Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trang Cuộc Đời Mới

Tiểu thuyết gốc · 2735 chữ

Gói ghém 1 bộ quần áo và khăn tắm vào balo, tôi rời khỏi nhà và đi bộ đến 1 phòng gym

Khoảng 10 phút sau đã đến nơi, thủ tục đăng kí dễ dàng và nhanh chóng. Đã có bài tập Vượng Tài giao cho, nên đương nhiên tôi không cần thuê PT rồi

“Bắt đầu thực hiện nhiệm vụ hàng ngày” - tôi nói với Vượng Tài

“Ting: Sau đây hệ thống sẽ chỉ dẫn chủ nhân thực hiện nhiệm vụ, trước tiên xin hãy khởi động theo hướng dẫn”

Trước mặt tôi lại hiện ra ô hệ thống hình chữ nhật, trên đó là hình ảnh của chính tôi đang thực hiện các động tác. Tôi nhanh chóng làm theo, mặc dù ban đầu có chút chưa quen nhưng rất nhanh tôi đã học được. Không hổ là những bài tập luyện của Vượng Tài giao cho, tuy chỉ là khởi động nhưng tôi có thể cảm thấy các cơ bắp trên cơ thể mình đang dãn ra nhanh chóng, mồ hôi cũng đang tuôn ra như suối

“Ting: Khởi động hoàn tất, bắt đầu thực hiện bài tập” - Âm thanh máy móc của Vượng Tài lại vang lên

Tôi bắt đầu thực hiện các bài tập theo hướng dẫn. Tuy đây là những bài tập rất cơ bản nhưng động tác của chúng cũng cần phải có độ chính xác nhất định, dĩ nhiên Vượng Tài luôn chỉ ra lỗi sai của tôi và hướng dẫn rất chi tiết

“Cuối cùng cũng đã xong, mệt chết lão tử” - Tôi thở hồng hộc, chân như đứng không vững. Thực sự như vừa trải qua 1 cuộc hành xác nhưng trong lòng tôi lại rất phấn chấn, cảm thấy như toàn bộ chức năng cơ thể đều được thoát thai hoán cốt vậy

“Ting: Nhiệm vụ hàng ngày 1/?? đã hoàn thành: Thể Lực +1, Tinh Thần +1. Chúc mừng chủ nhân đã hoàn thành nhiệm vụ, phần thưởng đã được phát”

“Ting: Nhận được vật phẩm Thuốc Nỗ Lực x1, xin hãy nhanh chóng sử dụng”

Không ngờ còn được thưởng 1 loại vật phẩm, tôi click vào để kiểm tra thông tin:

“Thuốc Nỗ Lực: Loại thuốc hồi phục sau khi hoàn thành quá trình rèn luyện cơ thể của hệ thống, giúp tăng tốc độ hồi phục và phát triển cơ bắp. Giảm 90% cơn đau cơ bắp”

“Đồ tốt !” - Tôi nhanh chóng dùng viên thuốc. Tức thì những cơn đau cơ bắp đang hành hạ tôi giảm bớt rõ rệt, không còn quá kinh khủng như vừa rồi nữa

Tôi duỗi thẳng cơ thể, lòng hưng phấn bước vào nhà tắm tắm rửa, thay đồ sạch sẽ. Xong xuôi liền mở điện thoại đặt 1 chuyến xe taxi, bây giờ tôi đang rất nôn nóng muốn thử những kĩ năng và thiên phú mà tôi đã triệu hoán ra

Ngồi trên xe taxi và mở ra bảng hệ thống xem kĩ năng và thiên phú, tên như ý nghĩa nên dù không đọc thông tin đi nữa tôi cũng biết phải làm thế nào, bất quá cũng nên mở ra xem xét a:

Đầu tiên kĩ năng: Tăng Giá Bán 10%, Giảm Giá Mua 10% này cực kì hữu dụng với 1 con hàng đỗ nghèo khỉ như tôi, thời gian cooldown là 1 ngày. Từ khi đặt chân vào căn biệt thự này làm rể, mỗi tháng tôi chỉ có 500 ngàn tiền tiêu vặt nhưng trong đầu tôi toàn nghĩ ra những món quà, nguyên liệu để nấu những bữa ăn ngon dành cho cô vợ tổng tài bá đạo kia của tôi. Nghĩ lại tôi thực sự muốn tự tát bản thân 1 cái, những tấm chân tình của mình lại bị đối xử như rác rưỡi thế kia mà vẫn bám víu cô ấy liên tục 4 năm. Bất quá thà tỉnh ngộ muộn còn hơn là không

Tiếp theo là thiên phú: Viết Chữ Đẹp. Đã là thiên phú thì nó như 1 tài lẻ của tôi rồi, không như kĩ năng hack kia nên không có cooldown

