Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tám phía đuổi giết(1)

Phiên bản Dịch · 1014 chữ

Chương 226: Tám phía đuổi giết(1)

Thanh Vân Sát Khí bay ra, nhanh chóng làm hao mòn Sát Khí.

Thanh Vân Sát Khí mới vừa rồi không thể gia tăng lại đang mở rộng ra lần nữa.

Dần dần mở rộng ra phạm vi khoảng chừng một dặm.

Sát Khí tinh thuần này quả là không tầm thường.

Tiếp theo là cô đọng.

Thanh Vân Sát Khí lại lần nữa quay cuồng rồi thu nhỏ lại.

Đến khoảng năm trượng thì liền không thể nhỏ hơn được nữa.

Màu sắc bắt đầu thay đổi, trở nên trong vắt, long lanh, phô ra tính chất như phỉ thủy.

Âm Quỳ Chân Thủy trong cơ thể hắn càng ngày càng đen kịt, tối tăm, lạnh đến thấu xương.

Không bao lâu nữa sẽ đạt đến cảnh giới nơi mà mỗi giọt Chân Thủy đều sẽ ẩn chứa Sát Khí.

Lục Khiêm nuốt xuống một viên đan dược, hắn vẫn có thể cầm cự thêm một lúc nữa.

Răng rắc răng rắc!

Lúc này, cái động xanh to bằng ngón tay cái đang phát ra âm thanh.

Lục Khiêm tập trung nhìn kỹ, thấy đối diện cái động là một bóng đen đang lắc lư ung dung đi tới.

Đột nhiên, tại cửa động xuất hiện một con mắt.

Con ngươi thẳng đứng màu đỏ thẫm nhìn chằm chằm Lục Khiêm trong Hàn Đàm, trong mắt hiện lên vẻ hứng thú.

Khí thế mạnh mẽ ào ào xông tới.

Chỉ một ánh mắt này thôi cũng khiến người ta bất chợt thấy đầu váng, mắt hoa, xuất hiện ảo giác.

“Không hay rồi!” Con ngươi của Lục Khiêm co rút lại, chẳng lẽ đó chính là quỷ vương ở U Minh.

Thành công đã cách hắn gần trong gang tấc nên không thể gặp bất trắc được.

Phì!

Lục Thần Thứ dài ba tấc cắt qua dòng nước, đâm trúng con ngươi kèm theo đó là tiếng nổ vang trời.

Thần Thứ xuyên mắt!

"Grừ!"

Bên kia cửa động vang lên tiếng kêu to thảm thiết, oán độc.

Răng rắc răng rắc!

Con yêu quái bên kia gầm lên giận dữ, dùng hai ngón tay xé rách cửa động.

Cửa động dần mở rộng ra.

Lục Khiêm triệu hồi Âm Đô Hắc Ngục Tỏa rồi khóa chặt cửa động lại.

Tốc độ xé cửa động đã chậm hơn một chút.

Con yêu quái này ít nhất cũng đạt tới tu vi Dưỡng Thần hậu kỳ, nói không chừng đã là cảnh giới Đạo Cơ.

Chỉ cần cho hắn thêm một thời gian ngắn nữa, khi Ngưng Sát hoàn tất thì sẽ ổn thôi.

Thời gian trôi qua, Âm Đô Hắc Ngục Tỏa bắt đầu phát ra âm thanh cót két nặng nề chịu không nổi.

Bùm!

Xiềng xích bị đứt, bàn tay tựa vuốt ưng đỏ như máu chộp về phía Lục Khiêm.

Bên trên vuốt ưng là một Âm hỏa u lục đang bùng cháy.

Dù là Hàn Đàm vạn năm cũng không thể dập tắt được.

Ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc, Lục Khiêm cuối cùng cũng hất thụ thành công Sát Khí.

Bùm!

Một đạo Thanh Vân cao năm trượng hướng về phía con yêu quái.

Răng rắc!

Huyền Sương Âm Sát đại thành đã làm đóng băng nước của Hàn Đàm vạn năm.

Yêu trảo lập tức đình trệ, không thể động đậy.

Thấy vậy, Lục Khiêm nhanh chóng bứt ra và quay trở lại mặt nước.

Hắn không thể đấu lại con yêu quái này!

Một cánh tay duỗi dài ra tới mấy trăm trượng, khả năng này không phải thứ mà yêu quái bình thường có được.

Ầm!

Hắn cấp tốc bay khỏi mặt nước, đồng thời bên dưới có tiếng băng vỡ.

Răng rắc!

Một bàn tay khổng lồ có kích thước bằng một chiếc cối xay bật ra khỏi mặt nước.

Yêu trảo mang theo Âm hỏa nồng đậm.

Âm thần của Lục Khiêm hóa thành Thanh Vân chạy đi thật xa, tốc độ nhanh hơn cả âm thanh, vẽ ra trong không trung một đuôi lửa màu ngọc bích.

Bàn tay khổng lồ theo đuổi không buông, không biết là đã kéo dài ra mấy ngàn trượng.

Xem ra một chiêu Thần Thứ đâm xuyên mắt kia của Lục Khiếm khiến nó rất đau đớn, nếu không thì nó cũng sẽ không bám đuổi hắn dai như vậy.

Một bên khác, bên cạnh Thủy Nhãn.

Đã bảy ngày trôi qua, mọi người trong Lăng Ba Lâu đã sớm không thể kìm lòng được nữa mà đi xuống Thủy Nhãn.

Quần chúng ở Thông U cũng có chút sốt ruột.

“Tĩnh Chủ, hay là đi xuống trước thử xem?” Bồ Ngọc An nói.

Lỡ như Lục Khiêm không lấy được Sắc Thủy Kim điệp thì chuyến này của họ sẽ thành vô ích.

"Không cần phải vội, cứ đợi thêm chút nữa."

Lời vừa dứt.

Một đám Thanh Vân bay từ trên cao xuống, hàn khí làm hơi nước đông cứng lại tạo thành một trận mưa băng rơi xuống.

Lúc Thanh Vân bay đến chỗ mọi người trong vòng năm dặm, Tĩnh Chủ như cảm thấy điều gì đó, cười nói: "Tới rồi kìa!"

Ầm!

Hoàng Tuyền Hàn Nha pháp bao trùm trong phạm vi một dặm.

Âm hỏa u lục nóng bỏng âm ỉ cháy nhuộm cả bầu trời thành một màu một màu xanh u ám.

Ầm ầm!

"Li!" (tiếng chim kêu)

Vô số Âm Hỏa Hàn Nha bay ra từ bên trong Âm hỏa, bao vây Lục Khiếm từ bốn phương tám hướng.

Cảnh tượng này giống như một địa ngục Âm hỏa vậy.

Tĩnh chủ không hề khinh thường, vừa ra tay chính là một kích toàn lực.

Sư tử vồ thỏ cũng dùng hết toàn lực, dù ngoài miệng lão ta rất khinh thường cái tên giảo hoạt này nhưng trong lòng vẫn vô cùng kiêng dè.

Trừ cái đó ra, Bồ Ngọc An, Lý Ngọc Đồng và những người khác đều phô bày ra hết độc chiêu mạnh nhất của mình.

Bạn đang đọc Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái của Thái Kiếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi niemhuongnhatnhat
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 90

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.