Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

30 chưa phải là Tết

Tiểu thuyết gốc · 1525 chữ

Chương 29: 30 chưa phải là Tết

Nhìn vào 4 cái ghế trống không ở dưới lớp, thầy Dũng không nóng không lạnh nói tiếp:

- Hầu như bất kỳ đâu trong ngôi trường này đều có camera giám sát 24/24, nên các em đừng nghĩ có thể qua mặt được chúng tôi.

- Đây mới chỉ là khởi đầu. Thầy hy vọng các em sẽ hiểu và tuân theo quy định của nhà trường. Đồng thời trong bài thi hôm nay, thầy cũng mong không có một ai tái phạm nội quy nữa.

Nghe thầy nói, cả lớp hồi phục tinh thần và đồng thanh đáp:

- Dạ! Chúng em hiểu ạ.

Thấy thế, thầy Dũng gật đầu một cái, nói:

- Được rồi. Thầy sẽ phổ biến tiếp.

- Luật lệ chính của bài thi này gồm những phần sau đây.

- Đầu tiên, đó là cách tính điểm.

Với mỗi cái tên trong lớp đúng, học sinh sẽ nhận được 1 điểm. Còn với mỗi cái tên ngoài lớp 10a4 đúng, học sinh sẽ nhận được 2 điểm.

Với mỗi cái tên ghi trùng hoặc ghi sai, học sinh sẽ bị trừ tương ứng như một tên đúng. Ngoại trừ trường hợp trong lớp có 2 em trùng tên với nhau.

VD: Học sinh A chỉ ghi đúng được 10 cái tên thuộc lớp 10a4 và 5 cái tên thuộc những lớp khác. Học sinh này sẽ nhận được 20 điểm.

- Thứ hai, học sinh sẽ bị trừ điểm cá nhân nếu thuộc những vùng điểm thi sau đây:

Vùng 1: 20 – 25 điểm thi. Những em học sinh thuộc vùng này thì sẽ bị trừ 20 điểm cá nhân.

Vùng 2: 10 – 19 điểm thi. Những em học sinh thuộc vùng này thì sẽ bị trừ 40 điểm cá nhân.

Vùng 3: < 10 điểm thi. Thuộc vùng này, học sinh sẽ bị trừ 80 điểm cá nhân.

Vùng 4: Âm điểm thi. Thuộc vùng này, học sinh sẽ bị trừ 100 điểm cá nhân.

- Và cuối cùng, các em sẽ có 30 phút để làm bài.

- Lớp có gì chưa rõ không?

Nghe thầy hỏi, thằng Minh dơ tay lên và nói:

- Thầy ơi, tụi em có cần ghi tên của mình không?

- Không cần em nhé.

- Dạ em cảm ơn ạ.

- Ừm. Những em khác thì sao?

Nghe vậy, cả lớp lại lần nữa đồng thanh đáp:

- Dạ tụi em không còn thắc mắc nào ạ!

- Được! Bây giờ là 7 giờ 30 phút. Bắt đầu thời gian làm bài.

Có hiệu lệnh của thầy Dũng, cả lớp lập tức cắm cúi ghi ghi xóa xóa lên đôi giấy trắng ấy.

Huy cũng không ngoại lệ. Tuy nhiên lúc này, sắc mặt của hắn cực kỳ khó coi. Hắn đã hiểu vì sao lại có bài kiểm tra này.

Đúng vậy! Đó chính là để loại bỏ bớt những học sinh bất cần đời, hướng nội và kém giao tiếp như hắn.

Bên cạnh đó, đây cũng là lời cảnh tỉnh cho những loại người này.

Nếu con sâu không chịu cố gắng thay đổi và thích nghi với hoàn cảnh, thì kiểu gì nó cũng sẽ bị bắt ra khỏi lá cây hoặc bị diệt trừ.

Đây cũng chính là mục đích sâu xa nhất của bài thi thử thách đầu tiên.

- Hừm! Để xem mình ghi được mấy cái nào.

- Trong lớp thì mình biết Thảo, Nhi, Linh, Tùng, Hà, Bảo, Hào, Đức, Ngân, Hoàng, Sơn… Hết nhớ nổi rồi..

- 1 cái.. 2…3…11 cái…Ôi vãi linh hồn… Sao ít thế? Lớp tới tận 49 đứa, mà mình chỉ nhớ khoảng 20% tên. Toang rồi.

Càng cố ra cố rặn cái tên mới, mặt của Huy càng chảy mồ hôi hột. Diện mạo của từng đứa trong lớp thì bản thân chắc chắn nhớ. Nhưng tên tuổi thì thua.

Bất lực, Huy quyết định dùng kế hoãn binh. Chuyển sang phần ghi tên của học sinh ngoài lớp 10a4, từng dây nơ-ron thần kinh não của hắn hoạt động hết công suất.

- Phương, lớp 10a1.

- Cường, lớp 10a7.

- Hậu, lớp 10a2. Hết!

Tít tắc, tít tắc..Chiếc đồng hồ quay vòng…Năm giây trôi qua, mười giây trôi qua, một phút trôi qua…

Đã trôi qua phân nửa thời gian làm bài, nhưng Huy vẫn không ghi được thêm cái tên nào nữa cả.

Tính sơ qua số điểm hiện tại thì mới chỉ có 17 điểm, hắn vẫn nằm trong vùng 2. Chết tiệc!