Rất nhanh tôi đã đến nơi, là 1 trung tâm thương mại sầm uất. Tôi đã cố ý chọn 1 trung tâm thương mại không thuộc về Lãnh gia

"Coi bộ cũng nên tự mua 1 chiếc xe để tiện đi lại, nhân tiện cũng phải tự ra ngoài làm việc kiếm thêm tiền rồi. Bây giờ mình đã khác, không còn phải nhìn mặt mũi bản thân hay e dè cô vợ bá đạo và gia đình vợ kia nữa" - Tôi vừa đi dạo vừa tự nhủ

Hiện giờ tâm trạng của tôi vô cùng phấn khởi, cứ như 1 sợi xiềng xích vừa được tháo đi vậy. Tôi tự do, tôi có thể làm bất cứ điều gì mà tôi muốn, không phải nhìn sắc mặt hay luồn cúi với ai. Nhìn vào bản thân trong cửa kính rồi lại nhìn chiếc điện thoại trong tay, tôi cười nhẹ:

"Đến lúc thay đổi bản thân rồi, tạm biệt quá khứ"

Tôi đặt chân vào 1 cửa hàng smartphone:

"Chiếc điện thoại này giá 20 triệu và máy tính bảng này là 30 triệu. Tổng cộng là 50 triệu thưa quý khách" - Nhân viên bán hàng lịch sự đưa hóa đơn cho tôi

"Sử dụng kĩ năng: Tăng Giá Bán 10%, Giảm Giá Mua 10%" - tôi tự lẩm bẩm trong lòng

Anh ta bỗng nhiên giật mình, cứ như sực nhớ ra cái gì đó rồi lại nói:

"Tôi xin lỗi, của quý khách là 45 triệu ạ"

WOW !!! Đỉnh của đỉnh, không hổ là kỹ năng hack của Hệ Thống trong truyền thuyết, cứ như này mình lại tha hồ rủng rỉnh rồi

Tôi rút tấm thẻ mở ra từ gói quà Tân Thủ để thanh toán, tấm thẻ này có màu xám bạc không có chút họa tiết nào nhưng nhân viên bán hàng này lại nhận nó 1 cách rất bình thường, không có gì khác lạ

"Thanh toán thành công, cảm ơn quý khách đã mua hàng" - Anh ta lại lịch sự trả lại tấm thẻ cho tôi

"Xin hỏi tiệm có thu lại điện thoại cũ không"

"Có chứ ạ, xin quý khách cho tôi kiểm tra tình trạng máy"

Tôi đưa chiếc điện thoại đã theo tôi qua chừng ấy năm cho anh ta. Kiểm tra 1 hồi anh ta lên tiếng:

"Thưa quý khách, dù điện thoại không trầy xước nhiều, tính năng vẫn ổn định nhưng cửa hàng chúng tôi chỉ có thể thu lại với giá 1 triệu, không thể hơn được nữa"

"Sử dụng kĩ năng: Tăng giá bán 10%, giảm giá mua 10%" - tôi nhếch mép và lại tự lẩm bẩm

"Chốt giá là 1 triệu 1 thưa quý khách"

"Bán" - Tôi cười ha hả trong lòng, cực kì phấn khích

"Ting: Kĩ năng: Tăng giá bán 10%, giảm giá mua 10% cần được làm nguội, thời gian 24 tiếng"

Tôi rất thỏa mãn với kĩ năng này, sau đó tôi lại nhận giấy bút và viết thông tin cá nhân. Nhân viên bán hàng và cả vị khách bên cạnh vô cùng ngạc nhiên khi nhìn thấy những nét chữ như rồng bay phượng múa được tôi viết ra với tốc độ rất nhanh

“Xin cảm ơn quý khách rất nhiều" - Nhân viên bán hàng tiễn tôi vô cùng lịch sự

Tôi mỉm cười đáp lễ với anh ta. Dù trang phục của tôi không đến nỗi nào nhưng nhìn qua tổng thể ai cũng biết là hàng rẻ tiền, tôi cứ tưởng sẽ xảy ra cái tình huống vả mặt như trong tiểu thuyết cơ, đúng là tôi đã quá lậm tiểu thuyết rồi, khặc khặc (Vượng Tài: ==')

Nhìn vào chiếc smartphone trong tay, tôi có 1 cảm giác phi thường yêu thích. Đã bao nhiêu năm rồi tôi mới lại chiều chuộng bản thân mình thế này a, tiếp theo thì ai cũng biết rồi: "Quần áo mới ta đến đây !!!"

