Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Núi xanh như cũ, giang hồ gặp lại(2)

Phiên bản Dịch · 1415 chữ

Chương 298: Núi xanh như cũ, giang hồ gặp lại(2)

Chỉ thấy một con Cự Xà xoay quanh bên trên ngọn núi, thân rắn quấn quanh núi ba vòng, đầu lâu nhô cao lên vài dặm.

“Nam Hải Cự Xà!”

Trong “Lục Dị Ký” có ghi: bên trong Nam Hải có núi, cao hơn mười dặm, rộng trăm dặm. Hằng năm vào lúc trăng tàn sẽ xuất hiện Cự Xà, quay quanh núi ba bốn vòng, uống nước biển, tình trạng này xảy ra rất bình thường.

Rắn này không có năng lực gì khác, chỉ có thân hình to lớn, từng xuất hiện ở Nam Hải, tên là Nam Hải Cự Xà.

Vừa rồi một đoạn ngắn thân thể kia chỉ là cái đuôi của Cự Xà mà thôi.

“Rống!”

Con ngươi u lục của cụ xà hiện lên vẻ oán độc, sau đó một cái đuôi quật tới.

Cái đuôi thô to hơn cả phòng ở.

Âm Thần của Xích Âm hóa thành độn quang đen kịt, trốn vào trong hắc ám, xuất hiện ở phạm vi ngoài mấy trăm dặm.

Độn quang màu trắng là dương độn, dùng để đi đường, màu đen là âm độn dùng để thuấn di.

Oanh!

Cái đuôi đập xuống, bụi mù văng khắp nơi.

Mặt đất xuất hiện khe rãnh thật sâu.

Oanh!

Cái đuôi vỗ xuống liên tục, mặt đất giống như phát sinh địa chấn.

Xích Âm đang né tránh cũng đồng thời phát động công kích.

Nhưng tác dụng lại cực nhỏ, tốc độ khôi phục của đại xà rất nhanh, cái đuôi lại một lần nữa dài ra.

Mỗi một lần công kích trút xuống mặc dù nhanh hơn tốc độ sinh trưởng của đại xà nhưng cũng chỉ có thể gây tổn thương huyết nhục mà không thể hoàn toàn chặt đứt.

Sinh mệnh lực của Nam Hải Cự Xà cực kì ương ngạnh, không gây tổn thương đến não thì bất luận là thương thế nặng như thế nào cũng sẽ khôi phục trong nháy mắt.

Oanh!

Cái đuôi đánh xuống sát Âm Thần của Xích Âm, sóng khí lật tung toàn bộ xung quanh.

“Ghê tởm.” Xích Âm nhìn chằm chằm vào đầu lâu của Cự Xà.

Nếu có thể tới gần, chém đầu lâu xuống thì hết thảy đều trở nên dễ dàng.

Xích Âm một bên vừa đối phó với Cự Xà vừa tìm góc độ thích hợp.

“Chính là lúc này.” Trong mắt của Xích Âm lóe lên một tia tinh quang.

Xoạt!

Độn quang màu trắng lóe lên, trong nháy mắt bay đến bên người của Cự Xà.

Mười tám đạo phi đao Bích Hỏa chém ra một đao võng bao trùm trăm trượng đồng thời mười dặm cương sát Cửu U thần cương hợp nhất dày đặc không trung.

Ánh sáng rực rỡ đến mức khiến cho Cự Xà trong một khoảnh khắc bừng tỉnh tinh thần.

Ngay lúc Xích Âm cho là đã đến cơ hội động thủ thì Cự Xà bỗng nhiên mở to hai mắt phun ra một đạo gió tanh trong không trung.

Gió tanh hình thành Thiên Long cuộn xoắn, thổi tan đao võng thậm chí thổi bay luôn cả Âm Thần, Xích Âm hung hăng đâm mạnh vào vách núi.

Ầm!

Lại là một cái đuôi quét tới, ngay vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc thì Xích Âm đã né tránh được.

Lần tiếp theo chắc không thể may mắn như vậy.

“Không biết Lục Khiêm có Luyện Cương thành công hay không…” Xích Âm âm thầm suy nghĩ.

Nàng có thể rời đi bất cứ lúc nào nhưng Lục Khiêm mà bị phát hiện thì sẽ gặp nguy hiểm ngay lập tức.

Bây giờ có thể duy trì được bao lâu thì duy trì.

Chỉ có thể cầu nguyện Lục Khiêm nhanh chóng tu luyện xong xuôi sau đó cùng nhau rời đi.

Nghĩ thông suốt điểm ấy, Xích Âm không tiếp tục cứng đối cứng với Cự Xà mà là chơi trốn tìm ở bên trong những ngọn núi.

Mặc dù nói là núi nhưng thật ra chính là những đống đất nhỏ, không có lấy một gốc thảm thực vật.

Xích Âm vật lộn mấy ngày, Chân khí sắp khô kiệt.

Lần này rốt cục bị bức đến một góc.

