Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vòng 1, ván 2 (2)

Tiểu thuyết gốc · 1587 chữ

Không còn cách nào khác, nàng quyết định mở lối:

- Tốt 9 tiến 1.

Thấy thế, Nhân mỉm cười và vẫy tay hô:

- Pháo 3 tiến 1.

Nhận ra ý định của địch “điều Pháo về mặt trận cánh Phải”, Mai lại rơi vào trạng thái do dự.

Tít tắc.. Tít tắc..Đồng hồ quay vòng.

Sau vài chục giây đắn đo cân nhắc đủ điều, nàng quyết định dùng Pháo ăn Tốt 1 và nhăm nhoe phục kích mấy con Tốt bên cánh Trái của địch.

- Pháo 9 tiến 4. Ăn Tốt!

Thấy con Tốt của mình rơi sân, Nhân bật cười và nói thầm:

“Nhất Tiễn Hạ Song Điêu ư? Không, còn có Ám Độ Trần Thương nữa chứ. Haha!

Hồi phục tinh thần, hắn thu hồi nụ cười lại và vẫy tay điều quân:

- Tốt 7 tiến 1.

“Ở khai cuộc, cậu suốt ngày đòi trao đổi quân với tui. Vậy thì lúc này, cậu có dám đổi Tốt với tui không?”

Hắn vừa thì thào, vừa dõi theo từng nhất cứ nhất động bên cánh trái của quân Đỏ.

Dường như thanh âm của Nhân truyền vào trong não của Mai, hai hàng chân mày đen cong cong ấy khẽ nhíu lại.

“Bây giờ, con Pháo 9 của mình không thể chạy qua cánh phải để cover Tử Cấm Thành.

(1) Nếu không ăn con Tốt kia, nó sẽ ăn ngược lại con Tốt của mình. Bắt buộc, bản thân phải dùng Tượng 5 tấn 3 để ăn lại con Tốt đen đó.

Và tới nước tiếp theo, địch sẽ đi nước Mã 7 tấn 6. Trong 4 nước sau, nếu không có sự ngăn chặn kịp thời của mình, con Mã này sẽ Chiếu Tướng và tạo Sát Cục!

(2) Nếu mình con Tốt đó, thì con Pháo địch sẽ ăn ngược lại. Mặc dù thế, nhưng ít nhất, bản thân vẫn có thể chặn lối đi của nó và câu giờ.”

“Thằng chó! Mày thích thì tao chiều.”

Đã cân đo đong đếm một cách kỹ lưỡng, Ngọc Mai hồi phục tinh thần và vung cánh tay chỉ về phía trước, môi đỏ hé mở:

- Tốt 3 tiến 1. Ăn Tốt!

Thấy thế, Nhân bình tĩnh nói:

- Pháo 3 bình 7. Ăn Tốt!

“Hiện tại, hình cờ của cậu có vô số điểm yếu.

(1) Đầu tiên phải kể đến cặp Tượng. Nó dâng quá cao đi. Điều này làm cho những quân Công phải thay thế chúng nó làm quân Thủ.

(2) Con Xe thì khó điều tới nơi khác, vì phải phòng thủ tuyến trái của cậu. Nếu nó rời đi thì end game.

(3) 2 con Pháo. 1 con thì phế, 1 con thì phải đóng trò phòng thủ.

(4) Còn 2 con Mã. Thôi, chạm vô là chết!”

“Hừm! Để tui xem, cậu sẽ di chuyển quân nào để phá giải Sát Cục này đây?”

Những điều Đức Nhân thấy, tất nhiên, Ngọc Mai cũng nhận ra. Vì lẽ đó, nàng đang phân vân không biết đi nước nào cho phải.

“Muốn gỡ chuông thì phải tìm người buộc chuông.”

“Sát cục là do con Mã 7 kia tạo ra. Vậy thì, mình sẽ dùng Mã 6 chặn đứng nước đi của nó.”

Tìm được đường sống trong chỗ chết, nàng bật cười và lập tức vẫy tay hô:

- Mã 6 tấn 7.

Thấy nàng ta đã đọc vị được kế hoạch A của mình, sắc mặt của Nhân cũng không tỏ vẻ ngạc nhiên gì mấy.

Ngay khi tiếng còi báo hiệu cất lên, hắn liền chuyển hướng và triển ngay kế hoạch B:

- Pháo 7 tiến 2.

Thấy con Pháo kia chặn lối đi của Mã 3, Ngọc Mai biến sắc, trái tim co bóp càng ngày càng nhanh.

Một lượng máu lớn được bơm ra bên ngoài. Men theo các đường dây kinh mạch, chúng nó nhanh chóng chảy vào trong não của nàng.

Được tẩm bổ bởi tinh huyết nóng hổi đầy dưỡng chất, các dây nơ-ron thần kinh vốn đang trong trạng thái suy nhược bỗng căng cứng trở lại:

“Không cho con Mã 3 của mình đi lên. Mục đích của việc này là gì?”

Đặt ra câu hỏi này, ánh mắt của nàng khẽ liếc tới cái tên cao chót vót đang đội mũ có chữ Mã kia.

Chợt, một vài hình cờ lóe lên trong não bộ của nàng:

“Chắc chắn, nước tiếp theo, thằng Nhân sẽ đi nước Mã 4 tấn 6. Và sau đó?

(1) Nó muốn đánh chặn con Mã 3 của mình. Nhưng trận vây hãm này, bản thân thoát khốn rất dễ dàng. Và mình nghĩ, nó cũng biết điều đó. Vậy thì sang mục tiêu thứ 2.

