Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Điểm đến: Hạ Giới

Tiểu thuyết gốc · 1075 chữ

"Thiên Đạo Airline kính chào quý khách, cảm ơn quý khách đã tin tưởng sử dụng dịch vụ của chúng tôi. Chuyến bay số hiệu TD013 xuất phát từ Thiên Đạo thành đến sân bay Bắc Kinh - Hạ Giới sẽ cất cánh trong 10 phút nữa, đề nghị quý khách...."

Hắn ngồi chống cằm bên cửa sổ máy bay. Chẳng biết lần cuối hắn hạ giới là lúc nào nữa. Chỉ nhớ lần ấy hắn còn phải chen chúc đi nhờ xe Cá Chép làng Kèn. Lần đó về sau già làng của làng Kèn hết dám chạm mặt hắn nữa luôn. Lúc ấy hắn tu luyện cả mấy trăm năm, cũng Bán Thần chứ ít gì, vậy mà say xe gục lên gục xuống hò ơi hò, lại còn bấu chặt vào xe. Đến lúc xuống tới nơi, xe Cá Chép còn mỗi khung xương. Nghe nói vị tiểu thần lái Cá Chép năm đó cũng bỏ nghề, ai ở trước mặt hắn nhắc tới Cá Chép thôi là hắn run lẩy bẩy, mắt trợn tròn lên. Từ đó, "tiếng lành" đồn xa, vậy mà không ai dám cho Anh Linh Thần đi ké Hạ Giới nữa. Ai cũng sợ Chép chiến của mình gặp tai ương. Cũng từ đó, Hạ Giới và hắn không còn gặp lại nhau.

Mà mấy lão sư cũng lạ, mấy ngàn mấy vạn cái Hạ Giới, bốc cái nào chả được, cứ đè Thiên Hà Milky Way mới chịu. Lại còn cái gì khoa học kỹ thuật thế giới. Đùa sao?

Không nói chuyện đó. Cái "máy bay" này cũng lạ nha. Lúc trước thành Thiên Đạo cải tạo cảnh quan, chẳng biết ai góp ý xây thêm cái sân bay để liên hệ Hạ Giới cho tiện. Hắn buồn tay cũng lôi cái máy bay ra nghiên cứu, chế ra cái máy tuần tra trên không. Chế tới chế lui, hắn tiện tay điều chỉnh một chút, thêm vào vài cái thuật pháp nhỏ nhỏ. Chả biết chế thế nào, mà mấy cái máy này không những phun phép khắp nơi lại còn rủ rê đồ đạc trong nhà bay tới bay lui. Từ đó, người thành Thiên Đạo chẳng lạ gì khi đang yên đang lành thấy cái chảo con dao bay bay tuần tra xung quanh.

Một lần có tên trộm lẻn leo tường thành nửa đêm, dân thành mơ màng chứng kiến một màn dao thớt chảo nồi đủ thứ hầm bà lằng bu lại sủa gâu gâu, phép thuật bay đầy trời sáng lóa. Đến lúc người ta tìm thấy tên trộm, hắn đã thành một con tắc kè hoa. Trên đầu có bông hoa màu tím bay phất phơ trong gió, mặt thì trắng bệch, hai con mắt trợn tròn, miệng không ngừng sùi bọt mép, toàn thân lấp la lấp lánh đủ màu như cái đèn disco. Miệng truyền miệng, từ đó chẳng tên trộm nào dám trèo tường vào thành nữa.

Trở lại chiếc máy bay mà hắn đang ngồi đây, công nghệ tân tiến, các lão sư Thiên Đạo Học Viện cũng khen không dứt lời. Cũng phải thôi, mấy lão ấy cũng tham gia cái dự án sân bay này mà. Công Tôn lão sư còn ngồi cải tạo lại từng chiếc máy bay, mà theo lão quảng cáo là "dù có là hành khách khó tính nhất cũng phải hài lòng." Nhưng nhìn đi nhìn lại, có khác gì con xe Cá Chép lúc trước đâu? Khác biệt duy nhất là lần trước cưỡi xe, còn lần này nằm luôn trong bụng cá.

Suy nghĩ miên man đủ thứ, bất quá máy bay vừa cất cánh thì hắn liền nhăn mày. Chẳng phải nói công nghệ mới nhất như ngồi trên mặt đất, đảm bảo không say hay sao? Vậy cái cảm giác cồn cào này là gì?

...

Vật và vật vờ tận 6 tiếng mới hạ xuống tới sân bay Bắc Kinh. Hai chân hắn như nhũn ra, mặt xanh lè như tàu lá chuối. Cmn máy bay đảo còn hơn chảo rang, sau lần này về Học viện hắn phải đề xuất mở lớp Phi công, cho đám tiểu thần lái máy bay kia đi học lại. Nhất định phải đi học lại, chứ hành nhau vầy ai chịu nổi. Nhất là lúc máy bay đáp cánh, để che giấu an toàn, mấy lão sư học việc ngoài trận pháp tàng hình còn thêm cả trận pháp tạo tình hình mưa bão, những lúc đó chỉ có máy bay của Thiên Đạo Airline cất cánh hạ cánh được thôi. Nhưng tiểu thần lái máy bay vào mưa bão thì run tay, mới làm hắn muốn nhũn cả chân như này.

Muốn hạ giới thành công thì phải phong ấn 9 thành tu vi, thành ra giờ ngoài mấy cái tiểu thuật pháp thì hắn chả làm được gì, ngay cả phi hành cũng không. Máy bay mà rơi trên cao xuống không lẽ hắn lại trở thành đại thần đầu tiên hạ giới ngã chết? Nghĩ thôi đã thấy nhục rồi.

6 tiếng trên máy bay, nguyên bản hắn tính toán nghiên cứu "Cẩm nang Sinh tồn tại Hạ Giới thời đại mới", ai dè cơn say đánh hắn ngơ ngác mặt mày, xách tay nải run rẩy bước ra khỏi sân bay, nhưng hắn liền cảm thấy không đúng.

Người xung quanh đi ngang nhìn hắn chỉ trỏ. Dù tu vi đã phong ấn hắn vẫn nghe rõ ràng.

"Êyyy nhìn coi tên kia ăn mặc ngộ nghĩnh chưa kìa"

"Cmn dị! Này là đi đóng cổ trang à?"

"Mọi người không thấy hắn đẹp trai hay sao?"

"..."

Nghe suốt hắn mới hiểu ra là do trang phục và kiểu tóc của hắn. Hạ Giới đúng là Hạ Giới, nhìn bọn họ ăn mặc kìa? Cái quần màu xanh rách tung tóe này là gì? Mới đi thí luyện về hay sao? Cái áo ngắn cũn và mớ dây kim loại lấp lóe kia nữa?

Điên mất thôi...

Đang lúc hắn bối rối thì có một cái hộp màu vàng dừng trước mặt hắn. Xe ngựa đây à? Trong trí nhớ của hắn xe ngựa to và cồng kềnh lắm, ở trước có cả chiến mã cơ. Vậy cái hộp trước mặt hắn là gì? Chiến mã của hắn đâu?

Hắn ngửa mặt lên trời than.

"Ôi... Cái thế giới gì thế này?"

Bạn đang đọc Bài Thi Thăng Cấp Thượng Thần sáng tác bởi LinhAnhMinhĐường
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LinhAnhMinhĐường
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.