Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngôi nhà thứ hai

Tiểu thuyết gốc · 1522 chữ

Nhìn vào màn hình điện thoại ấy, Huy biết bản thân đã bị đưa vào tròng.

Nhưng Vân đâu có biết rằng, cái bẫy ngọt ngào này, hắn cho dù có biết trước thì cũng sẽ cam tâm tình nguyện bước vào.

Lúc này, trong lòng hắn cảm thấy sung sướng không ngớt:

- Yahoo! Nụ hôn đầu của mình…Yahoo… đã mất…

- Mặc dù không phải là nữ thần, nhưng cool girl lấy nó cũng ok.. Kakaka!

Nghĩ lại khoảnh khắc đó, hắn thầm ước rằng thời gian có thể đóng băng lại, để bản thân giữ lấy đôi môi ướt át ấy lâu thêm một chút.

Tất nhiên ngoài mặt, hắn vẫn nên đóng giả làm con mồi là tốt nhất.

Vì vậy, Huy tỏ vẻ nhăn nhó, đứng bật dậy và hét lên:

- Vân? Sao cậu lại làm như vậy?

Vừa dứt lời, ngay lập tức, sắc mặt của hắn chuyển thành tím tái và nhăn nhó đau đớn thật sự.

- Á đau… đau..đau…

- Thảo ơi…tui có cố ý…đau…đau..nhầm.. tui không có cố ý…á…á..đau..

Không biết từ lúc nào, những ngón tay sắc nhọn như dao cạo đã luồng tới bên hông trái của hắn và bóp chặt lấy.

Sau đó, bàn tay này của cool girl xoay một góc 360 độ và khiến cho vùng da hông của Huy cũng phải dịch chuyển theo.

- Hừ!

Thấy hắn quay mặt lại cầu xin, Thảo mới thu tay lại và tức giận nói:

- Cút!

Lời vừa dứt, nàng úp mặt xuống bàn.

Tuy rằng động tác của nàng rất nhanh, nhưng hắn vẫn kịp thấy hai hốc mắt của nàng hoe đỏ.

Xoa lấy cái hông của mình, Huy liền lập tức xoay người lại nhìn Vân và dùng tông giọng hằng học nói:

- Đó! Vừa lòng cậu chưa?

Khóe môi của Vân khẽ cong lên nhìn tên này diễn.

Nàng tính đáp lại thì từ bên ngoài cửa vang lên tiếng bước chân “cộc ~ cộc”.

Nhận ra cô Mai Anh sắp vào lớp, Vân liền nhanh chóng quay trở về bàn của mình.

Chưa đầy một giây sau, Mai Anh cùng với Trọng Tiến bước vào lớp.

- Được rồi! Em về chỗ đi Tiến.

- Dạ.

Dứt lời, Tiến buồn rầu đi chầm chậm trở về bàn của mình.

Đặt chiếc túi lên bàn, Mai Anh ngước nhìn xuống từng gương mặt ở bên dưới, sắc mặt không bộc lộ tí cảm xúc nào, lạnh lùng nói:

- Học ở đây cũng được nửa tháng rồi, các em cảm thấy ngôi trường này như thế nào?

Nghe cô hỏi vậy, cả đám hết nhìn sang trái rồi lại nhìn sang phải.

Thấy không học sinh nào đại diện đứng lên trả lời câu hỏi này, mắt phượng đảo quanh một vòng rồi ngừng lại nhìn về cái bàn số 3 ở dãy 1.

Chứng kiến thằng nhóc mặt đen đang ngồi thủ thỉ to nhỏ gì đó với cô nàng đang úp mặt xuống bàn, Mai Anh khẽ hừ một tiếng, trong lòng nghĩ:

- Quái! Hôm nay, ông nhõi này không ngủ trong 5 phút giải lao à? Mà nó đang tán con bé cùng bàn ư? Hay lại nổi cơn khùng lảm nhảm một mình?

Từ suy nghĩ đi ra, nàng liền lập tức gọi:

- Huyyyyyyy! Anh đứng lên cho tui.

Bị cô gọi, Huy thoáng giật mình.

Nhưng rất nhanh chóng, hắn hồi phục tinh thần đứng lên.

Nhìn vẻ mặt của thằng nhóc như muốn nói “sao cô cứ suốt ngày ám mình” nàng tựa cười như không cười hỏi:

- Anh cảm thấy ngôi trường này như thế nào?

Lời của cô vừa dứt, hai mắt của Huy liền dòm ngó xung quanh lớp một vòng. Trong lòng thì nghĩ thầm:

- Nơi này có nhiều gái xinh, rất thích hợp để nam giới tu bổ hai con mắt và kiếm người yêu.

Tức nhiên, hắn cũng đâu có ngu dốt nói ra lời thật lòng này cho cô nghe.

Ho “hụ hụ” một cái để che giấu sắc tâm của mình, hắn nhìn chằm chằm vào gương mặt của cô Mai Anh và nói:

- Dạ nơi này ngủ rất phê cô ạ.

Vừa dứt lời, bầu không khí trong lớp vốn ngột ngạt thì nay lại càng yên tĩnh đến lạ thường.

Chưa đầy một giây sau, cả lớp dường như muốn nổ tung vì tràn ngập tiếng cười.

Thậm chí, ngay cả Cool girl đang úp mặt xuống bàn cũng phải vừa khóc vừa mỉm cười.

