Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vô Thường hiển uy, Hắc Sơn lão yêu(2)

Phiên bản Dịch · 1363 chữ

Chương 342: Vô Thường hiển uy, Hắc Sơn lão yêu(2)

Thận binh bị đầu trâu mặt ngựa và những người khác giết chết hầu như không còn. Dù vậy hai người vẫn còn có thể chèo chống một hồi.

Thẳng đến khi một cọng rơm đè chết lạc đà xuất hiện.

Bên trong âm vụ hai đạo thân ảnh đen trắng đi ra.

Một nam một nữ, bên trái là Hắc Vô Thường mặt mũi nghiêm túc, trên mũ viết: “Đang bắt ngươi”, Bạch Vô Thường nở nụ cười, trên mũ viết: “Ngươi đã tới.”

Trong một khắc hai người nhìn thấy Bạch Vô Thường thì trong lòng dâng lên một cỗ cảm giác vô cùng nguy hiểm.

Bọn hắn vậy mà lại không biết rõ hai người xuất hiện từ lúc nào.

Bạch Vô Thường yên lặng không một tiếng động xuất hiện phía sau hai người, Khốc Tang bổng trong tay hung hăng gõ trên đầu hai người.

Phanh phanh!

Hai người lập tức mất đi tri giác, từ trên cao mạnh mẽ rơi xuống đất.

Sau đó Hắc Vô Thường ném câu khóa ra, câu hai cái hồn phách tới.

Lục Khiêm ở bên cạnh lặng lẽ quan sát, nhìn đến đây thì không còn để ý nữa.

Hư gia nhị lão, cộng thêm Yêu Nguyệt Tập Nguyệt tương đương với chiến lực của ba tên Dưỡng Thần trung kỳ, còn có Thần Tướng Hiển Hình phù, Hắc Bạch Vô Thường.

Nếu như không đánh lại thì đi chết cả lũ đi chứ còn sống làm cái mẹ gì.

Trước khi đi, hai tay Lục Khiêm vẫy một cái, kim quang phá không bay tới, Thần Tướng Hiển Hình phù vững vàng dừng ở trên đỉnh đầu.

“Cướp đồ vật đi lạc...” Lục Khiêm ranh mãnh cười một tiếng, thân ảnh biến mất tại chỗ. Phương hướng hắn đến chính là Thành Đông chi địa.

Nơi đó là địa bàn thế lực của Vân Thủy động ở Bàng Thủy thành.

Bay vài dặm, phía trước là một tòa lầu các cao lớn, bảng hiệu bên trên ghi mấy chữ “Vân Đài thương hội”.

Thực lực của cái thế lực này chỉ có một người là Dưỡng Thần hậu kỳ.

Xem chừng hiện tại lưu thủ chỉ có khoảng Dưỡng Thần trung kỳ.

Oanh!

Kim khí rơi xuống, lầu các sụp đổ.

“Ai dám tùy tiện?”

Bóng đen phẫn nộ gào thét, một tên đạo sĩ đầu dê xuất hiện ở trước mặt của Lục Khiêm.

Oanh!

Mới xuất hiện thì trong một giây đó, chiến mâu giống như Giao Long hung hăng đóng đầu đạo sĩ đầu dê xuống dưới mặt đất.

Âm phong Bạch Cốt thổi qua, trên mặt đất chỉ lưu lại một bộ thây khô.

Lục Khiêm hợp nhất Cương Sát sơ bộ, cộng thêm Huyền Kim Kiếm Nang, Thanh Đồng chiến mâu, trừ khi đối phương có pháp khí cường lực còn không như loại Cương Sát phổ thông này thì ở trước mặt hắn chịu không nổi một hiệp.

“Công Dương đạo trưởng bị giết rồi, chạy mau!”

“Không ổn rồi, chạy mau!”

Đạo sĩ lưu thủ bị miểu sát các đạo sĩ còn lại giải tán ngay lập tức.

Lục Khiêm cũng không để ý tới những người khác mà là trực tiếp hạ xuống.

“Chậm đã!” Một thân ảnh ngăn đường đi của Lục Khiêm lại: “Đạo hữu cứ đến chỗ hắn đi, nơi này đã bị chúng ta nhắm trước rồi.”

Phía sau người này là mấy tên đạo sĩ khí thế hùng hổ.

“Cái đồ chơi này còn có thể đặt trước sao?”

Lục Khiêm mỉm cười, dường như sắp chịu thua đột nhiên hắn nghiêm mặt lại, Hoàng Tuyền Nại Hà Thần quang biến lớn hai mắt vàng óng ánh như Giao Long trôi nổi trên đầu hắn.

Kim khí hào hùng, khí tức tang thương xơ xác đập vào mặt.

Xung quanh quanh quẩn Âm vụ, trong sương mù mơ hồ xuất hiện Đạo binh vóc dáng cao lớn.

