Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giang mãng phu đau lòng nhức óc

Phiên bản Dịch · 1189 chữ

Lông vũ màu lam sắc ở bả vai phát ra ánh sáng nhạt.

Giang Triệt trực tiếp nhảy từ lầu sáu xuống.

Tất Phương là thần điểu, đối với gió tất nhiên có Khả năng không chế.

Đáng tiếc Giang triệt lại ngẫu nhiên có được năng lực ngự hỏa của nó.

Cho nên chỉ có thể chậm rãi bay xuống đất, mà không cách nào dùng gió để bay lên.

Dưới chân phát lực, trực tiếp đi ngang qua rừng cây bên ngoài ký túc xá. Cả người giống như một đầu mãnh thú nhanh chóng đuổi theo hoàng bì tử.

Con chồn đang vất vã chạy thoát kia, nghe thấy âm thanh phía sau thì cũng cả kinh.

Mẹ nó!

Tên này vẫn đang đuổi theo sao?

Nhanh, trốn về trong ổ liền an toàn.

Lúc này bước chân của nó càng nhanh.

Giang Triệt theo ở phía sau lại không hề sốt ruột.

Hiện tại hắn cũng không chỉ có 100 năng lượng như ban đầu, không phải là người mới làm việc gì cũng phải xem chừng.

Trên người có 355 điểm năng lượng.

Cho hắn lòng tin sung túc

Truy đuổi khoảng một phút, Giang Triệt dự tính, chí ít chạy cũng được hơn 3000m, trực tiếp đi tới cánh rừng phía sau núi, tục truyền Nam Đại được xây dựng ở trên một mảnh mộ địa, nơi này vốn gọi là núi Thủ Trư, Đây cũng là kị hủy hai chữ mộ phần, ở những năm trước nơi này toàn bộ đều là mộ địa.

Hiện tại khoảng hơn hai giờ khuya.

Ánh trăng có chút mỏng manh,

Trên núi không hiểu vì sao xuất hiện một tuần sương mù.

Giang Triệt đuổi theo Hoàng Bì Tử chạy tới bên trong nghĩa địa.

Trong thoáng chốc.Hắn cảm thấy bên trong dư quang ảnh mắt xuất hiện một nữ nhân mặc quần áo trắng,tay bị gãy,còn có một nam nhân tóc màu đỏ chân gãy, ẩn sâu trong bóng tối, giống như cũng xuất hiện vài đôi mắt quỷ dị

Giang Triệt, cũng không quan tâm những thứ này.

Chân vẫn vui chơi giống như một đứa trẻ con miệng còn hôi sữa, đuổi theo con hoàng bì tử kia, lọt vào một khe núi, nơi này có ba cái mộ, đã sớm không còn hình dạng gì, ba cái mộ cũng bị đào động, con hoàng bì tử kia cũng đang muốn trực tiếp tiến vào một cái mộ.

Giang Triệt nhanh tay lẹ mắt, dưới chân đạp một cái.

Bàn tay màu hoả diễm, trực tiếp nắm lấy con chồn này, hoả diễm phát lực, trực tiếp đốt thành một đám tro bụi.

[Đinh, chúc mừng ký chủ thu hoạch được bốn mươi lăm năng lực năng lượng]

Giang Triệt nhìn lướt qua giao diện trước mặt.

[Năng lượng:40]

[Tác dụng: rút thẻ]

Sau đó nhìn về phía ngồi mộ đầu tiên.

Âm thanh lạnh lẽo.

“Mày là muốn tự mình cút ra, hay là lão tử nắm mày ra?”

Dưới ánh trăng.

Bên trong vô số mộ phần.

Giang Triệt hô lớn về phía một nấm mồ.

Thật lâu không có trả lời.

Hắn cũng không nhiều lời, Huyết diễm toàn thân trực tiếp tụ về chân bên phải, một cú đá tung ra.

Ầm ầm!!

Bên trong tiếng vang

Ngôi mộ kia trực tiếp nổ tung.

Có gì dị thú Tất Phương gia trì.

Sức mạnh lực chân nặng hơn rất nhiều.

Phá vỡ ngôi mộ đầu tiên cực kỳ đơn giản.

Nhìn thấy động tác này của hắn.