Sao hắn biết ư? Nhìn xem đôi vai bé nhỏ của nàng ta đang run run lên từng đợt kia kìa.

- Anh..anh..

Mai Anh cũng không cầm cự được trước lời này của hắn bèng dùng tay che lấy môi của mình.

Suy đi nghĩ lại, nàng cảm thấy tên này nói có lý.

- Kể từ nhập học cho tới bây giờ, Huy là người ngủ nhiều nhất. Chắc có lẽ trong thâm tâm, nó đã xem đây là ngôi nhà thứ hai của mình rồi.

- Thôi, tạm chấp nhận câu trả lời này của nó vậy.

Hít sâu một hơi dài để lấy lại sự bình tĩnh, nàng đập một cái thật mạnh vào bảng khiến nó rung lên bần bật.

- Rầm! Có gì mà cười?

Bị giọng quát to của cô dọa, cái miệng đang há hốc của đám con trai bỗng ngậm chặt lại. Còn đám con gái thì dùng tay che lấy miệng của mình, hai mắt thì xoe tròn.

Ta nhìn ngươi, người nhìn ta, trong lòng thì cùng chung một suy nghĩ:

- Ủa? Mới nãy cô cũng cười mà? Sao cô lại thay đổi tâm trạng nhanh như thế?

Cả không gian lập tức rơi vào trạng thái trầm lắng đến kỳ lạ.

Dường như đọc được suy nghĩ của đám học trò, sắc mặt của Mai Anh hơi ửng đỏ. Để bào chữa vết nhơ này, nàng ho “hụ” một vài và nói:

- Lời của bạn Huy nói không có gì phải đáng để cười cả.

- Huy xem đây là ngôi nhà thứ 2 nên mới nói như vậy. Chứng tỏ, bạn ấy rất yêu ngôi trường này.

- Phải không Huy?

Thấy hai mắt phượng tóe lửa đang bị phong ấn dưới nắp chai kia liếc mình, Huy nuốt nước bọt cái “ực” trong lòng nghĩ:

- Nếu giờ mà mình nói “không phải” thì chắc cô lao xuống xé xác mình mất.

- Haizz! Vốn dĩ ban đầu mình nói lời này dùng để chữa lành cho Cool girl mà, thế quái nào lại ra bầu không khí căng thẳng này?

- Á quên mất! Thằng đầu đinh kia vừa mới đánh nhau, nên lớp bị trừ 20 điểm thi đua hàng tuần.

- Haizz! Chuyện này xảy ra, tâm trạng của cô làm sao mà vui được.

Biết được lý do sâu xa vì sao cô lại nổi giận, hắn gật đầu và nói:

- Dạ đúng như những gì cô nói. Em rất yêu ngôi trường này.

Lời của hắn vừa dứt, thanh âm của cô liền vang to:

- Thế các cô cậu còn lại có yêu ngôi trường này không?

Lập tức, cả lớp đồng thanh hô to:

- Dạ có.

- Thế tại sao các cô cậu lại suốt ngày cầm búa đập vào tường của ngôi nhà này? Chẳng lẽ các cô cậu muốn biết độ bền của nó?

- Hay là anh chị muốn có một ngôi nhà mới? (Tức quá nên xưng hô loạn xà ngầu ý mà)

Liếc nhìn từng gương mặt bên dưới. Sau đó, nàng dừng lại tại bàn của thằng Tiến và quát to:

- Tiến! Anh trả lời câu này cho tôi.

Bị cô quát, Tiến thở dài một cái và đứng lên nói:

- Dạ em xin lỗi cô và lớp. Em sai rồi.

Lời của Tiến vừa dứt, Mai Anh bỗng phì cười một cái nhẹ (nụ cười dè biểu, nhẹ hơn cười khinh bỉ) và nói:

- Điểm cá nhân của anh còn bao nhiêu?

- Dạ em còn 255 điểm.

Nghe vậy, nàng dùng một tông giọng không cảm xúc nói:

- Vậy anh nghĩ với số điểm này, anh có thể chống cự qua nổi học kỳ 1 này không?

Đợi khoảng hơn chục giây nhưng Tiến vẫn đứng im đó và không trả lời, nàng lại đảo mắt liếc nhìn từng gương mặt bên dưới và lạnh lùng nói:

- Tôi không cần biết anh chị yêu ngôi trường này nhiều hay là ít, có hay là không.

- Nhưng nên nhớ rằng, ngôi trường này không chạy theo thành tích. Anh chị cũng đừng bao giờ thách thức giới hạn của nó.

- Hy vọng người bị đuổi học đầu tiên của khối 10 không phải là những gương mặt đang ngồi trong lớp 10a4 này.

Lời của Mai Anh vừa dứt, tiếng chuông “ reng reng” vang lên báo hiệu cho việc bắt đầu một tiết học mới.

Nhìn cô khuất dần sau cánh cửa, khuôn mặt của ai nấy cũng đều tỏa nét căng thẳng cực độ.

Huy không quan tâm cho lắm.

Ngay khi cô rời đi, hắn lại ngồi xuống và tiếp tục dỗ dành cool girl.

Bạn đang đọc Bạn Gái Trong Game Là Cô Giáo Chủ Nhiệm sáng tác bởi lauren
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lauren
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.