Lục Khiêm ở dưới Đạo binh, thần sắc khủng bố, âm tình bất định, giống như đến từ địa ngục.

“Ngươi...”

Sau khi thân ảnh đạo sĩ đến thì đám người trực tiếp bị dọa.

“Xem như ngươi lợi hại!” Các đạo sĩ bỏ trốn mất dạng.

Lục Khiêm khinh thường cười một tiếng, rồi bắt đầu vơ vét.

Sau khi vơ vét xong một nhà này thì lấy tiếp nhà tiếp theo. Sau trận chiến này bởi vì Lục Khiêm không hợp với đám người, tính cách thất thường, Đạo binh hung ác như quỷ thì dần dần có danh hào Hắc Sơn lão yêu.

Oanh!

Đại môn vỡ vụn, mảnh gỗ vụn bay tung tóe.

Một đạo thân ảnh hắc bào tiến vào trong khố phòng.

Kim khí xoay chuyển một lần, quang mang chiếu sáng cả không gian, không trung cấp tốc dạo qua một vòng thu hồi.

Phanh phanh phanh!

Mấy cái đầu lâu rơi xuống trong khố phòng.

Gọn gàng giải quyết đối thủ, Lục Khiêm nhìn vào trong khố phòng.

Mười cái kệ hàng bày ra các loại khoáng thạch ánh vàng rực rỡ và phôi thô kiếm khí.

“Thiên Thần Xích Đồng, Thủy Mộc Bạch Thiết, Âm Thổ Thanh Kim...” Lục Khiêm phân biệt bảo vật trên kệ hàng.

Cái khí công đường này chuyên môn chế tạo đao khí kiếm khí, khố phòng này phần lớn là các loại khoáng thạch trong đó.

Ngũ Kim chi khí nồng đậm khiến cho Kiếm Nang nhảy dựng lên.

“Đồ tốt!” Nội tâm Lục Khiêm mừng rỡ.

Những thứ này đủ để cho Kiếm Nang đột phá đến một mức độ không tệ.

Xoạt!

Lỗ hổng Kiếm Nang bành trướng, ngũ kim cuồn cuộn không ngừng tiến vào không gian bên trong.

Ngoại trừ khoáng thạch trên kệ hàng Lục Khiêm còn gỡ vách tường ra, phá ba thước. Thế mà lại tìm thấy một ít đồ vật không tệ.

Sau khi ra ngoài, kim khí mở ra.

Oanh!

Nhà kho ầm vang sụp đổ.

Cốt thép khung sắt kim khí trong vách tường cũng bị hấp thu, quả thực là bóc lột đến tận xương tủy.

Giết từ hành lang đến phần cuối, trên mặt đất chất đầy thi thể bị tàn phá, tiên huyết nhuộm đỏ đại gia.

Huyết tinh chi khí khiến cho người ta ngửi vào là thấy buồn nôn.

Ngoại trừ nhà kho, còn có các nơi như Tàng Kinh các.

Nơi này là nơi cất giữ các loại công pháp đại đa số là pháp môn liên quan đến chế tạo kim khí, ngẫu nhiên cũng có kiếm quyết.

Phần lớn trong số đó Lục Khiêm không cần đến, có thể giao cho thủ hạ hoặc là dứt khoát lấy ra trao đổi.

Vơ vét xong xuôi, Lục Khiêm đi ra bên ngoài cửa.

Đối diện gặp phải một đám người.

Đám người này lại là Kim Cương đạo nhân và đám người Huyết Dương kia.

Những người này nhìn thấy thi thể trên đất cùng với khố phòng trống rỗng thì kinh ngạc trong lòng.

Huyết Dương đạo nhân âm trầm cười một tiếng nói: “Đạo hữu, một người độc chiếm hẳn là không ổn đâu, tốt xấu gì cũng cho nhóm chúng ta một ít canh thừa chứ.”

Lúc nói chuyện đồng thời trên thân Huyết Dương đạo nhân hiển hiện một tầng huyết khí.

Bên trong huyết khí vạn quỷ kêu rên, tiếng kêu gào thê lương. Những người khác như muốn ngăn cản đường ra của Lục Khiêm.

“Tự mình tới lấy đi!”

Kim khí hình thành hai hàng vàng ròng dài, ở bên cạnh giương nanh múa vuốt, mười phần nhuệ khí.

Trong tay cầm một thanh Thanh Đồng chiến mâu cổ xưa.

Cửu U cương khí quanh quẩn trên đó, mơ hồ hình thành một khuôn mặt Giao Long dữ tợn.

Hai loại pháp khí sắc bén xuất hiện, con ngươi của Huyết Dương đạo nhân co rút lại, trong là là tham lam và cả kiêng kị.

Hai bên không động thủ bầu không khí có vẻ ngưng trệ một thời gian.

Bạn đang đọc Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái của Thái Kiếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi niemhuongnhatnhat
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 52

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.