Tôi lại sắm cho bản thân 2 bộ quần áo hàng hiệu, 2 đôi giày, 1 chiếc đồng hồ và 1 bộ suit màu xanh biển ngầu đét. Đang định chuẩn bị sắm xe mới nhưng lại cực lực đè nén ham muốn lại, kĩ năng còn đang làm nguội a, không thể gấp

Tới trưa tôi lại ghé vào 1 tiệm cà phê chuyên phục vụ món Tây, tự thưởng cho mình sau 1 ngày dài mua sắm vất vả bằng 1 phần Trứng Benedict kèm thịt xông khói ngon lành, nhắm nháp cùng 1 cốc nước cam tự nhiên 100%, thiên đường là đây chứ đâu (Vượng Tài: Vất vả ??)

"Vượng Tài, nói cho ta biết 1 chút về Hệ Thống a, tỉ như ngươi có thể thăng cấp không ?? Gói quà thì sao ?? Chỉ có 1 gói quà tân thủ hay tương lai sẽ xuất hiện thêm ??" - Vừa cắn 1 miếng thịt xông khói, trong lòng tôi lại hỏi Vượng Tài

"Ting: Dĩ nhiên ta có thể thăng cấp, bất quá là cần có điều kiện. Ví dụ tiêu phí của chủ nhân đạt định mức nào đó hoặc làm nhiệm vụ. Về phần gói quà thì dĩ nhiên cũng sẽ có nhiệm vụ thưởng cả gói quà, độ khó càng cao thì phần thưởng sẽ càng phong phú" - Âm thanh nữ nhân máy móc của Vượng Tài vang lên

"Ta đã hiểu, bất quá ngoài giúp ta thăng cấp chỉ số cơ thể, ban phát nhiệm vụ và phần thưởng ngươi còn tính năng nào khác không ??" - Tôi lại hỏi

"Ting: Ta có thể thay chủ nhân nhắc nhở lịch trình, lưu trữ đồ vật, nói chung như 1 phần mềm AI điện thoại vậy"

"Tầm bậy, đối với ta ngươi không phải AI. Từ nay dẹp chữ đó đi cho ta" - Tôi gắt giọng

"Ting: Vượng Tài đã hiểu" - Trong giọng nói của nó ẩn ẩn có chút vui vẻ không dễ phát hiện

Tôi mở điện thoại lên nghịch 1 chút, cái cảm giác nhạy này, cái mùi mới toanh này ... Ôi. E hèm, không 1 cuộc gọi nhỡ hay nhắn tin nào từ Lãnh Thiên Băng, đúng như tôi nghĩ, đối với cô ta tôi chỉ là 1 thứ đồ vật không trọng yếu, cơ mà giờ thì ai thèm quan tâm chứ

Tính tiền xong, tôi rời trung tâm thương mại và lại đặt 1 chuyến xe đến nhà ba mẹ mình, chiếc máy tính bảng này là tôi mua làm quà cho họ, màu vàng đúng với màu yêu thích của cả 2 người. Rất lâu rồi tôi lại không mua quà tặng ba mẹ, nghĩ đến đó tôi lại càng thấy áy náy

Trên đường đi, tôi cố gắng trấn an bản thân, giữ lòng mình phải thật bình tĩnh nhưng tất cả lại vô dụng rồi:

"Ba mẹ, con nhớ 2 người lắm" - tôi nhào vào ôm chặt lấy họ (Vượng Tài: T_T)

"Thằng nhóc thối nhà ngươi, rõ ràng mới gặp chúng ta tuần trước mà làm quá thế này. Lớn già đầu rồi mà còn bày đặt" - Ba tôi ngoài miệng nói thế nhưng rõ ràng ông đang ôm tôi cứng ngắc

"Ông này thật là, coi lại ông kìa, mạnh mồm vào" - Mẹ tôi cười híp cả mắt chọc ba tôi, tay thì vuốt ve tôi không ngừng

Tôi lưu luyến tách ra khỏi lòng ba mẹ, ánh mắt lại chăm chú nhìn vào bảng trạng thái của họ:

- Tên: Hoàng Trung Thành

- Tuổi: 51

- Tình trạng sức khỏe: Bình thường

- Tên: Liễu Thanh Mai

- Tuổi: 49

- Tình trạng sức khỏe: Mệt mỏi

- Trạng thái bệnh: Làm việc và thức khuya quá độ

Nhìn vào bảng trạng thái của ba mẹ, tảng đá trong lòng tôi cuối cùng cũng thả xuống 1 chút. Xem ra cũng không có vấn đề gì quá lớn a

"Mẹ à, nhìn mẹ xanh xao quá. Lại thức khuya và làm việc quá độ rồi đúng không ?? Trước khi đi con đã dặn dò rất kĩ rồi mà" - Tôi đau lòng nói với mẹ

"Hừ, anh đấy, lớn rồi nên muốn dạy dỗ mẹ đúng không. Mẹ vẫn làm việc và nghỉ ngơi đều đặn mà, con cứ yên tâm" - Mẹ tôi cười dịu dàng với tôi