Nếu cứ giữ nguyên như vậy, thì hắn chắc chắn sẽ bị trừ 40 điểm cá nhân.

Và rồi trong lúc bí quá hóa liều, hắn nảy sinh một vài ý tưởng:

- Làm cách nào…làm cách nào bây giờ… Hay là mình đánh cược vào kỹ năng quay cop đã tu luyện vài năm nay?

Ý tưởng này vừa mới xuất hiện thì lập tức bị hắn bác bỏ:

- Không ổn! Rủi ro quá lớn. Nếu chẳng may bị bắt, thì mình sẽ bị mất tới 100 điểm cá nhân.

- Tức nhiên mình biết rủi ro với lợi nhuận luôn đi song hành cùng nhau. Nhưng dựa vào biểu hiện của thầy cô giám thị, mình oe rằng rất khó qua mặt được họ.

- Nhất là cô Lan Anh, kể từ nãy đến giờ, hai mắt của nàng cứ đảo tới vị trí của mình một cách liên tục.

Nhận thấy Huy nhìn lại, Lan Anh khẽ nở một nụ cười lạnh, trong lòng thì nghĩ:

- Tính quay cóp hả? Hummm! Mình có nên cho thằng nhóc toại nguyện, rồi bắt nó không nhỉ?

Ngay lúc nàng đang phân vân có nên đưa thằng nhóc này vào tròng, hay là không, thì bỗng có một giọng nói “ồ ồ” từ phía camera vang lên:

- Bàn 5 dãy 3, có một em học sinh nam sử dụng điện thoại.

Nghe được thanh âm này, cả lớp sững sờ. Nhưng rất nhanh chóng, tiếng giày cao got va vào nền gạch kêu lên “cạch cạch” đã làm cho họ bừng tỉnh.

- Chắc cũng không cần cô phải nói nhiều nhỉ?

Nghe vậy, Mai Xuân Tân lắc đầu hai cái và lộ ra sắc mặt buồn bã. Cầm lấy bài làm đưa cho cô Lan Anh, rồi cậu lừ đừ bước ra bên ngoài phòng.

Sau vụ này, Lan Anh quyết định đứng ở đây luôn để quan sát mấy bàn dưới.

...

Vốn dĩ cũng có nhiều kẻ bí quá nên suy nghĩ liều giống Huy, tuy nhiên kể từ khi tên nam sinh kia bị bắt tài liệu, bọn họ ngoan ngoãn một cách kỳ lạ.

Huy cũng không ngoại lệ. Những ý định gian lận đó lập tức bị hắn đánh tan biến khỏi não.

Nhưng hắn không cam tâm.

Người xưa có câu 30 chưa phải là Tết, chưa tới 5 giờ chiều chưa biết ai giàu hơn ai. Huống chi thời gian làm bài vẫn còn rất nhiều.

Đúng vậy! Huy vẫn còn có cơ hội để gỡ điểm thì tại sao không all-in?

Cách này không được thì đành dùng cách khác.

Trong hoàn cảnh éo loe này, hắn chỉ còn một cách duy nhất. Ý Trời!

- Chỉ cần 3 điểm nữa thôi, mình sẽ thoát khỏi vùng 2. Vì sao bản thân không đánh cược một lần.

- Tiền vốn thì mình có. Đó là 7 điểm. Tỉ lệ 7:3 hơi chênh a.

Tuy rằng tiền thưởng chỉ hơn một nửa so với tiền cược, nhưng tỉ lệ rủi ro của nó vẫn rất cao.

Nếu không suy tính kỹ, hắn chắc chắn sẽ thua trong ván đỏ đen này.

Xác suất thống kê đầu rồi? Tiếc là Huy chưa học tới đó. Mà cho dù có học qua, hắn cũng quên rồi.

Haizz! Vậy là phải dựa vào kinh nghiệm và tri thức trong suốt 9 năm qua hắn đã tích tụ ở trên lớp rồi.

Dùng tay vuốt mặt vài cái để cho tỉnh táo hơn, Huy bắt đầu tính toán ở trong đầu:

- Trong suốt 9 năm học đó, mình đã bắt gặp những cái tên nào nhiều nhất?

- Đó là Anh, Linh và Trang.

- Mình chỉ có thể tính toán được tới đó thôi. Việc còn lại chắc phải nhờ lão Thiên rồi.

Nghĩ là là làm, hắn cầm lấy cây viết đặt lên bàn và xoay một cái.

Một vòng tròn là 12 giờ. Nếu bỏ đi số 11 và 12, hắn còn lại 10 số. Những số này tương ứng với 10 lớp của khối 10.

Đầu viết chỉ con số nào thì Huy chọn lớp đó.

Trong trường hợp quay trúng số 11 và 12, hắn sẽ quay lại lần 2. Sau đó, hắn sẽ lấy kết quả lần 1 trừ đi kết quả lần 2 là ra đáp án. Nếu đáp án bé hơn 0.5, thì hắn sẽ chọn lớp 10a10.

Trong trường hợp đầu viết nằm giữa hai số. Hắn sẽ lấy kết quả gần nhất với nó. Nếu không thể xác định được nó nằm gần bên nào hơn, thì hắn sẽ quay lại lần 2 để chọn kết quả.

Bạn đang đọc Bạn Gái Trong Game Là Cô Giáo Chủ Nhiệm sáng tác bởi lauren
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lauren
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.