Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Em Gái Này Không Bình Thường!

Phiên bản Dịch · 1584 chữ

Người dịch: Phương Hà

Biên: Cẩu ca.

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: TruyenYY.com.

Bài post: “Tôi với Tô Hạo không có gì hết!”

Nội dung: Giữa tôi và Tô Hạo không có bất cứ chuyện gì hết, những thứ đó đều là giả, tất cả đều là giả! Tóm lại... chính là như vậy!

Một câu nói ngắn đến mức cực hạn này lại làm bùng nổ lên một đống lửa giận phía bên dưới.

-Nguyệt Ly! Là tên Tô Hạo đó ép cậu viết như vậy đúng không?

-Được! Hai người không có gì hết, tôi tin cậu, hãy lãng quên những kí ức không vui đó đi!

-Bỏ hắn đi sau đó bắt đầu lại một tình yêu mới...

-Chúng tôi tin cậu...

-Bây giờ tôi muốn đi tẩn cho thằng đó một trận, có ai đi cùng không?

Gương mặt Tô Hạo bỗng dưng cứng đờ.

Chúng tôi tin cậu?

Mấy người tin tưởng ở chỗ nào chứ?

Hình như cơn giận của đám nam sinh ngày một lớn...

"Mình... xin thầy chủ nhiệm nghỉ thêm vài ngày vậy!" Tô Hạo thầm nghĩ.

Tô Hạo điện cho giáo viên chủ nhiệm, hắn phải giải thích rất lâu với giáo viên chủ nhiệm thì mới xin nghỉ được.

Thật ra giáo viên chủ nhiệm cũng biết nếu như Tô Hạo tiếp tục đi học thì sẽ xảy ra hậu quả nghiêm trọng hơn.

Tô Hạo lắc lắc đầu rồi bắt đầu nấu cơm.

Tô Hạo tính toán thời gian rất chuẩn, cơm vừa nấu xong thì tiếng dinh doong vang lên, cửa nhà lập tức mở toang ra.

Tô Tiểu Di đội một chiếc mũ vành xinh xắn màu hồng phấn, dáng người nhỏ nhắn lanh lợi, trên người mặc một chiếc sơ mi màu xám, hai tay rúc trong túi áo, trên vai đeo chiếc balo nhỏ chầm chậm bước vào giống như một con búp bê bằng gốm vậy.

-Rửa tay ăn cơm thôi!

Tô Hạo lấy một hộp sữa từ tủ lạnh ra, bỏ vào nước nóng làm ấm lên rồi đổ ra ly.

-Vâng! Tô Tiểu Di khẽ gật đầu, bỏ balo xuống rồi đi vào toilet.

-Hôm nay ăn thịt kho tàu nè! Tô Hạo mở nắp vung ra.

Mùi thơm nồng nàn của thịt kho tàu lan tỏa khắp phòng khách khiến cho Tô Tiểu Di bụng đang đói cồn cào phải nuốt nước miếng thèm thuồng…

Những bước đi về hướng toilet nhanh hẳn lên.

-Con nhóc này... Tô Hạo lắc đầu cười cười.

Biểu hiện cũng thật rõ ràng!

Những món ăn làm từ thịt như thịt kho tàu, thịt xào lăn, sườn rim... là những món Tô Tiểu Di thích nhất!

Hơn nữa không cần biết con bé ăn bao nhiêu nhưng eo đùi vẫn cứ mảnh mai khiến cho đám bạn cùng trang lứa vô cùng ghen tị, ăn hoài không mập, ngực vẫn bự, có thể nói đó là thân hình mà mỗi người con gái đều luôn thiết tha mơ ước.

Nhà người ta ăn cơm thì vừa ăn vừa xem TV, bàn ăn của nhà Tô Hạo thì một người tay cầm điện thoại, tay cầm đũa ăn cơm, mắt dán vào điện thoại xem bảng xếp hạng tiểu thuyết, một người thì mang một cuốn sách có tựa đề “Taekwondo nhập môn” dày cộp ra đọc nhiệt tình, thỉnh thoảng còn quên cả ăn cơm mà bày ra dáng vẻ như đang chờ gì đó, trong miệng còn lẩm bẩm mấy chiêu thức võ thuật…

Tô Hạo thỉnh thoảng lại ngẩng đầu nhìn cô em gái mê võ thuật của mình, khẽ lắc đầu. Em gái si mê võ thuật như vậy nhưng tiếc là sức chiến đấu quá yếu, chắc chỉ có năm phần!

Không! Ngay cả năm phần con bé cũng chưa đạt tới!

-Ăn đàng hoàng, cơm nguội cả rồi! Tô Hạo nhắc nhở.

-Vâng! Tô Tiểu Di nuối tiếc bỏ cuốn “Taekwondo nhập môn” xuống rồi ăn vội mấy miếng cơm.

-Hôm nay không phải thứ bảy hay chủ nhật nhỉ?

-Ừ, hôm nay là thứ năm…

-Vậy tại sao hôm nay lại có thịt kho tàu? Món ngon tốn thời gian như vậy sao lại có thể làm xong trước khi em về nhỉ?

Tô Tiểu Di híp mắt nhìn Tô Hạo đầy nghi ngờ.

-Ờ, anh xin nghỉ, có chút chuyện! Tô Hạo cười gượng nói.

-Vậy sao? Tô Tiểu Di nhìn Tô Hạo với ánh mắt ngờ vực, ánh mắt sáng lên.

-Anh đừng nói với em là anh làm cho cô nào có bầu rồi đấy nhé, gần đây có rất nhiều tin kiểu như vậy...