"Ba cũng nói với bà ấy mãi nhưng cứ làm luôn tay luôn chân thôi, haizzz" - Ba tôi thì thở dài, ánh mắt ông nhìn mẹ đầy tình cảm

"Con có quà cho 2 người đây, ba mẹ cầm lấy mà giải trí xem phim hoặc chơi game tùy thích" - Biết không thể khuyên mẹ 1 sớm 1 chiều được, tôi đành dùng món quà này để giúp ba mẹ được vui vẻ hơn

"Cái này đắt quá, con giữ lấy mà xài. Ba mẹ cũng không biết xài đâu" - Ba tôi vừa nhìn thấy đã khuyên bảo

"Xời con ở nhà vợ có cả tá, xài muốn ngán luôn rồi. Ba mẹ cứ nhận lấy đi" - Tôi kiếm cớ qua loa

Chuyện vợ tôi Lãnh Thiên Băng không xem tôi ra gì tôi luôn giữ bí mật với ba mẹ, dĩ nhiên cả việc bên gia đình vợ nữa. Nhưng ít nhất bên gia đình vợ cũng không xem thường ba mẹ tôi, lấy lễ đối đãi nên tôi cũng chẳng tiện nói gì

Sau đó tôi lại cùng ba nhào bột chuẩn bị mẻ bánh bao mới, chỉ dẫn mẹ dùng máy tính bảng. Không khí ấm áp này, tôi sẽ làm tất cả để bảo vệ nó

Quanh đi quẩn lại cũng đã 6 giờ chiều, tôi tạm biệt ba mẹ đặt xe về biệt thự của Lãnh Thiên Băng, về đến nhà cũng đã gần 7h. Tôi không gấp, vẫn ung dung như không có gì xảy ra bước vào nhà và đi lên phòng

Bổng nhiên 1 giọng nói lạnh lùng như băng giá triệu năm vang lên:

"Nguyên cả ngày hôm nay anh đã đi đâu"

Tôi quay mặt qua và nhìn thấy, ở đó 1 vị mỹ nhân cao ráo, da dẻ trắng nõn, ngực mông nảy nở đầy đẵn, khuôn mặt nàng thì khỏi phải bàn thực sự là 1 tuyệt sắc giai nhân. Bất quá, cái khí chất kiêu ngạo bá đạo như từ trong xương tủy kèm với sự lạnh lùng như băng giá càng khiến nàng như cao không thể chạm tới

Đó chính là Lãnh Thiên Băng, tổng giám đốc tập đoàn Thời Đại, tập đoàn đứng Top đầu châu Á

Thấy tôi im lặng, Lãnh Thiên Băng nhướng mày 2 tay khoanh trước ngực, giọng điệu càng thêm sắc bén:

"Bộ anh điếc sao ??"

Nếu là tôi ngày trước, dĩ nhiên sẽ vì cái khí thế này mà rụt cổ và khúm núm, nhưng bây giờ tôi chỉ cảm thấy thật tẻ nhạt. Người nhà họ Lãnh các cô đây đều là nhìn người bằng nửa con mắt hay sao ??

"Vợ à, hôm nay anh có chút ít công chuyện nên không đến công ty được, cũng quên nhắn tin cho em" - Ngoài mặt tôi cười và trả lời rất nhẹ nhàng, nhưng trong lòng đầy 1 vẻ chán ghét

Lãnh Thiên Băng hơi bất ngờ, cái gì mà quên nhắn tin báo cho cô ?? Chẳng phải mấy năm nay anh ta luôn muốn dính với cô bất kể ngày đem, giờ giấc hay sao ?? Việc đó luôn khiến cô cảm thấy chán ghét và phiền nhiễu

Trong lúc đang định lên tiếng chất vấn, bỗng nhiên trong đầu Lãnh Thiên Băng vang lên 1 giọng nói:

| Tôi đi đâu là việc của tôi, Lãnh tổng nhà cô cũng quản quá rộng rồi đi |

| Cả 1 ngày hôm nay vui quá vậy mà quên mất chuyện quan trọng, sau buổi tối hôm nay là chuẩn bị được ly hôn với nữ nhân băng giá này rồi mà nhỉ ?? |

"Hả, là ai đang nói chuyện ?? Nghe giọng giống như của anh ta ??" Lãnh Thiên Băng nghi ngờ mình nghe nhầm. Rõ ràng Huy Vũ đâu có nói chuyện

| Hửm ?? Cô ta nhìn mình như vậy làm gì ?? Thấy quần áo mới của mình đẹp quá hay sao ?? |

...

Bạn đang đọc Báo Thù Là Món Ăn Ngon Nhất Khi Để Nguội sáng tác bởi Kurusu1995
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kurusu1995
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.