Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mời mỹ nữ!

Phiên bản Dịch · 1211 chữ

Nhất định chủ tịch công ty Apple là một tên cặn bã nam tồi tệ!

iPhone không thể mở hai cái Wechat cùng một lúc.

Thế nên An Lương mới thích sử dụng Androis, dụng nhiều dấu vân tay, mở hai màn hình cùng lúc, có thể mở nhiều Wechat cùng một lúc, mặc dù hiện tại An Lương chỉ có một cái Wechat.

Nếu đại lớp trưởng không dùng iPhone thì sẽ không phiền não như vậy?

“Tịch Nhan, nếm thử món tôm này xem.” An Lương múc một chén cháo tôm hùm Boston cho Lý Tịch Nhan, còn đặc biệt chọn mấy cục đuôi tôm cho nàng.

Mặc dù chú trọng chi tiết không nhất định sẽ thành công, thế nhưng nếu không chú trọng chi tiết rất có khả năng sẽ thất bại.

Lý Tịch Nhan bị chuyển chủ đề thành công, hai người không tiếp tục thảo luận chuyện hẹn hò có đăng lên Wechat Moment hay không, cho dù có tiếp tục thảo luận, An Lương cũng chỉ có thể làm nam nhân tốt?

Gần một tiếng đồng hồ sau, cuối cùng An Lương cùng Lý Tịch Nhan cũng đã ăn xong, đương nhiên An Lương sẽ không thả Lý Tịch Nhan về nhà sớm như vậy, bây giờ chính là thời cơ tốt để xông lên.

“Tịch Nhan, chúng ta xem phim được không?” An Lương mời.

Nếu Lý Tịch Nhan không có hứng thú đối với An Lương, nhất định nàng sẽ từ chối, bởi vừa rồi nàng đã bị An Lương nắm tay, nếu bây giờ vào rạp chiếu phim, e rằng nàng liền bị An Lương sờ tay đoán mệnh cả bộ?

“Được.” Lý Tịch Nhan nhẹ giọng đáp lại.

An Lương vui sướng đi tính tiền, tiếp đó dắt Lý Tịch Nhan đi tới rạp chiếu phim.

Xem phim cùng ăn cơm cũng gần giống nhau, phim có hay hay không cũng không quan trọng, quan trọng là đi xem cùng người nào, An Lương gần như không quan tâm đến phim điện ảnh, gần hai tiếng đồng hồ hắn vẫn không đoán ra vận mệnh của Lý Tịch Nhan.

Không thể không nói tu vi An Lương hơi kém một chút, đề nghị học tập thêm kỹ năng sờ tay đoán mệnh.

Bộ phim kết thúc, An Lương thành thật chở Lý Tịch Nhan về nhà, hắn biết đạo lý hăng quá hoá dở, một số thời khắc không nên dùng quá sức, nếu không sẽ dễ gây nên hiệu ứng tiêu cực.

\Lý Tịch Nhan vừa về đến nhà liền phát hiện mẹ nàng đã đợi sẵn.

“Về rồi?” Lưu Linh nhìn Lý Tịch Nhan.

Lý Tịch Nhan nhanh chóng liếc mắt nhìn cửa phòng mình, nàng nhớ kỹ trước khi nàng cùng An Lương rời đi đã đóng cửa, bây giờ cửa phòng lại bị mở ra, đồng nghĩa với việc mẹ nàng đã tiến vào phòng, tiếp đó phát hiện một đống túi đồ Gucci lớn?

Vậy mẹ nàng lại bị bổ não nhiều hơn?

“Đúng vậy, giữa trưa An Lương đã đến đây, ra ngoài ăn cơm trưa, tiếp đó buổi chiều đi xem phim điện ảnh.” Lý Tịch Nhan chủ động giải thích.

Lưu Linh vào thẳng vấn đề, nói, “Đống Gucci kia cũng là hắn tặng?”

Trước khi Lý Tịch Nhan về, Lưu Linh đã kiểm tra giá cả của đống đồ Gucci kia, tổng cộng hơn 6 vạn khối, điều này khiến Lưu Linh có chút nghi ngờ.

Rốt cuộc quan hệ giữa An Lương cùng Lý Tịch Nhan đã đến mức nào?