Ôi mẹ ơi, không hổ là em gái hắn, trực giác này không lẫn đi đâu được!

-Khụ khụ, không phải chuyện như thế đâu... Tóm lại mấy ngày này anh sẽ ở nhà, chiều mai muốn ăn gì có thể nói với anh! Tô Hạo nhanh chóng đổi đề tài.

-Thịt xào lăn, sườn xào chua ngọt, sườn rim!

-Ừ, mai anh đi mua thịt với sườn...

Nghe Tô Hạo dứt khoát đồng ý như vậy, Tô Tiểu Di mới gật đầu hài lòng mà tha cho Tô Hạo.

-Có lẽ là do em nghĩ hơi nhiều, suy cho cùng thì anh cũng không có bản lĩnh đó!

Ăn cơm xong, Tô Hạo vừa mở QQ ra thì một loạt âm thanh báo tin nhắn vang lên khiến cho hắn cảm thấy hơi phiền.

-Tô Hạo! Nghe nói cậu làm hoa khôi trường có bầu?

-Là thật hay giả vậy người anh em?

-Mẹ kiếp, không ngờ một thằng tẩm ngẩm tầm ngầm như mày lại có được hoa khôi trường lẫn đại minh tinh nha!

Nằm trên giường của mình check những tin nhắn trên QQ mà Tô Hạo chỉ có thể thở dài.

Đa số nam sinh đều gửi tin nhắn cho hắn, về cơ bản đều là những lời nói kiểu như nhau, ngạc nhiên, chấn động, còn có một số người không có ý gì tốt nhắn hỏi hắn những chuyện bẩn thỉu…

Tin duy nhất mà hắn quan tâm là tin mà Mao mập gửi đến.

-Tô Hạo, cậu cẩn thận chút, Lý Giai Minh của lớp ba nói muốn xử cậu! Tối hôm nay tôi ở cổng trường nhìn thấy Lý Giai Minh và đám chó săn của nó đang tìm cậu đấy!

Xui xẻo thật...

Rõ ràng là mình không làm gì cả mà sao lại phải chịu sự đối xử như vậy?

Nếu như đã làm thì mình cũng sẽ im lặng chịu trách nhiệm...

Tuy là ngực Lãnh Nguyệt Ly hơi nhỏ nhưng nhan sắc đó, gương mặt nhỏ sắc lạnh đó nếu như có thêm chút thẹn thùng thì...

Mặt Cố Thi Thi cũng không tệ hơn nữa thân hình cũng hấp dẫn, nếu như đổi mặt với nhau thì...

À, hình như em gái nhà mình cũng có thể so được với hai người này, đặc biệt là thân hình nhỏ nhắn kia trái lại sẽ mang đến một cảm giác mới lạ...

Khụ khụ!

Rảnh rỗi nhàm chán làm hắn suy nghĩ linh tinh, Tô Hạo bèn vào diễn đàn Long Không lướt vài vòng cho hạ hỏa.

Đây là một diễn đàn trung lập, chuyên cung cấp cho các tác giả đề tài để nói chuyện thành tích khiến không ít người trong giới lưu luyến muốn quay lại, thậm chí là những quản trị viên của những trang mạng lớn khác cũng thường xuyên lui tới.

“Tính tất yếu của việc nói về dàn ý tiểu thuyết!”

“Những người biên tập sẽ mua loại bản thảo như thế nào?”

“Post quyết chí: Bắt đầu sách huyền huyễn mới, lần này nhất định phải viết hơn một triệu chữ!”

Tô Hạo xem qua, không cần biết là tác giả hay biên tập thì cách hành văn vẫn được coi là quan trọng nhất, cách trình bày cũng cực kì chặt chẽ.

Một người biên tập trong đó có nói nếu như nhìn thấy văn bản trình bày không chặt chẽ là người đó sẽ ngừng đọc!

Nhưng Tô Hạo không đồng tình với quan điểm này lắm…

Nói thật thì cách hành văn có quan trọng hay không?

Đương nhiên là quan trọng!

Trình bày nghiêm túc chặt chẽ có tốt không?

Đương nhiên là tốt!

Nhưng tiểu thuyết khiến người ta sảng khoái là như thế nào? Không phải vẫn là sáng tạo sao?

Tắt máy tính, hắn nhìn đồng hồ thì đã là chín giờ tối rồi.

-Khá muộn rồi, tắm cái rồi ngủ thôi!

Tô Hạo ưỡn người mở cửa phòng bước ra, vừa bước ra một bước thì lập tức đơ ngay tại chỗ.

Cô em gái đáng yêu nhà hắn đang nằm sấp trước cửa phòng hắn với dáng vẻ như một chú mèo, trên đầu đeo một cặp tai mèo, người mặc đồ ngủ, tất chân màu trắng để lộ ra cặp đùi thon dài, dưới mông còn có thêm cái đuôi mèo...

Nhìn thấy Tô Hạo bước ra thì Tô Tiểu Di rõ ràng đã giật thót người nhưng miệng lại thốt lên:

-Meo?

Trong chốc lát cả căn phòng im lặng...

Tô Hạo nhếch mép.

Cô em gái này không bình thường! Không bình thường! Rất không bình thường!

Cảm giác như có chuyện gì đó...

Phải rồi!

Có cảm giác giống như Cố Thi Thi và Lãnh Nguyệt Ly!

Bạn đang đọc Bạn Gái Nhà Ta Có Hệ Thống của Cục Gạch Xào Cay
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 11
Lượt đọc 603

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.