Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giao Bạng tương tranh(2)

Phiên bản Dịch · 1038 chữ

Chương 272: Giao Bạng tương tranh(2)

Xem xét khả năng lục soát của Thiên Hà hội trong thời gian gần đây, xem ra Phục Ba đã không còn ở đảo Vạn Tượng nữa.

Ít nhất trong vài năm tới, Hắc Sơn sẽ không có nguy hiểm gì.

Lục Khiêm bay đến bờ sông, phóng ra một chiếc thuyền nhỏ.

Thông Thiên Hà có rất nhiều giông bão, không thích hợp để ghé qua.

Cũng không biết trong sông có xuất hiện ma thú gì không, đi thuyền mới là lựa chọn an toàn nhất.

Thông Thiên Hà rộng khoảng hơn sáu trăm dặm.

Bắt đầu ở trung tâm con sông, nếu không ra khỏi trung tâm thì sẽ mất khoảng thời gian một ngày để đến bờ bên kia.

Ngày hôm sau.

Lục Khiêm đứng ở đầu thuyền, sóng lớn động trời đánh xuống bị một màng sáng cản lại, gió nhẹ chỉ làm phất lên một góc y phục.

Bùm!

Mặt biển phía trước bỗng nhiên nổ tung.

Một ngọn sóng nước khổng lồ bắn lên bầu trời.

Một con Giao Long dài hai mươi trượng, lân phiến vàng bạc pha tạp sặc sỡ phóng lên bầu trời.

Hai bên miệng con Giao Long này có những xúc tu giống cá trê, trên trán chỉ có một mắt.

Phía sau Giao Long là một con Hắc Bạng (trai đen) lớn.

Vỏ Bạng Tinh cắn chặt đuôi Giao Long, Viên Nguyệt Bạng Châu nặng tựa vạn quân đập vào thân Giao Long.

Ầm ầm ầm!

Mỗi khi Bạng Châu rơi xuống sẽ phát ra tiếng vang rất lớn nện xuống một mảng lớn vảy của Giao Long.

Giao Long đau đớn hét lên, mắng: "Thủy tinh ở đâu ra, không biết gia là người của Ngọa Long tự à?"

“Ta là nãi nãi của tiểu tử ngươi đấy, dám xông vào địa bàn của bà đây, tử tôn, lên đây cho ta!” Bạng Tinh kêu lên một tiếng như bà già.

Hàng trăm Tiểu Bạng Tinh bay lên không, liên tục cắn xé thân Giao Long.

Lục Khiêm trốn trong góc tối, nghĩ không biết nên giúp bên nào hay là trực tiếp bỏ đi.

Đúng lúc này, một con Bạng Tinh to bằng cối xay nhô ra khỏi mặt nước, âm thanh như trẻ con nói: "Nãi nãi ở đây có một người này."

"Giết!"

Rầm!

Lại có mấy chục con Bạng Tinh bay lên không trung.

Vỏ trai cực lớn có thể kẹp nát sắt thép, chống lại pháp thuật cực mạnh.

“Phàm nhân, ngươi chết chắc rồi.” Bạng Tinh phát ra âm thanh của một tiểu nữ hài.

Rầm!

Vừa dứt lời, trên hư không ngưng tụ một đạo Hắc Ngục Tỏa Liên, dây xích đánh vỡ nát vỏ trai.

Hắc Ngục Tỏa Liên dài mấy trăm trượng vung vẩy ở giữa không trung.

Rầm rầm rầm!

Đám tiểu Bạng Tinh bị quét ngang nổ tung.

“Tiểu Bát, Tiểu Cửu! A!!” Bạng Tinh cực lớn gào thét ở giữa không trung.

“Đạo hữu giúp ta!” Độc Nhãn Giao Long vui vẻ nói, há miệng phun ra một đạo thận khí chống lại Nguyệt Bạng Châu.

Rào!

Hàn ý kéo đến.

Huyền Sương Âm Sát tạo thành trường kiếm phỉ thúy dài năm trượng, bắn trúng vỏ trai tạo ra tiếng kêu đinh tai nhức óc.

“Ha ha, tiểu tử, ngươi tìm lão nương gây rối vẫn còn non lắm… Ách…”

Hàn khí bàng bạc nổ tung, vỏ trai bị đóng băng, bề ngoài bao phủ một tầng băng sương, thậm chí thịt mềm bên trong cũng bị đóng băng.

Rắc rắc…

Băng sương dần vỡ nứt, Bạcg Tinh sắp thoát vây trốn ra ngoài.

Giao Long sao có thể để chuyện này xảy ra.

Chỉ cần có cơ hội thở lấy hơi, chuyện đầu tiên cần làm là giải quyết đối thủ.

“Chết đi!”

Giao Long quẫy đuôi, há miệng phun ra Lôi Hỏa Châu.

Lôi Hỏa Châu theo khe hở chui vào bên trong vỏ của Bạng Tinh.

Rắc!

Bên trong vỏ trai vang lên tiếng vỡ trầm thấp, hoa văn trên vỏ chậm rãi nứt ra, hỏa diễm màu xanh biếc bay ra ngoài.

Giải quyết xong Bạng Tinh, Viên Nguyệt Bạng Châu rơi vào trong tay Lục Khiêm.

Đây là một món đồ tốt.

Ngọc trai chính là vật ngưng thành từ Nhật Tinh Nguyệt Hoa, đồng thời cũng là nội đan của Bạng Tinh.

Luyện đan có thể tăng cường tu vi, cũng có thể chống đỡ lại pháp khí vạn quân.

“Ta muốn lấy Bạng Tinh này, huyết nhục còn lại để cho ngươi.”

Vỏ trai cùng huyết nhục còn lại không lọt được mắt hắn, người ta đã thê thảm như vậy còn không cho chút gì thì thật không phải lẽ.

Hơn nữa, Lục Khiêm còn muốn lấy một ít tình báo từ trên người đối phương.

“Hộc hộc… Đa tạ đạo hữu.”

Lúc này Giao Long khá chật vật, vảy giáp trên người đã rơi rớt hơn nửa, tiên huyết màu xanh tràn ra ngoài.

Nó há miệng hút lấy vỏ trai đang nổi trên mặt nước, cạy vỏ trai ra, nữ thể trần trụi bị cháy hơn nửa da thịt rơi ra ngoài.

Nữ thể có khuôn mặt xinh đẹp, tóc đã bị lôi hỏa đốt trụi nhưng bề ngoài cũng không tệ lắm, không phải bà lão già nua như trong tưởng tượng.

Độc Nhãn Giao Long nuốt xuống, thương thế đã tốt lên rất nhiều.

“Đạo hữu, tại hạ là Độc Nhãn Giao của Ngọa Long tự, cảm tạ đạo hữu đã tương trợ, xin hỏi quý tính của đạo hữu?”

“Không dám, ta họ Lục, tên một chữ Khiêm. Là một kẻ tán tu không môn không phái.” Lục Khiêm đáp lại.

“Lục đạo hữu, nếu như không có chỗ dừng chân có thể đến chỗ Ngọa Long Tự chỗ ta làm khách. Ta sẽ hết lòng tiếp đón.”

Độc Nhãn Giao Long lên tiếng, đồng thời nhớ lại cảnh tượng Lục Khiêm ra tay vừa nãy.

Con ngươi màu vàng ròng, mái tóc màu tím, trên người có một luồng khí chất khiến người khác kinh hãi tỏa từ trong ra ngoài.

Bạn đang đọc Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái của Thái Kiếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi niemhuongnhatnhat
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 79

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.