“Đúng vậy.” Lý Tịch Nhan thừa nhận, “Ta cũng không biết hắn mang đồ đến, trực tiếp đưa vào, ta đã nói không cần, nhưng hắn nói không thích thì đi mua lại cái khác, thế nên ta cũng chỉ có thể nhận.”

“Ngươi cùng hắn...” Ngữ khí Lưu Linh phức tạp, nàng dừng lại, chờ Lý Tịch Nhan trả lời.

Lý Tịch Nhan hít sâu một hơi, “Mẹ, ngươi thật sự nghĩ quá nhiều, ta cùng An Lương là trong sạch, hắn thích ta, ta cũng thích hắn, tạm thời cũng chỉ như vậy!”

“Không có những thứ khác?” Lưu Linh hỏi lại.

Lý Tịch Nhan gật đầu khẳng định, “Thật! Mẹ, ngươi nghĩ quá nhiều!”

Lưu Linh cảm thấy đầu nàng đầy dấu chấm hỏi, nàng không nhịn được hỏi thăm, “Điều kiện gia đình An Lương thế nào, hai ngươi còn chưa xác định quan hệ, hắn đã cho ngươi nhiều đồ như vậy?”

“Ta cũng nói lại lần nữa, mẹ, cho dù ta cùng An Lương có ở cùng một chỗ, đó cũng không phải là do gia cảnh của hắn.” Lý Tịch Nhan trịnh trọng nói.

“Ngươi cũng đã trưởng thành, có một số việc, ta không muốn nói, thế nhưng cũng hy vọng ngươi có thể khống chế đủ chừng mực.” Lưu Linh nhìn Lý Tịch Nhan.

Lý Tịch Nhan một bên gật đầu, một bên hỏi ngược lại, “Đúng rồi, ba ba lại đi công tác?”

Ánh mắt Lưu Linh khẽ biến, nàng gật đầu khẳng định, “Phải, đang đi công tác, gần đây cha ngươi sắp được thăng chức, gần đây rất bận.”

“Lại bận, trước khi thi đại học bận không nói, bây giờ đã tháng tám vẫn còn bận?” Lý Tịch Nhan có chút oán trách nói.

“Ba ngươi cũng là vì cái nhà này!” Lưu Linh đáp lại.

Lý Tịch Nhan không nói gì nữa, nàng về phòng, xách hai chiếc túi giấy của Gucci ra, “Mẹ, ngươi lấy hai bộ đồ mùa hè này đi, ta không thích.”

“A?” Lưu Linh chần chờ.

"Yên tâm, An Lương sẽ không nói gì, trước đó ta đã nói với hắn, ta không thích, hắn để ta tự xử lý.” Lý Tịch Nhan giải thích.

“Thế này không được tốt lắm?” Lưu Linh vẫn chần chờ.

“Ai nha, mẹ!” Lý Tịch Nhan nũng nịu, “Thật sự không sao.”

Lưu Linh nhận lấy, kỳ thực nàng cũng rất thích Gucci, chỉ là điều kiện kinh tế không cho phép.

Một bên khác, An Lương vừa về đến nhà liền nhận được tin nhắn Wechat từ Vân Hi Nguyệt.

‘ An tiên sinh, tối nay ngươi có thời gian không, Hinh Hinh nói muốn cảm tạ ân cứu mạng của ngươi.'

An Lương không trả lời tin nhắn ngay lập tức, trước tiên hắn gửi tin nhắn cho Tôn Hà, hỏi tối nay ăn gì, kết quả Tôn Hà bảo An Lương tự ăn, nàng không nấu.

Đột nhiên An Lương cảm thấy ngả bài có tiền cũng không được tốt lắm, giờ hắn như trở thành cô nhi, trước đó Tôn Hà luôn đặc biệt quan tâm hắn, bây giờ hoàn toàn nuôi thả.

Thấy hắn lại bị nuôi thả, An Lương trả lời Vân Hi Nguyệt.

‘ Vân nữ sĩ, ngươi quá khách khí, ta có thể đáp ứng, nhưng chỉ một lần này, được không?’ An Lương trả lời tin nhắn.

‘ Được, cảm tạ An tiên sinh, ta lập tức gửi vị trí nhà hàng cho ngươi.’ Vân Hi Nguyệt trả lời tin nhắn xong liền gửi vị trí nhà hàng cùng thông tin đặt trước cho An Lương.

Bạn đang đọc Hệ Thống Kẻ Có Tiền của Biển Ma Trắng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi GCD3
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 117

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.