Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Âm thần song tu, Hạc Thảo Chân Hình(1)

Phiên bản Dịch · 1021 chữ

Chương 230: Âm thần song tu, Hạc Thảo Chân Hình(1)

Nghe nói là quy chế do đế vương nhân tộc thượng cổ truyền thừa lại.

Lục Khiêm không thèm quan tâm đến lời đe dọa của hai kẻ kia.

Vì bên trong Thủy Nhãn chẳng có ai biết hắn đã giết bọn họ.

Lục Khiêm lấy túi vải của hai kẻ đó và hộp gỗ đựng đầy quả.

Vơ vét một phen, Lục Khiêm quay lại nhìn cái cây không có lấy một quả nào.

Cây này rắn như thép, tựa như ẩn chứa Ngũ Kim chi khí.

"Quên đi, cũng không cần phung phí của trời. Ngũ Kim bình thường còn có hàm lượng kim loại cao hơn cây này."

Lục Khiêm âm thầm nhớ kỹ nơi này, sau này thành thục hơn sẽ trở lại hái quả.

Nghĩ đến đây, Lục Khiêm bay về hướng Ma Diễm Thiên Mã vừa trốn chạy lúc nãy.

Âm thần phi hành ở tầng thấp, cảnh vật hai bên lướt qua rất nhanh.

Lục Khiêm thừa dịp mở túi Hồ Thiên của Hắc Bạch đạo nhân ra.

Dưới đáy có bày các loại pháp quyết hỗn tạp, trong đó còn có một môn ngọc sách.

Trên sách viết “Hắc Bạch Âm Luyện Thần Chương”.

Hắn lật xem nội dung đại khái một lượt, tựa hồ là điều tâm đắc trong tu hành của Hắc Bạch đạo nhân.

Trong đó có một đoạn nội dung khiến trong lòng Lục Khiêm phát lạnh.

Dựa theo những gì Hắc Bạch đạo nhân nói, ban đầu là một bước pháp quyết, sau này bị bọn họ chia thành hai phần.

Như vậy khi tu hành sẽ bị thiếu hụt, cho nên mỗi một quãng thời gian, hai Âm thần sẽ phải song tu để bổ sung nguyên khí.

“Nam nhân cũng có thể song tu với nam nhân?”

Lục Khiêm ngờ vực, mà hình như cũng chưa ai nói là không thể song tu.

Có điều môn pháp quyết này thích hợp cho cặp song sinh cùng một mẹ.

Nếu không tìm được phương pháp tu hành huyết mạch đời sau của Yêu Nguyệt, chuyển sang tu Âm thần cũng không tệ.

Ngoài ra, hắn còn phát hiện trong đó có một khối ngân bài khắc mấy chữ Thu Quan Thái Tế.

Lục Khiêm đắn đo suy nghĩ, cuối cùng treo miếng pháp bài này ở bên hông.

Ầm!

Phía trước lại nổi lên một trận ma diễm đen kịt.

“Hê hê, tiểu cô nương, ngươi đừng chạy chứ.”

Thanh âm của Thiên Mã lại lần nữa truyền tới.

Lục Khiêm liếc mắt nhìn, chỉ thấy Ma Diễm Thiên Mã đang bay cao trên không trung.

Phía dưới có mấy thi thể, một nữ tử áo trắng ở bên dưới đó đang chật vật chạy trốn.

Nữ tử áo trắng có dáng người nhỏ nhắn, khuôn mặt thanh tú, cằm vẫn còn chút mập của trẻ con.

Phải vận động kịch liệt khiến sắc mặt nàng đỏ hồng, từng sợi tóc dính vào má.

Từ dáng vẻ có thể thấy nữ tử này không lớn lắm, khoảng chừng mười bảy mười tám tuổi mà thôi.

Hai bên đầu có hai viên kiếm hoàn màu vàng rực rỡ đang bay.

Hai bên kiếm hoàn mọc ra hai đôi cánh kim khí, quay xung quanh nữ tử với tốc độ cực nhanh.

Thỉnh thoảng ngăn cản ma diễm từ trên trời bay đến, kiếm hoàn nhanh đến mức mắt của Lục Khiêm cũng không nắm bắt được.

Uy lực này ít nhất là Dưỡng Thần Kỳ.

“Nhưng tại sao vẫn bị áp đảo?” Lục Khiêm cảm thấy khó hiểu.

Rõ ràng trạng thái của Thiên Mã không tốt, từ tốc độ chạy trốn của nữ tử áo trắng có thể nhìn ra tu vi không hề kém.

Nếu là hắn, chắc chắn sẽ mượn hai viên kiếm hoàn vật lộn với đối phương một phen.

Không quá ba hiệp đấu, người này chắc chắn sẽ bị hắn chém ngã ngựa.

Lục Khiêm rất tự tin về bản thân, mấy năm qua có thể nói hắn thân kinh bách chiến, đương nhiên cũng có chút phán đoán.

“Chẳng lẽ giả heo ăn thịt hổ, cố ý tỏ vẻ yếu thế?” Lục Khiêm thầm rùng mình, trong lòng có thêm một giả thiết nữa.

Vốn dĩ hắn định nhúng tay vào, bây giờ ngẫm lại vẫn nên bỏ qua.

Không bằng im lặng ngồi xem biến đổi, cuối cùng ngư ông đắc lợi.

Leng keng!

Cang Long Giác bằng vàng ròng bắt được sơ hở, đánh rơi hai viên Phi Sí Kiếm Hoàn.

Nữ tử áo trắng bị phản phệ nên ngã nhào xuống đất, đôi mắt to vô tội nhìn chằm chằm vào Thiên Mã.

“Ha ha ha! Không chạy được nữa sao?” Thiên Mã khoái chí cười lớn.

Lục Khiêm phát hiện mình nhầm rồi, nha đầu này thực sự quá yếu kém.

Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy một người có thực lực của Dưỡng Thần Kỳ mà kinh nghiệm chiến đấu lại yếu như vậy.

Tựa như một đóa hoa được nuôi dưỡng trong phòng kín, không hề có bất kỳ năng lực chống đỡ mưa gió nào.

Chuyện này khiến Lục Khiêm có một cảm giác hỗn loạn.

Từ nhỏ hắn đã sống ở nơi người dẫm đạp người, từng bước đạp lên thi thể đồng đạo mà bước tiếp.

Cho nên cao thủ Dưỡng Thần Kỳ thường sẽ không yếu, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy một người như vậy.

Trong nhất thời hắn không phân biệt được là thật hay giả.

“Giết ta thì ngươi cũng trốn không thoát.” Nữ tử áo trắng cắn chặt hàm răng, vô cùng đáng thương: “Tỷ tỷ cùng các đồng đạo của ta đều ở quanh đây, người của Phương Thốn Yêu quốc các ngươi chắc chắn sẽ chạy không thoát.”

Lục Khiêm nghe vậy trong lòng hơi khựng lại, xem ra hắn đã vô tình truyền tống đến đại bản doanh của chính phái.

“Nói nhiều phí lời! Mau nhận lấy cái chết!”

Bạn đang đọc Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái của Thái Kiếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi niemhuongnhatnhat
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 90

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.