Thân ảnh che phủ lên thân thể của nàng, cái đuôi to lớn hạ xuống.

Cạch!

Cửu U thần cương hình thành cái lồng đã vỡ tan.

“Xong…”

Trong đầu của Xích Âm hiện lên một ý niệm, chẳng lẽ chỉ có thể mệnh đổi mệnh triệu hoán ra U Minh Âm Ma chi pháp hay sao?

Oanh!

Lúc này kim quang chiếu sáng toàn bộ không gian.

Một thanh cự kiếm hoàng kim mang theo khí thế vô song cắm ở bên trên đầu lâu của Cự Xà, cắm vào một đoạn nhỏ.

Đồng thời ba cái Âm Ma đầu trâu mặt ngựa cao mười trượng chống đỡ cái đuôi của Cự Xà.

Cự Xà không chết, ngưng một chút lại muốn phản kích.

Xích Âm bắt lấy cơ hội này.

Trong chớp mắt Cửu U thần cương và đao quang ngũ hành đồng loạt xuất hiện.

Từ phía chân trời bay tới bên cạnh Cửu U Cương khí xuyên qua đầu lâu Cự Xà.

Oanh!

Thi thể của Cự Xà sụp đổ ầm vang.

“Đa tạ sư tỷ hộ pháp.”

Hoàng Tuyền Âm Ma tán thành âm khí đầy trời, đi vào bên trong kim phù ở sau đầu của hắc y đạo sĩ.

Nam Hải Cự Xà bị trêu chọc mấy ngày đã sớm bị lửa giận thiêu rụi lý trí cho nên không chú ý tới Lục Khiêm bỗng nhiên xuất kích.

“Ngươi cuối cùng cũng thành công.” Xích Âm nhoẻn miệng cười.

“Đúng vậy.” Toàn thân Lục Khiêm nhẹ nhõm.

Cương khí mây đen bốc lên trên đỉnh đầu không ngừng biến ảo ra dáng vẻ của các loại âm thú.

Hai người bọn họ một người vừa mới hoàn thành Luyện Cương còn một người vừa trải qua đại chiến mấy ngày không hẹn mà cùng ngồi xuống điều tức.

Một lát sau, Âm Thần Giao Long của Lục Khiêm bay phóng lên trời, bên người quanh quẩn hai đoàn Cương sát màu xanh sẫm.

Xích Âm rất ăn ý biến thành bạch giao vóc dáng có chút mảnh khảnh tiến vào bên trong âm vân Cương sát.

Hai đầu Giao Long tranh đấu, ngao du trong mây thập phần hài hòa.

Chân khí lấy tốc độ cực nhanh mà khôi phục.

Sau đó Xích Âm đưa Chân khí vào trong ngọc bội, hai người xuất hiện ở thế giới bên ngoài.

Lúc này Lục Khiêm nói với Xích Âm: “Ta phải đi.”

“Đi, đi đâu?” Xích Âm thắc mắc.

“Trở về đảo Vạn Tượng.”

Xích Âm có chút không thể hiểu được.

“Vùng đất Đảo Vạn Tượng nghèo như vậy vì sao lại trở về? Hơn nữa Đông Cung có công pháp và tài nguyên nhiều như vậy, Nguyên Nhất Chân Thủy có thể tu luyện tới cảnh giới Đan Kiếp…”

“Ta chỉ tạm thời trở về, có nhiều thứ đang ở đảo Vạn Tượng, qua mấy năm thì có thể quay về.”

Lục Khiêm có chút xấu hổ: “Đúng rồi, hiện tại ta rời đi, chân nhân hẳn sẽ không trách tội ngươi chứ?”

Lần này có thể nhập môn hoàn toàn là do địa vị của Xích Âm ở trong lòng của Thái U.

Hắn là người ích kỷ nhưng chưa từng phụ bạc người đối xử tốt với mình.

“Sẽ không đâu, nếu như ngươi thực sự trở lại ta nói với sư phụ một tiếng, nói là ngươi ra ngoài lịch luyện là được rồi.”

Xích Âm trong lòng thất vọng mất mát, không biết điều Lục Khiêm nói là giả hay thật.

Lục Khiêm bỗng nở nụ cười: “Lục Khiêm ta chưa từng ruồng bỏ hứa hẹn, ít thì ba năm nhiều thì bảy tám năm, ta nhất định sẽ trở về.”

Người tu đạo, không có dáng vẻ mềm yếu nữ nhi.

Lục Khiêm chợt hóa thành bạch hạc bay lên trời.

“Haiz! Đảo Vạn Tượng nguy hiểm, phi đao ngươi lấy về dùng đi…” Xích Âm mới kịp phản ứng vội vàng kêu lên.

“Không cần, để lại cho sư tỷ xem như là kỷ niệm đi! Núi xanh như cũ, giang hồ gặp lại! Tiểu sinh… đi vậy!”

Bạn đang đọc Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái của Thái Kiếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi niemhuongnhatnhat
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 64

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.