Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đầu trâu mặt ngựa, sơn chủ Hắc Sơn(1)

Phiên bản Dịch · 1078 chữ

Chương 245: Đầu trâu mặt ngựa, sơn chủ Hắc Sơn(1)

Cơ thể của Âm thần từ từ được bao phủ bởi lớp vảy màu vàng sẫm, thân thể biến thành Giao Long.

Một con Giao Long dài mười trượng, cuộn lại thành mấy vòng lần xuất hiện trước mặt mọi người.

Đầu và đuôi như ẩn như hiện trong mây xanh, con ngươi vàng óng lóe lên những tia cảm xúc nham hiểm, hung ác.

"Không xong rồi! Đó là cao thủ Ngưng Sát!" Con quạ đen cất lên một tiếng hét không dám tin.

"Ngưng Sát kỳ? Không đúng, đây là đã là Ngưng Sát đại thành rồi." Nam tử kinh ngạc nói.

Vù!

Cơ thể của Giao Long bốc lên ma khí tối tăm.

Trong phạm vi bị ma khí bao phủ, mọi người đều nghe thấy quỷ khóc sói tru bên tai làm mê hoặc thần trí con người.

Mọi người nhịn không được mà có cảm giác ngột ngạt không thể chịu nổi, tốc độ vận chuyển chân khí trở nên chậm lại.

Ầm!

Hai kẻ trên không trung phản ứng cực kỳ nhanh, thoắt cái đã chạy trốn thật xa.

Trong ánh mắt Giao Long lóe lên một tia khinh thường.

Bùm!

Lôi quang lóe lên, ánh sáng chiếu rọi khắp mặt đất.

Một tia lôi điện thô to như thùng nước màu lam đậm nổ tung giữa hai kẻ kia.

Tia điện màu lam tràn ra bốn phía, lôi điện phá hủy hóa thân, Âm thần trơ trụi lộ ra.

Âm thần làm sao có thể địch lại thần lôi, bấy giờ nhanh chóng tan thành tro bụi.

Sau khi làm xong tất thảy, Lục Khiêm trở lại hình dạng con người.

Giữa Ngưng Sát thông thường và Âm thần hóa hình Ngưng Sát có sự chênh lệch rất lớn, mà khoảng cách giữa Ngưng Sát và Dưỡng thần sơ kỳ thậm chí còn lớn hơn.

Chưa kể Lục Khiêm đã là Sát Khí đại thành, cộng với Âm thần hiển hóa gần như là vừa mới đối mặt đã giải quyết được đối phương.

“Hư gia Hư Nguyên và xá muội Hư Hồng bái kiến tiền bối, đa tạ tiền bối đã cứu mạng.” Chàng trai chợt quỳ xuống.

Nhìn thấy trình độ tu vi của Lục Khiêm, Hư Nguyên không dám vọng xưng đạo hữu nữa.

"Hư gia à? Ta nhớ lão tổ tông của Hư gia các ngươi là đã là Dưỡng Thần hậu kỳ. Hai kẻ này sao dám lại khiêu khích các ngươi?" Yêu Nguyệt nói.

Người Hư gia rất giỏi về Hư Không Thần Đạn chi pháp, cũng chính là cung tên nằm trong tay bọn họ, có thể phát ra công kích cường đại mà không cần đến mũi tên.

Hư gia ở Bàng Thủy thành cũng được coi là một thế lực lợi hại.

"Lão tổ đã ngoài ý muốn bỏ mình tại Thủy Nhãn, hai vị trưởng lão Ngưng Sát lại bị thương nặng nên mới cho kẻ xấu cơ hội chèn ép như vậy."

Hư Nguyên cười khổ: "Đại ân của tiền bối, ngày sau ta tất sẽ hậu báo, trong nhà vãn bối có việc, tiền bối có thể để lại địa chỉ, hôm khác chúng ta nhất định sẽ tới cửa bái phỏng."

Lục Khiêm bước lên phía trước cầm lấy vũ khí do hai Dưỡng Thần để lại, đầu ngón tay hắn ngưng tụ ra một giọt Vong Tình Chân Thủy, rửa sạch khí tức trên đó.

Sau đó hắn quay đầu nhìn về phía hai huynh muội, nói: "Lần sau các ngươi hãy tới Người môi giới Tùy Tâm tìm chúng ta."

“Vâng!” Hư Nguyên chắp tay, trong lòng cảm thán, người trước mắt này thật đúng là tàn nhẫn, Ngươi môi giới Tùy Tâm lần này đã không còn nữa rồi.

Nhưng nghĩ lại cũng là chuyện bình thường, không biết mỗi ngày ở đảo Vạn Tượng có bao nhiêu thế lực mở ra rồi lại tiêu tán, một ngày không biết là đổi bao nhiêu chủ nhân.

Người môi giới Tùy Tâm.

Nơi đây không phải chen chúc tại thành thị sầm uất như những tiểu thương khác mà là một mình độc chiếm cả một ngọn núi.

Màn đêm mịt mù và sát cơ tứ phía.

Có mấy thân ảnh xuất hiện ở trên đầu tường.

Ở Người môi giới Tùy Tâm có vài chục vị Đạo binh tuần tra, những Đạo binh này cũng không phải là Huyết Ấn Đạo binh tầm thường mà giống như một loại hồn phách luyện thành Đạo binh, nên gọi là Âm binh thì đúng hơn.

Vù!

Một đạo Âm Sát năm trượng lướt qua, hơn mười đạo sĩ bên dưới lập tức bị đóng thành tượng băng trong nháy mắt.

Thân hình Giao Long bay tới, lượn một vòng.

Trong phủ đệ đã không còn một vật sống nào nữa.

Phỏng chừng Người môi giới cũng chỉ là đồ vật chơi đùa do hai Âm thần xây dựng thành mà thôi.

Tổ chức tương đối lỏng lẻo, không có một chút cảnh giác nào cả.

Âm thần Giao Long nhìn đỉnh núi và phủ đệ bên dưới, trong lòng có chút vui mừng nho nhỏ.

Từ nay về sau, hắn sẽ sử dụng Hoàng Tuyền đạo thống để xây dựng Đạo binh chi pháp của chính mình.

Lục Khiêm trở lại hình dạng con người và nói với Yêu Nguyệt: "Thu dọn một chút, ngày mai tuyên bố đóng cửa phong sơn."

Trước khi đến đây, hắn đã tìm hiểu về phương diện này từ Yêu Nguyệt.

Người môi giới Tùy Tâm có hơn ba trăm người.

Chiếm lấy ngọn núi này, chuyên buôn bán những vật liệu quý hiếm trên thị trường.

Tuy ít người nhưng lợi nhuận thu về cực cao.

Gần như độc chiếm toàn bộ Bàng Thủy thành.

Việc buôn bán của người môi giới Kỳ Hóa cũng có một phần giống họ, đó là lý do bọn họ mới kiêng dè lẫn nhau.

Bước vào đại sảnh, phía sau có phòng luyện công, đan phòng và khí phòng.

Két!

Nhẹ nhàng đẩy cửa ra, trong căn phòng trống rỗng vang lên tiếng bước chân.

Tối tăm và lạnh lẽo.

Ngoài các vật tư đó ra, trong phòng còn có rất nhiều bộ hài cốt người, không khí thoang thoảng một mùi máu tanh.

Bên dưới đan phòng là một tầng hầm sâu.

Bạn đang đọc Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái của Thái Kiếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi niemhuongnhatnhat
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 89

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.