Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tương Liễu chín đầu, chuyện cũ của Kiếm Chủ(1)

Phiên bản Dịch · 1051 chữ

Chương 335: Tương Liễu chín đầu, chuyện cũ của Kiếm Chủ(1)

“Sư phụ chết rồi, điều này không có khả năng, nàng không nên chết tại thời điểm này.” Khúc Tố Lê tự lẩm bẩm nói, mặt mũi nàng ngập tràn dáng vẻ không thể tin nổi.

“Chẳng lẽ là gặp phải biến số sao.”

“Đến cùng là ai giết đại ca! Thù này không báo, thề không làm người.”

Bắc Đẩu nhị tinh đứng ở cự môn hai mắt đỏ ngầu rống to, cương khí tạo thành hình ảnh một cự linh vờn quanh thân gã.

Khúc Tố Lê không nói gì mà đi đến Tinh Thần bàn đời đời truyền lại của Ti Thiên đài trước mắt.

Nàng ôm lấy Tinh Thần bàn lạnh lẽo, một cỗ trách nhiệm trĩu nặng quanh quẩn trong lòng nàng.

Khúc Tố Lê hiểu rõ về sau phải kế thừa y bát của Ti Thiên đài, gánh vác vũ trụ Quan Tinh, trách nhiệm tâm kế thương sinh.

“Sư phụ, thù này đệ tử nhất định sẽ báo thay người, chẳng cần biết người nọ là ai, hắn sẽ phải trả cái giá nặng nề.”

Ti Thiên đài mặc dù là môn phái không lớn không nhỏ, nhưng ý nghĩa chiến lược không tầm thường.

Tin tức Thái Sử vong mệnh lập tức được trình lên bàn của từng đại lão.

Trong lúc nhất thời phong ba bùng nổ.

Cửu Tiêu đạo mộng, Bạch Thủ sơn.

Đông Quan Thái Tể Thái U chân nhân ngồi trên vách đá trên đỉnh núi.

Cuồng phong làm phất phơ y phục của lão, như đao cương thổi vào trên người nhưng không thể mảy may lay động lão.

“Ngọc Thanh Thái Sử đã chết rồi sao?” Thái U chân nhân mở hai mắt ra, trong mắt có xoắn ốc đen kịt lóe lên một cái rồi biến mất. “Sau này sẽ có nhiều biến số rồi.”

Thái Sử của mỗi một đời đột nhiên chết bất đắc kỳ tử đối với môn phái đời đời đơn truyền thừa thì đều là đả kích to lớn, mang ý nghĩa một bộ phận truyền thừa đoạn tuyệt, môn nhân không có người kế tục.

Ti Thiên đài sở dĩ lưu lạc đến tận đây chủ yếu là do trải qua mấy lần Thái Sử chết bất đắc kỳ tử.

Mỗi một lần chết bất đắc kỳ tử cũng mang ý nghĩa là trên giang hồ sẽ xuất hiện một trận gió tanh mưa máu.

Dù sao quan trắc tinh tượng, dự đoán tương lai Thái Sử cũng không thể đoán được mình tử vong đủ để chứng minh biến số này lớn như thế nào.

Soạt!

Hắc khí phun trào, quái vật đầu hươu xuất hiện ở trước mặt của Thái U chân nhân.

“Truyền lệnh xuống, sai người tìm kiếm hung thủ sát hại Thái Sử.” Thái U chân nhân mở miệng nói.

Thiên địa sáu quan Xuân Hạ Thu Đông thành lập cùng với thay đổi chế độ Xuân Hạ Thu Đông luân phiên công lao của Ti Thiên đài là không thể bỏ qua.

Nếu như không phải là do bọn hắn hóa giải từ đó chỉ sợ các phái và tán tu cũng không đồng tâm hiệp lực như vậy.

Về tình về lý, đều phải giúp bọn hắn tìm ra hung thủ, khi cần thiết có thể ra tay tương trợ.

Trảm Kiếp Bảo uyển.

Dưới bầu trời đêm, sao trời lấp lóe.

Bỗng nhiên hai mươi bốn đạo Minh Nguyệt rủ xuống, chòm sao nhất thời trở nên ảm đạm.

Ánh sáng Minh Nguyệt lóe lên rồi biến mất tại chỗ, trốn vào nơi nào đó ở giữa không gian hư huyễn.

Nơi này cả ngày sáng trưng.

Vô số ngọn núi lớn đâm thẳng vào mây xanh, Bạch Hạc ghé qua trong tầng mây, nhìn kỹ có thể thấy những ngọn núi lớn này vậy mà lại là chuôi của cự kiếm to lớn.

Kiếm khí hoành không, hình thành mây trắng, có một số ít lại hạ xuống hình thành hồ nước kiếm khí.

Mặc dù nhìn vào thì có vẻ người vật vô hại, thậm chí có phi cầm tẩu thú còn ghé qua trong đó. Chỉ khi nào bộc phát ra mới chính là uy lực hủy thiên diệt địa.

Một nữ tử có tướng mạo giống với Khúc Tố Lê mấy phần, khí chất thành thục hơn nàng ta một chút xuất hiện.

“Bái kiến Kiếm Chủ!” Khúc Tố Anh cung kính nói.

Trước mặt là hai mẫu linh điền, một lão đầu quần áo giản dị cầm cuốc xử lý hoa cỏ trên mặt đất.

Người này da màu đen nhánh, làn da như vỏ cây khô khan, râu tóc bạc trắng, trên đầu là một cái mũ rộng vành, giống như lão nông thường xuyên làm việc ruộng đồng.

“Miễn lễ.” Lão đầu buông cuốc xuống, ngồi ở trên tảng đá.

Cho dù là ai cũng không nghĩ được tới, Kiếm Chủ đại danh đỉnh đỉnh vật mà lại là bộ dạng lão nông này.

“Xảy ra chuyện gì rồi? Sao lại rảnh rỗi đến chỗ của ta.” Kiếm Chủ ôn hòa cười nói.

“Sư phụ A Lê, Thái Sử chết rồi.” Khúc Tố Anh nói giản lược “Về sau Ti Thiên đài do A Lê chưởng quản, nhóm chúng ta có cần phái một ít nhân thủ đến hỗ trợ hay không?”

“Thái Sử chết rồi? Đây cũng không phải là việc nhỏ.”

Kiếm Chủ vẻ mặt nghiêm túc, một cỗ khí thế vô hình phát ra, vân khí phun trào, khí thế Kiếm Chủ rốt cục hiện ra ngoài.

“Về phần hỗ trợ, bỏ đi. A Lê mặc dù xuất thân từ Bảo Uyển thế nhưng bây giờ đã là người của Ti Thiên đài, tránh cho người khác nói khi không rảnh rỗi lo chuyện bao đồng.”

Kiếm Chủ đứng dậy nhìn mây cuộn bay trên trời thanh âm vang vọng:

“Về sau khuyên bảo A Lê làm việc cẩn thận, đừng bộc lộ tài năng quá mức, bước theo gót chân của Thái Sử Ngọc Thanh. Ti Thiên đài thật sự là đời sau không bằng đời trước, lão phu sớm đã biết rõ người này không sống được bao lâu.”

Bạn đang đọc Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái của Thái Kiếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi niemhuongnhatnhat
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 54

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.