Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 190: Sở Thiên Thiên vẫn lạc

Tiểu thuyết gốc · 1367 chữ

Sư tôn không ra tay sao? Ha ha nàng cười thầm trong lòng, Lăng Liên nhìn đầu đại hổ to lớn trước mắt: "Súc sinh, ngươi muốn làm gì?"

Lăng Thần, hắn khập khiễng đứng dậy, theo Lăng Liên nói: "Súc sinh, ngươi muốn giết nàng, hỏi qua ta?"

Lăng Thần nhảy đến, Ma Hổ khinh thường, ngươi cách xa ta như vậy cho dù ngươi là Kim Đan cảnh giới khó tránh khỏi cứu nàng.

Đầu đại hổ chém xuống, Lăng Thanh cười nhẹ, bỗng nhiên trước mắt nàng xuất hiện một đạo màu xanh linh khí.

Ma Hổ chém xuống móng vuốt dài, màu xanh linh khí bị một nhát chém xuyên qua, màu xanh linh khí thân ảnh lộ ra.

"Sở Thiên Thiên muội làm điều ngu ngốc?" Lăng Thanh hét to nói, đôi tay ôm lấy nàng, hai chân ngồi trên đất ôm lấy Sở Thiên Thiên trước ngực vết thương.

Lăng Liên khinh ngạc: "Sở Thiên Thiên muội rốt cuộc tại sao?" Nàng ánh mắt khinh ngạc, bởi sống lâu nhiều ngày như vậy, các nàng ai cũng có hảo cảm.

Thề chết không thôi, sư muội kết nghĩa ngay trước mắt bị thương, Lăng Thần hắn căm phận, đạo kiếm chém Ma Hổ.

Đôi chân một cước đá mạnh đại hổ, nhìn Sở Thiên Thiên ánh mắt kinh ngạc, mang theo phần đa tạ.

Kính nể nàng, trên cao cách không xa, mấy vị nữ nhân nhìn thấy vậy, hai tay lau nước mắt, che miệng: "Sở Thiên Thiên, ngươi tốc độ nhanh như vậy, hóa ra vì nhị sư tỷ."

Các nàng sụp đổ.

Bay trên cao khóc lóc róc, không kìm chế được nỗi phẫn lòng, nước mắt rơi thân hình bay nhanh công kích Đầu đại hổ.

Năm người công kích đầu đại hổ, Lăng Liên nàng nằm trên đất không thể tin nổi, bởi vì quá kinh ngạc cho nên nàng mới nằm trên đất.

Lăng Thanh ôm trong ngực nữ tử, nàng mái tóc xanh nhạt dài, tóc nàng lan mùi thơm hoa. Đầu cài một trâm tóc dài, đây là do nàng tặng Sở Thiên Thiên.

Đôi mắt trong xanh Sở Thiên Thiên nhìn nhị sư tỷ: "Nhị sư tỷ, ta thật đau. Ta đau nhưng ta rất vui, có thể cứu được ngươi."

Lăng Thanh lắc đầu, đôi mắt nhiều màu nước mắt rưng rưng: "Không thể, Sở Thiên Thiên gắng gượng, ta dùng quang minh nguyên tố chữa trị ngươi."

Quang minh nguyên tố, đưa tay kên trước ngực Sở Thiên Thiên Thiên vết thương.

Trước ngực Sở Thiên Thiên vết rách áo, bốn đạo móng vuốt chém qua, làm nàng áo váy xanh nhạt dài bị chém đứt, ngay cả áo yếm nơi cũng hiển lộ.

Hai ngực lớn, máu chảy. Lăng Thanh quang minh nguyên tố là mười hai cánh thiên sứ, vết thương khép lại nhanh chóng.

Sở Thiên Thiên ánh mắt ngưng trọng nhìn sư tỷ: "Sư tỷ, ngươi cũng không cần uổng công vô ích, ta đã có hảo cảm cùng ngươi, ngươi nếu như làm nam nhân thật hảo."

Nàng đưa một tay xoa xoa mặt nhỏ Lăng Thanh, Lăng Thanh nước mắt rưng rưng, khóc lóc. Vết thương khôi phục.

Lăng Thanh phất tay, y phục rách trước thực Sở Thiên Thiên thay bằng hoàng bào, y phục.

Sở Thiên Thiên đôi tay xoa nhẹ Lăng Thanh khuôn mặt, tay nàng rơi xuống. Nàng chết?

Lăng Thanh cười: "Không, không." một tay xoa nhẹ Sở Thiên Thiên Thiên đầu. Sở Thiên Thiên thân ảnh, tiêu thất thành một đạo màu vàng linh khí trắng tinh hạt nhỏ.

Lăng Thanh hét to: "Ha Ha, Đại đầu hổ, ta không thù không oán ngươi, ngươi lại giết ta, sư muội!"

Nàng ngồi trên đất, ngước đầu lên nhìn, Lăng Liên nhìn Lăng Thanh như vậy, nàng không thể như thường ngày hành hạ yếu kém nam nhân, nữ nhân.

Đây là nàng chủ nhân, cũng là nàng lục sư muội. Không được a, ta không thể khóc, nàng lau nước mắt, ngước nhìn Lăng Thanh.