(2) Nó muốn đi nước Mã 6 tấn 8. Ở nước tiếp theo, con Mã này sẽ Chiếu Tướng bắt Pháo.”

(3) Nó muốn đi nước Mã 6 tấn 4. Và ở nước đi tiếp theo, con Mã này sẽ tấn 3 Chiếu Tướng. Và chỉ cần con Pháo 7 kia bình 4, End Game!

“Trong 3 cái mục tiêu trên, cái nào sẽ ngon ăn và có giá trị nhất? Tất nhiên là mục tiêu thứ 3 rồi.”

Đoán được ý định thật sự của nước chặn Mã kia, Ngọc Mai biết rằng ván đấu này bản thân đã thua.

Tuy nhiên khi ngước nhìn đồng hồ, khóe môi đỏ hồng ấy khẽ cong lên.

“30 chưa phải là Tết, còn nước thì còn tát, việc gì phải đầu hàng?”

Do đó, nàng quyết định thí quân để chặn Sát Cục kia:

- Tốt 5 tiến 1.

- Phrittt!

Tiếng còi vang to thì đây cũng là lúc giọng của thầy Quân cất lên:

- 10a6 còn 10 phút.

Biết bản thân đã thắng chắc, nên Đức Nhân tranh thủ tia gái để tẩm bổ hai con ngươi.

Đang chăm chú ngắm một em gái đang để kiểu tóc giống gái Nhật thì giọng nói của thầy vang vào tai, điều này làm cho hắn bừng tỉnh và vội vàng liếc mắt nhìn vào đồng hồ.

Nở một nụ cười bất lực, hắn biết rõ nguyên nhân vì sao thời gian của lớp mình trôi nhanh hơn.

Bởi vì hắn không chơi trận cờ này, mà là một người có trình độ Đại Sư chơi.

- Tất nhiên, bản thân biết chơi cờ tướng. Thậm chí còn max cấp là đằng khác. Nhưng một kiện thủ vô địch giải Tỉnh như mình mà phải đối đầu với đám nhóc này, có chút dùng dao mổ trâu để giết gà, lấy lớn hiếp nhỏ a.

- Mà cũng may, chưa có học sinh nào phát hiện ra thân thế của mình. Nếu không, chắc tin tức về mình làm rầm rộ cả trường mất.

Thấy bên Đỏ đã đi xong nước cờ, hắn lại lấy điện thoại ra và nhấn nhấn.

Vài chục giây sau, Nhân ngẩng đầu lên và hô:

- Xe 2 tiến 5.

Thấy đối phương đi nước này, mặt của Ngọc Mai chợt đổi sắc.

Bởi vì nước cờ Xe 9 tiến 3 bắt Pháo và giải vây thế trận này mà nàng vừa mới nghĩ ra đã bị Tướng địch phát giác.

Mai thở dài một cách bất lực:

- Haizz! Hiện tại, quân nào trong bàn cờ cũng không thể di chuyển. Bản thân nên đi con nào bây giờ?

Không còn cách nào khác, nàng quyết định thúc con Tốt 1 lên.

- Tốt 1 tiến 1.

Sau khi ra lệnh, hai mắt Phượng của Ngọc Mai mở to và nhìn chằm chằm vào động tĩnh bên kia chiến tuyến.

- Mã 4 tấn 6.

Thấy địch muốn đánh đuổi con Mã 3 của mình, ánh mắt của nàng xoay chuyển. Và rồi não của nàng bỗng lóe lên một ý nghĩ.

Lập tức, Mai tung nước đáp trả:

- Mã 7 tấn 5. Liên Hoàn Mã thành!

Thấy địch tạo thành thế Liên Hoàn Mã, Nhân mỉm cười, vỗ tay “phanh phách” và nói:

- Nước đi hay đó.

- Mã 7 tấn 6. Liên Hoàn Mã thành!

Vì tiếng nhạc khá to, nên Ngọc Mai không nghe được tiếng vỗ tay này.

Tức nhiên, dù có nghe, nàng cũng chả thể nào vui nổi. Bởi vì bên Đen cũng tạo thế Liên Hoàn Mã giống nàng.

Và đặc biệt, Tướng địch đang nhăm nhoe tạo Sát Cục bằng 4 nước với con Mã 6 kia.

“Haizz! Nước tiếp theo của bên Đen chắc là Mã 6 tấn 8 nhằm phục kích hai quân Công của mình.

Đỡ kiểu gì, bản thân cũng sẽ mất nhiều hơn địch 1 quân Công.”

“Tiên Hạ Thủ Vi Cường. Mình quyết chống cự đến cùng”

- Pháo 1 tiến 1.

Vừa thấy con Pháo đỏ nhích lên một bước, Đức Nhân bật thốt lên:

- Hay! Hay! Tuyệt diệu.

“Nước tiếp theo của quân Đỏ sẽ là Mã 5 tấn 3 nhằm tạo thế dùng Pháo 1 vây bắt con Xe 2 của mình.

Bên cạnh đó, con Mã này còn đóng vai trò chặn lối đi của con Pháo 7. Con Pháo 7 của mình không thể di chuyển lên hay xuống, vì vậy con Xe 2 của mình bắt buộc phải bỏ vị thế đó để né đòn oanh tạc của con Pháo địch.

Mà một khi con Xe 2 của mình chạy tới chỗ khác, con Xe 9 của địch sẽ tiến 3 và phá thế công của mình.”

“Hảo! Một nước đi hay đấy. Nhưng nếu chỉ có vậy thì chưa đủ.”

Bạn đang đọc Bạn Gái Trong Game Là Cô Giáo Chủ Nhiệm sáng tác bởi lauren
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lauren
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.