lại bị trào phúng, không ngừng nghỉ, ngay cả con chó cũng phải sủa vài tiếng khinh thường chúng ta."

"Mu?!"

Đại Hắc Ngưu kinh hãi, vậy không phải là đại oan chủng rồi sao, đồ đần mới đi làm loại chuyện này.

"Hơn nữa còn bởi vì chúng ta quá mạnh, không ngừng kết thù, không ngừng có âm mưu quỷ kế mà đến, ngươi nói Trường Sinh của chúng ta, có phải toàn bộ lãng phí ở trên những thứ không có ý nghĩa này hay không."

"Mu!"

Đại Hắc Ngưu nuốt nước mắt, lại hiểu ra, vẫn phải là Tầm ca, đại ca tốt của ta!

Trần Tầm nhếch miệng cười, hai tay gối lên đầu, chuyện xong phất áo đi, ẩn sâu mọi thứ, không dính nhân cùng quả, trong mắt chỉ có hai chữ, đó chính là ngưu bức.

"Lão Ngưu, chúng ta nghỉ ngơi mấy ngày, đào địa đạo cũng mệt lắm."

"Mu ~ "

Một người một trâu bắt đầu ngủ say, không hợp với bầu không khí bí cảnh Nam Đẩu Sơn, quan trọng là không ai có thể bắt được họ.

...

Một tháng sau, vô số tử lôi xẹt qua chân trời Nam Đẩu sơn, tiếng sấm rền vang, mây đen dày đặc khiến cả bí cảnh tràn ngập áp lực.

Địa Phách Đằng, sinh trưởng ở trong Trạch Bạn Cổ Điện, nhưng lại được công nhận là linh dược khó thu hoạch nhất, bởi vì nó ở trong một hồ lớn đại điện, trong Hâm Nguyên Hồ.

Hồ này tràn ngập Canh Kim chi lực, nếu muốn leo lên Trạch Bạn Điện, nhất định phải bài trừ lực này, hơn nữa trong Trạch Bạn Điện còn có linh thú thủ hộ, có thể nói là từng bước sát cơ.

Ầm ầm —

Lại là một đạo sấm rền nổ vang, mây đen ấp ủ đã lâu rốt cuộc có động tĩnh, mưa phùn thưa thớt bắt đầu rơi xuống, trong nháy mắt đã thành mưa to bàng bạc.

Bên Hâm Nguyên Hồ đông đảo bóng người, sắc mặt của bọn họ đều rất khó coi, trong hồ lại càng có không ít xác chết trôi nổi, thủng trăm ngàn lỗ, dáng vẻ chết vô cùng thê thảm.

Còn có không ít người đã đánh trống lui quân, không chuẩn bị ngắt lấy Địa Phách Đằng, Nam Đẩu Sơn nhiều linh dược như vậy, không cần thiết phải phạm vào đại hiểm này.

Hơn nữa, tam đại linh dược Trúc Cơ cũng không phải chỉ có ở ba cái cổ điện này, nếu như cố sức tìm kiếm một phen, nói không chừng vận khí tốt là có thể đạt được.

Khi tâm tư không ít người lưu chuyển, bầu trời truyền đến tiếng sấm kinh thiên động địa, đinh tai nhức óc, trong nháy mắt khiến cho trời đất trở nên trắng xóa.

Đồng thời cũng chiếu sáng hai bóng người bên vách núi, ánh mắt bình tĩnh của bọn họ nhìn chằm chằm vào Hâm Nguyên Hồ ở phía xa, mưa to không ngừng rơi xuống người bọn họ, nhưng không hề nhúc nhích.

"Lão Ngưu, có nắm chắc không?"

"Mu! Ọ!"

Bạn đang đọc Bắt Đầu Trường Sinh Vạn Cổ, Ta Cẩu Đến Thiên Hoang Địa Lão (Bản Dịch) của Tử Linh Phong Tuyết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.