Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vô Thường khiếm khuyết, Vân Thủy động thiên(1)

Phiên bản Dịch · 1007 chữ

Chương 337: Vô Thường khiếm khuyết, Vân Thủy động thiên(1)

Khí chất nghiêng về hai hướng trắng đen cực đoan.

Hắc Bạch Vô Thường một đen một trắng, một âm một dương.

Bạch Vô Thường câu hồn, Hắc Vô Thường trói hồn.

Hắc Bạch Vô Thường hành tẩu trong U Minh, ra vào hai giới.

Mặc dù dưới trướng của Hoàng Tuyền thiên tử, nhưng hai người này cũng là một trong thập đại nguyên soái.

Đồng thời có tính đặc biệt, phân thân ngàn vạn.

Sau khi đánh vào phù lục, Lục Khiêm không ngừng lại mà liên tiếp đánh vào các loại phù chú, thỉnh thoảng lấy một thanh đao khắc lên da hai người hoa văn phức tạp.

Đủ loại phù lục sáng lấp lóe đỏ sậm, chàm, đen kịt.

Mỗi khi hoàn thành xong một tiết điểm, Lục Khiêm đều sẽ lấy đao phá rách lồng ngực hai người, đổi thành một vài bộ phận của dị thú.

Hắc Bạch Vô Thường cũng không phải Hoàng Tuyền âm soái chân chính, mà là phục khắc phẩm do Minh Hà bí phủ chế tạo.

Nguyên liệu chính cần nam tử mười tám tuổi sinh lúc 8 giờ ngày 8 tháng 8 và nữ tử mười bảy tuổi sinh lúc 7 giờ ngày 7 tháng 7.

Thân là Hắc Bạch Vô Thường trừng phạt ác tuyên dương thiện, trước tiên cần có một đôi mắt nhìn rõ U Minh cùng lòng người hiểm ác.

Nguyên liệu tốt nhất là mắt của Giải Trĩ.

“Không tìm được Giải Trĩ, chỉ còn cách thay thế bằng mắt của hắc dương sừng thẳng.” Lục Khiêm vừa nhấn hai mắt vừa suy tư nói.

Giải Trĩ là một loài tương tự như Kỳ Lân, là thần thú lông đen có mọc sừng thẳng cùng râu của sơn dương.

Lưu truyền rằng Giải Trĩ có thể phân biệt chính tà, biết được lòng người thiện ác, chính là thần thú được người của Hình Ngục cung phụng.

Vật này được xếp trong Dị Thú Thiên Cương bảng, rất khó tìm, tìm được cũng đánh không lại.

Sơn Dương sừng thẳng có một tia huyết thống của Giải Trĩ, đứng trong nhóm đầu ngọn Địa Sát bảng, là thần thú có thể mua được bằng tiền.

Ngoại trừ đôi mắt và lỗ tai nhạy cảm, lỗ mũi khứu giác, miệng kêu vang… Còn cần có thêm nội tâm không biết sợ hãi, can cảm cẩn trọng.

Lục Khiêm dùng trái tim của Quỷ Hỏa Song Đầu Ma Hổ.

Chỉ mới thu thập những nguyên liệu này đã phải bỏ ra ba mươi, bốn mươi vạn Pháp tiền.

“Phần lớn không tìm được những vật liệu nguyên bản, chỉ có thể tìm được chút nguyên liệu thay thế, hy vọng pháp thuật thành công.”

Nếu không phải hắn có trăm vạn của cải, hàng năm Hắc Sơn có chừng hai mươi vạn lợi nhuận thì phỏng chừng không chống đỡ được.

Lục Khiêm cũng không ngại dùng tiền, bởi lẽ cách thời điểm Thủy Nhãn mở ra không còn bao lâu, dù tiêu hết tiền để nâng cao tu vi cũng đáng.

Chỉ sợ để tiền trôi theo nước.

Lại qua mười ngày, hai luồng ánh sáng trắng đen bắn thẳng lên trời xanh.

Bên trong đại điện, trên người hai nam nữ trần trụi bỗng nhiên xuất hiện pháp y màu trắng đen.

Hắc Vô Thường cầm Câu khóa, Bạch Vô Thường cầm Khốc Tang bổng.

Xẹt xẹt!

Hắc Bạch Vô Thường mở to mắt, tinh mang bắn ra bốn phía, một luồng khí thế xông thẳng đến chân trời.

Đương nhiên Hắc Bạch Vô Thường chân chính không mạnh như vậy, tất cả đều do khí thế, còn tu vi thực sự có khả năng phải chờ thương thảo.

Lần này Lục Khiêm ghi nhớ tổng cộng hai phương án.

Một loại là luyện chế Đạo binh tầm thường, một loại khác là luyện chế thành pháp khí, mở ra lối riêng chế tạo ra pháp khí năm giữ linh trí.

Loại thứ hai có độ khó rất cao.

“Bái kiếm Âm chủ!” Trông thấy Lục Khiêm đến đây, Hắc Bạch Vô Thường khom người hành lễ.

Thu pháp khí về, hai tay nâng hai miếng triêu bài ngà voi.

“Các ngươi có năng lực gì?” Lục Khiêm nhìn hai người từ trên xuống dưới.

Hai người này có thể nói chuyện, có điều không quá linh động.

“Lên trời xuống đất cùng câu hồn nắm phách.”

Hai thân ảnh một đen một trắng lóe sáng, một lần nữa lại xuất hiện.

Trong tay nâng một hồn thể trong suốt tựa như một con hổ.

“Ừm? Không tồi.” Tốc độ rất nhanh, gần như chỉ trong nháy mắt.

Loại năng lực im lặng không tiếng động, hơn nữa còn là câu hồn, uy lực quả thực rất mạnh mẽ.

Trừ những thứ này ra, hai người Hắc Bạch Vô Thường này có có một phần năng lực của bộ phận yêu thú.

Hắc Bạch Vô Thường mà gộp lại, không chừng có tu vi của một Dưỡng Thần trung kỳ.

Điểm này không thể nói tỉ mỉ được, tất cả đều lấy thực chiến làm thước đo.

“Đáng tiếc.” Lục Khiêm bỗng nhiên thở dài một hơi.

Bởi vì là hàng mô phỏng, Hắc Bạch Vô Thường có một khiếm khuyết rất lớn. Đó là không thể ra ngoài, không thể rời khỏi hoàn cảnh có Hoàng Tuyền Âm khí nồng đậm.

Một khi ra ngoài quá một canh giờ, năng lực bản thân sẽ rơi xuống trình độ nhất định, thậm chí ngay cả bộ phận trên người cũng sẽ suy kiệt.

Nếu cứ như vậy, sẽ không sử dụng được lượng lớn ý nghĩa chế tạo của Thần Tướng Hiện Hình phù, khi ấy chỉ triệu hoán được một đám tôm chân mềm mà thôi.

Nếu vậy còn không bằng đầu trâu mặt ngựa.

Nếu đạo hữu yêu thích chương này, hãy thả Tym, đẩy kim phiếu nữa!!

Bạn đang đọc Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái của Thái Kiếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi niemhuongnhatnhat
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 60

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.