"Thanh... Lăng Thanh, không nên." Sáu người cách đó không xa nghe tiếng gào khóc, cũng giật mình. Không giám manh động.

Đại Ma Hổ cười tà ác: "Ha Ha, nữ nhân ngu ngốc. Vậy mà xả thân mình cứu nữ nhân tóc đen nhánh, nếu không người chết là nàng."

Lăng Thần cắn chặt răng, bên cạnh hắn năm vị nữ tử cũng ánh mắt cay đắng. Lưu Vân, Hoa Vũ không động tâm nhiều như vậy.

Các nàng mang theo phần thương cảm, đồng môn sư tỷ nội môn. Lăng Thần hắn tức tối, Na Na, Cổ Nhược Ca, Băng Huyền cắn chặt răng.

"Ngươi chết." Na Na hét to, Hồ Ky Hóa Thú, nàng thân ảnh không còn là hóa thành một đạo thú nhân.

Sau lưng nàng, hư ảo bốn đuôi hóa thành hư ảo năm đuôi, Hồ Quang Kích. Na Na đưa tay mạnh từ trên cao xuống.

Từ tay nàng, tụ hợp một đạo màu trắng vàng linh khí, Đại Ma Hổ đứng trước nàng không xa, khinh thường nàng công kích.

Đạo màu trắng vàng công kích đến trước mắt Đại Ma Hổ, dừng lại phát nổ, một hình tròn vùng xung quanh phát nổ.

Bùm.

Thân ảnh Đại Ma Hổ, không hề bị thương, hắn cười ngước đầu hổ lên cao: "Ha Ha một đám tiểu hài tử cũng muốn múa rìu trước mắt ta?"

Đại Ma Hổ cười nhẹ: "Ha Ha, chịu chết." hắn hai chân đạp mạnh xuống đất, ý định bay lên cao, giật mình không thể đứng dậy!

Na Na thân thể trọng thương: "Ha Ha, vì sư muội, ta dùng đến tất cả bản nguyên thực lực linh khí, cầm ngươi chân lại."

Nàng nhìn mấy người, năm người gật đầu, Lăng Thần: "Chu Lăng Kiếm." hắn đưa kiếm ra trước mắt, nhắm mắt vuốt nhẹ lưỡi kiếm.

Nắm lấy thanh ngân sắc, Hoa Vũ, đôi tay nắm chặt: "Hỏa Long Cuồng Chi Nhiệt, Cực Hạn Chi Hoa Vô Song Quyền."

Hai công pháp, nàng đều tăng tiến, do Kết Đan cảnh là thời kỳ tăng tiến công pháp.

Hiệu quả đều giống nhau, bởi vì đã thay đổi. Cuồng Chi Nhiệt, làm nàng đôi tay bao quanh lấy một màu đỏ hỏa linh khí thuộc tính.

Duy trì đến khi nàng tiêu hao hết linh khí, còn Cực Hạn Chi Hỏa Vô Song Quyền, cũng như vậy đáng tiếc nàng thuấn di đánh ra mười hai đạo quyền.

Hoa Vũ thân ảnh thuấn di, một quyền đánh ngã Đại Ma Hổ xuống đất, lại quyền thứ hai.

Lưu Vân: "Lưu Gia Kiếm, Nhất Kiếm" nàng đưa kiếm ra trước mắt, đôi tay nắm nhẹ lấy, một cỗ linh khí lơ lửng trên thanh kiếm, tụ tập lại tại thanh kiếm.

"Nhất Kiếm này ta gọi Trảm." nàng đưa kiếm chém ra một đạo mạnh mẽ kiếm khí, Băng Huyền, tóc màu băng xanh, căm thù nhìn Đại Ma Hổ.

"Độ Âm Tuyệt Đối." nàng vừa dứt lời, cánh rừng nhỏ xung quanh, dần dần im bặt. Từ dưới chân nàng, một hình tròn băng linh khí hình hoa băng.

Hoa băng rộng hơn nàng thân thể, bay từ lên trời cao mở rộng, từ dưới chân nàng lan tỏa băng tinh, mọi vật băng tinh đi qua hóa kết thành băng. Xuyên qua Na Na, mấy người.

Băng không có kết thành băng lại mấy, băng tinh lan tỏa đến, đầu đại ma hổ. Đầu đại ma hổ, không thể ngăn cản được độ âm tuyệt đối.

Nàng công pháp thay đổi, đều nhờ vào sư tỷ sư muội. Mà bây giờ đầu đại ma hổ này giết chết lục muội, nàng thân sư tỷ không tức giận sao?

Phẫn uất hét lớn: "Đầu đại ma hổ, ngươi chết, chúng ta lục muội, cứ như vậy để ngươi chà đạp?" nàng ánh mắt uất ức, nước mắt rơi xuống!

Nàng giọng nói ẩm ức, không kìm nổi. Đầu đại ma hổ bị đóng băng, Hoa Vũ Vô Song Quyền hỏa công kích đầu đại ma hổ càng sung sức.

Bạn đang đọc Huyền Tiên: Vừa Xuyên Qua, Ta Thế Nhưng Không Có Hệ Thống? sáng tác bởi Khuynhnhiem
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Khuynhnhiem
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.