Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Âm Thổ ở nhân gian(1)

Phiên bản Dịch · 1062 chữ

Chương 267: Âm Thổ ở nhân gian(1)

“Được, các ngươi trở về trước đi, đồ để lại đã, đợi qua một khoảng thời gian nữa rồi dùng.” Lục Khiêm nói.

Dự định tăng thêm một trăm đầu trâu mặt ngựa, nếu một đôi hai ngàn Pháp Tiền, chắc khoảng hai mươi vạn.

Như vậy thì có hơn một trăm Đạo binh tương đương với Luyện Khí hậu kỳ.

Những Đạo binh này có thể ra ngoài làm nhiệm vụ treo thưởng, ngộ nhỡ có ai đột phá đến Âm Thần thì kiếm lời rồi.

Dù sao là vật tiêu hao, chết rồi cũng không sao cả.

Lục Khiêm chính là dùng cách nuôi cổ này, nhanh chóng chế tạo ra cao thủ Dưỡng Thần kỳ.

Ngày hôm sau.

Ở trong linh điền của Hắc Sơn.

Hàng ngàn hàng vạn ma khí quấn quanh, khí vụ mà Hướng Nhật Ma Quỳ nuốt vào nhả ra bao trùm bầu trời.

Một đạo nhân mặc đồ đen ngồi khoanh chân, hai mắt khép hờ, thổ tức ma khí.

Hít vào thở ra, dường như cũng có thể gây nên sự thay đổi của thiên tượng.

Tầng mây đen trên đỉnh đầu, Giao Long thấy đầu không thấy đuổi, dập dờn ở trong ma khí.

Âm Thần và nhục thân tu hành cùng lúc, thúc đẩy nhau phát triển.

Khắc độ trong não hải đang từ từ tăng lên.

Không lâu sau, Hoàng Tuyền Kinh Đồ sẽ tiến vào tiểu thành.

Vong Tình Chân Thủy đạt tới số lượng nhất định thì có thể bắt đầu Ngưng Sát Luyện Cương rồi.

Trong Kinh Đồ có một pháp môn, chuyên cho biết làm sao dùng Vong Tình Chân Thủy để tiêu hóa ngoan tính của cương tính.

Hôm đó, Lục Khiêm tỉnh táo trở lại, trong đôi mắt vàng, thấp thoáng vụt qua một đạo phù lục màu đen phức tạp.

Đây là một loại phù văn trong Hoàng Tuyền Âm triện.

Thời điểm tu hành, minh tưởng mặc niệm Âm trận này thì có thể ổn định tâm thần, hấp thụ âm khí.

Xong việc, thu công.

Lục Khiêm nhìn sắc trời, Âm Thần không nhập vào Thị Nhục, biến mất không thấy đau.

Dưới núi, Lục hiêm cưỡi trên người một con dị thú vảy rồng đen kịt.

Hai bên đường vô cùng náo nhiệt.

Dòng người vô cùng tấp nập, bên đường là các sạp hàng nhỏ tiểu thương đang nô nức rao hàng.

Mùi thơm của giò lợn nướng, đậu phụ thối, kẹo hồ lô lượn lờ quanh chóp mũi.

Mặc dù là thành thị lấy tu sĩ làm chính nhưng người phàm cũng có thể ra ngoài kiếm sống.

Chỉ cần không mạo phạm tu sĩ, hoặc đụng phải tà tu, các tu sĩ sẽ không hạ mình tìm người phàm gây phiền phức.

Lục Khiêm cưỡi ngựa, tản bộ ở trên đường phố, người phàm hai bên đều cúi đầu hành lễ, đội xe tránh ra, chỉ sợ trêu chọc phải tu sĩ.

Các khuê nữ trên gác ở hai bên thò đầu ra, thể hiện dung mạo yêu kiều, cố gắng để được tu sĩ nhìn trúng thì một bước lên trời.

Đi tới một ngõ cụt.

Truyền vào một chút chân khí.

Cửa trên tường mở ra, bên trong cũng là một chợ tập trung với đầy ắp tiếng nói của mọi người.

“Người đến là ai?”

Đi vào trong, một nhóm vệ binh tay cầm Sát Uy bổng màu đen đi tới.

Lục Khiêm lấy ra tín vật của Quỷ Thất, vệ binh của chợ Quỷ lập tức trở nên cung kính.

“Đại nhân mời đi theo ta.” Vệ sinh cung kính đi trước dẫn đường.

Trong các sạp bán đủ các thứ.

Thi dầu, cương thi, giấy, người sống... Lục Khiêm thậm chí còn nhìn thấy dược liệu do Hắc Sơn bán ra.

“Ha ha, sơn chủ! Lâu rồi không gặp.”

Trong hắc vụ, một nam tử sắc mặt trắng bệch đi ra, trên người của người này thấp thoáng mùi nhang đèn.

“Một chút quà nhỏ, xin đừng chê.” Lục Khiêm đưa túi Hồ Thiên.

Bên trong đựng đầy vật chất âm tính đặc sắc và nến hương hỏa mà quỷ quái thường ăn.

“Không cần khách sáo, đi thôi, dẫn ngươi đến nơi đóng quân của tộc ta.”

Quỷ Thất mở ra một đạo quỷ vụ, bóng dáng của hai người trong nháy mắt biến mất ở trong vụ khí.

Ầm!

Một cảm giác trời đất quay cuồng ập tới.

Đợi khi mở mắt ra, trước mặt là một thôn làng lớn.

Nơi này vô cùng ẩn dật, Lục Khiêm nhìn xung quanh, cũng không biết còn ở đảo Vạn Tượng nữa hay không.

Đằng trước là sương mù lượn lờ, nhà cửa nối tiếp nhau.

Lục Khiêm đếm một chút, có khoảng hơn hai ngàn căn.

Khi bước vào thôn làng, một cỗ âm khí ập tới. Vô cùng lạnh lẽo, giống như Quỷ vực.

Vù!

Một bóng người xuất hiện ở trước mặt hai người.

“Quỷ Thất thiếu gia, ngài đây là dẫn khách đến sao?” Người này cung kính hành lễ, nhìn cách ăn mặc, thân phận chắc không thấp.

“Ừ, dẫn ta đến Âm Thổ.” Quỷ Thất lạnh lùng nói.

“Thiếu gia, khách quý, mời theo ta.”

Hai người dưới sự dẫn dắt đi vào trong thôn làng.

“Đây là nơi sinh sống ở nhân gian của tộc ta.” Quỷ Thất giới thiệu.

Mọi người ở hai bên nhìn thấy bọn họ thì đều hành lễ, trẻ con lộ vẻ tò mò và ngưỡng mộ.

Xuyên qua cửa sổ, Lục Khiêm nhìn thấy trong các nhà đều có bài vị.

Tên của các bài vị phần lớn đều là ba họ Lý - Lữ - Chu.

Hơn nữa trên người của mỗi người đều có một luồng âm khí, nhưng khác với Quỷ Thất, bọn họ là người sống sờ sờ.

“Bọn họ là người được Quỷ tộc chọn, bắt đầu từ tám tuổi thì tu luyện bí pháp, nam nữ không được cưới gả. Đợi sau khi âm khí thành thục thì dùng Binh Giải chi pháp tiến vào Âm Thổ, trở thành Quỷ tu.”

“Nếu không có trở thành Quỷ tu thì chết, hồn phách cũng tiến vào Âm Thổ, những người này chính là Quỷ nô.”

Quỷ Thất giải thích.

Bạn đang đọc Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái của Thái Kiếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi niemhuongnhatnhat
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 75

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.