Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Yêu Long Thực Huyết, quay về cố thổ(2)

Phiên bản Dịch · 1070 chữ

Chương 307: Yêu Long Thực Huyết, quay về cố thổ(2)

Đây là một cái đuôi có thể so với pháp khí. Uy lực cũng không tệ.

Tiếp sau đó là thời điểm dọn dẹp chiến trường, kiểm kê chiến lợi phẩm.

Trên long thân của mười mấy con rồng của Ngọa Long tự không có thứ gì tốt, xuất thân ở dưới tầng chót, Luyện Khí chi pháp nhất định là sẽ không, trên thân sử dụng pháp khí đều là cướp đoạt ở trên thân người khác.

Ngược lại Lục Khiêm cảm thấy có hứng thú với Thanh Đồng chiến mâu của Giao Thái úy.

Thanh Đồng chiến mâu chính là một bảo vật cường đại không thể nghi ngờ.

Có lẽ số lần tế luyện cũng không cao bao nhiêu nhưng vật liệu lại là hiếm thấy.

Một ngọn gió lớn thổi tới, chiến mâu được đặt vào bên trong Kiếm Nang.

Lục Khiêm bay phóng lên trời, nhìn về Ngọa Long tự tan nát thêm một lúc, sau đó rời đi không quay đầu lại.

Nguyên Nhất Chân Thủy biến ảo trở thành Chân Hỏa rơi vào bên trong Ngọa Long tự.

Oanh!

Hỏa diễm đầy trời thôn phệ cả tòa cung điện.

Thành trì của nhân gian dưới núi có thể thấy được ánh lửa đầy trời.

“Gia gia người xem, miếu Long Vương cháy rồi.” Một thiếu niên nhìn về phía ánh lửa đầy trời.

Đứng cạnh thiếu niên là một lão nông khòm lưng.

“Gia gia thấy rồi. Mới vừa rồi còn có rồng ngâm, khả năng là Long Vương đã bị giết…” Ánh mắt của lão nông phức tạp.

“A, thế sau này không phải là chúng ta sẽ không có mưa sao?”

“Hài tử ngốc, trời mưa là chuyện của lão thiên gia, không có Long Vương thì thiên hạ vẫn mưa như thường.”

“Con không hiểu.”

Thiếu niên tỉnh tỉnh mê mê, không hiểu không có Long Vương thì trời làm sao có thể mưa được.

Bởi vì trong ấn tượng của hắn, tất cả nước mưa đều là do Long vương gia ban cho, là Long vương gia nuôi sống bọn hắn.

“Về sau con sẽ hiểu rõ.” Trong mắt của lão nông chứa lệ nóng bỏng, thành trì phụ cận Bạch Long giang có thể giải thoát, không cần bày đồ cúng đồng nam đồng nữ mỗi tháng nữa.

Hỏa thiêu Ngọa Long tự xong, Lục Khiêm lại lần nữa bước lên hành trình trở về.

Trên đường hắn lấy ra một nội đan đen tuyền kích cỡ như nắm đấm.

Vật này là nội đan của Hắc Long Giao.

Sau khi hấp thu một phần lực lượng thì nội đan chỉ còn lớn như vậy.

“Đừng giả bộ nữa, ta biết rõ ngươi ở bên trong.” Lục Khiêm lạnh nhạt nói.

Nói xong câu đó hắn liền trầm mặc như cũ.

“Ta nhận thua, có thể nói cho ta biết vì sao ngươi lại có Giao Long chân ý hay không?”

Thật lâu sau đó, trong nội đan truyền đến thanh âm chần chờ của Giao Thái úy.

Huyết thống Giao Long ngoại trừ huyết mạch còn có Giao Long chân ý.

Từ trước đến nay chỉ có huyết thống thuần chính nhất Chân Giao mới có được, cũng được xưng là Giao Long vương tộc, loại Giao Long này bình thường đều là hậu đại trực hệ.

“Không rõ, là cơ duyên xảo hợp.” Lục Khiêm lắc đầu nói.

Giao Long chân ý là tới từ Ngư Long chân ý tiến hóa mà ra, có lẽ ngày sau sẽ không ngừng tiến hóa, hướng tới con đường cao hơn nữa.

“Hừ, giả thần giả quỷ. Ta là hậu duệ vương tộc của Giao Long ở Phương Thốn Yêu Quốc, giết ta, ngươi sẽ nhận lấy sự truy sát vĩnh viễn.” Giao Thái úy uy hiếp nói.

“Nói nhảm vô dụng, chuyện ngươi nên làm đó là đem tin tức ngươi biết một năm một mười nói rõ ràng ra. Nếu không… Ta có chết hay không thì ta không biết rõ, nhưng ngươi phải chết là chắc.” Lục Khiêm lạnh nhạt nói.

“Đến đây, ngon giết đi.” Giao Thái úy rất kiên cường nói.

Sau đó Lục Khiêm dùng các loại biện pháp tra tấn cũng đều không thể cạy miệng người này ra được chữ nào.

Lục Khiêm bất đắc dĩ thu hồi nội đan, về sau có thời gian lại chậm rãi dạy dỗ vậy.

Bất tri bất giác, thuyền đã tới gần đảo Vạn Tượng.

“Ta cuối cùng cũng trở về rồi!” Trong lồng ngực của Lục Khiêm sảng khoái vô cùng.

Nơi này mới là nơi mà mình làm giàu, nơi mình đại triển thân thủ.

Âm thổ Quỷ tộc.

Đại điện âm trầm.

Nam tử tóc đỏ thẫm khuôn mặt màu chàm ngồi trên ghế chủ vị, mặt như tượng thần.

“Hắc Sơn có tin tức của Lục Khiêm không?” Chúc Quỷ Vương nhìn về phía Quỷ Thất.

“Bẩm lão tổ tông, Lục Khiêm vẫn chưa trở về.” Quỷ Thất cung kính nói.

“Đại nhân, gia hỏa này có khi nào đã chết rồi không.” Gia chủ Chu gia ở một bên nói.

Làm cổ đông của Tam Gia Quỷ Thị, Chu gia chủ đương nhiên hy vọng người cạnh tranh này chết ở bên ngoài.

“Không thể nào.” Quỷ Thất phủ định nói.

Y từng có quen biết với Lục Khiêm, người này làm việc nhạy bén, hiểu được lấy hay bỏ, hoàn toàn không thể có cảnh chết yểu được.

“Mọi thứ đều có thể, hay là sát nhập Hắc Sơn đi? So với phân tâm che chở nó chi bằng giao cho nhóm chúng ta…”

“Ngậm miệng! Lại nhao nhao thì lão phu để Hắc Sơn gộp các ngươi vào.”

Sắc mặt của Chúc Quỷ Vương âm trầm, hung hăng trừng gia chủ Chu gia một cái.

Minh hữu ra ngoài trở về phát hiện nhà mình không còn nữa, cái này khiến cho mặt mũi của Chúc Quỷ Vương để vào đâu được chứ, lão chẳng phải là trở thành người bội bạc sao.

Gia chủ Chu gia nhìn thấy Chúc Quỷ Vương nổi giận thì lập tức ngậm miệng lại.

Đông đông đông đông…

Ngoài điện truyền đến tiếng bước chân nặng nề.

“Quỷ Vương, từ đường nhân gian có một đạo sĩ hắc bào ghé thăm.”

Bạn đang đọc Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái của Thái Kiếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi niemhuongnhatnhat
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 63

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.