Những ánh mắt rình mò trong bóng tối kia, có một chút bỏ chạy trong nháy mắt.

Lão Hoàng Bì Tử kia ở nơi này cũng là một tồn tại trên núi làm vua. Không phải là thứ mà bọn chúng có thể chọc nổi.

Bây giờ lại bị tên trẻ con miệng còn hôi sữa trêu trọc.

Tránh không được một trường giết chóc.

Bên dưới nấm mồ, xuất hiện một hoàng bì tử, cao bằng người trưởng thành, lông tóc toàn thân màu nâu nhạt, nhe răng trợn mắt nhìn về phía Giang Triệt

“Nhân loại, tôn tử của lão phu chết hết trên tay ngươi, cũng coi là một thù trả một thù, vì sao ngươi còn muốn dồn ép không tha ?”

Song đồng hoả diễm của Giang Triệt lấp loé

Cẩn thận suy nghĩ một lát.

“Thế này đi, ân oán của chúng ta xem như là không đánh thì không quen biết, lão tiền bối tới tới tới, cùng đi uống chén rượu, giao quyền kết giao bằng hữu”

Hắn vừa nói vừa cực kỳ nhiệt tình tiến đến, giống như muốn nắm chặt con chồn ở kia.

Thái độ nhiệt tình kia. Hoàn toàn làm cho lão hoàng bì tử sửng sốt một chút.

Bất quá nó cũng không ngốc.

Lúc này há miệng ra, hàm răng duỗi dài mắt thường có thể thấy được, trong đêm tối loé ra u quang, rất không tầm thường, đồng thời bên trên cái đuôi phát ra sương mù màu vàng nồng đậm.

“Chi chi”

Lão hoàng bì tử phát ra tiếng kêu cực kỳ bất an, giọng căm hận nói: “Uống rượu, sợ rằng ngươi đang muốn bắt lão phu đi tới quán bả”

Nghe nói như thế.

Giang Triệt không vui.

Đau lòng nhức óc nói:

“Ai ui, hoàng lão đệ, ngươi như vậy là không đúng. Tôi xem ông là bằng hữu, ông lại hoàn toàn không tín nhiệm tôi. Thực sự khiến lão ca rất đau lòng, vậy thôi, ông đã nghĩ như vậy, bằng hữu này không làm cũng được.”

Nói xong.

Hắn trực tiếp đạp mạnh trên mặt đất.

Cả người giống như một viên đạn bắn ra.

huyết diễm toàn thân hoàn toàn ngân tụ vào quyền bên phải.

Nhiệt độ cực kỳ nóng, trực tiếp khiến cho không khí cũng vặn vẹo.

Khóe mắt Hoàng Bì Tử kéo ra, thân là yêu loại, khí huyết và nhục để vốn là ưu thế của bọn chúng.

Có ai nghĩ được, nam nhân trước mặt này, mẹ nó so với nó còn giống yêu hơn.

Cả người thô lỗ đến không tưởng.

Một thân khí huyết, hung hãn có thể hù chết người.

“Chi chi”

Bất quá lão hoàng bì tử cũng không phải ăn chay.

Một đoàn ánh sáng màu vàng thần bí hiện lên.

Bao trùm hàm răng có thể dài đến nửa mét, trực tiếp cắn về phần bụng của Giang Triệt, dưới sự gia trì của hoàng quang, một kích này, Nhanh đến mức khó có thể tưởng tượng.

Giang Triệt hít sâu một hơi.

Nắm đấm trực tiếp chuyển hướng.

Từ trên xuống dưới.

Hung hăng đánh vào trên hàm răng kia.

Ầm ầm

Một tiếng vang thật lớn.

“Răng rắc” vang lên.

Hàm răng sắc bén thế mà gãy mất.

Trong mắt hoàng bì tử toát ra khủng hoảng rõ ràng.

Nhưng ngay sau đó. Nó lại mở miệng phun ra một cỗ khí thể màu vàng đậm.Tập kích thẳng về mặt của Giang Triệt.

Bạn đang đọc Bắt Đầu Thức Tỉnh Sơn Hải Kinh (Bản Dịch) của Diệp Thiên Thu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Anhuyen88
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 104

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.